Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 715: Kết giới kỳ lạ

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:27:25
Ngay giây trước A Cẩu nói rằng có lẽ chúng tôi đã tiến vào kết giới của Cổng Địa Ngục, ngay giây sau đó, tiếng tù và xung phong kia lại đột ngột vang lên.
Tiếng tù và này vọng tới từ một khoảng cách không quá xa ngay trước mặt! Vừa nghe thấy âm thanh này, tôi và A Cẩu lập tức kích động hẳn lên, không nói nhiều lời, cả hai cùng guồng chân đuổi theo tiếng tù và.
Hẻm núi này càng lúc càng rộng ra, ở cách đó năm mươi mét về phía trước, đột nhiên xuất hiện một khúc cua rất vội vàng.
Nhưng vì bị ngọn núi che khuất, chúng tôi không thể nào nhìn rõ tình hình ở phía sau. Thính giác của A Cẩu rất nhạy bén, anh ta vẫn luôn đuổi theo tiếng tù và ngắt quãng, chỉ cảm thấy càng lúc càng đến gần âm thanh đó.
Đợi khi chúng tôi đuổi tới chỗ cua gấp, đột nhiên cảm thấy tiếng tù và kia như đang ở ngay phía trước, nhưng điều kỳ lạ là đèn pin cầm tay chiếu ra xa lắm mà không hề phát hiện được dấu vết của âm binh!
Không biết đã phát hiện ra điều gì bất thường, A Cẩu đột nhiên dừng lại, khẽ khàng bảo: "Anh Cửu, tiếng tù và xung phong này chắc hẳn đang ở rất gần chúng ta; nhưng kỳ lạ là xung quanh hoàn toàn không có bóng quỷ nào! Có phải... tai tôi bị ảo giác rồi không?"
Nói đến sau cùng, A Cẩu nhìn tôi bằng biểu cảm nghi hoặc. Tôi nhíu mày, nghiến răng nghiến lợi nói: "A Cẩu, không phải cậu xuất hiện ảo giác đâu! Âm thanh đó quả thực đang ở gần đây! Tôi đang nghĩ, phải chăng họ đã tiến vào sơn động xung quanh? Nếu không, chúng ta không thể nào không tìm thấy họ!"
Khi tôi nói chuyện, tôi cũng chăm chú nghe tiếng tù và xung phong đó. Lúc có lúc không, ngắt quãng đang vang vọng xung quanh chúng tôi.
Lúc này sắc mặt A Cẩu rất nghiêm túc, cũng không nói gì, chỉ gật gật đầu, chúng tôi tiếp tục đi sâu vào hẻm núi! Càng đi vào sâu thì diện tích càng rộng rãi, dường như đang tiến vào một sa mạc gobi lộ thiên không biên giới, căn bản không giống như đang đi trong sơn cốc nhỏ hẹp!
Đỉnh núi nhấp nhô ở hai bên càng lúc càng xa, chỉ nhìn thấy tuyết trắng che phủ trên đỉnh. Thảm thực vật trên nền đất cũng càng lúc càng rậm rạp, ở bên trái thậm chí còn xuất hiện một dòng suối nhỏ trong vắt.
Ánh sáng từ đèn pin rọi qua bên đó, mặt nước lập tức trở nên lấp lánh! Không thể không thừa nhận, môi trường ở nơi này rất đẹp, non nước hữu tình, địa thế bằng phẳng, cảm giác giống như đứng trên một thảo nguyên mênh mang!
Nhưng chỉ cần nhìn thấy đống xương cốt nằm rải rác trên nền đất, lập tức cảm thấy bản thân bước vào một hố chôn tập thể quỷ dị và đáng sợ.
Chúng tôi tiếp tục đi về phía trước khoảng hai mươi mét, tiếng tù và xung phong kia đột nhiên yếu đi rõ rệt. A Cẩu đi phía trước mở đường cũng dừng lại, nghiêng đầu về phía bên trái, nghiêm túc vểnh tai lắng nghe, nhưng biểu cảm trên gương mặt lại rất phức tạp, anh ta nhíu mày nói: "Anh Cửu, âm thanh này hình như ở bên trái của chúng ta! Nhưng mẹ kiếp, tà ma thật chứ, chúng ta đuổi theo một đoạn xa như vậy rồi mà chỉ nghe thấy tiếng tù và quỷ dị này, thậm chí một bóng âm binh cũng không thấy!"
Khỏi nói A Cẩu buồn bực đến mức nào, lòng tôi cũng vừa buồn bực vừa sốt ruột. Rõ ràng cảm thấy đám âm binh kia ở ngay xung quanh chúng tôi, nhưng lại giống như sống ở hai thế giới! Chỉ có thể nghe thấy âm thanh chúng chứ không thấy bóng dáng chúng đâu.
Tôi vô thức dùng đèn pin rọi sang phía bên trái, ánh sáng của đèn pin bắn ra một đoạn rất xa, dường như có thể chiếu tới tận vách núi, nhưng xung quanh trống huơ trống hoác, chỉ có thể nghe thấy tiếng tù và kỳ dị kia, hoàn toàn không thấy một bóng quỷ nào!
Cảm giác này thực sự quá đáng sợ!
Cứ nghĩ tới ba hồn bảy vía của Y Y và các đệ tử kia đang nằm trên tay chúng, lòng tôi sốt ruột không chịu nổi. Nếu trước khi trời sáng mà không thể đưa ba hồn bảy vía của họ trở về, đến lúc đó cho dù Đại La Kim Tiên đến cũng không cứu nổi họ!
Rốt cuộc là do từ trường của nơi này có vấn đề? Hay là nơi này thực sự có kết giới rất mạnh mẽ?
"Đợi đã! Kết giới, chẳng lẽ là một không gian được hình thành đơn độc?" Vừa nghĩ đến vấn đề kết giới, tôi đột ngột nghĩ tới điều này!
A Cẩu nghe được câu lầm bầm của tôi cũng nghĩ thông được điều này, đột nhiên vỗ đầu một cái rồi bật cười tự giễu: "Thực sự quá khoa trương luôn, đến cả đạo lý đơn giản nhất cũng không hiểu!"
"Tôi cũng vừa mới nghĩ tới điều này thôi!" Tôi bật cười bất đắc dĩ rồi nói: "Nếu thực sự có không gian nào đó đơn độc, vậy thì nơi này nhất định sẽ có kết giới. Giống như thần mộ của Thái Ất Chân Nhân, tuyệt đối đến từ cao thủ!"
"Ừm!" A Cẩu gật đầu đầy cẩn trọng rồi lập tức tiến hành phân tích: "Anh Cửu, kết giới của nơi này chắc chắn rất kín kẽ. Nếu như tôi đoán không sai, kết giới vô hình này mở ra một không gian khác! Những âm binh kia sống ở một chiều không gian khác, chúng ta đuổi theo một khoảng xa như vậy, từ đầu đến cuối không phát hiện ra bất kỳ điều gì! Lẽ nào kết giới ở nơi này chỉ có tác dụng với quỷ hồn?"
A Cẩu nói như vậy đồng thời cũng nhắc nhở tôi, anh ta nói không sai, chắc hẳn một loại kết giới mạnh mẽ nào đó đã phân tách nơi này sang một chiều không gian khác! Mà không gian bị tách ra vừa vặn chỉ dùng cho quỷ hồn và hồn phách.
Nếu không, cũng không đến mức độ chúng tôi đuổi theo lâu như vậy mà không phát hiện ra điều gì.
Nhưng lúc này tôi cũng liên tưởng tới điều nghi hoặc trước đó, tại sao Cổng Địa Ngục chỉ có vào mà không thể ra? Người và thú chết hết chỉ trong một đêm!
Chẳng lẽ, tất cả bí mật này đều liên quan tới một chiều không gian khác?
"Anh Cửu, bây giờ phải làm sao? Cho dù chúng ta biết là vấn đề nằm ở không gian, nhưng làm thế nào mới tiến vào chiều không gian khác được?" Khi tôi đang chìm trong suy nghĩ thì A Cẩu đột nhiên lên tiếng.
Anh ta hỏi như thế, tôi mới hoàn hồn, cắn răng nói: "A Cẩu, vấn đề không gian cũng chỉ là suy đoán của chúng ta thôi, cũng không biết đoán đúng hay không! Thế nhưng, muốn chứng minh suy đoán trước đó của chúng ta thực chất cũng đơn giản! Chỉ cần hồn phách chúng ta rời khỏi cơ thể là có thể biết được thật giả! A Cẩu, anh giúp tôi canh giữ cơ thể!"
"Anh Cửu, không được đâu!" A Cẩu lắc lắc đầu và nói: "Trước khi đến đây Lâm đại ca đã dặn dò rằng không cần biết cậu đi đâu, tôi cũng phải đi theo cậu, nhất định không thể để cậu xảy ra chuyện! Nơi này không có người ngoài, nhiều lắm chỉ có cô hồn dã quỷ! Đợi tôi bày trận pháp rồi đi cùng cậu!"
Cũng không biết tại sao, đám anh em mà tôi quen biết, ai cũng cứng đầu và cố chấp vô cùng. Không đợi tôi trả lời, A Cẩu đã bắt đầu lấy ra năm đồng tiền bày trận đồ Thái Cực bát quái trên nền đất!
Thủ pháp của A Cẩu rất thuần thục, chưa mất bao lâu đã bày xong trận pháp! Không đợi tôi khuyên can, anh ta đã khoanh chân ngồi xuống, châm ba nén hương cắm ở vị trí Đông Nam của trận pháp rồi mới cười với tôi: "Anh Cửu, đến đây, cùng đi nào!"
Tôi bật cười bất đắc dĩ, biết khuyên anh ta cũng vô dụng, chỉ đành khoanh chân ngồi vào trong trận pháp Thái Cực Bát Quái! Hồn phách rời khỏi cơ thể, đáng sợ nhất là cô hồn dã quỷ sẽ ám vào cơ thể của chúng tôi.
Trận đồ Thái Cực bát quái do A Cẩu bày ra vừa vặn có thể ngăn cản cô hồn dã quỷ ám vào người! Cũng có nghĩa là chỉ cần không ai cố tình phá hỏng cơ thể chúng tôi, chúng tôi sẽ an toàn.
Ý thức được điều này, hai người chúng tôi mới gật gật đầu hiểu ý nhau, sau đó trở tay kết ấn, miệng cũng đồng thời niệm chú ngữ xuất hồn! Đợi khi niệm xong chú ngữ bỗng chốc cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng khá nhiều, giống như bay lên vậy.
Đợi khi tôi mở mắt ra, hồn phách của tôi đã rời khỏi cơ thể rồi. Tôi đứng bên cạnh cơ thể của mình, nhìn cơ thể mình khoanh chân ngồi dưới đây, hai tay còn giữ nguyên tư thế niệm chú.
"Anh Cửu, cậu nhìn kìa!" Tôi đang nhìn chăm chú vào cơ thể mình thì A Cẩu đột ngột hô ầm lên. Anh ta hô như vậy quả thực khiến tôi sợ hết hồn! Tôi bây giờ đang trong trạng thái hồn phách, không chịu nổi giật mình, cũng là lần đầu tiên trải nghiệm cái gọi là kinh hãi không yên.
Tôi trừng mắt nhìn anh ta, A Cẩu chỉ cười ngượng ngùng: "Anh Cửu, xin lỗi cậu, tôi quên mất bây giờ chúng ta đang trong trạng thái hồn phách!"
Khi A Cẩu đang giải thích, tôi chậm rãi nhìn tình hình phía sau mình. Chỉ nhìn thôi mà tôi đã sững sờ tại chỗ, mất một hồi lâu vẫn chưa kịp hoàn hồn!
Bởi vì cảnh tượng xuất hiện không xa trước mắt tôi thực sự quá quỷ dị! Ở khoảng cách chừng năm mươi mét, dường như bị một lớp bình phong vô hình phân chia thành hai thế giới.
Ở bên tôi là màn đêm tối đen đến mức giơ tay không thấy được năm ngón, mà ở bên kia dường như đêm vừa xuống. Vốn dĩ là một sa mạc gobi bằng phẳng, lúc này bỗng biến thành một ngọn núi tuyết bị tuyết trắng bao phủ.
Núi tuyết rất cao, cũng rất hiểm trở, xung quanh lúc nào cũng thấy vách đá cheo leo! Mà dưới chân ngọn núi băng này chí ít có khoảng vài trăm người. Nhìn cách họ ăn mặc, có người là công nhân, có người là quân nhân, có cả một số thôn dân bình thường.
Nhưng rất kỳ lạ, cách ăn mặc của họ không hề thuộc về niên đại này, giống như cách ăn mặc của những năm năm sáu mươi hơn.
Nhìn lại trận địa của họ, có người dường như đang quan sát địa chất, có người giống như đang thiết kế lộ trình, làm việc rất hăng say, tinh thần ai nấy đều vô cùng cao.
Ban đầu tôi không hề nhìn ra được, nhưng nhìn kỹ lại tôi mới hiểu ra, dường như họ đang mở núi để sửa đường!
Tôi vẫn đang quan sát thì A Cẩu đột nhiên nói nhỏ với tôi: "Anh Cửu, chỗ này hình như là khung cảnh xây dựng tuyến đường sắt Thanh Tạng năm xưa! Không biết là xây dựng đường quốc lộ hay đường sắt Thanh Tạng, nhưng thực sự đã có rất nhiều người chết. Người ta bảo Trường Thành được xây bằng máu tươi, còn đường sắt Thanh Tạng được đắp bằng xương trắng! Tôi từng đi Tây Tạng mấy lần, cũng đi bằng tuyến Thanh Tạng. Nhưng trong ấn tượng của tôi thì tuyến Thanh Tạng không hề đi qua nơi này!"
Trí nhớ của A Cẩu đương nhiên không cần phải hoài nghi, dường như chỉ cần nhìn qua sẽ không quên! Tôi cũng có thể xác định cảnh tượng trước mắt quả thực là đang làm đường, tuy rằng không biết đang xây đường sắt hay đường quốc lộ.
Kỳ lạ rằng A Cẩu nói tuyến Thanh Tạng không hề đi qua khu vực này, chẳng lẽ cảnh tượng này có liên quan tới bí mật về Cổng Địa Ngục?

Bình Luận

0 Thảo luận