Sát quỷ kiếp long, ai động vào là chết!
Khi câu nói này thốt ra khỏi miệng Ca Đóa, tôi vẫn thấy sợ hết hồn. Không phải vì nội dung câu nói này đáng sợ đến mức nào, lúc đó tôi còn chẳng hiểu nổi câu nói này có nghĩa là gì.
Thế nhưng biểu cảm của Ca Đóa đã hù dọa tôi, khi cậu ta thốt ra những lời vừa rồi, tôi nhìn thấy đôi mắt của cậu ta trợn trừng lên, bên trong toàn là tơ máu đỏ sọng, biểu cảm trên gương mặt dường như không thể trấn áp nổi nỗi sợ.
Tôi đứng đối diện với cậu ta, nhưng đôi mắt tràn ngập tơ máu của cậu ta không nhìn tôi mà nhìn về ngọn "núi thần" sau lưng tôi. Vẻ kính sợ và khiếp hãi trong đôi mắt đó khiến lòng người hoảng loạn, giống như có thứ gì đó rất kinh hãi sau lưng tôi vậy!
Tôi không biết ý tứ của câu nói này, nhưng hình như A Cẩu đã nghe ra được, lập tức kéo tay Ca Đóa, nghiêm túc hỏi: "Ca Đóa, sát quỷ kiếp long, ai nói cho cậu biết vậy?"
"Là ông cụ, một ông cụ người Hán như các anh đấy!" Biểu cảm lúc này của Ca Đóa đã bình thường hơn nhiều, nói năng cũng không còn lắp bắp sợ sệt như lúc trước.
Nhưng tôi thấy hình như A Cẩu biết được điều gì đó, gương mặt anh ta cũng lộ vẻ kích động, tiếp tục hỏi Ca Đóa: "Ca Đóa, nói kỹ ra đi, rốt cuộc là có chuyện gì?"
Ca Đóa và chú Châu này thực sự coi chúng tôi như tổ trưởng lãnh đạo tổ nào đó, cũng không định lén lút chuồn đi nữa, mà gọi chúng tôi vào trong lều, kể lại sự việc cho chúng tôi nghe.
Ca Đóa lên tiếng trước: "Tổ trưởng, chuyện này đã xảy ra từ mười mấy năm trước, lúc đó tôi còn nhỏ! Tôi nhớ có một ông cụ người Hán lưu lạc tới thôn của chúng tôi, cha tôi đã cứu ông ấy, cho ông ấy đồ ăn, còn giữ ông ấy ở lại. Thôn của chúng tôi cách nơi này không xa, vừa vặn có thể nhìn thấy ngọn núi thần này. Ông cụ nói với tôi rằng, nơi này là sát quỷ kiếp long, cũng chính là lối vào thực sự của địa ngục, là nơi canh giữ thiên cơ, ai động vào thì người đó sẽ chết! Ban đầu tôi không tin lời của ông cụ, sau này ông cụ chết rồi, người trong thôn lên núi hát thuốc, nhưng không ai sống sót trở về! Sau đó thôn phái thêm người đi tìm, vẫn không thể quay về. Thời gian lâu dần, người trong thôn mới tin lời của ông cụ!"
Những lời nói của Ca Đóa, tôi cũng không nghe ra được điều gì, thế nhưng A Cẩu có vẻ kích động và tò mò lạ thường, liên tục truy hỏi: "Ca Đóa, cậu có nhớ được ông cụ kia không?"
"Ừm có!" Ca Đóa gật đầu rồi nhớ lại: "Ông cụ nói mình là đạo sĩ, lưu lạc tới thôn của chúng tôi là vì muốn thay trời hành đạo, còn nói muốn canh giữ bí mật gì đó! Sau này tôi cũng từng hỏi ông ấy, nhưng ông cụ không chịu nói, bảo rằng nếu tôi biết, sẽ hại chết tôi!"
Vừa nghe thấy lời nói của Ca Đóa, tôi lập tức hiểu ý của A Cẩu. Ông đạo sĩ già trong lời nói của Ca Đóa lưu lạc tới thôn của họ vào những năm năm mươi sáu mươi, cũng phải lùi về trước đó hơn mười năm!
Nếu tính như vậy, vừa vặn rơi vào thời kỳ kháng chiến của Hoa Hạ. Lúc đó chắc hẳn là thời kỳ sau của cuộc chiến, giặc Oa bắt đầu rơi vào trạng thái tháo chạy. Cũng đúng lúc này, chúng phái ra Âm Dương đạo, mục đích là để âm dương sư của Âm Dương đạo chặt đứt long mạch chủ của Hoa Hạ chúng tôi, hủy hoại số mệnh phong thủy của Hoa Hạ.
Tôi không chắc năm đó nhóm người Âm Dương đạo kia có thực sự biết được vị trí của long mạch hay không, nhưng nếu chúng đã tìm tới núi Côn Lôn thì e rằng cũng đã biết được đại khái rồi.
Sau này sở dĩ không thành công cũng vì một nhóm anh hùng Đạo môn tự phát trong dân gian ngăn chặn được chúng! Mà nhóm anh hùng Đạo môn đó từ Tần Lĩnh xuất phát về hướng Tây.
Tôi và A Cẩu cũng vô tình biết được bí mật này ở nghĩa trang! Nói như thế, ông đạo sĩ già lưu lạc tới Tạng Bắc rất có khả năng là một thành viên trong nhóm anh hùng Đạo môn năm đó!
Cũng có nghĩa là, không phải tất cả mọi người đều đã chết, ngoài sư phụ của A Cẩu ra, vẫn có ông đạo sĩ già kia còn sống. Năm đó họ dẫn người của Âm Dương đạo vào Cổng Địa Ngục, e rằng đã quyết chiến với họ thêm một trận nữa, sau cùng chắc cũng chỉ có ông đạo sĩ già kia trốn ra được.
Ông đạo sĩ nói với Ca Đóa rằng ông ấy phải thay trời hành đạo, thực chất là muốn chém chết đám âm dương sư xâm phạm Hoa Hạ. Mà canh giữ bí mật, đương nhiên là bí mật về Cổng Địa Ngục rồi!
Mà tôi vừa mới nghĩ thông suốt chuyện thì A Cẩu đã vỗ vai Ca Đóa mà hỏi: "Ca Đóa, ông cụ kia hiện đang được an táng ở đâu?"
"Ở ngay trong thôn của tôi!" Ca Đóa nghiêm túc trả lời: "Lúc đó, sau khi ông cụ mất, cha tôi định tiến hành nghi thức thiên táng cho ông ấy, nhưng sau này nghĩ lại ông cụ là người Hán, vẫn nên sử dụng tập tục hạ táng của người Hán thì hơn, thế nên đã chôn ông cụ dưới tòa tháp bằng đá ngay đầu thôn chúng tôi, để thần linh đưa ông ấy về nhà!"
A Cẩu rất quan tâm đến chuyện này, bởi vì anh ta coi nhóm anh hùng Đạo môn kia là ân nhân cứu mạng của sư phụ anh ta. A Cẩu trọng tình trọng nghĩa, ân nhân cứu mạng của sư phụ anh ta đương nhiên cũng là ân nhân cứu mạng của anh ta.
Từ khi biết được chuyện này ở thôn Tiểu Nghĩa, A Cẩu đã luôn nghĩ cách báo ơn. Tiếc rằng manh mối mà các anh hùng tiền bối để lại thực sự quá ít ỏi.
A Cẩu ghi nhớ nơi chôn cất ông đạo sĩ già rồi lập tức mỉm cười: "Ca Đóa, những người đi lên núi kia toàn là bạn bè của cậu, cậu không nên bỏ mặc họ như thế! Cậu đi nói với họ rằng cấp trên có chỉ thị, không thể động tới ngọn núi này, cứ bảo họ tới tìm tôi là được!"
Tôi thấy ý đồ của A Cẩu chắc hẳn là muốn làm cái chức "tổ trưởng" này rồi, nhưng thực ra tôi cũng nhìn ra một điều, A Cẩu làm vậy vì muốn thay đổi số mệnh giúp đám người này! Nếu những người này thực sự xảy ra chuyện vì động đến ngọn núi này, vậy thì A Cẩu ngăn cản họ là vì muốn ngăn cản bi kịch của năm đó phát sinh.
Nhưng sự việc này trôi năm mươi, sáu mươi năm rồi, kết cục đã định sẵn, dù giãy giụa phản kháng cũng chỉ phí công vô ích thôi! Thế nhưng, dù biết được đạo lý này, lòng tôi cũng mong chờ, cũng muốn xem xem rốt cuộc những người này có thắng được số mệnh hay không.
Tôi không ngăn cản cách làm của A Cẩu vì Ca Đóa và chú Châu này hoàn toàn coi chúng tôi như lãnh đạo. A Cẩu vừa mở lời, anh ta đã bỏ tay nải xuống chạy lên núi, đuổi theo đội công trình đang định xẻ núi động thổ kia.
Hai người Ca Đóa đi rồi, A Cẩu lập tức mỉm cười và nói: "Anh Cửu, tôi muốn thử xem, con người rốt cuộc có thể thay đổi được vận mệnh đã định hay không?"
"Ừ!" Tôi gật đầu, mỉm cười đáp: "A Cẩu, tôi ủng hộ cậu!"
Sau đó tôi mới nghĩ tới chuyện sát quỷ kiếp long ban nãy, lập tức hỏi anh ta: "A Cẩu, sát quỷ kiếp long có nghĩa là gì? Tôi thấy A Đóa có vẻ rất sợ thứ này!"
A Cẩu nhíu mày rồi chậm rãi giải thích cho tôi nghe: "Anh Cửu, sở dĩ Ca Đóa sợ hãi như vậy là vì ông đạo sĩ già đã gieo quan niệm sát quỷ kiếp long vào đầu cậu ta từ nhỏ. Đợi khi Ca Đóa lớn lên, trùng hợp nhìn thấy người trong thôn đến nơi này và xảy ra chuyện, thời gian lâu dần, nó trở thành ám ảnh tâm lý. Thế nên, khi nhắc tới sát quỷ kiếp long, cậu ta mới khiếp hãi như vậy!"
Lời nói của A Cẩu bỗng khiến tôi nhìn anh ta bằng con mắt khác, nhưng tôi không nói ra, chỉ thầm nghĩ rằng cậu nghiên cứu cả tâm lý học từ bao giờ thế!
A Cẩu giải thích cho tôi về mối nghi hoặc này rồi mới bắt đầu giải thích sâu hơn về sát quỷ kiếp long: "Anh Cửu, trước kia tôi từng nói với cậu, phong thủy của chỗ này là đất đại hung, cũng vì nơi giao nhau của mạch núi theo hướng Nam Bắc và mạch núi theo hướng Đông Tây hình thành nên phong thủy hung sát thập tự trảm! Cậu nhìn hướng đi của ngọn núi này, vừa vặn giống hệt như hướng đi ba dòng long mạch của Hoa Hạ. Cũng có nghĩa là, nơi này có long khí của long mạch chảy qua. Nhưng vì gặp phải phong thủy thập tự trảm, long khí bị chặt đứt nên lắng xuống thành sát khí. Long khí biến sát khí, ngày tháng tích tụ dần, biến thành hung sát đáng sợ. Chôn người người không thối, chôn xác xác vùng dậy! Nếu người sống đào phải nơi hung sát tích tụ thì chắc chắn không có đường sống!"
Đây là những thứ thuộc về phong thủy, trước kia A Cẩu cũng không hiểu rõ, chỉ nhìn thấy phong thủy đại hung thập tự trảm! Cũng nhờ Ca Đóa nhắc đến chuyện sát quỷ kiếp long, A Cẩu mới hiểu được điều này.
Sát quỷ được nhắc đến ở đây đương nhiên không phải là ác quỷ hung sát, mà là thứ khí hung sát thực sự! Nơi âm dương càn khôn, linh khí nhật nguyệt và phong thủy giao hòa, chắc chắn sẽ hình thành nên cách cục "tàng phong tụ khí".
Nếu cách cục tốt, cũng là huyệt vị mộ táng tốt. Nhưng cách cục không tốt cũng có thể khiến người ta xui xẻo liên tục, thậm chí phá sản và mất mạng.
Đây là kiến thức về phong thủy, tuy tôi không hiểu, nhưng tôi cũng biết được điều đáng sợ của thuật phong thủy.
A Cẩu giải thích xong chuyện của sát quỷ kiếp long cho tôi thì chui ra khỏi lều trước, tìm một nơi có tầm nhìn rộng rãi, ngẩng đầu chăm chú nhìn về phía đỉnh núi.
A Cẩu rất gầy, vóc dáng cũng cao ráo, hai tay chắp sau lưng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào tình hình trên đỉnh núi. Anh ta làm như vậy vì đang đợi xem có thể thay đổi được kết cục hay không.
Mà bóng lưng gầy gò của anh ta trông cực kỳ cô độc trong đêm đen với gió lạnh heo hút!
Những người này đều là những người từng chịu khổ. Tôi cũng không nói gì, cứ đứng bên cạnh anh ta. Tầm mắt của tôi không tốt bằng anh ta, nhìn cũng không rõ lắm! Nhưng tính theo tốc độ của họ, chắc hẳn vẫn chưa đi tới vị trí đã được chọn trước!
Mà trong thế giới tuyết phủ trắng xóa này, tôi vẫn có thể thấy được bóng dáng của nhóm người Ca Đóa đang nhanh chóng di chuyển lên núi. Từ xa nhìn lại, giống như hai chấm đen không muốn bỏ cuộc!
Tôi nhìn một lúc rồi mới hỏi A Cẩu: "A Cẩu, anh cảm thấy đám người Ca Đóa có thể thay đổi được vận mệnh của đám người này không?"
Ban đầu A Cẩu gật đầu, nhưng sau đó lại lắc đầu, như thế chính bản thân anh ta cũng không chắc chắn, chỉ mỉm cười bất đắc dĩ: "Anh Cửu, tôi cũng không biết! Nhưng tôi muốn thử xem sao! Nếu có thể thay đổi được số mệnh đau khổ đã định, vậy thì chuyện bi thảm trong thiên hạ chắc sẽ giảm đi rất nhiều nhỉ?"
Nói đến sau cùng, A Cẩu đột nhiên hỏi ngược một câu như vậy. Tôi cũng không biết nên trả lời anh ta thế nào, chỉ đành mỉm cười và gật đầu.
Thế nhưng, tôi còn chưa kịp nói gì thì một luồng khí quỷ dị đỏ như màu máu đột ngột bốc thẳng lên trời ở vị trí lưng chừng ngọn núi!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận