Tử Long biết rõ tình huống bây giờ nếu như không cứng rắn thì chắc chắn không thể hàng phục đám người kia. Mà muốn cứu tôi thì nhất định phải dùng giết chóc để dọa bọn họ. Vì vậy từ lúc xuất hiện, Tử Long đã quyết định dùng sát chiêu ngay!
Đại đa số đệ tử Đạo môn xung quanh Tử Long chưa từng thấy đạo thuật kỳ quái mà anh ấy sử dụng, đều hiếu kỳ quan sát. Tử Long ngồi trong lá bùa hình thành từ vết kiếm, máu tươi chảy từ cổ tay, dọc theo trường kiếm chảy vào trong vết kiếm ở trên đất!
Vết kiếm tạo thành lá bùa được khắc trên đất không phải được khắc bừa, mà bắt đầu từ lúc bắt đầu khắc đến lúc hoàn thành, ngoại trừ không thể dừng lại thì vết kiếm cũng phải càng lúc càng sâu, phải chênh lệch nhau về độ sâu.
Cứ như vậy, máu tươi sẽ có thể nhanh chóng chảy quanh vết kiếm hình thành lá bùa. Đây là sát chiêu có uy lực lớn nhất của Tử Long, nhưng tai hại cũng rất lớn, gần như là đối thủ bị thương mười phần thì mình cũng bị thương tám phần!
Tử Long chảy máu quá nhiều, chốc lát sắc mặt của anh ấy đã trắng bệch, trên trán đổ đầy mồ hôi. Nhưng cặp mắt sáng trong có thần kia vẫn nhìn chằm chằm tôi từ xa, Tử Long nở nụ cười như ánh mặt trời, giống như đang nói với tôi, đừng sợ, anh ở đây!
Hiện tại, cảm giác đau đớn trên người tôi dần kéo đến, nhất là hai bên vai bị đinh Trấn Hồn đâm vào giống như cả xương ở đó cũng đau nhức.
Mặt tôi sưng to như đầu heo, nhìn thấy bóng dáng của Tử Long càng lúc càng mơ hồ! Không biết qua mấy phút, Tử Long bỗng nhiên lấy quỷ tỉ Phong Đô ra, bôi máu tươi lên đó rồi đóng lên lá bùa.
Vừa đóng dấu lên đó, vết kiếm hình thành lá bùa lớn trên đất lập tức toát ra khí đen tà ma. Khí đen phóng lên trời, xoay vòng trên không trung rồi như được gọi về vậy.
Sau khi xoay vòng trên không trung, khí đen đột nhiên bắn về phía những đệ tử Đạo môn ở xung quanh!
"Đây là tà khí, mau kết trận!" Vừa nhìn thấy khí đen tà ma này, đạo sĩ trung niên chỉ huy đội ngũ đột nhiên kinh ngạc thốt lên.
Mà đệ tử xung quanh nghe thấy mệnh lệnh của ông ta cũng không dám sơ ý chậm trễ, lập tức bày trận, đồng thời trong miệng cũng bắt đầu đọc thần chú trừ tà: "Huyền Vũ Đại Đế ở trước mắt, thần về miếu, quỷ về mộ, yêu ma quỷ quái về núi rừng. Huyền Vũ chân quân lập tức tuân lệnh! Lên!"
Thần chú này rất ngắn, đợi bọn họ đọc thần chú xong thì pháp khí trong tay đột nhiên hướng về tà khí màu đen đang phóng đến từ trên trời. Trong phút chốc, dường như trên đất thổi một cơn lốc bay lên trời, khiến những khí đen kia phải đổi hướng.
Thậm chí có một số luồng khí đen còn bị thổi tan.
"Cửu U ở trên, Hoàng Tuyền ở dưới, hách hách âm dương, nghịch chuyển kiền khôn! m tà chi lực, vạn thần mạc đáng! Giết cho ta!" Mà lúc này, Tử Long cũng đột nhiên hét lên.
Tôi bị tiếng hét của Tử Long làm kinh hãi trong lòng, câu thần chú này của anh ấy hình như khá giống thần chú tà thuật?
Mà đợi đến lúc nhìn về phía Tử Long, tôi loáng thoáng thấy anh ấy lại đóng dấu quỷ tỉ Phong Đô lên lá bùa trên đất! Tử Long vừa đóng dấu lên như vậy, lá bùa trên đất lại được kích hoạt, lập tức toát ra càng nhiều khí đen tà ma.
Luồng khí đen tà ma kia toát ra từ trong lá bùa, bắn thẳng về phía các đệ tử Đạo môn ở xung quanh. Tốc độ của chúng vô cùng nhanh, nhưng những đệ tử này phản ứng không chậm, cấp tốc lui về phía sau, đồng thời kết trận, đọc thần chú trừ tà!
Tốc độ niệm chú của bọn họ rất nhanh, chỉ trong chớp mắt, thần chú trừ tà lại có hiệu quả. Từng cơn lốc không ngừng thổi khí đen tà ma đầy trời kia đi. Nhưng lúc này đây, hiển nhiên thần chú trừ tà của bọn họ đã rơi vào thế hạ phong.
Tuy rằng cản được một phần nhỏ khí đen, nhưng phần lớn đều phóng qua thần uy của chú trừ tà, cuốn lấy những đệ tử Đạo môn đứng đầu. Sau khi quay một vòng trên người bọn họ, khí đen kia đột nhiên chui vào trong thân thể bọn họ.
Chỉ trong chớp mắt, các đệ tử Đạo môn ở phía trước nhất lập tức dại ra ngay tại chỗ, chẳng còn tri giác gì, giống như bị quỷ nhập vào người vậy. Pháp khí trong tay bọn họ cũng rơi ầm xuống đất.
Tôi híp mắt, cố gắng nhìn chằm chằm vào bọn họ mới thấy rõ. Trên mặt những người này bắt đầu hiện ra những sợi dây màu đen. Những sợi dây màu đen này lưu động, di chuyển đến cái trán rồi bắt đầu chồng lên nhau.
Nhìn kỹ thì sẽ phát hiện đó là một dấu ấn ngọn lửa! Mà nhìn vào tròng mắt của bọn họ, lại thấy được nơi đó đã xuất hiện một màu đỏ kỳ dị!
Màu đỏ kia và dấu ấn như ngọn lửa kia chính là dấu ấn trên người Minh vương ở địa ngục Cửu U!
Nghĩ đến đây, tôi không kìm được liếc nhìn Tử Long. Vừa nhìn liền khiến tôi đổ hết mồ hôi lạnh. Chỉ thấy con ngươi của Tử Long đã biến thành một màu đỏ.
Màu đỏ kia không đỏ tươi như trong mắt oan hồn, mà là màu đỏ của ngọn lửa. Màu đỏ này còn mang theo tà khí khiến lòng người sợ hãi.
Màu sắc kỳ quái thế này giống như cảm giác mà lần đầu tôi nhìn thấy Minh vương vậy. Mà điều càng khiến tôi kinh ngạc là tà khí trong đôi mắt của Tử Long chẳng kém Minh vương!
Rốt cuộc Tử Long đã làm giao dịch gì với Minh vương? Tại sao anh ấy lại biến thành dáng vẻ như bây giờ?
Tử Long không có trái tim, đã đưa trái tim mình cho Minh vương. Mà lúc trước, đại tư tế, ông chủ tiệm quan tài Tam Thập Lý, cả hai đều dùng tim mình để giao dịch với một người bí ẩn khác.
Tuy rằng thực lực của bọn họ tăng lên, thế nhưng so với Tử Long thì hoàn toàn khác một trời một vực! Hơn nữa bây giờ thứ Tử Long sử dụng chính là tà thuật!
Tà thuật kia và quỷ tỉ Phong Đô trong tay Tử Long vô cùng liên quan đến nhau. quỷ tỉ Phong Đô trấn áp địa ngục Cửu U, vô hình trung chắc chắn đã hấp thu không ít oán khí và tà khí.
Tử Long cầm theo nó trong thời gian dài, tôi lo lắng sau một quãng thời gian thì tà khí của quỷ tỉ Phong Đô sẽ ảnh hưởng đến tâm trí của anh ấy.
Trong khoảnh khắc tôi kinh ngạc, những đệ tử Đạo môn bị tà khí quấn quanh kia lại khom lưng, cầm pháp khí, kiếm trên đất lên. Thế nhưng lần này bọn họ không đối phó với Tử Long, mà lại quay đầu nhắm vào sư huynh đệ đồng môn của mình.
Biểu cảm trên mặt bọn họ rất lãnh đạm, cũng rất bình tĩnh, giống như đã bị câu hồn rồi vậy. Thế nhưng cặp mắt màu đỏ có chút kỳ dị kia của bọn họ lại cực kỳ u oán, như thể sư huynh đệ trước mắt bọn họ chính là kẻ thù giết cha vậy!
"Giết!" Tử Long cười lạ thường, vung tay lên rồi lạnh lùng ra lệnh. Mệnh lệnh của anh ấy phát ra, những đệ tử bị tà khí khống chế kia lập tức xông vào sư huynh của bọn họ như phát điên.
Trong phút chốc, cuộc chiến lập tức xảy ra thay đổi. Vốn là cuộc chiến đối phó Tử Long, bây giờ lại biến thành cuộc nội loạn của bọn họ. Còn Tử Long thì đứng dậy khỏi lá bùa được khắc trên đất.
Chỉ thấy Tử Long giơ tay giữ vết thương ngay cổ tay, lắc nhẹ vài cái. Đợi đến lúc anh ấy lỏng tay ra thì vết thương trên cổ tay đã kết vảy. Nhưng xung quanh vết thương này lại quấn quanh những luồng khí đen tà ma.
Sức mạnh này quả nhiên rất khủng khiếp!
Tử Long nhìn về phía tôi cười lạnh, rút trường kiếm trên đất ra rồi đi đến. Mũi kiếm bị Tử Long kéo lê trên đất, bởi vì quá sắc bén nên đã xẹt ra tia lửa.
Những người vây quanh hành hạ tôi, ngoại trừ lão tổ Diệp gia thì đại đa số đều là mấy lão đạo sĩ rất sợ chết kia. Nhìn thấy Tử Long giống ác ma bước đến, vậy mà tất cả đều bắt đầu lui về phía sau.
Màu đỏ quỷ dị trong đôi mắt Tử Long vẫn chưa biến mất. Nhắm mắt rồi mở mắt càng tăng thêm sự quỷ dị và tà mị cho anh ấy, giống như người đang bước đến chỗ chúng tôi lúc này không phải quỷ, không phải yêu mà là một Ma vương đáng sợ vậy!
"Thả bọn họ ra! Nếu không thì ta sẽ cho tất cả các ngươi chôn cùng!" Tử Long cười lạnh, giọng nói kia như có cả tiếng vọng, khiến người nghe rất khó chịu.
Rốt cuộc chuyện này là sao? Tại sao lần này sau khi sử dụng sát chiêu, Tử Long lại biến thành bộ dạng này?
"Hừ! Đừng hòng!" Lão tổ Diệp gia lại hừ lạnh, giận dữ đáp: "Lúc nãy Linh Trường Sinh cũng bị chúng ta đánh bại, đừng nói là Triệu Tử Long ngươi! Cho dù ngươi luyện tà thuật thì sao? Tà không thắng chính, trước sau gì ngươi cũng không phải là đối thủ của chúng ta! Đến đây, giết hắn cho ta!"
Lão tổ Diệp gia ra lệnh xong nhưng xung quanh không có bất kỳ ai dám bước lên, tất cả đều đẩy kéo nhau, nhưng bước chân lại lui về sau.
"Vô liêm sỉ, một đám mất mặt! Đi!" Lúc này lão tổ Diệp gia đã nổi giận, giơ hai chưởng ra rồi vỗ vào lưng hai lão đạo sĩ kia.
Hai lão đạo sĩ này lập tức bị lực chưởng của lão tổ Diệp gia đẩy ra ngoài. Bọn họ còn chưa kịp ra tay, Tử Long đã lao đến trước mặt bọn họ, trường kiếm quét qua, ánh kiếm lóe lên.
Hai lão đạo sĩ kia sững sờ tại chỗ, không nhúc nhích. Chỉ khoảng mấy giây sau, đầu của hai lão đạo sĩ này lăn xuống đất.
Nhất là vị trí vết thương lại không có máu chảy ra, giống như bị khí đen bốc hơi hết rồi.
Thi thể của bọn họ không có phản ứng gì, cứ đứng như vậy rồi ngã thẳng xuống đất, chết hẳn.
"Ta nói cho các ngươi biết, trên đời này không ai có thể đụng vào Sơ Cửu! Các ngươi hành hạ em ấy ra như vậy, hôm nay ta sẽ không tha cho các ngươi! Ta sẽ giết tất cả, sau đó nói cho người của Đạo môn biết! Chỉ cần Triệu Tử Long ta còn sống thì đừng kẻ nào hòng bắt nạt Lý Sơ Cửu!" Con mắt của Tử Long đã híp lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đám người lão tổ Diệp gia, lớn tiếng quát.
Mà lúc này, tôi lại phát hiện ra một điều đáng sợ hơn nữa!
Trước đó, màu đỏ trong mắt Tử Long không đậm lắm, thế nhưng sau khi giết chết hai người, màu đỏ trong mắt anh ấy càng đậm, càng tà ma hơn...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận