Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 841: Phật pháp tìm yêu

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:29:38
Lời này của Tuệ Hải quả thật đã khiến tôi sửng sốt. Tôi ngẩn ngơ hồi lâu mới hoàn hồn lại, hỏi cậu ta: "Tuệ Hải, không biết cậu định làm thế nào?"
Tuệ Hải cười nhạt, giải thích: "Lý thí chủ, tiểu tăng nhờ Triệu thí chủ đi tìm Tuyết Cốc. Một là muốn chứng minh rốt cuộc Tuyết Cốc có tồn tại thật không? Còn một điều nữa là tiểu tăng có thể cảm giác được trên người Triệu thí chủ có một luồng hơi thở kỳ lạ. Tuy rằng rất yếu nhưng luồng hơi thở này lại khiến tiểu tăng bất an! Tiểu tăng cố ý đưa Phật châu mà ân sư ban cho mình để anh ấy cầm, là muốn nhờ pháp lực của Phật châu xua tan hơi thở đó trong người anh ấy!"
Nghe được lời nói này của Tuệ Hải, tim tôi chợt hẫng một nhịp. Cậu ta nói trong cơ thể Tử Long có một luồng hơi thở kỳ quái, lẽ nào là sức mạnh tà ác mà Minh vương để lại trong cơ thể anh ấy? Nhưng ao máu Hồng Liên đã trừ bỏ sức mạnh tà ác đó rồi mà, sao còn sức mạnh tà ác trong cơ thể anh ấy nữa?
Tuệ Hải là người của Phật môn nên đương nhiên rất nhạy cảm với hơi thở thế này. Bây giờ đến cả cậu ta cũng cảm nhận được sự khác thường trong cơ thể anh ấy, vậy thì chỉ có một khả năng, đó chính là sức mạnh tà ác trong cơ thể Tử Long vẫn chưa được trừ bỏ hoàn toàn!
Trong lòng lo lắng cho Tử Long, bởi vậy tôi kể đại khái mọi chuyện cho Tuệ Hải nghe. Sau khi nghe xong, Tuệ Hải nhíu chặt mày, trầm tư một lát rồi mới trả lời tôi: "Lý thí chủ, căn cứ theo lời của anh, lại thêm suy đoán của tiểu tăng thì rất có thể là Minh vương đã để sức mạnh bản nguyên của mình vào trong cơ thể của Triệu thí chủ! Nếu như Triệu thí chủ chỉ là con rối bình thường của Ma vương thì ao máu Hồng Liên ở phần cuối của Minh Hà nhất định có thể rửa sạch sức mạnh tà ác trong cơ thể anh ấy!"
Trước đó tôi đã cảm thấy Tử Long khác với Câu Hồn - Đoạt Phách. Câu Hồn - Đoạt Phách cũng là con rối của phân thân Ma vương. Thế nhưng so sánh thực lực của bọn họ với Tử Long thì hoàn toàn không nằm cùng một cảnh giới. Tôi nhớ lúc ở cung điện long mạch dưới lòng đất, chủ nhân của Câu Hồn - Đoạt Phách suýt thì giết được Vương Lỗi, nếu không phải Tử Long đột nhiên bùng nổ thì chắc chắn Vương Lỗi đã sớm mất mạng rồi!
Nhưng khi đó Tử Long bùng nổ sức mạnh thì lại đỡ được đòn công kích của phân thân Ma vương. Sau đó phân thân Ma vương kia cũng từng phân tích, nói là Minh vương đã đưa sức mạnh bản nguyên của mình vào trong cơ thể Tử Long!
Bây giờ nghe được Tuệ Hải nói vậy, điều này đã đáng để tin tưởng rồi! Tử Long có thể mạnh hơn Câu Hồn - Đoạt Phách gấp mấy lần chắc chắn cũng là vì lý do này.
Nghĩ tới đây, tôi lại hỏi Tuệ Hải: "Tuệ Hải, cậu có thể cảm nhận được sức mạnh tà ác kia trong cơ thể Tử Long. Theo sự hiểu biết của cậu, cậu cảm thấy sức mạnh tà ác đó còn có thể khống chế Tử Long không?"
"Tiểu tăng cũng không rõ!" Tuệ Hải cười khổ, lắc đầu nói: "Triệu thí chủ chính trực kiên cường, tâm ma bình thường không thể ăn mòn nội tâm của anh ấy. Trừ phi anh ấy tự nguyện sa đọa thành ma. Tiểu tăng có thể cảm nhận được sức mạnh tà ác trên người Triệu thí chủ rất yếu. Chỉ cần anh ấy giữ vững tâm chí thì có thể trấn áp sức mạnh tà ác kia mãi mãi! Hơn nữa Lý thí chủ cũng không cần lo quá! Đợi mọi người giải quyết xong chuyện, tiểu tăng sẽ tặng Phật châu của mình cho Triệu thí chủ. Chỉ cần Triệu thí chủ ngày ngày đeo nó trên người, tiểu tăng tin rằng sau một khoảng thời gian thì pháp lực trên Phật châu sẽ hóa giải hết sức mạnh tà ác trong cơ thể Triệu thí chủ!"
Nghe được đáp án này, cuối cùng tôi mới có thể thở phào nhẹ nhõm trong lòng! Đạo hạnh của Tuệ Hải không yếu, cậu ta có thể phát hiện trong cơ thể Tử Long còn sót lại sức mạnh tà ác, đương nhiên cũng có cách ứng phó. Bây giờ cậu ta đồng ý cho Tử Long chuỗi Phật châu đó, vậy thì đã có cơ hội hóa giải sức mạnh tà ác còn sót lại trong cơ thể anh ấy rồi!
Nghĩ tới những điều này, tôi vội vàng gật đầu, cảm kích nói: "Đại ân đại đức, không cầu báo đáp, xin nhận một lạy của Lý Sơ Cửu tôi!
"Thí chủ, không được, anh làm vậy tôi nhận không nổi đâu!" Tuệ Hải vội vã ngăn cản tôi, nói: "Lý thí chủ, đây là chuyện tiểu tăng nên làm, không cần cảm ơn! Hiện tại chúng ta phải tìm hai huynh đệ A Cẩu. Tiểu tăng sợ là chuyện này không đơn giản như chúng ta tưởng tượng đâu!"
Tuệ Hải không phải là đang nói vòng vo, chỉ là người xuất gia như cậu ta không nói dối, nếu không có đáp án chính xác thì bọn họ sẽ không nói lung tung. Thấy cậu ta chưa nói nghi ngờ trong lòng mình ra, tôi cũng không hỏi nhiều, chỉ đi theo cậu ta để tìm đám A Cẩu!
Lần này Tuệ Hải dẫn đường ở phía trước, đầu tiên là ngừng lại ở vị trí đám A Cẩu biến mất trong chốc lát. Tôi lập tức nhìn thấy hai tay của cậu ta đang kết ấn. Đầu tiên là Như Lai Thủ ấn, cuối cùng biến thành Quan Âm ấn!
Chỉ thấy ngón tay của cậu ta bắn xuống đất. Mà một giây sau, cảnh tượng thần kỳ lại xuất hiện lần nữa. Mặt đất vốn đang đen kịt lại xuất hiện mấy dấu chân trong suốt đầy kỳ quái.
Nói những dấu chân trên đất rất kỳ quái là vì những dấu chân này to hơn dấu chân của người bình thường rất nhiều! Nếu dựa theo cỡ giày mà nói thì người đàn ông trưởng thành sẽ đi cỡ giày từ bốn mươi đến bốn mươi sáu bốn mươi bảy! Thế nhưng dấu chân to để lại trên đất ít nhất cũng phải đi giày cỡ sáu mươi trở lên!
Mà điều càng kỳ lạ hơn là những dấu chân này chỉ có hai ngón chân, giống như chân bò bị tẽ ra hai bên vậy. Hai ngón chân này cũng to bằng nhau, không phân biệt được cái nào là ngón cái, cái nào là ngón út! Khiến cho người ta có cảm giác dấu chân trên mặt đất không phải do con người để lại, mà là dấu chân do động vật để lại!
Tôi đếm đại khái mấy dấu chân trên mặt đất, hẳn là dấu chân của năm sáu người, vừa lúc trùng khớp với số người đàn ông biến mất trước đó! Hơn nữa những dấu chân này đều chỉ về phía ngọn núi bên trái!
Nói cách khác, những người đàn ông lúc nãy mang đám A Cẩu đi về ngọn núi bên trái.
Sau khi hoàn hồn lại, tôi bèn hỏi Tuệ Hải: "Tuệ Hải, cậu có nhìn ra được thân phận của bọn họ không?"
"Không thể!" Tuệ Hải khẽ lắc đầu, cất tiếng giải thích: "Nếu là các sư huynh đệ của chùa Pháp Long đến thì có thể nhận ra thân phận của những người để lại dấu chân này. Hằng năm chùa Pháp Long đều phái đệ tử đến núi Phạm Âm trừ yêu, tiếc là tiểu tăng không phải đệ tử của chùa Pháp Long nên vẫn không có cơ hội này! Nhưng Phật pháp vô biên, bọn họ không trốn được đâu!"
Tuệ Hải sử dụng pháp thuật bám theo yêu quái. Từ trước tới nay tôi chưa từng gặp qua pháp thuật thần kỳ như thế. Nếu như Đạo giáo có thể sáng tạo ra một pháp thuật bám theo quỷ hồn như vậy, đó chắc chắn sẽ là đột phá và đổi mới của Đạo giáo chúng tôi.
Tuệ Hải dẫn đường ở phía trước, vẫn luôn đi theo những dấu chân trong suốt trên mặt đất. Tôi theo sau cậu ta, vẫn đi về phía ngọn núi bên trái! Ngọn núi bên trái toàn là cây anh đào. May mà giữa các cây anh đào có một khoảng rất rộng, chúng tôi đi ngang qua đó cũng không cảm thấy chật chội! Chỉ có điều hoa anh đào đua nở tươi tốt quá, đã phủ kín cả bầu trời!
Mùi của hoa anh đào vốn dĩ rất nhạt, nhưng chúng lại nở rộ, hơn nữa còn rất nhiều nên mùi trở nên đậm đến mức bí hơi. Gió trên núi không ngừng thổi xuống. Mùi của hoa anh đào cũng liên tục phả vào mũi, khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Trong lòng Tuệ Hải yên tĩnh như nước, cậu ta vẫn đuổi theo dấu chân trên mặt đất. Tốc độ của Tuệ Hải rất nhanh, không hề có vẻ chậm lại. Thấm thoát thì chúng tôi đã chạy đến giữa sườn núi.
Mà ở giữa sườn núi thì xuất hiện một khoảng đất rất bằng phẳng, hẳn là nơi bằng phẳng nhất của ngọn núi này. Xung quanh đầy rẫy cây anh đào, trên mặt đất cũng toàn là cánh hoa anh đào rải rác!
Nhưng nào ngờ Tuệ Hải đang chạy phía trước dẫn đường bỗng nhiên ngừng lại. May mà khoảng cách giữa chúng tôi không gần lắm, tôi lại vội vàng nắm lấy cây anh đào bên cạnh nên mới không đụng vào người cậu ta.
Tôi đang muốn hỏi cậu ta đã xảy ra chuyện gì, Tuệ Hải bỗng nhiên quay đầu lại, nói: "Lý thí chủ, dấu chân biến mất rồi!"
Tuệ Hải nói vậy, tôi bèn nhìn về phía trước. Quả nhiên dấu chân trong suốt trên mặt đất đã biến mất, đột nhiên biến mất ngay khu vực bằng phẳng này! Tôi vô thức quan sát bốn phía trước, có điều tầm mắt không hướng về xa được vì đã bị cây anh đào chặn lại.
Tiếp đó, tôi lại ngẩng đầu nhìn tình hình phía trên. Cành lá giao nhau, vô cùng rậm rạp, không thấy được một ngôi sao nào! E là cho dù vào lúc sáng mặt trời chói chang thì ánh mặt trời cũng không chiếu xuống được.
Cây anh đào ở vùng đất bằng phẳng này quá nhiều. Hơn nữa dường như những cây anh đào này chưa từng được cắt bỏ nên còn mọc cao to và tươi tốt hơn những cây anh đào cảnh nhiều.
Tình huống lúc này của tôi và Tuệ Hải giống như hai người bị lạc trong rừng hoa anh đào vậy! Tôi không cảm giác được hơi thở của đám yêu đã trốn đi, nhưng Tuệ Hải thì có thể. Cậu ta nhỏ giọng nói với tôi: "Lý thí chủ, những yêu tà kia đang ở rất gần! Bọn họ trốn đi rồi nên rất khó tìm ra được, cách duy nhất là chủ động dụ bọn họ ra ngoài!"
Tuệ Hải không phải là người nói nhiều. Vừa dứt lời, cậu ta khoanh chân ngồi xuống đất. Áo cà sa mở ra, cậu ta cứ thế ngồi thẳng lưng ở chính giữa. Tôi thấy ý của cậu ta hẳn là muốn tôi canh chừng giúp.
Tôi không suy nghĩ nhiều nữa mà đứng thẳng ở phía sau cậu ta, luôn xem xét tình huống xung quanh giúp cậu ta. Nhưng dường như tôi đã hiểu lầm ý của Tuệ Hải. Thấy tôi đứng ở phía sau canh chừng bảo vệ giúp, cậu ta cười nói: "Lý thí chủ, anh ngồi xuống đi! Nếu suy đoán của tiểu tăng chính xác thì chúng ta đã trúng kế lần nữa rồi! Vì vậy chúng ta không nên gấp gáp, cứ bình tĩnh mà đợi gió đến!"
"Hả?" Lời này của Tuệ Hải hoàn toàn khiến tôi mơ hồ. Dọc theo đường đi, cậu ta luôn giữ vẻ bí ẩn, chỉ nhắc đến một chút thì không nói thẳng ra. Trước đó tôi đã muốn hỏi cậu ta rốt cuộc đã phát hiện ra điều gì, thế nhưng lại không tiện mở lời hỏi nên chỉ có thể giữ lại trong lòng.
Bây giờ lại nghe thấy Tuệ Hải nói vậy lần nữa, tôi không nhịn được mà hỏi thẳng: "Tuệ Hải, nếu cậu đã phát hiện ra điều gì thì có thể nói cho tôi biết không? Cậu cứ như vậy khiến tôi cảm thấy hơi bất an!"
Nói đến câu sau, bản thân tôi cũng nở nụ cười. Tuệ Hải cũng cười theo, sau đó mới nói: "Lý thí chủ, đừng vội! Thời gian là minh chứng tốt nhất, sắp đến lúc mở ra hết thảy đáp án rồi! Anh xem, bọn họ đã đến!"
Nói đến câu sau, Tuệ Hải đột nhiên đổi giọng. Lúc này tôi cũng nhận ra được. Cây anh đào bị thổi xào xạc, cánh hoa anh đào cũng rào rào rơi xuống, giống như mưa anh đào vậy...

Bình Luận

0 Thảo luận