Tôi nhìn cái bao tải trùm Y Y, sững sờ khoảng nửa phút rồi mới hoàn hồn.
Khoảnh khắc hoàn hồn, tôi không nhịn được mà hít vào một hơi. Tôi không còn cảm giác được nhịp tim của mình nữa, phảng phất đã rơi vào vực sâu lạnh giá vô tận.
Sự thống khổ vô cùng lập tức sinh ra, tôi chỉ thấy cả người không còn chút sức lực, đôi chân mềm nhũn, lảo đảo bước về trước vài bước. Tôi há miệng, muốn gọi tên Y Y.
Miệng tôi mấp máy nhưng chẳng thốt ra được chữ nào, hầu kết không ngừng lên xuống, cứ như đã thất thanh.
Tôi hít một hơi thật sâu, chậm rãi đi về phía Y Y. Mỗi một bước đều nặng như đeo chì, bước đi cực kỳ gian nan. Mà mỗi khi bước một bước, thân thể của tôi cũng run rẩy theo.
Rõ ràng chỉ là khoảng cách bốn năm mét nhưng tôi lại đi mất mấy phút. Đến lúc đi đến phía trước bao tải, tôi mới quỳ mạnh xuống đất, duỗi ra đôi tay run lẩy bẩy, chậm rãi tháo sợi dây thừng buộc trên bao tải ra.
Khoảnh khắc này, đầu của tôi hoàn toàn trống không, không có bất kỳ suy nghĩ nào, chỉ chết lặng cởi dây. Giây phút dây thừng mở ra, tôi đột nhiên kéo mạnh bao tải xuống.
Trong nháy mắt bao tải bị kéo xuống, nước mắt trượt xuống từ khóe mắt của tôi. Cả người tôi cũng không ngừng run rẩy, trái tim đang kinh hoàng và kích động chỉ thiếu làm tôi đột tử.
"Y Y!" Cuối cùng dưới sự mừng rỡ, tôi kích động hô lên tên của Y Y, đồng thời cũng ôm cô ấy ra khỏi bao tải.
Bởi vì Y Y lúc này vẫn còn sống. Ngoại trừ khuôn mặt hơi trắng xám tiều tụy, trên người cô ấy chẳng hề có chút tổn thương nào. Tôi cứ vậy mà ôm cô ấy vào trong ngực. Lúc này cô ấy đang hôn mê, hít thở đều đều, cặp mi dài nhấp nháy.
Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Y Y, tôi nhẹ nhàng dùng trán mình cọ vào, nước mắt rơi từng giọt lên mặt cô ấy.
Sự chênh lệch như vực sâu vạn trượng thế này suýt thì khiến tôi mất mạng! Nhưng điều khiến tôi không nghĩ ra là Thạch Minh Thánh Hàm lại thả Y Y.
"Anh Cửu!" Lúc tôi đang kích động nghẹn ngào, giọng nói khá suy yếu của Lâm Y Y bỗng nhiên vang lên.
Vừa nghe thấy tiếng gọi của cô ấy, tôi đột nhiên giật mình. Lúc này tôi ngẩng đầu lên, vừa lúc nhìn thấy đôi mắt to của Y Y đang dịu dàng nhìn mình. Cô ấy nở nụ cười ngọt ngào, lộ ra cái lúm đồng tiền xinh xắn.
"Y Y!" Tôi hô to tên Y Y, dùng sức ôm chặt cô ấy rồi kích động thì thầm: "Y Y, anh Cửu sẽ không bao giờ để em rời xa anh nữa, không ai có thể tách chúng ta ra được!"
"Ừm!" Y Y ở trong lồng ngực tôi dịu dàng ừm một tiếng. Ôm khoảng mấy phút, lúc này tôi mới buông cô ấy ra một cách không nỡ.
Tôi dẫn Y Y trở về căn phòng trong quán trọ, sau đó đặt cô ấy lên giường. Kiểm tra xong tình trạng của cô ấy, xác định không bị thương gì thì tôi mới thả lỏng được.
Tôi bảo cô ấy nghỉ ngơi thật tốt, còn mình thì coi sóc trước giường. Y Y nằm trên giường, nắm chặt tay tôi. Tôi còn chưa kịp hỏi cô ấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Y Y bỗng nhiên ngồi dậy từ trên giường, nói: "Anh Cửu, anh có thể lấy nước cho em tắm không?"
Tôi nghe vậy thì ngẩn ngơ, định cho cô ấy nghỉ ngơi trước, ngày mai tắm rửa cũng không muộn. Thế nhưng ánh mắt cô ấy nhìn tôi rất kiên định, cũng rất mong đợi. Tôi cười cười rồi gật đầu, sau đó lập tức xuống lầu tìm một thùng gỗ to.
Sau khi múc vài thùng nước, lại thử xem nước đã ấm chưa thì tôi mới cười nói với cô ấy: "Y Y, anh Cửu ra ngoài canh chừng giúp em, em cứ yên tâm tắm đi!"
Y Y khẽ lắc đầu, ánh mắt có chút mập mờ, thậm chí gương mặt của cô ấy còn đỏ lên. Y Y cắn răng, nhẹ giọng nói: "Anh Cửu, em không muốn anh ra ngoài, anh cứ ở trong phòng với em!"
Lúc đầu tôi còn chưa phản ứng kịp, một giây sau mới hiểu ra. Chúng tôi đã bái đường, cô ấy là vợ của tôi. Nếu lúc này mà tôi còn tránh đi thì có vẻ xa lạ.
Tuy rằng chúng tôi đã bái đường nhưng vẫn chưa làm chuyện mà vợ chồng nên làm. Trải qua nhiều sự đau khổ và chia ly như vậy, chúng tôi nên trở thành vợ chồng thật.
"Ừ!" Nghĩ tới những điều này, tôi mới ừ một tiếng.
Tôi ngồi yên trên ghế, nhìn Y Y từ từ bước tới trước thùng gỗ. Khoảnh khắc cô ấy quay đầu lại nhìn tôi, ánh mắt dịu dàng đó khiến lòng tôi nóng lên.
Nhất là vẻ e thẹn xuất hiện trên mặt cô ấy càng khiến máu huyết tôi sôi trào, nơi đan điền trở nên nóng bỏng như lửa đốt.
Liếc mắt đưa tình với Y Y trong chốc lát, cuối cùng cô ấy lại ngại ngùng cúi đầu, chậm rãi kéo nút buộc ra. Lúc còn ở trại Cổ Miêu, Y Y luôn mặc Miêu phục.
Sau khi tôi dẫn cô ấy rời khỏi trại Cổ Miêu, cô ấy vẫn luôn thích mặc Hán phục. Nút buộc vừa mở ra, cái váy tơ lụa kia lập tức trượt xuống! Xuất hiện ở trước mắt tôi là một cơ thể trắng nõn như ngọc.
Vóc dáng của Y Y rất cân xứng, trên người không có chút thịt thừa nào. Dáng người thiếu nữ đầy đặn như món quà ông trời ban tặng. Nhất là khi cô ấy gỡ kẹp tóc xuống, mái tóc dài còn xõa ra như vẩy mực, quyến rũ khó mà tả được.
Chỉ trong tích tắc, tôi đã hoàn toàn bị cô ấy mê hoặc. Chỉ thấy nơi đan điền trở nên nóng rực, không ngừng kích thích cả người tôi, khiến cả người tôi nóng bỏng. Ánh mắt tôi nhìn cô ấy cũng từ từ nóng lên.
Sau khi Y Y bước vào thùng gỗ, hơi nước bốc lên, vô hình trung càng tăng thêm vẻ quyến rũ! Nhất là ánh mắt cô ấy nhìn tôi, dịu dàng như nước, mập mờ e thẹn.
Dáng vẻ quyến rũ ngại ngùng kia suýt khiến tôi nhào tới như dã thú. Tôi cố nén cảm giác này xuống, nhưng cuối cùng vẫn không thể chiến thắng ham muốn trong lòng.
Tôi đột nhiên đứng dậy khỏi ghế, thở gấp bước về phía Y Y. Lúc nhìn tôi, gò má của cô ấy đỏ như trái táo chín rục vậy. Nhưng lần này ánh mắt của cô ấy không còn né tránh nữa.
Khoảnh khắc cô ấy đứng dậy từ trong thùng gỗ, tôi ngơ ngác hô tên Y Y! Y Y mím môi gật đầu, đầu cúi xuống rất thấp! Người trẻ trung khỏe mạnh như tôi đã không nhịn được từ lâu, tôi trực tiếp ôm cô ấy rồi đặt lên giường.
"Anh Cửu, đêm động phòng hoa chúc thì con gái Miêu Cương bọn em đều sẽ tắm rửa, là muốn cho người mình yêu một bản thân sạch sẽ nhất! Y Y là vợ của anh Cửu, nhưng vẫn chưa làm chuyện mà vợ chồng nên làm! Y Y cảm thấy có lỗi với anh Cửu..."
Y Y còn chưa nói hết lời thì tôi đã hôn lên đôi môi mềm mại của cô ấy. Hai cơ thể cực nóng cứ điên cuồng cuốn lấy nhau, phảng phất hết thảy đều là chuyện nước chảy thành sông. Lúc tôi cởi quần áo trên người ra, Y Y dùng tay đẩy nhẹ vào lồng ngực tôi, e thẹn nói: "Anh Cửu, anh nhẹ một chút..."
"Ừ!" Tôi ừ một tiếng, cùng lúc đó thì Y Y cũng tắt đèn trong phòng. Lúc bóng tối kéo tới, cùng với tiếng hô đau của Y Y, rốt cuộc chúng tôi cũng hoàn toàn có được lẫn nhau.
Đêm động phòng hoa chúc, cuốn lấy một cách triền miên và điên cuồng. Đợi đêm xuân qua đi chính là sự thỏa mãn và hạnh phúc khó có thể diễn tả thành lời.
Y Y mềm mại dựa vào lồng ngực của tôi. Thân thể mềm mại đó khiến cả người tôi lại nóng lên. Tôi đang định vươn mình đòi lấy, nào ngờ nơi đan điền đột nhiên truyền đến cảm giác đâm nhói cực kỳ âm u và lạnh lẽo.
Cơn đau kịch liệt kia giống như kim đâm vậy, khiến tôi gào lên một tiếng đầy đau đớn, thân thể cũng chợt cuộn lại, mồ hôi chảy đầm đìa. Phảng phất có một luồng khí kỳ quái đang bài xích với chân khí Huyền Chân trong cơ thể tôi.
"Anh Cửu, anh sao vậy?" Sự cố đột nhiên xuất hiện trên người tôi khiến Y Y sợ hết hồn. Cô ấy vội vã trở mình hỏi tôi, không ngừng lau mồ hôi trên trán giúp tôi.
Tôi đau đến mức nói không ra lời, không ngừng hít vào, cũng liên tục dùng chân khí Huyền Chân trong cơ thể áp chế luồng khí kỳ quái kia. Lúc đầu tôi chỉ cảm nhận được một luồng khí mạnh mẽ nhưng âm u và lạnh lẽo, thế nhưng sau đó lại xuất hiện thêm một luồng khí kỳ quái khác.
Nhưng luồng khí xuất hiện sau đó lại rất nhu hòa, sau khi tiến vào thân thể của tôi thì nhanh chóng biến mất. Có điều luồng khí âm u và lạnh lẽo kia lại không ngừng đâm vào đan điền của tôi.
Điều kỳ lạ là sau khi phản kháng một lúc, chân khí Huyền Chân trong cơ thể tôi chợt bắt đầu xâm chiếm luồng khí âm u và lạnh lẽo này. Nhưng luồng khí này quá lạnh lẽo, chỉ trong một hai phút ngắn ngủi thì tôi cảm giác đan điền mình như bị đông lại, cho dù chuyển chân khí lên cũng vẫn thấy lạnh đến thấu xương.
Không chỉ như vậy, ngay cả lông mày và tóc của tôi cũng bắt đầu xuất hiện sương lạnh. Giống như tôi đã rơi vào giữa kẽ nứt trên tảng băng vậy, lạnh đến mức khiến tôi run lẩy bẩy.
Lâm Y Y dùng sức ôm tôi, không ngừng hỏi tôi: "Anh Cửu, rốt cuộc anh bị sao vậy? Anh đừng dọa Y Y!"'
Y Y sốt ruột sắp khóc, càng ôm chặt hơn, thế nhưng cảm giác lạnh lẽo trên người tôi cũng chẳng hề có dấu hiệu biến mất. Chỉ là cảm giác đau đớn như kim đâm kia đã bớt đi nhiều, nhưng luồng khí âm u và lạnh lẽo nọ thì vẫn chẳng giảm chút nào.
Tôi hít một hơi thật sâu, lại thôi thúc chân khí Huyền Chân trong cơ thể. Chân khí Huyền Chân lại dần xâm chiếm luồng khí âm u và lạnh lẽo kia. Thế nhưng vừa nuốt chửng được nó thì luồng khí kia lại kịch liệt bài xích trong cơ thể tôi, không ngừng xông phá dữ dội trong đan điền.
Cơn đau vốn vừa biến mất lại kéo đến lần nữa.
Cảm giác này quả là quá lạ, càng khiến tôi nghi hoặc. Y Y không biết đạo thuật, lẽ ra trong cơ thể cô ấy sẽ không có luồng khí tu luyện nào cả! Luồng khí này tiến vào trong cơ thể tôi vào lúc chúng tôi động phòng, nhưng trước đây tôi chưa từng phát hiện ra trong cơ thể Y Y lại có luồng khí thế này.
Tôi đang nghĩ cách hóa giải luồng khí âm u và lạnh lẽo này, dường như Y Y đã nghĩ ra điều gì đó nên cất tiếng: "Anh Cửu, em biết rồi, là cổ Sinh Tử Tình!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận