Chúng tôi vừa mới lên đỉnh núi thì phát hiện cửa cung Trường Sinh đang bật mở, bên trong đèn đuốc sáng choang, thấp thoáng còn có thể trông thấy có không ít đệ tử đang đứng bên trong đại điện.
Thanh Long thấy thế thì cười khì: "Sơ Cửu, đây là cơ hội tốt cho chúng ta. Các Đại pháp sư đang tổ chức hội nghị, người trong đại điện đều là các thống lĩnh lớn bé trong Linh tộc. Bắt giặc phải bắt vua trước, đây đúng là một cơ hội tuyệt hảo!"
"Đúng thế!" Tôi gật đầu, lập tức cất bước đi về phía cung Trường Sinh. Bên ngoài đại điện có đệ tử đang canh gác, nhưng chúng tôi vẫn cứ trắng trợn đi vào.
Sau khi tiến vào đại điện, tôi mới phát hiện ra trong đại điện ít nhất cũng có đến hai mươi đệ tử Linh tộc. Đứng phía trước hiển nhiên là ba hộ pháp Linh tộc, còn ngồi trên vị trí chủ vị đại điện lần lượt là năm Đại pháp sư của Linh tộc.
Chúng tôi đứng lẫn phía sau đội ngũ, chỉ cần chúng tôi không lên tiếng, họ sẽ rất khó phát hiện ra chúng tôi.
"Giờ Lý Sơ Cửu đã chết, chúng ta sẽ không còn phải lo lắng về sau nữa. Chỉ cần chúng ta không mở lối vào sông Minh Hà, Triệu Tử Long cũng sẽ trở thành con rối của Minh Vương. Chúng ta giờ cứ lẳng lặng đợi phân thân Ma Vương dung hợp lại, đến lúc đó, chúng ta có thể rời khỏi tòa thành địa ngục tối tăm này!" Đại pháp sư đứng đầu bỗng mở miệng.
Đại pháp sư này vừa lên tiếng, một hộ pháp trong số ba người kia đã lập tức nịnh hót: "Linh tộc chúng ta có thể có được như ngày hôm nay toàn bộ đều là nhờ vào Đại pháp sư của chúng ta. Không có Đại pháp sư cũng sẽ không có Linh tộc chúng ta ngày hôm nay! Linh tộc vốn dĩ là chủng tộc có thiên phú mạnh mẽ nhất, lại bị ép sinh sống ở đảo Trường Sinh tăm tối không ánh mặt trời này bao lâu nay, để cho đám Đạo giáo thấp hèn làm chủ cân bằng âm dương tam giới! Chúng ta tuyệt không cam tâm, đợi đến khi Đại pháp sư đưa chúng ta rời khỏi đảo Trường Sinh, chúng ta sẽ đoạt lại quyền làm chúa tể tam giới, chấn hưng lại Linh tộc!"
Hộ pháp này vừa mở miệng, những người thủ lĩnh khác lập tức phụ họa theo, đồng thanh hô: "Rời đảo Trường Sinh, chấn hưng Linh tộc! Rời đảo Trường Sinh, chấn hưng Linh tộc!"
Tiếng hô của họ khí thế ngập trời, khiến người nghe nhiệt huyết sôi trào. Tôi có thể nghe ra được người Linh tộc quả thật rất muốn rời khỏi đảo Trường Sinh. Hoàn cảnh ở nơi này quả thật rất gian khổ, gian khổ đến mức khiến người ta tuyệt vọng.
Tôi đồng cảm với họ, nhưng thứ tôi không thể nào tiếp thu được chính là tư tưởng của đám người này. Dựa theo cách nói của họ, chỉ cần rời khỏi đảo Trường Sinh, họ sẽ đối phó Đạo giáo. Đến lúc đó cho dù loạn Ma Vương còn chưa xuất hiện thì Đạo giáo cũng sẽ phải đối mặt với kiếp nạn tương tự.
Cho nên cách tốt nhất chính là đổi luôn thủ lĩnh của Linh tộc! Chỉ có thay thủ lĩnh thì mới có thể tránh được kiếp nạn này, mà sự lựa chọn tốt nhất hiện tại chính là Thanh Long.
Tôi còn đang thầm tính toán, Đại pháp sư đứng đầu lại lên tiếng: "Ta biết các ngươi đều muốn rời khỏi đảo Trường Sinh, hơn nữa cơ hội bây giờ của chúng ta cũng rất lớn. Có điều lời Thanh Long nói cũng không phải vô lý. Lần này chúng ta hợp tác với ma, Ma Vương vô tình vô nghĩa, chỉ bất cẩn một chút thôi là Linh tộc chúng ta cũng sẽ trở thành bia đỡ đạn cho hắn. Tuy chuyện của Lý Sơ Cửu đã được giải quyết, nhưng chúng ta cũng cần phải lên kế hoạch cho tương lai Linh tộc, đây cũng là mục đích ta triệu tập các ngươi tới đây. Các ngươi có ý tưởng gì hay đều có thể nói ra, mọi người cùng nhau thảo luận. Đều là vì tương lai Linh tộc, mọi người cứ thoải mái có gì nói nấy!"
Đại pháp sư đứng đầu quả là một con cáo già, trong lòng ông ta cũng lo lắng Ma Vương qua cầu rút ván, diệt trừ Linh tộc của ông ta. Nhưng từ chuyện này cũng có thể nhìn ra, họ quả thực bài trừ Thanh Long. Dù sao thì một nửa thế lực Linh tộc hiện giờ chỉ nghe theo mệnh lệnh của Thanh Long.
Cho nên mới nói, người càng quyền cao chức trọng thì lại càng đa nghi, họ sẽ không cho phép bất kỳ kẻ nào có khả năng uy hiếp họ tồn tại.
Tôi ở gần Thanh Long nên đương nhiên có thể nghe thấy tiếng hắn khịt mũi cười lạnh. Lúc tôi quay đầu lại nhín hắn, phát hiện ra hắn đang nhìn năm Đại pháp sư với ánh mắt rất kỳ quái. Có vẻ lần này Thanh Long hoàn toàn nguội lòng với họ rồi.
Ngay khi tất cả mọi người còn đang xì xào bàn tán, bỗng có một hộ pháp đứng vụt dậy, nói: "Đại pháp sư, tôi nghe nói bánh xe vận mệnh có thể tìm được cách đối phó Ma Vương. Nếu như chúng ta có thể tìm được bánh xe vận mệnh, có lẽ Ma Vương sẽ không dám xuống tay với chúng ta!"
"Không sai, chuyện này tôi cũng từng được nghe nói! Ma Vương tuy rất khủng khiếp, bất tử bất diệt, nhưng không thể chạy thoát được số mệnh tương sinh tương khắc. Tương truyền bánh xe vận mệnh được để ở cung Ngọc Hư ở núi Côn Lôn. Bánh xe vận mệnh được sinh ra vì Ma Vương, chỉ cần là người xuất hiện trong bánh xe vận mệnh, thì đều có thể phong ấn Ma Vương! Nếu như chúng ta có thể lấy được bánh xe vận mệnh, thì rõ ràng là Linh tộc đã lấy được một miếng thẻ bài hộ mệnh!" Một hộ pháp khác tiếp lời.
Khi nghe thấy họ nhắc đến cung Ngọc Hư và bánh xe vận mệnh, tôi thầm giật thót mình lấy một cái. Tôi không ngờ cơ sở ngầm ở bên ngoài của Linh tộc lại mạnh đến vậy, ngay cả những bí mật cũng có thể điều tra ra được.
Nhưng ý kiến mà hai hộ pháp này đề xướng quả đúng là một biện pháp hay. Bánh xe vận mệnh có thể tìm được người đối phó với Ma Vương, có tấm bùa hộ mệnh là bánh xe vận mệnh này, Ma Vương hiển nhiên không dám đối phó họ.
Thế nhưng Vương Lỗi là người bảo vệ bánh xe vận mệnh, bánh xe vận mệnh ở ngay trên tay anh ta, người bình thường sao có thể đoạt được đồ trên tay Vương Lỗi đây?
Đương lúc này, Đại pháp sư đứng đầu bỗng mỉm cười, nói: "Các ngươi nói không sai, bánh xe vận mệnh mới là tấm thẻ bài hộ mệnh của chúng ta. Vì chuyện này mà năm người chúng ta đã âm thầm điều tra. Nói ra thì cũng phải cảm ơn đám Lý Sơ Cửu. Nếu như không phải họ đã đến cung Ngọc Hư ở núi Côn Lôn thì e là chúng ta mãi mãi cũng sẽ không biết được bánh xe vận mệnh đang ở trên tay Vương Lỗi!"
Đại pháp sư vừa dứt lời, một hộ pháp lập tức tiếp lời: "Đại pháp sư, sứ giả Ma Vương từng nói Vương Lỗi đã đi đến Âm Dương đạo Nhật Bản. Mà bọn họ đã âm thầm báo cho Âm Dương đạo bố trí thiên la địa võng chờ Vương Lỗi sập bẫy. E là lúc này Vương Lỗi đã lìa đời rồi, chúng ta sao có thể lấy được bánh xe vận mệnh đây? Huống hồ Âm Dương đạo và Linh tộc chúng ta chưa từng giao thiệp với nhau, tôi e cho dù họ lấy được bánh xe vận mệnh cũng sẽ không đưa cho chúng ta!"
"Hộ pháp, chuyện này cậu không cần lo lắng!" Đại pháp sư bật cười, "Âm Dương đạo quả thật chưa từng qua lại với chúng ta, nhưng họ từng giao thiệp với sứ giả Ma Vương. Âm Dương đạo cũng không biết tình hình Trung Hoa dạo này, chúng ta có thể lợi dụng thân phận Ma Vương để lấy bánh xe vận mệnh về! Lời của chúng ta chắc chắn bọn chúng không nghe, nhưng mệnh lệnh của Ma Vương thì ta tin chắc chúng sẽ phải e ngại."
"Đại pháp sư quả nhiên liệu sự như thần, đã vậy, chúng ta có thể lừa lấy được bánh xe vận mệnh về. Lần này đúng là ông trời đã giúp chúng ta, quả nhiên muốn chúng ta rời khỏi đảo Trường Sinh tối tăm này. Đại pháp sư, thế nhưng có câu này không biết tôi có nên nói hay không..." Người đang nói chính là tên hộ pháp một lòng muốn diệt trừ Thanh Long. Người này không những vẻ ngoài trông nham hiểm mà còn là một tên nịnh hót rất giỏi.
Tôi không sợ cao thủ, cũng không sợ yêu ma quỷ quái, sợ nhất chính là phải chào hỏi với loại người này.
Lúc này, Đại pháp sư đã nhấc tay lên, cất tiếng: "Hộ pháp, cậu muốn nói gì? Cứ việc nói ra, chỉ cần là chuyện có lợi cho Linh tộc, ta nhất định sẽ dốc sức ủng hộ!"
"Cảm ơn Đại pháp sư!" Hộ pháp gật đầu cảm tạ rồi mới nham hiểm hiến kế: "Đại pháp sư, người Linh tộc chúng ta pháp thuật tinh xảo, thiên phú cực cao, lẽ nào lại chịu để cho tiên gia đứng hàng lớp tiên cai quản vận mệnh của chúng ta? Tiên gia đương nhiên là lợi hại, nhưng họ không phải đối thủ của Ma Vương. Mà chúng ta nếu như có được bánh xe vận mệnh là có thể khống chế được Ma Vương. Tôi vẫn luôn cho rằng, Linh tộc chúng ta là chúa tể tam giới mới phải!"
Tôi nghe xong mà giật mình kinh hãi, dã tâm của tên hộ pháp này quả là đáng sợ. Thậm chí dám nhăm nhe đến tam giới, thậm chí là cả Ma Vương. Người như thế may mà không thống lĩnh chi nhánh Linh tộc bên ngoài, không thì e là Đạo giáo đã bị hủy diệt trên tay gã từ lâu.
Trong đầu tôi lúc này bỗng nảy ra một suy nghĩ táo bạo, nếu như Linh tộc làm chúa tể tam giới thật thì tên hộ pháp kia chắc chắn sẽ giết chết năm Đại pháp sư để lên nắm quyền. Dã tâm và mưu mô như thế này, quả là khiến người ta sợ hãi.
Nhất là Thanh Long đứng bên cạnh tôi, hắn đã tức giận đến run cả người. Tôi có thể nhìn từ trong mắt hắn một điều rằng hắn đã nổi sát tâm với tên hộ pháp này.
Mà lời tên hộ pháp này nói ra đã khiến bầu không khí trong đại điện ngay lập tức yên ắng hẳn lại, mọi người ai cũng nhìn về phía Đại pháp sư như thể chờ ông ta lên tiếng. Tôi đang quan sát năm Đại pháp sư này, họ đang bàn bạc với nhau, nhưng âm thanh rất nhỏ, chúng tôi không nghe được rõ.
"Đại pháp sư, nếu như đã đến mức này, tôi cảm thấy Linh tộc chúng ta nên đánh cược một lần! Chúng tôi tự nguyên đi Âm Dương đạo để tìm bánh xe vận mệnh, không tìm được nó tuyệt đối không trở về!" Người này lại tiếp tục xúi giục.
Năm Đại pháp sư hình như hơi lưỡng lự, có lẽ họ không nghĩ đến chuyện này, mà chỉ nghĩ làm sao để đưa được người của Linh tộc rời khỏi đảo Trường Sinh. Nếu như có thể tìm được bánh xe vận mệnh, Ma Vương ắt hẳn sẽ cho Linh tộc của bọn họ một nơi chốn để sinh tồn.
Nhưng không thể không nói, tài ăn nói của tên hộ pháp này rất có sức thuyết phục. Nếu như sự việc thật sự phát triển theo hướng này, thì họ khống chế được Ma Vương chẳng khác nào đã khống chế cả tam giới. Đến lúc đó chúa tể của tam giới đương nhiên sẽ là Linh tộc.
Đối mặt với sự hấp dẫn mê người này, người bình thường sao có thể ứng phó được. Cho dù là Đại pháp sư đa mưu túc trí bây giờ đây cũng trầm mặc không nói một lời. Tất cả mọi người đều hiểu rõ rằng ông ta đang lưỡng lự.
"Két..."
Đúng lúc này, phía sau lưng chúng tôi bỗng vang lên một tiếng đóng cửa, khiến tất cả mọi người đều quay đầu nhìn lại.
Người đó đóng cửa cung Trường Sinh từ bên trong lại, hắn nhìn về phía Đại pháp sư, đôi mắt ánh lên cái nhìn thất vọng và giận dữ, hắn lạnh lùng nói: "Đại pháp sư, ta quyết định đến đây để giúp ông! Người Linh tộc có thể không có tự do, nhưng nhất định không thể làm chuyện có lỗi với đời sau, càng không thể làm chuyện thương thiên hại lý!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận