Nghe tới kiểu mộ táng như huyệt mộ phong táng này, tôi vẫn không thể tưởng tượng nổi rốt cuộc là kiểu mộ táng như thế nào? Bởi vì từ khi tôi vào Đạo môn đến nay, chưa từng nghe nói tới kiểu mộ táng này bao giờ!
Tôi biết thổ táng, hỏa táng và kiểu mai táng như Hoạt Tử Nhân Mộ, nhưng chưa từng nghe nói tới phong táng mà A Cẩu nhắc đến!
Tôi thấy những thi thể treo trên đỉnh hang không có động tĩnh, xung quanh cũng không có gì bất thường mới buông lỏng cảnh giác, hỏi A Cẩu: "A Cẩu, phong táng mà anh nói tới là thế nào vậy?"
A Cẩu cười cười: "Anh Cửu, định nghĩa phong táng rất rộng, còn có tên khác là lộ thiên táng, bao gồm thiên táng ở Tây Tạng, động táng Hoạt Tử Nhân Mộ ở Miêu Cương, nhai táng với quan tài treo của người Bặc, thêm cả một kiểu thủy táng khá đặc biệt ở một số nước Đông Nam Á! Phương thức thủy táng này rất lạ lùng, người ta bỏ thi thể của người chết vào trong một cái thùng gỗ, đục vô số lỗ nhỏ xung quanh thân thùng, có thể cho cá tôm cua chui vào trong ăn sạch phần thịt của thi thể! Loại cá ăn thi thể này lớn rất nhanh, đợi khi cá lớn rồi, người sống sẽ ăn luôn con cá lớn bên trong thùng gỗ! Nhưng cách thủy táng này chỉ tồn tại ở một số nước khu vực Đông Nam Á thôi!"'
A Cẩu tinh tế, mỗi lần anh ta giảng giải điều gì đó luôn giải thích cực kỳ chi tiết. Những thứ này là kinh nghiệm mà người trộm mộ đổi lấy bằng tính mạng, người bình thường không thể có được khối kiến thức phong phú như vậy!
Cho dù là người tu đạo thì số người nghiên cứu về mộ táng cũng cực kỳ ít ỏi! Điều này cũng chứng minh được câu nói "thầy của ta ở ngay cạnh ta"! Học hỏi lẫn nhau, tìm tòi lẫn nhau, sau cùng hòa hợp với nhau, đây mới là cốt lõi của việc thống nhất Đạo giáo!
Tôi gật đầu, hỏi lại: "A Cẩu, theo ý của anh thì những cái xác khô được treo trên này cũng thuộc một kiểu động táng?"
Tôi tiếp xúc khá nhiều với động táng, cho dù là Hoạt Tử Nhân Mộ của Miêu Cương hay lạc hoa động nữ ở trại Cổ Miêu, họ đều chọn cách này.
Nhưng hình như động táng chủ yếu tập trung ở khu vực Miêu Cương, tại sao ở khu vực Hà Bắc xa xôi cũng có tập tục này?
"Anh Cửu, đây không phải động táng, đây là phong táng chính cống!" A Cẩu lắc lắc đầu, giải thích rằng: "Định nghĩa phong táng rất rộng, rất mơ hồ, nhưng tựu chung vẫn có khái niệm cốt lõi. Không biết anh Cửu từng nghe nói chưa, có một bộ lạc dân tộc thiểu số. Nếu trong bộ lạc của họ có người chết, người sống sẽ dùng giá chữ thập để mở rộng chân tay của họ và cố định lại, sau đó treo thi thể của họ lên xà ngang hoặc căn phòng thoáng gió, để treo khô, sau cùng biến thành xác khô như thế này! Đây là phong táng chính cống, kể ra thì nguyên lý của nó cũng không khác gì làm thịt khô ở phương Nam!"
Khi A Cẩu nói đến câu cuối cùng, tôi không kiềm chế được mà nhíu mày. Thịt khô treo gió thì tôi biết chứ, hồi nhỏ thường xuyên được ăn mà, nhưng cứ nhìn thấy mấy cái xác khô trên đỉnh hang mà lòng tôi vẫn thấy dị ứng không nói nên lời.
Mất vài giây để bình tĩnh, tôi mới nói: "A Cẩu, thực ra tôi không hiểu lắm, tại sao trong hang này lại mọc ra nhân sâm rừng. Bây giờ đang đầu mùa xuân, cho dù thế nào cũng không phải mùa sâm rừng ra hoa kết quả. Vả lại, trong động này còn có huyệt mộ của người khác. Tôi cứ cảm thấy có gì đó không ổn lắm!"
"Ừm!" A Cẩu ừm một tiếng: "Bốn người trúng độc mà chết trên gò cao, chắc hẳn vì động tới sâm rừng nên mới xảy ra chuyện! Trước kia Phương Bình An cũng nói rằng thông thường sâm rừng đã thành tinh hoặc sắp thành tinh đều có chim chày gỗ và thần thú bảo vệ! Ban nãy đã thăm dò rõ ràng, thần thú bảo vệ này chính là rắn độc. Tất cả mọi thứ xảy ra ở đây đều khớp với những gì cậu ta nói. Vậy có phải là cây sâm rừng này sắp thành tinh không?"
Câu nói của A Cẩu đã chạm tới trọng điểm, anh ta cũng đang trưng cầu ý kiến của tôi. Tôi trầm ngâm trong thoáng chốc: "Nếu chúng ta không động tới thứ này, chắc chắn sẽ có người khác tới. Đến lúc đó, chỉ hại chết thêm nhiều người vô tội khác thôi! Nhưng nơi này là hầm mộ của người khác, tuy không thể biết được thân phận và lai lịch của những thi thể này, nhưng người chết là lớn nhất, chúng ta không thể phá hủy hang mộ, chỉ có thể lấy cây sâm rừng này đi!"
Nghe được đáp án của tôi, A Cẩu bật cười: "Anh Cửu, chúng ta có chung suy nghĩ rồi. Nếu cây sâm rừng này thực sự đáng tiền, chí ít cũng có thể giúp Phương Bình An học hành cho xong. Cha của cậu ta đã chết, có lẽ cây sâm rừng này có thể giúp được cậu ta!"
"Được!" Tôi gật gật đầu: "Chuyện không nên chần chừ, chúng ta cứ nhổ cây sâm rừng này đã rồi tính tiếp!"
Sau khi bàn bạc, A Cẩu phụ trách hái sâm rừng, còn tôi phụ trách canh chừng! Hai chúng tôi lại leo lên gò đất, bắt đầu phân công công việc. Tôi rút kiếm Long Uyên, đứng ngay sau lưng anh ta, cảnh giác với mọi tình huống xung quanh.
Mà A Cẩu chuyển thi thể của bốn người kia xuống, sau đó mới nằm rạp trên nền đất, dùng xẻng nhỏ để đào phần đất bên dưới gốc rễ cây sâm. Sợi dây đỏ quấn chặt lấy gốc của cây sâm rừng, lúc cắt rễ, cây sâm cũng không hề dao động.
A Cẩu đào đất rất dè dặt, cũng tốn khá nhiều thời gian. Nhưng sau khi đào ra được một cái hố nhỏ, dường như phát hiện điều gì đó không ổn, A Cẩu vội vàng dừng động tác, dùng ngón tay nhúm một ít đất, sau khi vân vê rồi đưa lên mũi ngửi, lông mày anh ta nhíu chặt vào.
Tôi nhìn bộ dạng này của anh ta thì dường như đất ở đây có vấn đề, nhưng chưa kịp hỏi thì A Cẩu đã nhìn về phía tôi: "Anh Cửu, đất ở đây không ổn lắm!"
Khi nói câu này, ánh mắt của A Cẩu hướng về phía những cái xác khô trên đầu tôi. Tính tình A Cẩu vốn cẩn thận và dè dặt, nếu không nắm chắc tuyệt đối, anh ta sẽ không kết luận bừa bãi.
Tôi hỏi: "A Cẩu, phát hiện ra chỗ nào không ổn à?"
A Cẩu sững người mất một lát rồi mới trả lời tôi: "Anh Cửu, mùi của đất ở đây không ổn, lạ lắm! Cậu đợi tôi xác nhận lại đã!"
Vừa dứt lời, A Cẩu đứng dậy, bước tới một bên khác, ngồi thụp xuống, bắt đầu điên cuồng đào đất. Anh ta xuất thân là người trộm mộ, đào đất phá hang đương nhiên không thua kém ai.
Chưa được một lát, anh ta đã đào ra được một cái hang chừng hai ba mươi xen-ti-mét, cũng không thấy anh ta tìm kiếm gì trong lòng đất, nhưng mỗi lần lật đất lên đều nhúm một ít đưa lên mũi ngửi.
Tôi ở bên cạnh thấy tò mò, cũng ngồi thụp xuống nhúm một nắm đấm đưa lên mũi ngửi, nhưng chỉ ngửi được mùi tanh hôi của đất bùn, còn mùi khác thì thật sự không ngửi ra được, hay nói cách khác là bị mùi đất che lấp hết rồi.
"Anh Cửu, đất ở đây không phải đất bình thường, không chỉ có máu mà có cả thi du nữa!" A Cẩu vỗ vỗ đất cát trên tay, nghiêm túc giải thích.
"Sao cơ? Đất ở đây lẫn cả thi du và máu?" Nghe thấy đáp án này từ anh ta, tôi khá kinh ngạc, sau khi buột miệng thốt lên, tôi lập tức khôi phục sự bình tĩnh: "A Cẩu, rốt cuộc chuyện này là thế nào?"
"Anh Cửu, ban nãy tôi đào đất, ngửi thấy mùi máu tanh trong lớp đất, nhưng mùi máu này rất nhạt, gần như sắp tiêu biến rồi, chắc hẳn cũng khá lâu rồi. Đợi khi tôi tiếp tục đào bới thì phát hiện trong lớp đất bên dưới còn có cả mùi thi du nữa. Mùi này cũng rất nhạt, người thường sẽ không ngửi ra được. Ban nãy tôi cũng đào rất sâu, không phát hiện ra xương cốt người. Điều này cho thấy nơi này chưa từng được an táng người chết! Vả lại, gò đất này cũng không có vẻ được hình thành tự nhiên, mà giống như có người cố tình xây lên!"
Nghe đến đây, lòng tôi không khỏi thấp thỏm. Trước khi tới đây, tôi đã chú ý rằng nơi này có dấu tích của con người, không phải được hình thành tự nhiên.
Cũng có nghĩa là, có người cố tình làm vậy. Nếu nghĩ sâu hơn, đầu tôi bỗng bật ra một suy nghĩ rất "to gan": Họ làm như vậy, chẳng lẽ là để nuôi dưỡng cây sâm rừng này?
Sự xuất hiện của cây sâm rừng quả thực rất bất thường, hoàn toàn vượt quá khả năng nhận thức của chúng tôi. Trước hết là mùa hái sâm không đúng lắm, sau đó đến chim chày gỗ và rắn độc bảo vệ! Khi chắp nối những chi tiết bất thường này lại, rất dễ nghĩ tới một điều.
Dường như A Cẩu cũng nghĩ tới điều này, anh ta ngờ vực hỏi tôi: "Anh Cửu, họ trộn thi du và máu tươi vào đất, chẳng lẽ là để sâm rừng này thành tinh?"
Tôi đâu biết được nguyên do trong chuyện này, mà đưa mắt nhìn lên trần hang, phân tích rằng: "A Cẩu, thi du và máu tươi rất có khả năng chảy từ những cái xác khô này xuống! Với vị trí của họ, thi du và máu tươi chảy đúng xuống lớp đất trên gò đất này!"
Thực ra tôi cũng đoán được, nhưng nếu thực sự giống như những gì tôi đoán, vậy thì thi thể bên trong hang động này chắc chắn không thể qua đời trong tình huống bình thường, mà có người cố tình giết họ rồi treo lên trần hang!
A Cẩu trầm tư suy nghĩ: "Anh Cửu, nơi này có vẻ tà ma, chúng ta cứ lấy sâm rừng đã, ra ngoài rồi tính tiếp!"
"Cũng được!" Tôi gật gật đầu: "Chúng ta không thể trì hoãn nữa, phải nhanh chóng xử lý xong việc này!"
A Cẩu ừm một tiếng, tiếp tục ngồi thụp xuống đào rễ sâm rừng. Anh ta đào rất cẩn thận và dè chừng, nhưng tốc độ vẫn nhanh, chưa được bao lâu, tôi đã nhìn thấy phần rễ của sâm rừng lộ ra rồi.
Nhìn thấy chỗ lộ ra thì có vẻ cây sâm này cũng không nhỏ. Cũng có nghĩa là, thứ này chắc chắn rất đáng giá! A Cẩu cũng kích động, quay đầu cười hì hì với tôi tiếp tục đào sâm.
"A Cẩu, khoan đã!" A Cẩu không chú ý tới chi tiết này, tôi lập tức hô lên. Tôi vừa hô, A Cẩu lập tức quay đầu nhìn tôi, nhíu mày hỏi: "Sao thế anh Cửu?"
Tôi cắn răng đáp: "A Cẩu, hình như sợi dây đỏ đang cử động!"
Tôi nói thế, A Cẩu lập tức quay đầu lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào sợi dây đỏ, nhưng vào thời khắc ấy, sợi dây đỏ buộc cây sâm rừng lại không hề nhúc nhích.
Ban nãy tôi nhìn thấy rất rõ, rõ ràng sợi dây đỏ đang cử động. Tất nhiên A Cẩu rất tin tôi, nhìn chằm chằm vào nó mấy giây nhưng sợi dây đỏ lại không có động tĩnh gì. Anh ta không quay đầu hỏi tôi nữa, giơ tay túm lấy phần rễ nhân sâm lộ ra ngoài.
Ngay khi anh ta túm lấy rễ cây, hai sợi dây đỏ buộc chặt cây sâm rừng bỗng dưng run rẩy kịch liệt, giống như có người đang búng vào sợi dây, mức độ chấn động gần như giống hệt nhau.
Nhìn thấy cảnh tượng này, A Cẩu sợ hết hồn, buột miệng hô lên: "Anh Cửu, xem ra cây sâm rừng này thực sự sắp thành tinh rồi!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận