Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 455: Chó ngáp phải ruồi

Ngày cập nhật : 2025-08-23 11:00:00
Nói thật, tôi thật sự không dám chắc mình sẽ thành công, chỉ biết đánh cược cả cái mạng này vào! Do cách này rất đơn giản, đơn giản đến mức cả tôi cũng cảm thấy đang đùa giỡn với tính mạng!
Tôi làm thế này là muốn bọn chúng hiểu lầm rằng tôi đã đến đỉnh núi, đi vào khu vực của thôn Ma Câu. Nếu lừa được bọn chúng thì chúng sẽ đuổi theo vào thôn Ma Câu. Nếu hiệu quả càng tốt thì chúng sẽ vượt sông đi vào thôn Ma Câu.
Như thế, chúng tôi có thể lén lút đi theo, hơn nữa bọn chúng sẽ thuận đường giải quyết thủy quỷ ngăn sông giúp chúng tôi. Nhưng chiêu này quả thật quá thấp kém, tôi sợ bọn chúng sẽ phát hiện. Nếu thế thì chúng tôi chẳng còn chỗ nào để trốn nữa!
Lão quỷ đã đoán được cách của tôi, cũng chẳng trông mong gì vào cách này. Vẻ mặt ông ta rất tệ, tay cũng siết chặt dao găm, bầu không khí căng thẳng như lâm vào đại địch!
Chúng tôi nằm rạp xuống trong khe hẹp, mắt nhìn đăm đăm vào bó đuốc đang di chuyển lên trên! Quá căng thẳng, tôi có thể nghe thấy tiếng thở dồn dập của bọn chúng. Đương nhiên bao gồm tiếng thở của tôi.
Chờ khoảng chừng bốn năm phút, tôi mới nhìn thấy đội quân của bọn chúng. Đi đầu là hai hộ pháp của Linh tộc, nhìn hình thêu trước ngực bọn chúng, một cái là thanh long, cái còn lại là chu tước. Hai người này chính là Thanh Long và Chu Tước.
Đằng sau họ là Diệp Đường và lão tổ Diệp gia dẫn đầu. Trong đội quân phía sau, có người của Diệp gia và Linh tộc, có cả không ít những người tu Đạo khác!
Chu Tước thấy thuyền gỗ trên mặt đất, lập tức kêu đội quân dừng lại, "Theo như người này nói thì chắc đám người Lý Sơ Cửu đã đi ra sau núi để đến thôn Ma Câu! Mọi người nhìn thuyền gỗ trên đất này đi, có lẽ đám đó chuẩn bị dùng để qua sông. Chắc Lý Sơ Cửu phát hiện chúng ta đuổi theo, nên mới vứt thuyền bỏ chạy thục mạng!"
Lúc Chu Tước nói chuyện, lão tổ Diệp gia kéo Dương lão tam ra, quát: "To gan quá nhỉ, dám lừa chúng ta, nói đám người Lý Sơ Cửu rất đông đảo! Nếu lão không được nhìn thấy những người giấy này thì e rằng đã bị nó lừa một vố rồi!"
Lão ta vừa nói xong thì giáng một bạt tay vào mặt Dương lão tam. Cái bạt tay này rất mạnh, đánh Dương lão tam lệch cả mặt, bên má sưng vù!
Dương lão tam phun máu vào mặt lão tổ Diệp gia, chửi đổng: "Chúng mày là đám ô hợp, anh Cửu sẽ không tha cho chúng mày đâu! Chúng mày làm mất mặt Đạo môn, mất khí tiết của người tu Đạo. Tao sẽ mở to mắt mà nhìn, nhìn anh Cửu tiễn chúng mày xuống Địa ngục! Ha ha..."
Tôi hiểu tâm trạng Dương lão tam lúc này. Mục đính thực sự của anh ta là muốn dẫn bọn chúng đi, nhưng chẳng ngờ chó ngáp phải ruồi, dẫn bọn chúng đi đúng con đường này.
Chắc giờ anh ta rất hối hận, phần nhiều là không màng tất cả. Thấy anh ta vẫn còn sống, trong lòng tôi cũng bớt lo đôi chút. Chỉ cần anh ta còn sống thì vẫn còn cơ hội cứu anh ta!
Tôi lo Dương lão thất mất bình tĩnh, nên đè bả vai anh ta xuống, sợ anh ta kích động, không màng tất cả lao ra cứu Dương lão tam!
"Muốn chết hả!" Dương lão tam đã chọc giận lão tổ Diệp gia. Lão ta hừ lạnh một tiếng, bóp cổ Dương lão tam, nhấc anh ta lên.
"Lão tổ, bây giờ không nên giết hắn! Lý Sơ Cửu dẫn hắn theo bên mình, chứng tỏ quan hệ giữa hai người rất thân thiết! Đến lúc đó, chúng ta có thể lợi dụng hắn để uy hiếp Lý Sơ Cửu!" Tôi đang lo lắng lão tổ Diệp gia sẽ giết Dương lão tam, bất chợt Diệp Đường lên tiếng ngăn cản.
Lão tổ này nghe lời Diệp Đường, thả lỏng tay, quăng mạnh Dương lão tam xuống đất. Dương lão tam đang định xông lên, nhưng bị đệ tử Diệp gia đạp mạnh xuống đất, không cho anh ta động đậy!
Diệp Đường đi đến chỗ Chu Tước, rồi lên tiếng bảo: "Hộ pháp, tôi lo đây là quỷ kế của Lý Sơ Cửu, mục đích là muốn mê hoặc chúng ta! Nếu hắn cố ý dẫn chúng ta đi đến đây, còn mình thì núp lùm, đến lúc đó chúng ta trúng kế của hắn, trở thành kẻ mở đường cho hắn!"
Diệp Đường nói xong, trong lòng tôi giật thót. Không ngờ cô ta đã nhìn ra kế hoạch của tôi chỉ trong tích tắc. Tâm tư của cô ta thật đáng sợ.
Vừa rồi tôi còn cho rằng Dương lão tam quơ bậy quơ bạ, sẽ làm kế hoạch không có sơ hở, nhưng xem ra tôi quá xem thường đám người này rồi.
Tôi quay sang nhìn lão quỷ. Lúc này ông ta mặt xám như tro tàn, nhưng vẫn không có ý trách tôi, chỉ cười đầy bất lực!
"Đúng, đại tiểu thư nói đúng lắm! Lý Sơ Cửu chẳng có bao nhiêu người, lợi dụng người giấy nâng thuyền gỗ này! Nói không chừng, bọn nó nấp ở gần đây thôi! Chúng ta không cần mạo hiểm, nếu tìm được bọn chúng trước, thì trăm lợi không hại! Âm khí ở nơi này rất đáng sợ, ít nhất có trên ngàn oan hồn tụ tập, dù chúng ta có đến được thôn Ma Câu thì cũng sẽ tổn thất không ít đệ tử!" Lão tổ Diệp gia bắt đầu khuyên Chu Tước!
Chu Tước ngớ ra một lát rồi nói: "Rất có khả năng này, dù gì thì âm khí ở phía trước cao chọc trời. Đạo hạnh không đủ thì không thể sống sót được. Vừa rồi trên đường đi, tôi đã quan sát tình hình xung quanh, không phát hiện ra có ai dùng đạo thuật!"
Chu Tước nói xong thì nhìn Thanh Long: "Thanh Long, anh nghĩ thế nào?"
Thanh Long phất tay, hời hợt nói: "Tôi không hiểu Lý Sơ Cửu cho lắm, mấy người tự quyết định là được! Nhưng nhiệm vụ tôn chủ giao cho chúng ta là phải bắt sống đám người Lý Sơ Cửu, phải lấy được quỷ tỉ Phong Đô. Đây mới là nhiệm vụ quan trọng hàng đầu của chúng ta. Bây giờ tôn chủ rất vội. Nếu còn không lấy được quỷ tỉ Phong Đô thì chúng ta sẽ bị trừng phạt không nhẹ đâu!"
"Thanh Long nói đúng, người thôn Ma Câu phải chết, cũng phải bắt sống Lý Sơ Cửu! Bất luận quỷ tỉ Phong Đô đang ở trong tay Lý Sơ Cửu hay Triệu Tử Long, chưa lấy được quỷ tỉ Phong Đô thì bọn chúng không thể chết!" Chu Tước gằn giọng nói xong thì bắt đầu sắp xếp: "Thế này đi, lát nữa tôi và Thanh Long lên đó xem thử. Các người ở xung quanh đây tìm bọn chúng! Bọn chúng không chạy xa được đâu, chắc ở gần đâu đây! Hễ phát hiện bóng dáng Lý Sơ Cửu, lập tức thông báo cho chúng tôi!"
"Vâng, hộ pháp!" Đám Diệp Đường gật đầu đồng ý, Chu Tước và Thanh Long dẫn đầu đi lên núi.
Diệp Đường bắt đầu ra lệnh: "Các đệ tử nghe lệnh, ắt hẳn Lý Sơ Cửu vẫn còn trên núi. Núi này không có cây cối, bọn chúng không có nơi để trốn. Chỉ cần tìm kiếm cẩn thận, sẽ tìm được bọn chúng. Xuất phát!"
Diệp Đường ra lệnh xong, hàng trăm đệ tử phía sau bắt đầu tản ra lùng sục khắp nơi.
"Sơ Cửu, giờ sao đây?" Lúc này, lão quỷ cũng hốt hoảng.
"Hết cách. Chúng ta thua cược rồi, đành phải liều mạng thôi!" Tôi cắn răng: "Hiện giờ hai đại hộ pháp của Linh tộc đã lên đỉnh núi, dẫn đầu là Diệp Đường và lão tổ Diệp gia! Mọi người không phải đối thủ của lão tổ Diệp gia, chỉ có tôi mới có thể đối đầu với lão! Nhưng nếu chúng ta muốn liều chết thì tôi phải làm xong một việc mới được. Đó là giết chết Diệp Đường, báo thù cho các anh em đã chết của thôn Tiểu Nghĩa và chị Tuyết Mai!"
Lão quỷ hiểu ý tôi, gật đầu liên tục: "Sơ Cửu, thế cậu đối phó với Diệp Đường đi, lát nữa tôi với lão tiên sinh sẽ quấn lấy lão tổ Diệp gia giúp cậu. Nếu đã không có cách thoát được, vậy thì chúng ta không thể chết thế này! Mọi người đừng nghĩ đến cái khác nữa, chỉ mặc sức lao đầu mà giết mà chém, chém một đứa thì đâu có đủ, phải chém hai đứa mới không lỗ vốn, tuyệt đối không cho bọn chúng được hời!"
Bây giờ chúng tôi đánh một trận sống mái, đến lão quỷ cũng đã hừng hực khí thế kia! Tôi cũng đã tính toán hết rồi. Chuyện đã đến nước này, hoàn toàn chẳng còn thời gian để chúng tôi nghỉ ngơi lấy sức, chỉ có thể liều chết đến cùng!
Lúc chúng tôi nói chuyện, đã có vài tên đệ tử giơ đuốc tìm đến chỗ chúng tôi. Chúng tôi siết chặt vũ khí trong tay, nói: "Chuẩn bị!"
Khi tôi lên tiếng nhắc nhở, bọn chúng cũng đến mỗi lúc một gần. Ánh sáng của bó đuốc soi đến chỗ chúng tôi đang ẩn náu, chỉ gần đi thêm hai ba mét nữa là bọn chúng có thể phát hiện được chúng tôi.
Tiếng bước chân mỗi lúc mỗi gần, bầu không khí bỗng chốc căng như dây đàn! Ai nấy đều hít thật sâu, chờ đợi bọn chúng bước vào phạm vi công kích.
"Gia chủ, con đường phía dưới có ánh đèn pin, có phải bọn Lý Sơ Cửu đang chạy trốn không?" Ngay phút ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên một đệ tử Diệp gia hô lớn chỉ dưới chân núi!
Chúng tôi không nhìn thấy, cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn, chỉ có thể nằm rạp xuống khe mương, im lặng quan sát tình hình!
Chắc cũng khoảng gần hai ba giây sau, Diệp Đường quát lớn đuổi theo: "Đúng, chắc chắn người dưới chân núi là bọn chúng! Tất cả đệ tử Diệp gia nhanh chóng tập hợp, lập tức xuống núi ngăn chặn chúng lại, phải bắt được tên Lý Sơ Cửu! Nhanh lên!"
Diệp Đường sốt ruột quát gào. Cô ta vừa quát lên thế, tên đệ tử Diệp gia vốn dĩ sắp phát hiện ra chúng tôi cũng hớt hải chạy về tập hợp! Chỉ trong một hoặc hai phút, tôi nhìn thấy vô số bó đuốc bắt đầu chạy xuống núi.
Nhưng hai tên hộ pháp Chu Tước, Thanh Long vẫn không xuống, nên chúng tôi chỉ phải tiếp tục nằm trốn trong khe mương, không dám đi ra!
Lão quỷ lúc này đã nằm bẹp ra đất, thở hổn hển, vẻ mặt kích động khi thoát được một kiếp! Dương lão thất cũng thở phào, hỏi tôi: "Anh Cửu, người ở dưới đó chắc là muốn cứu chúng ta rồi. Nhưng là ai? Ai sẽ đuổi đến đây vào lúc này?"
Lão quỷ nghe thế thì lật người ngồi dậy, cười phấn chấn: "Nếu tôi đoán không sai thì chắc đám Tử Long đến rồi!"

Bình Luận

0 Thảo luận