Trước mắt tôi lúc này chỉ có Thanh Long và Chu Tước. Tất cả các đệ tử còn lại Linh tộc đều chắn trước cổng thôn. Thi thoảng còn nghe được tiếng đánh nhau ở cổng thôn, xem ra bọn họ đã giao thủ rồi.
Chỉ có điều chỗ cổng thôn dễ thủ khó công. Người ở ngoài thôn chắc đang trong tình thế khó khăn, có hàng ngàn lệ quỷ quấn lấy, cổng thôn lại bị người của Linh tộc chắn. E rằng đã chết rất nhiều người!
Bây giờ tôi không còn cách nào khác, chỉ muốn bảo vệ những người còn sống trong thôn, phải mở ra con đường máu cho họ!
"Lý Sơ Cửu, quả nhiên mày có mặt ở khắp mọi nơi. Thế này mà mày còn trà trộn vào được, tao quả thật xem thường mày rồi!" Chu Tước lạnh lùng nói kháy, rồi cười khẩy: "Nhưng, mày không trốn thoát lòng bàn tay của tao đâu! Tao muốn mạng của mày! Những người còn sống trong thôn đều phải chết hết! Hôm nay tao muốn xem thử mày có bản lĩnh cao cường tới đâu!"
"Ha ha..." Nghe Chu Tước mỉa mai, tôi thoải mái cười to. Cười xong, tôi nghiến răng nhìn Chu Tước rồi nói: "Chu Tước, nợ máu của thôn Ma Câu, tao sẽ bắt mày trả nợ trước! Chúng mày từng đứa lên hay là lên cả đám!"
"Ha ha..." Chu Tước cười khinh bỉ, ác độc nói: "Thằng hề như mày, một mình tao là đủ! Lý Sơ Cửu, tao sẽ cho mày biết thế nào là tự rước lấy nhục!"
Chu Tước nói xong, xông lên tấn công tôi. Tốc độ của hắn rất nhanh, chỉ vài bước đã đến trước mặt, đánh một chưởng vào lồng ngực tôi. Dù ở cự ly xa, tôi vẫn cảm nhận được gió thổi đến từ cú đánh của hắn. Sức rất mạnh, nếu đổi lại là trước kia, tôi không thể sử dụng chân khí Huyền Chân, đương nhiên sẽ lựa chọn né tránh đối đầu trực diện với hắn.
Nhưng lúc này, tôi đã không phải là tôi của lần đầu tiên đánh nhau với Chu Tước nữa! Tôi không lùi bước, cơ thể khẽ dao động, chân khí Huyền Chân lập tức bộc phát, trực tiếp đối đầu với một chưởng của hắn!
Bùm! Hai chưởng đối nhau, một luồng sức mạnh đột nhiên bùng phát ở chỗ tiếp xúc. Sức mạnh đàn hồi cực lớn, khiến tôi lui ra sau vài bước.
Nhưng Chu Tước phải lùi xa sau vài mét. Khi hắn đã đứng vững thì nhìn tôi đầy kinh hoàng, lắc đầu không tin: "Chỉ trong một năm ngắn ngủi, mày lại tiến bộ kinh khủng thế! Chiêu vừa rồi chắc mày đã dùng chân khí Huyền Chân đúng không? Xem ra, quả thật mày đã mạnh hơn trước kia rất nhiều!"
Tôi cười khẩy nói: "Tao đã nói rồi, kể cả tất cả chúng mày cùng xông lên tao cũng không bận tâm! Hôm nay, tao khai đao với chúng mày trước, sau đó sẽ là tôn chủ của chúng mày, cuối cùng là toàn bộ Linh tộc! Chúng mày đừng hòng đứa nào thoát được!"
"Ngông cuồng quá đấy! Hôm nay tao sẽ cho mày biết thế nào là núi cao còn có núi cao hơn!" Chu Tước bị tôi chọc tức, rút Đả Quỷ Tiên* bên eo ra.
(*) Đả Quỷ Tiên: Roi đánh ma quỷ
Đả Quỷ Tiên chẳng những có thể đánh quỷ mà còn có thể đả thương người. Đả Quỷ Tiên của hắn còn quấn lưỡi đao sắc bén bên trên. Hễ bị đánh tránh trúng chẳng những rách da toác thịt, mà còn có từng lằn vết thương rõ ràng!
Chu Tước quất vài roi trên không trung. Tiếng quất roi vang chan chát. Tiếp đó hắn lại xông về phía tôi.
Tốc độ còn nhanh hơn cả lần trước, chớp mắt hắn đã đến trước mặt tôi. Chân còn chưa dừng, roi đã quất tới. Thấy lưỡi đao sắc bén trên roi, tôi lập tức xông lên, lộn mèo trực tiếp lướt qua roi của hắn. Đồng thời hai tay nắm chặt thước trấn hồn, bổ thẳng vào đầu hắn.
Chu Tước giật mình, nhanh chóng lui ra sau vài bước, thuận thế thu Đả Quỷ Tiên về.
Roi của hắn quét qua lưng tôi. Tôi không dám giơ tay tóm lấy, đành dùng thước trấn hồn chắn roi. Roi đó là loại mềm. Tôi vừa chắn, Chu Tước thuận thế kéo mạnh, roi lập tức quấn lấy thước trấn hồn.
Đả Quỷ Tiên quấn rất chặt. Tôi kéo mạnh vài cái, nhưng không thoát được. Lúc này trông chúng tôi không khác nào đang chơi kéo co với nhau.
Chu Tước kéo roi, liên tục giật ra sau. Tôi có thể cảm nhận được hắn dùng sức càng ngày càng mạnh, dương khí dần dần bộc phát. Nếu là trước kia, sức của tôi khẳng định không bằng hắn!
Nhưng hôm nay thì khác, dương khí của hắn há có thể sánh được với chân khí Huyền Chân?
Tôi cười lạnh, cổ tay đè mạnh, bỗng chốc chân khí Huyền Chân bùng phát. Sức mạnh cường đại lôi mạnh Chu Tước tới gần. So với sức mạnh của Chu Tước, sức mạnh mà tôi phát ra vào lúc này đã hoàn toàn chèn ép được hắn!
Tôi lôi hắn ra sau, đồng thời cũng xông tới chỗ hắn. Tôi vừa lôi vừa thả như thế, Chu Tước hoàn toàn không có đề phòng, nên loạng choạng lui ra sau mấy bước.
Hắn còn chưa kịp đứng vững, tôi đã xông đến trước mặt hắn, nhảy lên đá hắn liên tiếp. Chu Tước chỉ có một tay để đỡ, nhưng đỡ chẳng được vài cái, cuối cùng bị tôi đá trúng lồng ngực.
Cú đá này rất mạnh, đá hắn văng ngược ra sau. Chu Tước vừa ngã xuống đất, lập tức đứng bật dậy như con lật đật. Hắn phủi bụi trên lồng ngực, ánh mắt tràn ngập lửa giận, gần như có thể thiêu tôi cháy thành tro.
"A a a a!" Hắn buồn bực thét to một tiếng rồi lại xông lên, vung Đả Quỷ Tiên trong tay vang chan chát. Bây giờ hắn hoàn toàn đang ở trạng thái bùng nổ. Tôi không có cách nào đến gần, chỉ có thể tránh né roi của hắn, đồng thời tôi cũng đang từ từ tiếp cận hắn!
Đả Quỷ Tiên của hắn chỉ có lợi trong đánh xa. Nếu đánh gần thì chẳng có ưu thế gì với tôi cả.
Lần đầu đánh nhau với hắn, tôi không thể sử dụng chân khí Huyền Chân trong cơ thể, tốc độ và sức lực yếu hơn hắn, đương nhiên không phải là đối thủ với hắn. Nhưng bây giờ thì khác, tôi có thể sử dụng chân khí Huyền Chân, đã là người có cùng cảnh giới với hắn.
Người với quỷ đánh nhau, phải sử dụng đạo thuật! Nhưng người với người thì tốt nhất là dùng cách, không phải đạo thuật mà là dựa vào bản lĩnh căn bản của mình. Vì đạo thuật của hai chúng tôi chắc cũng xêm xêm, muốn dùng đạo thuật phân tài cao thấp thì sẽ lãng phí rất nhiều thời gian!
Tôi không có nhiều thời gian Tôi muốn giải quyết sạch bọn chúng, trước khi tôn chủ của chúng đến!
"Chu Tước, lùi về đi! Cậu thua rồi, cậu không phải đối thủ của Lý Sơ Cửu! Nếu cứ đánh tiếp, cậu sẽ chết đấy. Lý Sơ Cửu bây giờ không phải là Lý Sơ Cửu của ngày xưa nữa rồi!" Khi tôi đang chầm chậm ép sát Chu Tước, Thanh Long đứng bên ngoài hô.
"Hừ!" Chu Tước hừ khẩy, vừa tấn công tôi vừa lạnh lùng đáp trả: "Tôi đường đường là hộ pháp của Linh tộc. Tên đạo sĩ quèn quê mùa này có thể là đối thủ của tôi chắc? Trước đây, tôi có thể đánh bại hắn thì bây giờ cũng có thể!"
Chu Tước bị kích thích, thế tấn công càng hung hãn. Hắn sử dụng dương khí, dương khí trong cơ thể tiêu hao rất nhanh. Sau khi tấn công mạnh một hồi, tôi thấy tốc độ của hắn chậm dần.
Đối với tôi, tốc độ đó của hắn vẫn là chậm. Tôi nhẹ nhàng phá giải thế công của hắn, cách hắn mỗi lúc một gần. Chu Tước nhận ra được nguy hiểm, vội vàng lùi ra sau, đồng thời lấy bình đựng hồn trên người ra.
Tôi nhìn ra ý đồ của hắn. Hắn muốn dùng quỷ hồn mà hắn nuôi để đối phó tôi. Khi hắn đang lấy bình đựng hồn, tôi kẹp một lá bùa trên tay tóm mạnh về phía hắn, bình đựng hồn lập tức bị tôi bắt lấy!
Hắn ta còn chưa phản ứng kịp, tôi đã bóp vỡ bình đựng hồn. Quỷ hồn trong bình đựng hồn chưa kịp xuất hiện, đã bị bùa đánh cho hồn bay phách tán. Lá bùa trong tay tôi cũng hóa thành tro. Tôi thả lỏng tay, tro của lá bùa bay lả tả xuống đất, tôi cười khẩy nói: "Chu Tước, đây là đạo thuật của Huyền Chân giáo, cũng chính là thực lực chân chính của Đạo môn! Chẳng những có thể giết quỷ, còn có thể giết lũ súc sinh chúng mày!"
Dứt lời, tôi đã xông đến trước mặt Chu Tước. Thước trấn hồn đánh vào hắn. Hắn văng ngược ra sau.
Lúc hắn đang bị văng ra, tôi cũng đuổi theo. Nhân lúc hắn chưa rớt xuống, tôi quăng thước trấn hồn lên, tay xuất ra đạo chỉ.
Đạo chỉ chỉ vào Chu Tước. Thước trấn hồn đâm về phía hắn. Chu Tước không có thời gian phản ứng lại, thước trấn hồn chớp mắt đã đâm vào lưng hắn!
Chờ hắn rơi xuống đất, thước trấn hồn đã đâm sâu vào lưng hắn hơn nửa! Nó chống lấy cơ thể hắn, khiến hắn không thể nằm ngửa ra đất.
Máu tươi tuôn trào dọc theo thước trấn hồn. Chu Tước ngọ nguậy vài cái, đầu lệch sang bên, chết thẳng cẳng.
Tôi đi đến, đá thi thể hắn, rút thước trấn hồn ra, rồi quay sang nhìn Thanh Long đang đứng gần bó, cười khẩy nói: "Thanh Long, năm đó ở chợ quỷ anh đã từng cứu tôi một mạng! Tôi là người biết báo đáp ân tình. Hôm nay tôi cho anh một cơ hội! Nói cho tôi biết, rốt cuộc cha ruột tôi là ai?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận