Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 498: Quỷ sai gọi hồn

Ngày cập nhật : 2025-08-23 11:00:00
Tôi vốn đang hồn bay phách lạc, khi nghe thấy Vương Lỗi nói Tử Long không chết được thì mới giật mình tỉnh táo lại.
Không để ý tới hoàn cảnh chung quanh, tôi vội vàng đứng dậy, hỏi anh ta: "Lỗi gia, anh nói Tử Long không chết được là sao?"
"Nếu Lỗi gia tôi đoán không sai, anh Long đang diễn khổ nhục kế cho chúng ta!" Vương Lỗi cười bí ẩn, nói: "Có điều anh Cửu à, cậu không tinh tế lắm nhỉ! Chuyện của anh Long, cậu thật sự chẳng nhận thấy gì sao?"
Vương Lỗi vừa nói vậy quả thật đã nhắc nhở tôi. Từ lúc chúng tôi rời khỏi địa ngục Cửu U, Tử Long đã bắt đầu là lạ. Nhất là lúc trước khi tôi muốn bắt mạch cho anh ấy, Tử Long lại tìm đủ mọi cách để ngăn cản tôi, giống như không muốn để cho tôi bắt mạch cho anh ấy vậy!
Nhưng tôi vẫn chưa nghĩ ra rốt cuộc Tử Long bị làm sao. Tôi khẽ lắc đầu, đáp: "Lỗi gia, anh biết gì thì cứ nói ra đi. Anh càng như vậy thì tôi càng lo cho Tử Long hơn đấy!"
"Bình tĩnh đừng nóng, bình tĩnh đừng nóng!" Vương Lỗi cười hì hì, nói: "Trước đó chẳng qua là Lỗi gia tôi cảm thấy anh Long có vấn đề thôi, nhưng vẫn chưa xác định được là thế nào! Mãi đến khi cậu ấy bị Linh Trường Sinh đánh ngất, Lỗi gia tôi bắt mạch, làm hô hấp nhân tạo cho cậu ấy thì mới phát hiện vấn đề! Anh Long không có mạch đập, nói cách khác là cậu ấy không phải người sống hoàn chỉnh! Mà lúc Lỗi gia tôi làm hô hấp nhân tạo cho cậu ấy, đè vào lồng ngực thì phát hiện anh Long không có nhịp đập! Lỗi gia tôi nói thế này với cậu vậy, anh Long không có trái tim!"
"Cái gì? Tử Long không có trái tim?" Đối với tôi mà nói, tin tức này không khác gì sấm sét giữa trời quang.
Tôi nhìn Vương Lỗi với vẻ mặt khiếp sợ, kinh ngạc nói không ra lời. Vẻ sửng sốt, khó tin đều viết lên mặt tôi hết.
Vương Lỗi gật đầu với tôi, cười nói: "Chuyện này hoàn toàn chính xác. Cậu ấy dùng máu tươi của mình để kích hoạt bùa giết quỷ, đối phó Quỷ Đế! Nhưng vị trí cậu ấy tự sát lại là vị trí không có trái tim. Anh Long cố ý làm vậy, chỉ sợ là muốn cho chúng ta lầm tưởng... cậu ấy chết rồi! Nhất định là cậu ấy phải làm điều gì đó, hơn nữa còn không định cho chúng ta biết!"
Lời nói này của Vương Lỗi hoàn toàn thức tỉnh tôi. Chẳng trách lúc trước tôi muốn bắt mạch cho Tử Long thì anh ấy tìm đủ mọi cách để ngăn tôi lại. Hóa ra anh ấy không có trái tim. Không có trái tim thì sẽ không có mạch tượng, đến lúc đó chỉ cần tôi bắt mạch thì sẽ cảm giác được!
Sau khi hết khiếp sợ, tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng làm mình bình tĩnh lại rồi nói: "Lỗi gia, theo ý anh là Tử Long đã dùng tim của mình để giao dịch với Minh vương?"
"Không sai!" Vương Lỗi gật đầu, nói: "Trước đó hai người đến Hồng Liên Huyết Trì cứu tôi. Vì muốn chúng ta có thể sống sót rời khỏi địa ngục Cửu U, anh Long tự nguyện ở lại Hồng Liên Huyết Trì! Minh vương chẳng phải kẻ tốt lành gì, sao có thể bằng lòng thả anh Long đi? Nhất định là ông ta đã giao dịch gì đó với anh Long, hơn nữa còn ở trong tình huống Minh vương đang dùng chúng ta để uy hiếp anh Long nên cậu ấy mới bằng lòng giao dịch với ông ta! Minh vương là ma, còn khó đối phó hơn linh hồn hay yêu quái nữa, chỉ có người trong Phật môn mới độ hóa được! Ông ta giữ trái tim của anh Long lại chắc chắn là vì muốn khống chế cậu ấy! Đúng rồi, có phải cậu đã giao quỷ tỉ Phong Đô cho anh Long rồi không?"
"Ừm! Không sai... Lẽ nào..." Vừa nói tới đây, tôi mới liên tưởng đến một điểm nên kinh hãi bật thốt lên: "Lỗi gia, ý của anh là Tử Long muốn thả Minh vương ra khỏi địa ngục Cửu U?"
"Đúng là như thế!" Lông mày của Vương Lỗi cũng nhíu lại, hiếm khi thấy anh ta có vẻ nghiêm túc như thế: "Bây giờ nghĩ lại thì Lỗi gia tôi đã rõ rồi! Tử Long dùng khổ nhục kế để chúng ta cho rằng cậu ấy đã chết. Tiếp đó, cậu ấy có thể đi tìm sư tử chín đầu của Thái Ất Chân Nhân. Thế nhưng nghĩ lại thì không đúng lắm, anh Long chính trực như vậy, nếu ép cậu ấy thả Minh vương ra để đổi lấy mạng sống của mình thì chắc là cậu ấy thà tự sát cũng chẳng làm! Nhất định có nguyên nhân gì khác mới khiến anh Long muốn đi tìm cửu đầu sư của Thái Ất chân nhân!"
Tôi tán thành quan điểm này của Vương Lỗi. Tôi quá hiểu tính cách của Tử Long. Nếu muốn làm chuyện xấu để sống tạm thì đương nhiên anh ấy sẽ không làm. Trừ phi là có người hoặc là nhân tố gì đó buộc anh ấy phải làm như vậy.
Bây giờ chúng tôi vẫn chưa nghĩ ra điểm mấu chốt, chỉ có thể chờ xem hai anh em Dương lão tam có thể mang về tin tức gì không thôi. Chỉ là Tử Long làm như vậy, đoán chừng đến cả Diệp Chu Tinh và lão quỷ cũng chẳng biết chân tướng.
Nhưng chỉ cần anh ấy còn sống là quan trọng nhất rồi!
Có điều tôi vẫn chưa nghĩ ra được một điều, bèn hỏi: "Lỗi gia, trước kia đại tư tế của cửu động thập trại cũng dùng tim mình để giao dịch. Cả ông chủ của tiệm quan tài Tam Thập Lý sau đó tôi gặp được cũng làm như vậy. Chẳng lẽ bọn họ cũng giao dịch với Minh vương?"
"Không phải, còn có một người khác nữa!" Vương Lỗi khẽ lắc đầu, bảo: "Minh vương bị giam ở địa ngục Cửu U, chẳng thể rời khỏi đó được! Người giao dịch với đại tư tế, ông chủ tiệm là một người khác. Vốn dĩ Lỗi gia tôi có thể giết chết Linh Trường Sinh, nhưng ông ta đã được cứu đi. Lúc đuổi tới nơi, Lỗi gia tôi phát hiện là hai người tự xưng là Câu Hồn Đoạt Phách. Tuy rằng Câu Hồn Đoạt Phách rất lợi hại nhưng Lỗi gia tôi vẫn chẳng để tâm lắm. Là người phía sau bọn họ cứu bọn họ đi, nếu không thì Lỗi gia đã có thể bắt bọn họ rồi!"
Vương Lỗi vừa nói vậy càng khiến tôi nghi hoặc hơn. Minh vương là ma, có thể lấy đi trái tim của người khác nhưng vẫn khiến người đó sống tiếp được như người bình thường! Nhưng vẫn còn một người khác cũng có bản lĩnh như vậy, chẳng lẽ người này cũng là ma?
Tôi nói nghi ngờ trong lòng mình ra. Vương Lỗi chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, cười khổ nói: "Anh Cửu, Lỗi gia tôi thật sự không rõ chuyện này! Mọi người muốn đối phó Minh vương thì phải có người của gia tộc thượng cổ. Vạn vật trong trời đất đều tương sinh tương khắc với nhau. Đương nhiên trong gia tộc thượng cổ cũng có cao thủ tà thuật. Người Lỗi gia tôi sợ nhất chính là người này. Hắn có bản lĩnh tương đương với Minh vương, hơn nữa còn sống ở dương gian, e là chẳng hề đơn giản! Anh Cửu, cậu chỉ biết điểm này là được rồi. Nếu Minh vương xuất hiện thì người của gia tộc thượng cổ kia cũng sẽ xuất hiện! Chuyện còn lại thì không cần suy nghĩ nhiều thêm nữa làm gì!"
Thấy Vương Lỗi đã nói đến mức này, tôi bèn thuận thế hỏi: "Lỗi gia, đến lúc này rồi mà anh còn muốn giấu thân phận của mình sao?"
"Ôi!" Vương Lỗi thở dài, ra vẻ thâm trầm nói: "Thật ra Lỗi gia tôi rất trong sạch. Ngoại trừ đẹp trai thì chỉ có cô độc thôi. Một chữ đẹp xuyên suốt cả người Lỗi gia tôi! Một chữ cô độc quấn lấy suốt mấy đời. Một người đàn ông u buồn hút hồn như vậy, anh Cửu đừng hoài nghi Lỗi gia tôi nữa!"
"Ặc..." Tôi nghe mà ứa mồ hôi lạnh, lông mày cũng nhíu lại. Tôi biết anh ta đang nói sang chuyện khác, còn muốn hỏi lại thì Vương Lỗi đã nhìn tôi, cười hì hì bảo: "Lỗi gia tôi mệt rồi, phải đi ngủ một lát trước đã. Không chừng lúc ngủ tôi còn có thể mơ thấy cô em Nhật Bản kia! Đúng rồi, lúc ăn cơm thì đừng quên gọi tôi đấy! Đống hỗn loạn này giao hết cho cậu vậy!"
Nói xong, cái tên này bỏ chạy nhanh như gió. Chỉ thấy anh ta chạy đến một căn nhà chưa bị cháy, đóng sầm cửa lại!
"Anh Cửu, anh Long vẫn chưa chết đâu!" Lúc này Lâm Y Y bỗng nhiên kéo tôi, vui vẻ nói.
"Ừm." Tôi gật đầu, cười đáp: "Tử Long không chết, anh nhất định sẽ tìm anh ấy. Cho dù anh ấy gặp phải chuyện gì, anh cũng phải ở bên cạnh anh ấy!"
Lâm Y Y ừ một tiếng, sau đó mới nhìn về phía thi thể của ông nội rồi nói: "Sơ Cửu, chúng ta chôn thi thể của ông nội trước đi!"
"Được!" Tôi đáp một tiếng, sau đó sắp xếp cho mấy người Vương Kỳ Bằng. Trước đó bọn họ bị thủy quỷ nhập vào người, thân thể hơi suy yếu, nhưng do khỏe mạnh nên bọn họ chỉ cần nghỉ ngơi một hai tiếng là có thể hồi phục lại như trước.
Thủy quỷ trong sông đều chìm xuống đáy hết, phải mất một thời gian để siêu độ cho bọn chúng. Tôi bảo Vương Kỳ Bằng dẫn một đám người vệ sinh thôn Ma Câu, còn những người có thể lực tốt thì lên trấn mua thức ăn để làm cơm.
Tiếp đó tôi mới cõng thi thể của ông nội đi chôn. Mộ của ông nội nằm ở sau núi, làn sương quỷ ở xung quanh đã biến mất nên nơi đây lập tức sạch sẽ hơn nhiều.
Tôi đi đến đất của nhà họ Lý chúng tôi, đào mồ cùng Y Y. Sau khi đào xong, mấy người Mạnh Doanh bèn nâng quan tài lên. Tôi đưa ông nội vào trong quan tài, sau đó mới đắp đất lên.
Lập xong mộ bia, tôi và Y Y quỳ gối trước mộ của ông nội, dập đầu lạy ba cái: "Ông nội, chuyện trong thôn Ma Câu đã giải quyết xong hết, cũng sẽ không bao giờ xuất hiện thảm kịch như vậy nữa. Cháu sẽ khiến thôn Ma Câu an bình như trước, để những người còn sống tiếp tục sống và phát triển trong thôn Ma Câu! Đây là cháu dâu của ông, Lâm Y Y. Ông không cần lo lắng đến việc nhà họ Lý không có hậu đâu. Đời này cháu chỉ có một cái họ thôi, đó là họ Lý, Lý Sơ Cửu! Ông nội, ông cứ yên nghỉ đi, chỉ cần có thời gian thì cháu sẽ về thăm ông!"
Nói xong, tôi và Y Y lại cùng thắp cho ông nội ba nén nhang. Có lẽ ông nội đã chết từ nhiều năm trước, chỉ là ông lo lắng người dân trong thôn nên mới tiếp tục sống sót dựa vào âm khí.
Bây giờ cũng coi như là ông được giải thoát rồi! Tôi lại nói chuyện một lúc trước mộ của ông nội, kể cho ông nghe chuyện bác Diệp hãm hại ông và chuyện của Chu Bát Tự. Ít nhất tôi cũng phải cho ông biết được chân tướng!
Mà Lâm Y Y là con gái của Chu Bát Tự, hai người chúng tôi ở bên nhau chắc chắn đã chấm dứt ân oán đời trước của họ!
Nói chuyện thật lâu, sau đó chúng tôi mới xuống núi về lại trong thôn. Đệ tử Đạo môn đều đang bận việc, tôi cũng mệt mỏi quá nên vào nhà văn hóa thôn nghỉ tạm. Lâm Y Y còn phải chịu trách nhiệm với những người còn sống của cửu động thập trại nên dẫn đầu hỗ trợ!
Mấy ngày nay quả thật rất mệt, tôi nằm xuống đất rồi ngủ ngay. Không biết đã ngủ bao lâu, bên ngoài đột nhiên có một cơn gió lạnh thổi đến! Tôi run lên, còn chưa mở mắt ra thì đã loáng thoáng nghe được âm thanh gọi hồn: "Lý Sơ Cửu, giờ mão đã đến, tuổi thọ đã hết, mau đi theo ta xuống âm tào địa phủ!"

Bình Luận

0 Thảo luận