Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 813: Khí chính tà

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:29:38
Mục tiêu bây giờ của tôi rất rõ ràng, đánh giặc trước tiên phải bắt vua. Lúc này hành tung của tôi đã bại lộ, nếu bắt được năm Đại pháp sư, có lẽ vẫn còn cơ hội chuyển bại thành thắng. Còn nếu thua, chúng tôi đừng hòng mong sống sót rời khỏi đây!
Đệ tử dưới chân núi sắp đuổi tới nơi, đó cũng là một mối phiền toái lớn. Thế nên tôi không lập tức đối đầu với năm Đại pháp sư ngay, mà muốn thử xem có thể khiêu khích bọn họ được hay không.
Tôi chậm rãi đi vào trường luyện võ, diện tích chỗ này đủ lớn để tôi chiến đấu cùng đối phương. Năm ông lão đầu tóc đều bạc trắng, nhưng tư thế lại đứng vững chãi như cây tùng cùng nét mặt trầm tĩnh không dao động, hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi bọn họ là những cụ già đã hơn trăm tuổi.
Ngược lại, càng tới gần bọn họ tôi lại càng cảm nhận được sự nguy hiểm vô hình.
Tôi giữ khoảng cách nhất định với bọn họ để tránh bị tấn công bất ngờ, lúc này mới lên tiếng: "Nói thật thì tôi cũng muốn so chiêu với các ông, cũng muốn biết, rốt cuộc là các ông lợi hại hay Linh Trường Sinh với thiên phú dị bẩm lợi hại hơn!"
Đại pháp sư cầm đầu nghe tôi nói vậy, cười nhạt đáp lời: "Bây giờ chính là cơ hội, ngươi có thể thử xem!"
"Ha ha!" Tôi cũng mỉm cười đáp: "Nhưng tôi đang nghĩ tới một chuyện. Nếu tôi đánh bại các ông, người của các ông lên giúp đỡ, vậy thì có phải trận chiến này mất đi ý nghĩa rồi không? "
"Lý Sơ Cửu, ngươi không cần phải khích ta." Đại pháp sư cầm đầu khẽ cười nói: "Nếu ngươi đã lựa chọn chiến đấu với năm người bọn ta, vậy ta cũng đảm bảo với ngươi một chuyện."
Đại pháp sư cầm đầu nói tới đây đột nhiên ngừng lại, ánh mắt liếc về phía sau lưng tôi, nghiêm giọng nói: "Tất cả đệ tử Linh tộc nghe lệnh, nếu bọn ta thua, cứ để cho Lý Sơ Cửu rời khỏi đây. Trong lúc bọn ta chiến đấu, các ngươi cũng không được lên giúp đỡ. Nếu trái lệnh, giết không cần luận tội!"
"Tuân mệnh, Đại pháp sư!" Hơn hai trăm đệ tử Linh tộc đồng thanh đáp lời, sau đó dần dần tản ra xung quanh, bao vây kín trường luyện võ.
Nhìn thấy vậy, tôi mới âm thầm thở phào. Ít nhất, bây giờ đã giải quyết được nỗi lo về sau rồi.
"Lý Sơ Cửu, như vậy được rồi chứ?" Đại pháp sư cầm đầu nhìn tôi cười lãnh đạm, trên mặt không hề có vẻ tức giận, ngược lại còn rất hiền hòa. Sau khi thấy tôi gật đầu hài lòng, ông ta mới đột nhiên lớn tiếng nói: "Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, Linh tộc không phải nơi ngươi muốn đến là đến!"
Dứt lời, khí tức của năm người bọn họ chớp mắt bạo phát ra. Sức mạnh tỏa ra từ người bọn họ rất đặc biệt, mang theo cái lạnh thấu xương, đè ép về phía tôi.
Nguồn gốc sức mạnh của bọn họ là từ hàng ngàn hàng vạn oan hồn với sức mạnh thủy triều, đương nhiên khác hoàn toàn với chân khí mà tôi tu luyện. Có thể nói là khắc chế lẫn nhau, một âm một dương, đại diện cho sức mạnh giữa chính và tà.
Sức mạnh bộc phát ra từ người bọn họ đè nặng khiến tôi phải lui về sau một bước. Tôi không dám khinh thường, cơ thể đột nhiên chấn động, chân khí Huyền chân trong cơ thể nhanh chóng bộc phát ra, vô hình trung chống chọi lại sức mạnh đáng sợ của bọn họ.
Nhưng đối phương vẫn chưa dốc hết toàn lực, chỉ đang thăm dò thực lực của tôi mà thôi. Tuy nhiên tôi cũng cảm thấy được, năm người này không dễ đối phó, rất có khả năng đây sẽ là một trận đánh ác liệt.
Tôi không mảy may giữ lại chút nào, giải phòng toàn bộ chân khí Huyền Chân trong cơ thể mới miễn cưỡng chống chọi lại được sức mạnh của bọn họ. Lúc hai luồng sức mạnh đang giao tranh trong vô hình, đệ tử xung quanh cũng nhanh chóng lùi lại mấy bước, lần nữa mở rộng vòng vây.
Tôi chủ động tấn công, nhảy vọt một bước xông tới trước mặt bọn họ, cách chừng bốn năm mét rồi đánh mạnh một chưởng. Một chưởng tung ra, một luồng chân khí ngưng tụ thành ấn hình bàn tay lập tức xuyên không mà đi, tốc độ nhanh đến kinh người.
Nhưng tên Đại pháp sư cầm đầu lại cười khinh miệt, ông ta không lùi lại mà còn tiến lên, nhanh chóng tung một chưởng về phía ấn bàn tay của tôi trên không trung. Trong khoảnh khắc, chỉ nghe thấy tiếng răng rắc vang lên khe khẽ, ấn bàn tay của tôi tức khắc vỡ vụn, hóa thành một luồng khói xanh biến mất không còn tăm hơi.
Sau một chiêu thăm dò, năm người kia đồng loạt tiến tới trước mặt tôi, cùng lúc tấn công. Mỗi một chiêu đều là chiêu thức chí mạng, tôi vừa đánh vừa lui, nhưng cuối cùng vẫn không thể phá được vòng vây của bọn họ, vẫn bị kìm chặt.
Nơi chúng tôi giao chiến, ngay cả không gian cũng trở nên nóng nảy, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị xé rách. Bọn họ không hề sử dụng pháp thuật của Linh tộc, tôi cũng không sử dụng đạo thuật của Đạo giáo, đều so đấu bằng võ công đích thực.
Mặc dù bọn họ đông người, nhưng tôi có chân khí hộ thân, sức tấn công cũng không yếu, thế nên giao đấu thế này, hai bên đều ở thế giằng co. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, chúng tôi đã giao đấu trên trăm hiệp.
Sau khi tôi và bọn họ liều mạng đánh một chưởng, hai bên đều phải lùi lại vài bước. Đại pháp sư cầm đầu cũng không vội tấn công tiếp, dáng vẻ nhàn nhã cười nói: "Một người trẻ tuổi lại có được tu vi như vậy, quả thật hiếm thấy! Nếu tiếp tục phát triển, sau này chắc chắn có thể đứng vào hàng tiên. Nói ra thì, ngươi cũng coi như là nhân tài hiếm thấy trong Đạo giáo. Chỉ đáng tiếc lại hữu dũng vô mưu, cuối cùng cũng chỉ trở thành vật hi sinh để thúc đẩy lịch sử mà thôi!"
"Ha ha!" Nghe Đại pháp sư nói xong, tôi bật cười: "Đại pháp sư, năm người các ông quả đúng là cao thủ trong cao thủ. Năm người đánh với một mình tôi, cho dù có thua tôi cũng không cảm thấy nhục nhã. Nhưng nếu có Triệu Tử Long và Vương Lỗi ở đây, thì ba người chúng tôi nhất định có thể giết chết các ông một cách dễ dàng!"
Đại pháp sư cầm đầu không có ý định tranh luận với tôi, ông ta cười nhạt nói: "Nghe đồn Vương Lỗi mới là đệ nhất trong Đạo giáo, chỉ một mình hắn cũng có thể dễ dàng đánh bại Linh Trường Sinh. Đáng tiếc, giờ hắn đã chôn xác ở Âm Dương đạo Nhật Bản, không có cơ hội nữa rồi, nếu không mấy lão già bọn ta cũng muốn đọ sức với ba anh em các ngươi một trận. Đáng lẽ ngươi không nên tới Linh tộc, bởi vì đây sẽ là nơi kết thúc mạng sống của ngươi!"
Đại pháp sư đột nhiên nhấn mạnh câu sau, dứt lời lại nhanh chóng kết một ấn kỳ lạ, bàn tay chuyển động nhanh vài lần, sau đó chỉ thẳng vào tôi. Chớp mắt, tôi chỉ cảm thấy một luồng âm khí lạnh thấu xương bắn về phía này.
Còn cách chừng bốn năm mét tôi đã có thể cảm nhận được cái lạnh kinh khủng của luồng âm khí đó. Tôi không dám lơ là, tay phải chập lại, mạnh mẽ hướng về phía bọn họ, một luồng chân khí dũng mãnh phun trào trong chớp mắt.
Hai luồng khí tức một chính một tà, một âm một dương, nháy mắt gặp nhau trong không trung. Một tiếng nổ ầm chói tai vang lên, hai luồng khí tức cùng lúc hóa thành hư vô. Ngoài Đại pháp sư kia sử dụng pháp thuật Linh tộc ra, bốn người còn lại cũng đồng thời ra tay, bốn luồng âm khí mạnh mẽ cùng lúc nhắm về phía tôi.
Tôi không cản nổi nhiều âm khí như vậy, đành chọn cách tránh né. Mấy luồng âm khí đó bắn qua sát sườn, đánh vào phiến đá ngay phía sau lưng tôi, khiến nó nổ tung, đá vụn văng khắp nơi, để lại trên mặt đất một vết kiếm sâu.
Nếu bị luồng âm khí đó đánh trúng người, chắc chắn sẽ xuyên thủng cơ thể đối phương ngay tại chỗ. Đòn tấn công của bọn họ ngày càng mãnh liệt, tốc độ của tôi cũng phát huy đến cực hạn, giống như hư ảnh, không ngừng tránh né tới lui.
Đặc biệt là pho tượng phía sau lưng tôi, bị âm khí của bọn họ đánh trúng ầm ầm. Có chỗ nghiêm trọng, thậm chí đầu và tay của pho tượng đã bị đứt rời.
Lúc tôi trốn vào phía sau một pho tượng, năm luồng âm khí cùng lúc đánh lên pho tượng mà tôi đang nấp. Một tiếng nổ cực lớn vang lên, pho tượng to lớn trước mặt tôi lập tức nổ tung, nứt ra từ giữa, tứ chi bay tung tóe.
Bụi bặm bốc lên mù mịt, cũng vừa hay che khuất tầm nhìn của bọn họ. Ngay khi bọn họ vừa dừng tấn công, tôi từ trong đám bụi nhảy vọt lên cao, hai tay cầm chặt kiếm Thất tinh ngưng tụ từ Chân khí, bổ mạnh về phía năm người bọn họ.
Lúc kiếm Thất tinh trong tay tôi chém xuống, bất ngờ lớn lên gấp mấy lần, mang theo sức mạnh như vũ bão, trực tiếp bổ từ trên đầu bọn họ xuống. Nhưng năm Đại pháp sư không có ý liều mạng với tôi, bọn họ tách ra hai bên né đi.
Oành!
Một tiếng nổ cực lớn vang lên, kiếm Thất tinh chém xuống nơi bọn họ vừa đứng. Một luồng sức mạnh cực đại nổ trên mặt đất, bề mặt đất cứng rắn cũng bị chém nứt ra một kẽ hở bằng lòng bàn tay.
Nhất là những phiến đá màu nâu trên mặt đất, lúc này đã bị nổ thành vô số mảnh nhỏ, bắn tung tứ phía, đập vào những pho tượng ở xung quanh, từng cú va chạm mạnh phát ra tiếng ầm ầm.
Hai chân tôi vừa chạm đất, năm người họ lại đồng loạt xông tới, chặn kín đường lui của tôi. Không kịp nghĩ nhiều, hai chân tôi lần nữa bật khỏi mặt đất, cơ thể bay vọt lên không trung.
Lúc lên đến tầm cao nhất, tôi bèn thuận thế xoay người, lộn ngược giữa không trung, kiếm Thất tinh trong tay vung lên, bóng kiếm rợp trời điên cuồng nhắm vào năm người bọn họ mà bắn xuống.
Lại nghe thấy một trận nổ đùng đoàng vang lên, toàn bộ đá dưới mặt đất đều vỡ vụn, bắn tung tóe. Bụi bay mù trời chắn hết tầm nhìn của tất cả mọi người, ngay cả năm Đại pháp sư cũng biến mất trong màn bụi.
Tôi vội vàng tìm kiếm bóng dáng năm người bọn họ, nhưng tìm một lúc vẫn không thấy bất kỳ dấu vết nào, tựa như đã biến mất luôn rồi. Ngay lúc tôi định nhảy lên đầu một pho tượng, đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, đó là một luồng âm khí lạnh thấu xương!
Tôi lập tức quay lại, vừa đúng lúc nhìn thấy năm người bọn họ xuất hiện sau lưng mình, cùng lúc đánh một chưởng về phía này. Tôi hoàn toàn không kịp phản ứng, cũng không có thời gian chống cự, bởi vì bọn họ ra đòn quá đột ngột lại quá nhanh!
Hoàn toàn dựa vào phản ứng bản năng của cơ thể, tôi giơ kiếm chắn trước ngực, lúc này chỉ định bảo vệ trái tim của mình thôi. Gần như cùng lúc, một tiếng ầm lớn vang lên, năm luồng sức mạnh ngàn cân đánh vào kiếm Thất tinh chắn trước ngực tôi.
Kiếm Thất tinh bị đánh tan, cơ thể tôi mất cảm giác bay ngược ra ngoài...

Bình Luận

0 Thảo luận