Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 812: Kế hoạch thất bại

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:29:38
Thanh Long trả lời rất kiên quyết, ánh mắt nhìn tôi không hề có chút do dự. Tôi đã dự đoán được trước hắn sẽ từ chối, thế nên không tỏ vẻ thất vọng, chỉ tự mình cười nói: "Thanh Long, tôi biết anh sẽ từ chối. Nhưng anh cũng biết tính tôi, không gì có thể ngăn cản được tôi!"
"Ừm, tôi biết!" Thanh Long gật đầu, dường như không muốn tiếp tục dây dưa vấn đề này nữa nên nhanh chóng chuyển chủ đề: "Sơ Cửu, tôi cố ý lựa chọn canh gác vị trí này chính là muốn tạo cơ hội cho cậu sống sót ra ngoài. Mau đưa những người khác đến đây, tôi tiễn các cậu đi, đây mới chính là lựa chọn đúng đắn nhất, nếu không thật sự tôi cũng không giúp được nữa đâu, tôi cũng không muốn thấy con trai của ân nhân mình chết thảm ngay trước mắt!"
"Thanh Long, cám ơn ân tình của anh." Tôi nhìn hắn cảm kích nói lời cảm ơn, Thanh Long lắc đầu, có vẻ không muốn nghe tôi nói thêm nữa.
Đây là cơ hội cuối cùng, tôi tuyệt đối không thể từ bỏ dễ dàng, chỉ đành mặt dày nói tiếp: "Thanh Long, nếu như Ma Vương thật sự thống nhất Tam giới, anh nghĩ Ma Vương sẽ tha cho người của Linh tộc ư? Anh biết Ma Vương đã chờ đợi ngày này cả nghìn năm, chính là để thống trị Tam giới, biến tất cả người sống thành con rối của hắn. Không chỉ người của Linh tộc, còn có bao nhiêu dân chúng vô tội của Tam giới, anh thật sự nhẫn tâm sao?"
"Đúng vậy, tôi không nhẫn tâm, cũng không muốn nhìn thấy cảnh đó xảy ra, nhưng tôi không còn cách nào cả!" Lời tôi nói khiến Thanh Long tức giận, hắn vừa giận vừa bất lực: "Tôi là người của Linh tộc, không thể chống đối lại lệnh của Đại pháp sư. Hơn nữa cho dù tôi giúp cậu thì có tác dụng gì chứ? Mở cổng Minh Hà, cần đệ tử Linh tộc hợp lực sử dụng thuật ngự quỷ, chỉ có cách này mới khiến sức mạnh của vạn quỷ khởi động được sức mạnh thủy triều. Sơ Cửu, cậu vẫn chưa hiểu ư? Chuyện này ngay cả ông trời cũng không giúp được cậu."
"Không!" Tôi lắc đầu lớn tiếng nói: "Tôi không tin tất cả đệ tử Linh tộc đều bằng lòng đứng nhìn sinh linh Tam giới rơi vào cảnh lầm than. Tôi cũng không tin, Thanh Long lại là một kẻ trung thành ngu muội. Thế nên, hãy giúp tôi!"
Câu cuối cùng tôi hạ thấp giọng hô lên, bởi vì tôi thật sự không còn cách nào khác nữa. Nhưng Thanh Long đứng bật dậy, quay lưng lại với tôi lạnh lùng nói: "Lý Sơ Cửu, tôi đã tận tình tận nghĩa với cậu rồi, cậu đừng ép tôi. Tôi cho cậu hai tiếng, nếu cậu không đưa Triệu Tử Long rời khỏi đây, vậy tôi rời khỏi vịnh này, để các hộ pháp khác tới đây canh gác. Đến lúc đó, cậu sống hay chết không còn liên quan gì đến tôi nữa!"
Dứt lời, ánh mắt hắn lạnh lẽo nhìn về xa xăm, không nhìn tôi cũng không nói thêm lời nào.
Tôi nhìn bóng lưng hắn, nhấn mạnh từng câu từng chữ: "Tôi tuyệt đối không rời khỏi đây, trừ phi tôi chết."
Nào ngờ ngay khi tôi nói xong câu đó, phía sau tôi đột nhiên truyền đến tiếng kèn lệnh. Tiếng kèn đó vang lên nặng nề, nhưng truyền đi rất xa.
Vừa nghe thấy tiếng kèn lệnh đó, tôi với Thanh Long gần như cùng lúc quay đầu lại. Từ trong số mười mấy đệ tử Linh tộc kia, bỗng có một người chạy tới chỗ con đường mòn bằng đá, hắn đang ngửa đầu thổi kèn lệnh đầu lâu.
"Đáng chết!" Thanh Long thấy vậy lập tức hô lớn không ổn, rồi trực tiếp xông đến chỗ tên thổi kèn lệnh. Nhưng hắn vừa xông tới đó, tên đệ tử kia đã cười lạnh nói: "Hộ pháp Thanh Long, ngươi là tên phản đồ, nhất định Đại pháp sư không tha cho ngươi. Cũng may hộ pháp bọn ta biết ngươi có ý đồ mờ ám, mới bảo ta trà trộn vào trong đội ngũ của ngươi, nếu không người của Linh tộc sẽ bị ngươi hại chết!"
"Muốn chết!" Thanh Long hừ lạnh một tiếng, định ra tay, nhưng còn chưa kịp tới trước mặt tên đệ tử đó đã trông thấy hai đội người ngựa nhanh chóng bọc đánh tiến lại đây, bao vây chúng tôi trong vịnh, gần như vây kín không còn lối thoát.
Hai người dẫn đầu chính là hai hộ pháp còn trẻ tuổi, một trong số đó dáng người cao gầy, gương mặt xương xẩu, mũi khoằm, thoạt nhìn đã biết là một kẻ lạnh lùng tàn khốc.
Hắn đi tới trước mặt tên đệ tử thổi kèn lệnh, vỗ vai đối phương, đắc ý cười nói: "Có ta ở đây, không kẻ nào dám đả thương ngươi."
Nói xong, hắn liếc nhìn chúng tôi với ánh mắt trêu tức, cuối cùng dừng lại trên người Thanh Long: "Thanh Long, tôi đã biết anh có ý đồ mờ ám từ lâu, cố ý muốn tới vịnh này canh gác, tôi đã đoán ra anh muốn mật báo tin tức cho Lý Sơ Cửu mà. Nếu không phải tôi âm thầm cài tay chân vào, chắc hẳn anh đã hủy hoại kế hoạch của Linh tộc. Đại pháp sư sắp tới đây rồi, Lý Sơ Cửu sẽ chết, anh cũng sẽ phải đền tội!"
Lúc này, Thanh Long có trăm miệng cũng không thanh minh được, cũng không muốn giải thích nữa, chỉ lạnh lùng nói một câu: "Thanh Long một đời trung thành, tuyệt đối không làm chuyện phản bội lại Linh tộc! Đám người các ngươi không chấp nhận ta, muốn vu oan giá họa, lo gì không có chứng cứ?"
"Ha..." Tên hộ pháp kia cười lạnh đáp: "Bọn tôi nào dám hãm hại anh? Một lúc nữa Đại pháp sư đến đây, cứ để ông ấy định đoạt đi. Nhưng Lý Sơ Cửu, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết!"
Tên hộ pháp đó vừa nói xong, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía tôi. Những đệ tử Linh tộc hắn dẫn đến đều đã rút loan đao nhỏ ra, nhìn chằm chằm vào tôi như hổ rình mồi, chỉ chờ tên kia ra lệnh mà thôi.
"Ha ha!" Tôi bật cười lớn, chậm rãi bỏ mũ trùm đầu màu đen xuống, "Chỉ dựa vào ngươi mà muốn ngăn cản ta?"
"Mặc dù ta không ngăn được ngươi, nhưng ngươi cũng không thể thoát khỏi đảo Trường Sinh này. Đừng nói là ngươi, ngay cả phân thân Ma Vương đến đây gây chuyện cũng không thể toàn mạng rút lui." Tên hộ pháp kia ỷ người đông, khí thế cũng không thua kém chút nào.
Cùng lúc hắn vẫy tay ra hiệu, mấy chục tên đệ tử Linh tộc lập tức thu nhỏ vòng vây, bao quanh tôi không còn kẽ hở. Ánh sáng lạnh lẽo từ loan đao lướt qua người tôi, khiến tôi có chút lóa mắt.
"Lý Sơ Cửu, bắt đầu từ hôm nay, tôi không còn nợ cậu ân tình nào nữa. Ơn nghĩa của cậu, lần này tôi trả hết. Đi đi!" Đúng lúc đó Thanh Long đột nhiên đứng ra chắn trước mặt tôi.
Tôi còn chưa kịp phản ứng lại, mười mấy đệ tử kia cũng đồng loạt đứng chắn phía trước, sẵn sàng giúp tôi mở đường máu.
Trong lòng tôi hiểu rõ, do tôi làm liên lụy bọn họ, nếu bây giờ tôi lựa chọn chạy trốn, bọn họ chắc chắn phải chết. Không nói đến chuyện của Tử Long, chỉ dựa vào sự tương trợ trượng nghĩa của bọn họ thôi, tôi không thể một mình bỏ đi được.
"Thanh Long, ngươi thật to gan, lại dám trắng trợn phản bội Linh tộc? Nếu ngươi đã vong ân phụ nghĩa, vậy tôi sẽ giết chết kẻ phản đồ!" Thấy Thanh Long đứng ra giúp đỡ tôi, tên hộ pháp xấu xa kia cười nham hiểm nói: "Tất cả đệ tử nghe lệnh, Thanh Long và người của hắn lựa chọn phản bội Linh tộc, vậy bọn chúng không còn là người của Linh tộc nữa. Lát nữa các ngươi không cần nương tay, cứ giết hết bọn chúng là được!"
Thanh Long nghe tên đó nói lập tức cười lớn thất thanh: "Từ ngày tôn chủ mất đi, Linh tộc thực sự đã bị hủy rồi. Khi còn sống tôn chủ đối xử với chúng ta không bạc, đã đến lúc chúng ta báo đáp ơn nghĩa của người. Lý Sơ Cửu từng cứu chúng ta, ai bằng lòng đứng ra giúp đỡ, tôi vô cùng cảm kích. Không bằng lòng phản bội Linh tộc, tôi cũng tuyệt đối không trách cứ. Đảo Trường Sinh không chấp nhận chúng ta, vậy thì chúng ta xuống địa phủ tìm tôn chủ!"
Thanh Long vừa nói vừa rút vũ khí ra, mười mấy đệ tử bên cạnh đều đứng về phía hắn, đồng loạt rút đao tương trợ. Không chỉ như vậy, tôi còn thấy có không ít đệ tử trên đảo muốn lao xuống giúp đỡ.
Những người đứng ra đều là đệ tử Linh tộc mà Thanh Long đưa từ bên ngoài về. Những người đó đều có chí nam nhi nhiệt huyết, mặc dù Linh Trường Sinh đã chết nhưng khí phách trên người bọn họ vẫn không hề mất đi.
Đúng như lời tôi nói, không phải tất cả đệ tử Linh tộc đều bằng lòng nhìn chúng sinh Tam giới lâm vào cảnh khốn khổ.
Nhưng tôi muốn ngăn cản họ lại cũng không kịp nữa rồi, Thanh Long dẫn đầu hô lớn: "Giết!"
Ra lệnh một tiếng, người ngựa hai bên lập tức xông vào chém giết lẫn nhau. Thanh Long xông lên phía trên cùng, một chưởng đánh ngã kẻ trước mặt. Có thể nhận ra, hắn không muốn giết người trong tộc, nhưng người trong tộc hắn lại không như vậy, lúc đối phó với Thanh Long và đệ tử của hắn, chiêu nào chiêu nấy đều chí mạng.
"Đi mau, Lý Sơ Cửu! Nếu còn chần chừ, tôi thật sự không còn cách nào giúp cậu nữa đâu!" Sau khi đẩy lùi được đám đệ tử trước mặt, Thanh Long lập tức quay về phía tôi hô to.
"Dừng tay lại hết cho ta!" Tôi đang định xông lên giúp hắn, một âm thanh như tiếng chuông lớn từ trên đảo truyền xuống: "Các ngươi đều là người của Linh tộc, tại sao lại vì một người ngoài mà tàn sát lẫn nhau, truyền ra ngoài không sợ người đời cười nhạo hay sao? Tất cả ngừng lại hết cho ta, kẻ nào dám giết người cùng tộc, ta sẽ là người đầu tiên không tha!"
Là tiếng của Đại pháp sư, mang theo sức uy hiếp chấn động. Chỉ một câu nói vậy, hai bên vốn còn đang chĩa đao kiếm vào nhau lập tức dừng lại hết. Dù gì, bọn họ đều là người của Linh tộc, không ai muốn tàn sát chính đồng bào của mình cả.
Chỉ có điều, những hộ pháp khác đều một lòng muốn trừ khử Thanh Long, vừa đúng lúc có tôi làm lý do.
Sau khi cục diện dịu xuống, tiếng của Đại pháp sư lại lần nữa truyền xuống: "Thanh Long đáng chết, nhưng Lý Sơ Cửu càng đáng phải chết hơn. Mục tiêu của các ngươi không phải là người cùng tộc với mình mà là hai bọn chúng!"
Đại pháp sư vừa truyền lệnh xuống, lúc này tất cả đệ tử Linh tộc đều quay sang nhìn tôi. Tôi không phải kẻ lỗ mãng, nếu lúc này còn không chạy đi, thì thật sự đúng là quá ngu!
Bắt giặc phải bắt kẻ cầm đầu, chỉ cần bắt được năm Đại pháp sư, nói không chừng có thể thay đổi cục diện chuyển bại thành thắng. Ý thức được điều này, tôi nhanh chóng thi triển đến cực hạn, nhân lúc bọn chúng đều chưa kịp phản ứng, tôi lanh lẹ xông ra khỏi vòng vây, sau đó dốc hết tốc lực nhắm đến cung Trường Sinh.
Đến khi đám đệ tử Linh tộc định thần lại, tôi đã lên được lưng chừng núi. Ngay khi tôi lên tới đỉnh núi, năm Đại pháp sư đã sớm đứng chờ ở trường luyện võ. "Ngươi đã đánh bại Linh Trường Sinh, ta muốn xem xem, ngươi có thể đánh bại được bọn ta hay không?!"

Bình Luận

0 Thảo luận