Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 58: Đạo khí cùng tu

Ngày cập nhật : 2025-07-22 08:59:30
Tả Âm có tà thuật đầy mình, muốn đuổi theo gã là chuyện không thể nào. Cố gắng đuổi theo, ngược lại càng khiến mình dễ bị gã ám hại. Tôi chỉ có thể trơ mắt nhìn gã và người giấy biến mất trong dòng sông. Tôi thật sự không cam lòng, bỏ qua cơ hội tuyệt vời lần này thì muốn tìm gã báo thù sẽ khó như lên trời!
Chỉ là tôi nghĩ mãi không ra, năm đó làm sao gã chạy ra khỏi thôn Ma Câu được? Hơn nữa, gã nói có người muốn giết tôi, trừ gã và Chu Bát Tự ra, cũng chỉ còn người đã mang mẹ tôi đi.
Trong lúc tôi đang nghi hoặc, lão Bí thư đột nhiên nhìn về phía tôi. Ánh mắt của lão mang theo sát khí khiến tôi lạnh gáy, trong nháy mắt tôi đã tỉnh táo lại.
"Lũ người tham lam các ngươi, quả nhiên là thích chém giết lẫn nhau, ha ha!" Lão Bí thư nhìn tôi cười chế nhạo. Bây giờ tôi không đuổi kịp Tả Âm, nhưng vẫn còn một kẻ địch, chính là lão Bí thư trước mặt đây.
"Ông và lão Trần đã giết sư huynh của tôi, thù này tôi ắt phải trả! Ông nhớ cho kỹ, người ông giết gọi là Triệu Tử Long. Xuống Âm tào địa phủ rồi, ông hãy dập đầu xin lỗi anh ấy đi!" Tôi giận dữ nói xong, lập tức ra tay.
Tôi nhảy tới phía trước, thước trấn hồn trong tay chém mạnh về phía lão ta. Lão cười khẩy coi thường, thuận thế lui về phía sau một bước, dồn sức chắp hai tay lại, đồng thời cũng kẹp chặt lấy thước trấn hồn của tôi ở giữa.
Hai tay lão tựa như một cái kìm sắt, siết chặt lấy thước trấn hồn của tôi, khiến tôi không tài nào rút thước trấn hồn về lại.
Sức mạnh chân khí của lão thật lợi hại, cho dù những người có thể dùng tay không chặt gạch đứng trước mặt lão cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi.
Tôi cắn chặt răng, chân khí như con cá nhỏ chớp mắt nhảy từ đan điền lên đến trên tay, sức mạnh trong người tức thì bùng nổ.
Tôi dồn sức kéo về sau một cái, mạnh mẽ lôi thước trấn hồn ra rồi lại tiến lên phía trước, thước trấn hồn trong tay nặng nề bổ về phía thắt lưng của lão.
Động tác của lão ta rất nhanh nhẹn. Lão chống một tay lên quan tài rồi dùng lực bay thẳng qua phía bên kia quan tài đá. Nhưng lão còn chưa kịp tiếp đất thì tôi đã nhảy qua đó trước, thước trấn hồn đánh thẳng vào đầu lão.
Lão đột nhiên lui về phía sau, đánh một chưởng lên thước trấn hồn của tôi. Lực chấn động khiến lòng bàn tay tôi tê dại, cả người bị đẩy lùi về sau một bước.
Ngay lúc tôi đang mất thăng bằng, lão đã vọt tới rồi đánh mấy chưởng liên tục về phía tôi, ngăn chặn toàn bộ hướng tấn công của tôi. Tôi đành phải dùng thước trấn hồn để chắn đòn, vừa chắn vừa lui.
Mỗi lần đỡ một chưởng của lão, tay tôi đều bị chấn động đến tê dại, có mấy lần thước trấn hồn còn suýt rơi khỏi tay tôi.
Cứ tiếp tục như vậy không phải là cách, tôi sẽ bị lão đánh rớt khỏi bệ đá mất. Tôi chỉ còn cách mép bệ đá ở phía sau chưa tới hai mét. Chỗ này cao đến hai ba mươi mét, té xuống không chết thì cũng tàn.
"Thời điểm nước Dạ Lang của bọn ta hưng thịnh, đạo thuật của người Hán các ngươi đã không sánh được với hắc vu thuật của dân tộc thiểu số bọn ta. Không ngờ truyền qua nhiều đời như vậy, đạo thuật lại càng ngày càng chẳng ra gì. Tuy rằng ngươi tu luyện chân khí của phái Huyền Chân, nhưng sức mạnh ngươi phát ra quá yếu, chỉ như con kiến hôi mà thôi, ha ha!"
"Vậy sao?" Nhìn ánh mắt đắc ý của lão, tôi lạnh lùng cười rồi nói: "Thật đúng là xin lỗi, nhưng ông nhắc thì tôi mới nhớ, chỉ lo đấu khí lực với ông nên tôi đã quên mình là đạo khí cùng tu!"
Vừa nói tôi vừa lấy ra hai tờ bùa Thiên Cang, ném thẳng vào không trung. Câu chú niệm ra, bùa Thiên Cang lập tức cháy phừng phừng.
Tôi thuận thế lui về sau một bước, không ngờ cũng đã đến sát mép của bệ đá. Tôi lập tức kết một ấn Thiên Cang bên tay trái, trong nháy mắt, bùa Thiên Cang đã cháy lên, hóa thành hai mảnh ghép tượng trưng cho hình thái cực âm dương. Ngay khi chúng bay đến trên người lão Bí thừ thì lập tức phát nổ.
Uy lực của ấn Thiên Cang này rất lớn, trực tiếp làm cho vai của lão xuất hiện hai cái lỗ, máu tươi chảy ròng ròng, thân thể lão cũng nghiêng ngả về phía sau vài bước.
Tôi là người kế thừa phái bùa chú, hiển nhiên biết rõ uy lực của bùa chú là thứ không cần bàn cãi. Lúc lão Trần dùng Ngũ Lôi quyết đối phó với tôi, đó cũng chỉ là Ngũ Lôi quyết với pháp lực cực yếu, cũng vì thế nên mãi vẫn không gọi ra được sấm sét.
Khi ấy cũng do tôi không có kinh nghiệm đánh nhau, trước giờ vẫn tu luyện trên núi và chưa từng thật sự giao chiến với người khác, nên mới chịu thiệt trong tay ông ta, còn suýt mất mạng.
Thân thể của lão Bí thư quá rắn chắc nên không hề bị ảnh hưởng bởi vết thương, trái lại còn chọc giận lão ta. Lão hung ác nhìn tôi rồi điên cuồng cười nói: "Bắt đầu rồi đấy!"
Tôi tưởng rằng lão muốn tấn công tôi, không ngờ lão lại nhảy về chỗ quan tài đá. Lão nhoài người lên đó, để máu tươi trên vai nhỏ xuống giữa quan tài đá rồi hét lớn: "Pháp thần vĩ đại, hôm nay kẻ tôi tớ này dùng máu tươi của chính mình để thức tỉnh ngài. Xin ngài hãy mở mắt, mang bọn người này đến địa ngục đi!"
Tiếng nói của lão trưởng thôn vừa dứt, tôi lập tức nhìn thấy quan tài rung lên một lần nữa. Chỉ trong vòng mấy giây, không riêng quan tài đá mà thậm chí toàn bộ địa cung dường như cũng chấn động theo.
Đặc biệt là mặt nước trên con sông, cũng bị chấn động đến mức dậy sóng, hệt như khúc dạo đầu của trận động đất.
"Anh Cửu, đi thôi, nhanh lên! Nữ vu sư kia tỉnh lại thì địa cung này sẽ sụp đổ đó. Nhanh lên!" Bọn Vương Lỗi và Diệp Đường vẫn luôn đứng ở bờ bên kia của miệng giếng, sau khi thấy địa cung có dấu hiệu khác thường bèn gọi tôi ngay.
"Sơ Cửu, mau qua đây, chúng ta cùng rời khỏi nơi này!" Diệp Đường cũng lo lắng mà hô lên.
"Nhóc con, cậu có tài năng thiên phú rất lợi hại, chỉ khiếm khuyết về mặt kinh nghiệm chiến đầu và đấu pháp. Cậu rèn luyện thêm một chút thì nhất định sẽ là nhân vật có tầm. Đi theo chúng tôi đi, núi xanh còn đó, sợ gì thiếu củi đốt! Chúng tôi chờ cậu dẫn chúng tôi quay lại đây một lần nữa. Khụ khụ..." Bác Diệp cũng gọi tôi, vừa nói vừa ho khan.
Tôi không ngốc, chỉ là không cam lòng, tôi muốn giết lão ta để báo thù cho Tử Long. Nhưng tôi cũng sợ nữ vu sư trong quan tài đá kia thức tỉnh. Nữ quỷ với đạo hạnh ngàn năm, đây không phải là kẻ mà người bình thường có thể đối phó.
Nhìn lão Bí thư còn đang kêu gọi nữ vu sư, tôi không cam lòng mà thở dài, xoay người chạy xuống bậc thang đá. Nhưng tôi vừa chạy thì lão ta đã xông tới ngăn cản, lão cười gằn: "Muốn chạy à, không có cửa đâu! Hôm nay cho dù phải liều cái mạng này, ta cũng phải khiến ngươi ở lại địa cung Dạ Lang. Có thể chết trên tay của kẻ đạo khí song tu, ta đây cũng đủ mặt mũi đi gặp tổ tiên của bộ tộc Dạ Lang rồi!"
Trong lúc lão cản tôi lại thì địa cung đã bắt đầu rung chuyển ngày càng dữ dội. Trên đỉnh địa cung cũng đã có đá vụn rơi xuống.
Bây giờ tôi đã không còn cách nào để chạy. Thực lực của lão cũng không kém, tôi chỉ có thể kéo chân lão để mọi người chạy thoát thôi. Nghĩ đến đây, tôi liền gào lên với họ: "Lỗi gia, nếu anh đã biết rõ chuyện của tôi, xin anh hãy giúp người anh em này một chuyện. Nếu như tôi không thể ra khỏi đây, xin anh hãy đến núi Miêu Vương cứu sư phụ tôi, kính nhờ anh! Còn Diệp Đường, ân tình mà tôi nợ cô, kiếp sau tôi sẽ trả! Mọi người đi đi, địa cung bắt đầu sụp đổ rồi, nhanh!"
"Haiz..." Tôi nói xong thì lập tức xoay người đối đầu với lão Bí thư, tôi chỉ kịp nghe được tiếng thở dài của Vương Lỗi, sau đó là tiếng loảng xoảng của xích sắt.
Tôi quay đầu nhìn thoáng qua, sau khi thấy mọi người đã leo lên xích sắt, tôi mới thầm thở phào trong lòng.
"Đi à? Nhãi con, ngươi yên tâm, không một kẻ nào đi được đâu, bọn họ sẽ ở lại thôn Hưởng Thuỷ này vĩnh viễn! Ha ha..." Tôi còn chưa kịp phản ứng thì lão đột nhiên cười phá lên một cách điên cuồng. Lão lại gõ lên chiếc chiêng quỷ của Diêm Vương một lần nữa rồi lớn tiếng nói: "Canh ba đã điểm, âm binh mở mắt; đi đến nơi đâu, người sống vô hồn!"
Sau khi lớn tiếng hô xong, lão bí thư phun một ngụm máu tươi lên chiêng quỷ của Diêm Vương. Trong chớp mắt, tôi đã thấy trên chiêng quỷ của Diêm Vương bốc lên từng luồng quỷ khí âm u.
Quỷ khí này vừa xuất hiện thì lập tức bay vụt lên miệng giếng, từ đó chui ra ngoài.
"Chết tiệt! Canh ba đã đến, đây chính là lúc sinh tử luân chuyển, âm binh cũng bị lão triệu hồi ra rồi!" Thấy cảnh tượng như vậy, tôi lập tức thấy không hay.
Nếu âm binh quỷ sai bị triệu hồi ra, mọi người sẽ rất khó rời khỏi thôn Hưởng Thuỷ. Một khi bị âm binh bắt được, ba hồn bảy vía đều sẽ bị câu đi!
Tôi đang nghĩ ngợi thì lão ta lại tiếp tục hô lên: "Pháp thần vĩ đại, một lần nữa kẻ tôi tớ này xin ngài hãy thức tỉnh. Sinh tử luân chuyển, âm binh xuất hiện, bọn họ có thể nghe theo ngài, bắt lấy những kẻ ác đã xông vào địa cung Dạ Lang của chúng ta, cũng có thể giúp ngài phục sinh thần quốc Dạ Lang vĩ đại của chúng ta!"
Ầm... Ầm...
Lão vừa hô xong, tôi thấy quan tài bắt đầu rung lên ầm ầm, rất có tiết tấu. Mà quan tài đá này chấn động thì toàn bộ địa cung cũng chấn động theo cùng một nhịp!
E rằng, chỉ cần nữ vu sư trong quan tài này tỉnh lại, toàn bộ địa cung sẽ sụp đổ ngay!!!

Bình Luận

0 Thảo luận