Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 545: Sức mạnh không gian

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:26:02
Sau khi bay ngược vài mét trên không trung, lúc này Vương Lỗi mới rơi xuống đất, khuỵu một chân xuống đất, một tay thì chống lên đất, đầu cúi xuống không biết là đang làm gì nữa?
Nhìn dáng vẻ của anh ta, tôi cảm thấy rất giống như đang nổi giận! Cửu Đầu Sư cũng lao đến, mỗi một bước của hắn còn dài hơn ba nước của chúng tôi.
Chỉ đạp vài bước như thế, hắn cũng đã sắp lao đến trước mặt Vương Lỗi.
"Lỗi gia!" Thấy Vương Lỗi còn duy trì tư thế trước đó, tôi vội vã hô lên với anh ta.
"Ngại quá, rơi giày rồi!" Nào ngờ Vương Lỗi bỗng nhiên ngẩng đầu lên, cười hì hì rồi thuận thế cột giày lại. Nghe được lời giải thích của anh ta, tôi chỉ biết dở khóc dở cười.
Nhưng Vương Lỗi cũng nhanh chóng đấm một cú xuống đất, giận dữ nói: "Mất mặt quá đi, lại bị người ta đánh cho quỳ xuống. Đây là nỗi sỉ nhục của Lỗi gia tôi!"
Vừa dứt lời, tôi liền thấy anh ta phóng thẳng lên trời, phải đến cả bốn năm mét. Thân thể của anh ta cũng dựng thẳng, hai tay kết ấn Phiên Thiên, sau đó đột nhiên lùi về sau!
Trong phút chốc, tôi cảm giác không gian chung quanh như dừng lại. Tiếp đó, tôi thấy một đôi tay đột nhiên đè xuống dưới. Chưởng ấn to lớn kia là do anh ta dùng sức ngưng tụ thành, lợi hại đến mức khiến không gian chung quanh phát ra âm thanh đùng đoàng!
Uy lực mạnh mẽ như vậy như muốn xé rách cả không gian. Nhất là cỏ xanh trên mặt đất bị hơi thở vô hình kia của anh ta đè cong, áp sát hết xuống đất!
Ầm!
Tiếp đó, tôi nghe một tiếng nổ ầm vang lên, Cửu Đầu Sư đang xông đến cũng bị đè xuống đất, hai đầu gối quỳ rạp xuống đất. Giống như có thứ gì đó nặng ngàn cân đặt trên người Cửu Đầu Sư vậy, khiến hắn chẳng thể đứng thẳng lên được.
Mà Vương Lỗi vẫn chưa dừng lại, thân thể lộn nhào trên không trung, lộn thẳng ra phía sau Cửu Đầu Sư! Hai bên cách nhau khoảng hai mét, anh ta hạ trung bình tấn, hai tay bày ra đạo chỉ rồi từ từ giơ lên trên.
Đến lúc ngón tay kia giơ lên đến ngực, đạo chỉ của anh ta liền di chuyển một vòng trên không trung, sau đó biến chỉ thành chưởng, hai chưởng đối diện với nhau ở giữa không trung, sau đó từ từ hợp lại!
Lúc hai tay của Vương Lỗi hợp lại, tôi thấy hai bên trái phải của Cửu Đầu Sư xuất hiện hai bức chắn hình vuông trong suốt, giống như hai bức tường trong suốt vậy!
Đây là... sức mạnh của không gian?
Nhìn thấy Vương Lỗi sử dụng bản lĩnh thế này, tôi chợt kinh hãi trong lòng, nhếch miệng nhưng không phát ra được âm thanh nào. Trong đầu nhớ lại cách phân chia cảnh giới của người tu đạo.
Người tu đạo cũng có chia đẳng cấp, nhưng đây chỉ là một khái niệm khá mông lung, chứ không phân chia một cách rõ ràng và tỉ mỉ! Bởi vì người tu đạo còn phải từ bỏ lòng so đo tranh đấu.
Phân chia bắt đầu từ luyện khí, người tu đạo ban đầu chỉ tu luyện một vài đạo thuật bình thường, cũng chính là một vài phép thuật bình thường để đối phó với linh hồn hoặc để trừ tà, cũng chính là đạo sĩ dân gian hoặc là thầy.
Sau đó mới là luyện khí, luyện khí phải mở đan điền trong cơ thể ra! Tôi là người của Huyền Chân giáo, tu luyện chân khí Huyền Chân, là phương pháp luyện khí đặc biệt trong Đạo môn. Mà những người tu đạo khác thì tu luyện dương khí trong cơ thể, hoặc hấp thu linh khí trong đất trời.
Sau khi luyện khí vào đan điền thì có thể mượn sức mạnh từ hơi thở. Đợi sau khi mở ba chỗ trong đan điền, ít nhất cũng có thể thêm một giáp tuổi thọ. Cũng có thể chuyển hơi thở trong người thành đòn tấn công mạnh mẽ, cao thủ giống như Linh Trường Sinh còn có thể ngự khí phi hành.
Mà sau khi qua cảnh giới này mới có thể thử mượn lực lượng không gian. Thiên địa vô cực, kiền khôn phân minh. Sau khi đạt đến một cảnh giới nào đó, người tu đạo có thể dùng sức mạnh của bất kỳ nguyên tố nào trong hai giới âm dương!
Ví dụ như sứ giả Ngũ hành giữ đường Âm Dương, bởi vì thể chất đặc biệt và phương thức tu luyện đặc biệt nên bọn họ có thể mượn sức mạnh của những nguyên tố Ngũ hành như kim mộc thủy hỏa thổ.
Nhưng lực lượng không gian này lại không giống như vậy. Bất kỳ hoàn cảnh nào, cho dù là thiên địa càn khôn cũng được tạo thành từ không gian. Không khí cũng là khí, vô sắc vô hình nhưng lại ổn định, nếu không cũng không thể chống đỡ trời đất một cách vững chắc được!
Lực lượng không gian là thay đổi sự ổn định của không gian, lợi dụng sức mạnh bài xích khủng bố khi không gian bị thay đổi để tiến hành công kích. Những cao nhân được đứng vào hàng tiên ban kia cũng có thể dùng lực lượng không gian để hình thành không gian riêng, giống như sơn cốc mà Thái Ất Chân Nhân để lại bây giờ chính là không gian riêng!
Đây chính là suy đoán và ghi chép của Đạo môn về lực lượng không gian. Nhưng người có thể sử dụng lực lượng không gian nhất định là người được đứng vào hàng tiên ban!
Nói cách khác, đạo hạnh chân chính của Vương Lỗi chắc chắn đã đạt đến cảnh giới được đứng vào hàng tiên ban!
Mà bây giờ tôi cũng mới chỉ mở ra chỗ thứ hai trong đan điền thôi, còn chưa đạt đến cảnh giới ngự khí phi hành nữa là. Sự chênh lệch giữa chúng tôi giống như một trời một vực vậy! Nhưng cho dù là vậy thì nội tâm tôi cũng vô cùng kích động.
Chỉ cần Vương Lỗi dùng hết toàn bộ thực lực thì tôi có thể biết được thân phận thật sự của anh ta.
Trong khoảnh khắc tôi ngơ ngác, lực lượng không gian mà Vương Lỗi mượn cũng sắp hợp lại với nhau. Tôi biết ý của Vương Lỗi, anh ta muốn nhốt Cửu Đầu Sư vào trong một không gian khác.
Mà Cửu Đầu Sư kia bị Vương Lỗi dùng ấn Phiên Thiên đè cho quỳ xuống đất lại không ngừng giãy giụa. E rằng lúc này hắn cũng đã cảm nhận được nguy hiểm. Đột nhiên hắn phát ra tiếng gầm nhẹ, cái đầu to ngẩng lên. Hắn ngửa mặt lên trời thét to, phát ra tiếng gầm còn đinh tai nhức óc hơn trước.
Hú!
Trong phút chốc, tôi chỉ thấy đất rung núi chuyển, ngay cả mặt sông cũng bắt đầu rung động. Nhất là hai bên thung lũng càng có không ít đá vụn lăn xuống!
Chỉ trong một hai giây này, Cửu Đầu Sư kia đột nhiên đứng dậy, quay người lao về phía Vương Lỗi.
Lúc này Vương Lỗi còn đang khống chế sức mạnh không gian, chẳng thể làm việc khác được. Lúc Cửu Đầu Sư kia xông về phía Vương Lỗi, tôi thấy mặt của anh ta lập tức trắng bệch!
Đây là lần đầu tiên tôi trông thấy Vương Lỗi sợ hãi!
Kiếm Long Uyên của tôi đã rời tay, chân khí Huyền Chân đột nhiên rót vào đó, thanh kiếm lập tức phát ra ánh vàng chói mắt. Đạo chỉ của tôi đột nhiên chỉ ra, kiếm Long Uyên bắn xuyên qua không gian.
Trước khi móng vuốt của Cửu Đầu Sư đập vào đầu Vương Lỗi, thanh kiếm vừa vặn đâm vào cánh tay của Cửu Đầu Sư. Nhưng điều khiến tôi không ngờ là da của Cửu Đầu Sư lại cứng đến mức đao thương đều không làm gì được.
Kiếm Long Uyên vừa đâm vào cánh tay của hắn lại bị bắn ngược về. Nhưng điều may mắn là như vậy cũng có thể tranh thủ cho Vương Lỗi một ít thời gian.
Vương Lỗi đã từ bỏ việc mượn lực lượng không gian, đột nhiên phóng ra sau, lùi về một khoảng cách an toàn rồi mới ngừng lại.
Mà đòn tấn công lúc nãy cũng khiến Cửu Đầu Sư nhìn chòng chọc vào tôi. Chỉ thấy hắn xoay người, phẫn nộ trừng mắt tôi, sau đó gào lên một tiếng rồi lại phóng về phía tôi như một con trâu hoang!
Mỗi một bước của hắn đạp xuống đất, tôi cảm giác mặt đất như đang run rẩy. Tôi không dám coi thường, đạo chỉ cong lại, kiếm Long Uyên liền về lại tay tôi!
Tôi vừa lùi về sau vừa cắn ngón trỏ, bôi máu trên ngón trỏ lên kiếm Long Uyên. Ánh vàng chói mắt bốc lên từ kiếm Long Uyên, kinh văn được khắc trên thân kiếm còn có từng tia sáng vàng lóe lên.
Tôi chẳng giữ lại chút chân khí Huyền Chân nào trong cơ thể nữa, rót hết vào trong kiếm Long Uyên! Lúc Cửu Đầu Sư càng lúc càng đến gần, tôi đã dừng lại, nắm kiếm Long Uyên bằng hai tay rồi đột nhiên chém một kiếm về phía Cửu Đầu Sư!
Trong phút chốc, một luồng kiếm khí hình cung xuất hiện giữa trời, tốc độ vô cùng nhanh! Nhanh đến mức khiến cho cỏ xanh trên đất bị cắt thành mấy đoạn! Thế nhưng Cửu Đầu Sư này chẳng hề định tránh đi mà lao thẳng lên.
Ầm!
Sau hai giây, tiếng nổ phịch vang lên! Tôi há hốc mồm, chân khí Huyền Chân của tôi chẳng thể khiến hắn bị tổn thương, cho dù kiếm khí nổ tung trên người hắn cũng chỉ khiến lớp da của hắn bị nổ ra một lỗ mà thôi!
Lại nhìn lên lớp da màu nâu đầy thô ráp kia của hắn, chẳng hề chịu chút tổn thương nào!
"Anh Cửu. Mẹ kiếp, cậu đừng có làm chuyện dại dột. Còn không mau chạy thoát thân đi?" Ngay vào lúc tôi há hốc mồm, Vương Lỗi đột nhiên hô to.
Anh ta hô lên như vậy, tôi mới hoàn hồn lại. Nhưng vừa hoàn hồn thì tôi đã thấy móng vuốt của Cửu Đầu Sư chuẩn bị đập xuống đầu mình. Luồng gió ập vào mặt tôi, tôi chẳng kịp tránh nữa, chỉ dựa vào phản ứng bản năng của thân thể mà giơ kiếm lên, chặn lại móng vuốt của Cửu Đầu Sư!
Một cái chuỳ sắt khổng lồ đập vào lồng ngực của tôi, tôi chẳng thể hô hấp được nữa, cả người bay ngược ra ngoài. Lúc ở trên không trung, một búng máu liền phun ra khỏi miệng tôi.
Lồng ngực tôi chẳng còn có cảm giác gì nữa, tôi chẳng thấy đau đớn gì, chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ trong cơ thể đã lệch vị trí. Tôi chỉ cần dùng sức hít thở liền có máu tươi sặc ra khỏi cổ họng!
Nếu không có chân khí Huyền Chân hộ thể, e rằng một cú này của Cửu Đầu Sư đã có thể đập chết tôi. Thần Thú thượng cổ này hoàn toàn vượt khỏi sự tưởng tượng của tôi. Cơ thể hắn không chỉ đao thương không làm gì được, hơn nữa sức lực còn vô cùng to lớn.
Sau khi rơi xuống đất, tôi muốn bò dậy ngay. Thế nhưng chỉ vừa động đậy thì cả người như sắp vỡ ra thành từng khúc. Máu tươi không ngừng phụt ra từ khóe miệng tôi. Mà Cửu Đầu Sư kia đã phóng mấy bước, lao đến trước mặt tôi rồi giơ chân giẫm lên đầu tôi!
Chân của hắn rất lớn, gần bằng nửa người tôi. Một chân kia giẫm xuống, tôi cảm giác giống như trời đã tối vậy. Đông Tử và Vương Lỗi cách tôi quá xa, chẳng kịp đến cứu tôi!
Nói thật ra thì ngay lúc này, con ngươi của tôi đã phóng to, lòng cũng lạnh hẳn! Trong lòng t ôi chỉ có một suy nghĩ không tốt, tôi đã đánh giá quá thấp sự khủng bố của Thần Thú thượng cổ!
Nhưng... tôi tuyệt đối không cam tâm chết như vậy. Cho dù tôi chết cũng phải là chết trận, chứ không phải là bị một cước sỉ nhục như vậy giẫm chết!

Bình Luận

0 Thảo luận