Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 483: Thần khí Long Uyên

Ngày cập nhật : 2025-08-23 11:00:00
Bây giờ chúng tôi không còn gì để kiêng dè nữa, cứ thản nhiên mà đi, quyết đánh đến cùng!
Tử Long là người đầu tiên lùi về sau vài bước, đợi khi đã lùi được một khoảng nhất định mới phun một búng máu tươi lên bút Thiên Sư. Sau đó, một tay anh ấy chắp sau lưng, tay còn lại vẽ vào bầu không khí.
Anh ấy hạ bút rất nhanh, chỉ trong vài giây thôi, tôi đã nhìn thấy anh ấy vẽ ra một lá bùa rất kỳ lạ. Tôi chưa từng thấy lá bùa này bao giờ, khi vẽ tới nét bút sau cùng, thậm chí còn vẽ ra tạo hình của một thanh kiếm gỗ đào!
Lá bùa kỳ lạ này cũng được hình thành khi linh khí của trời đất hội tụ, nó bay phất phơ, tỏa ra ánh sáng màu vàng rất chói mắt! Tử Long dùng bút Thiên Sư chấm nhẹ một cái, lá bùa kỳ lạ này lập tức bay lên giữa không trung.
Ngay sau đó, chiếc bút Thiên Sư trong tay Tử Long xoay tròn, hai tay anh ấy chập vào nhau, kẹp bút Thiên Sư giữa kẽ ngón cái và ngón trỏ của cả hai bàn tay, ngón cái và ngón áp út đồng thời gập lại, ngón cái ấn vào bút Thiên Sư ở kẽ tay, ngón trỏ và ngón giữa chập thành đạo chỉ!
Tôi có thể nhìn thấy bàn tay của anh ấy đang run rẩy, trán cũng chau lại, miệng không ngừng lẩm bẩm đọc câu thần chú! Tôi không nghe rõ câu thần chú mà anh ấy đọc, đợi khi anh ấy mở bừng mắt ra là nhìn thấy đạo chỉ của anh ấy chỉ mạnh về phía lá bùa màu vàng giữa không trung!
Anh ấy chỉ như thế, lá bùa màu vàng được ngưng tụ từ linh khí lập tức sáng lấp lánh, chỉ trong thoáng chốc đã biến thành vô số ánh sao màu vàng. Ánh sao không hề rơi xuống mà nhanh chóng ngưng tụ thành một chiếc kiếm gỗ đào màu vàng khổng lồ.
"Bùa Thần Châu!" Nhìn thấy cảnh tượng này tôi mới bừng tỉnh, chiêu thức mà Tử Long sử dụng chính là bùa Thần Châu của vùng Tương Tây! Trước kia khi tôi ra tay với đại tư tế ở trại Cổ Miêu, hắn ta đã dùng thứ pháp thuật kỳ dị này đây!
Lá bùa Thần Châu này sử dụng khí mà bùa thần giải thoát ra ngoài, từ đó chuyển hóa thành thực thể để tấn công. Phương thức tấn công này rất kỳ lạ, uy lực cũng rất khủng khiếp! Tôi thật sự không ngờ Tử Long lại giác ngộ được điều này, sử dụng bút Thiên Sư để vẽ bùa thần, sau đó dùng bùa Thần Châu để giải phóng sức mạnh của bùa thần.
Nếu làm như vậy, cho dù Tử Long không thể sử dụng dương khí trong cơ thể mình cũng có thể dùng cách này để chuyển hóa linh khí trời đất ở xung quanh thành thực thể, tiến hành tấn công!
Tôi đang kích động quan sát thì Tử Long đột nhiên buông thủ ấn, một bàn tay cầm bút Thiên Sư, đột nhiên chấm mạnh một cái, thanh kiếm gỗ đào kia nhắm thẳng vào tôn chủ, "xoạt" một tiếng lao về phía ông ta.
Tuy rằng thanh kiếm gỗ đào khổng lồ này được ngưng tụ từ linh khí trong trời đất, nhưng uy lực không hề thua kém loại vũ khí thực thể nào. Tôn chủ không dám đối đầu, lập tức lùi về sau một bước, đột ngột vung chưởng về phía thanh kiếm gỗ đào!
Chưởng này vừa vung ra, tôi đã thấy một luồng âm khí mạnh mẽ bắn thẳng về phía thanh kiếm gỗ đào, lập tức khiến thanh kiếm rung lên và bắn ngược trở lại. Tử Long dùng bút Thiên Sư để khống chế thanh kiếm gỗ đào, bút Thiên Sư xoay một vòng trong không trung, thanh kiếm cũng lập tức xoay lại.
Tử Long dùng bút Thiên Sư để chỉ thêm lần nữa, thanh kiếm gỗ đào lại bắn về phía tôn chủ! Thấy Tử Long khống chế được tôn chủ, tôi cũng vòng sang bên trái của tôn chủ, lập tức ném thước Trấn Hồn vào không trung, dùng đạo chỉ điểm nhẹ.
Một luồng chân khí Huyền Chân bỗng chốc vọt ra, rót thẳng vào trong thước Trấn Hồn! Trong thoáng chốc, thước Trấn Hồn bỗng lóe lên ánh vàng rực rỡ, đến cả ký hiệu bên trên thước cũng có màu ánh kim.
Tôi dùng đạo chỉ khống chế thước Trấn Hồn, phối hợp cùng Tử Long công kích tôn chủ từ tầm xa. Dù thước Trấn Hồn và kiếm gỗ đào xuất chiêu đồng thời từ cả hai phía nhưng tôn chủ vẫn đứng trên cây cầu, gặp nguy nan mà không dao động, không ngừng dùng âm khí để đẩy lùi bước tiến công của chúng tôi.
"Nói thật lòng, tư chất thiên bẩm của hai ngươi cũng khá đấy, có được tiềm lực này cũng xứng mặt nhân tài hiếm thấy! Tiếc rằng các ngươi trẻ người non dạ quá, nếu cho các cậu đủ thời gian để trưởng thành, chắc hẳn sẽ thành anh hùng hạng nhất hạng hai của Đạo môn! Nhưng thật bất hạnh, các cậu gặp phải tôi, đây là kiếp số của các cậu rồi!" Tôn chủ thong dong đối phó với đòn tấn công của chúng tôi mà vẫn có thể bình thản nói chuyện, không đỏ mặt, không thở dốc.
Có thể thấy được, luồng khí ẩn chứa trong cơ thể ông ta đáng sợ đến mức nào. Điều khiến tôi kinh ngạc và không thể hiểu nổi là đan điền trong cơ thể ông ta còn đủ chứa âm khí của quỷ hồn!
Tôi vẫn luôn tưởng rằng ông ta tu luyện dương khí, nhưng nhìn dáng vẻ này, xem ra ông ta đã tu luyện theo cách trái ngược. Với tư chất thiên bẩm đáng sợ đến mức biến thái này, chẳng trách đến cả Thanh Long cũng bảo rằng tôn chủ chính là người có tư chất kinh khủng nhất trong lịch sử Linh tộc từ trước đến nay.
Mà tôn chủ vừa dứt lời, tôi đã thấy ông ta đột ngột lao về phía trước một bước, nhưng bước chân ấy như di chuyển tức thời, tốc độ nhanh đến mức giật mình, căn bản không thể nào nhìn rõ nổi.
Đợi khi tôi nhìn rõ, ông ta đã xuất hiện trước mặt Tử Long rồi. Nhìn thấy cảnh này, tôi lập tức thấy không ổn, vội vàng nhắc nhở Tử Long: "Tử Long, cẩn thận!"
Tử Long cũng cảm nhận được điều nguy hiểm, không ngừng lùi bước về sau, đồng thời muốn điều khiển thanh kiếm gỗ đào để cản bước tôn chủ. Nhưng tôn chủ ra tay quá nhanh, Tử Long vừa ra tay đã bị tôn chủ túm chặt cổ tay, vặn mạnh một cái, chỉ nghe thấy tiếng xương cốt gãy "răng rắc", Tử Long đau đớn đến mức hô ầm lên.
"Thời giờ đã điểm, nên tiễn các ngươi lên đường cùng nhau thôi!" Tôi còn chưa kịp xông sang bên bên ấy, tôn chủ đã giáng một cú đấm ngay giữa lồng ngực Tử Long, chỉ kịp thấy cơ thể Tử Long cong hẳn về phía sau như một cánh cung rồi đột ngột bay ngược ra ngoài.
Khi cơ thể anh ấy vẫn còn lơ lửng trên không trung như một con diều đứt dây thì một búng máu tươi đã phun ra ngoài. Cây bút Thiên Sư trong tay anh ấy rơi ngay xuống đất, thanh kiếm gỗ đào ánh vàng kim giữa không trung cũng bỗng chốc mất tích không còn bóng dáng.
Sau khi ngã mạnh xuống nền đất, Tử Long không thể bò lên được nữa, chẳng hề nhúc nhích, không rõ sống chết ra sao.
"Á! Tôi phải giết ông!" Nhìn thấy khoảnh khắc Tử Long ngã xuống, cơn giận trong lòng tôi được dịp giải phóng hết ra ngoài, đạo chỉ ngoắc nhẹ một cái, thước Trấn Hồn quay về với bàn tay tôi.
Tôi nắm chặt kiếm Trấn Hồn, lao về phía trước như người nổi điên, chém liên tục nhiều nhát kiếm về phía tôn chủ! Mỗi một nhát kiếm hạ xuống là một luồng kiếm khí do chân khí Huyền Chân ngưng tụ lại xé rách bầu không khí mà lao ra.
"Không biết tự lượng sức! Kết thúc rồi, Lý Sơ Cửu à, xuống âm phủ chơi với người anh em của ngươi đi!" Tôn chủ cũng tức giận, quát ầm lên một tiếng, ông ta cũng liên tục vung chưởng bằng cả hai bàn tay.
Mỗi một chưởng vung ra là một luồng âm khí dũng mãnh phun trào, âm khí và chân khí Huyền Chân va chạm với nhau, lập tức nổ tanh bành, đôi bên hóa thành hư không.
Nhưng tôn chủ cũng không ngừng lại, âm khí từ trong cơ thể cuồn cuộn tuôn ra không nghỉ, khí thế tấn công càng lúc càng hung hãn! Tôi cũng bất chấp tính mạng, điên cuồng thôi thúc chân khí Huyền Chân trong cơ thể.
Từng luồng kiếm khí do chân khí Huyền Chân ngưng tụ lại ùn ùn bắn về phía tôn chủ. Khi gặp phải âm khí mà tôn chủ giải phóng ra, đôi bên cùng nổ tung trong không trung.
Đây là âm thanh khi thể khí phát nổ, vô cùng chói tai, dường như xé rách cả bầu không khí.
"Lý Sơ Cửu, ngươi mới đả thông được hai vị trí đan điền thôi, ngươi không phải là đối thủ của ta! Âm khí trong đan điền của ta cuồn cuộn không ngớt, liên tục cung cấp sức mạnh cho ta, còn ngươi thì càng ngày càng ít! Bây giờ ta sẽ cho người biết thế nào là lấn át tuyệt đối!" Đột nhiên, tôn chủ lao tới trước mặt tôi bằng một kiếm bộ, rồi dừng lại khi cách tôi chỉ còn khoảng một mét.
Cơ thể ông ta đột ngột khựng lại, một luồng âm khí mạnh mẽ bên trong cơ thể bỗng chốc bùng nổ ra bên ngoài. Thứ âm khí ngút trời thậm chí không thua kém gì âm khí của hàng nghìn ác quỷ ở thôn Ma Câu!
Khi ông ta đi về phía tôi, tôi cảm giác như có tảng đá nặng cả nghìn cân đang đè trên cơ thể mình. Thứ áp lực vô hình mạnh mẽ này khiến tôi từ từ khuỵu xuống, thậm chí không có nổi cơ hội để đánh trả.
Cách biệt giữa chúng tôi thực sự quá khủng khiếp, vả lại, tôn chủ vẫn chưa dùng hết khả năng của ông ta.
Tôi sắp không đứng vững nữa, đến cả thước Trấn Hồn cũng cắm ngập xuống đất, hai bàn tay chống lên thước Trấn Hồn để giữ cho bản thân mình không quỳ xuống. Đàn ông chỉ có thể quỳ trước trời, quỳ trước đất và quỳ trước cha mẹ.
Cho dù bắt tôi chết, tôi cũng không bao giờ chết bằng cách này.
"A!" Tôi cắn răng, phẫn nộ gào lên một tiếng, khí tức trong cơ thể bộc phát ra ngoài, phần chân khí Huyền Chân còn sót lại cùng với khí tức của Âm cổ và cổ Kim Tàm chưa sử dụng, trong khoảnh khắc này, tất cả vọt hết ra ngoài.
Chỉ nghe thấy "ầm" một tiếng, âm khí đang đè lên tôi lập tức bị hất văng ra. Trong khoảnh khắc ấy, toàn thân tôi như trút được gánh nặng, bỗng chốc thả lỏng hẳn, duỗi thẳng được sống lưng, đứng thẳng tắp như cột cờ.
Tôi rút thước Trấn Hồn ra, rót tất cả khí tức vào trong thước Trấn Hồn. Đột nhiên, thước Trấn Hồn tỏa ra ánh sáng vàng kim cực kỳ chói mắt. Chưa kịp hoàn hồn, tôi đã nghe thấy tiếng "răng rắc" thanh thúy.
Đợi khi tôi định thần nhìn lại, lập tức mừng rỡ hẳn, bởi vì lúc này đây thước Trấn Hồn lại có hiện tượng "khai phong" một lần nữa. Thước Trấn Hồn đã khai phong được hai phần ba, một phần ba còn lại vẫn được bao bọc trong lớp rỉ sét lốm đốm.
Ngay khi âm thanh "răng rắc" này xuất hiện, tôi nhìn thấy lớp rỉ sét trên thước Trấn Hồn bắt đầu rơi rụng. Từng mảnh rỉ sét rơi ra như một tấm gương nứt vỡ vậy.
Đợi khi mảnh rỉ sét cuối cùng cũng bong ra, tôi nhìn phần còn lại vẫn được lớp rỉ sét bao bọc, hóa ra nó là chuôi kiếm! Chân thân của thước Trấn Hồn hóa ra là một thanh kiếm ngắn màu đen!
Thanh kiếm ngắn này đen tuyền một màu, chạm vào sẽ thấy lạnh như băng, trên thân kiếm khắc chi chít chằng chịt những ký hiệu thượng cổ. Nhìn qua có vẻ khá cùn, nhưng vẫn lóe lên thứ ánh sáng lạnh lẽo khiến người ta không rét mà run.
Tại chỗ chuôi kiếm có hai chữ viết Phồn thể được khắc rõ ràng, Long Uyên.
Đến giờ khắc này, thước Trấn Hồn mới triệt để khai phong. Cảm nhận được sức mạnh khung khiếp từ kiếm Long Uyên, tôi siết chặt chuôi kiếm, lập tức chém một nhát về phía tôn chủ.
Nhát kiếm này chém xuống khiến khí tức ẩn chứa bên trong thân kiếm tuôn trào, chỉ thấy một luồng kiếm khí hình vòng cung to như cổ tay người lẫn cùng chân khí Huyền Chân với khí tức của Âm cổ và cổ Kim Tàm rạch ngang không gian, lao về phía tôn chủ, mạnh như vũ bão!
Bầu không khí xung quanh kiếm khí như bị xé rách, phát ra từng tiếng nổ xẹt xẹt trong không trung. Mà tôn chủ nhìn thấy luồng kiếm khí mà tôi chém ra, hai đầu lông mày của ông ta nhíu chặt lại, cơ thể đột ngột rung lên, tôi có thể cảm nhận được một luồng âm khí như dời núi lấp biển bộc phát ra khỏi cơ thể của ông ta.
"Uỳnh", chỉ nghe thấy một âm thanh cực kỳ vang dội, nơi kiếm khí và âm khí hội tụ lập tức nổ tung! Chiếc cầu sau lưng ôn lưng cũng lập tức nứt toác ra vì chấn động, vụn gỗ bay tứ tung.
Mà sức mạnh bật ngược trở lại lập tức khiến tôi bay ra ngoài vì chấn động, nặng nề ngã xuống đất, phun ra một búng máu tươi, trên người không còn một chút sức lực nào. Khí tức trong cơ thể tôi đã bị tiêu hao hết rồi!
Nhưng sau khi lùi ra sau mấy mét vì chấn động, tôn chủ vẫn có thể đứng lên mà không hề hấn gì, ông ta nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lẽo, tức giận quát: "Lý Sơ Cửu, hay lắm, ngươi đã chọc giận ta rồi đấy! Để ta xem bây giờ còn ai cứu ngươi được nữa?!"
"Có sấm rồi, trời sắp mưa rồi, mọi người mau về thu quần áo đi thôi!" Đúng vào lúc này, một tiếng hô rất quái gở đột nhiên vang lên từ phía cổng thôn.

Bình Luận

0 Thảo luận