Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 137: Âm nữ mười kiếp

Ngày cập nhật : 2025-07-22 09:01:03
Qua lời kể của Tuyết Mai, chúng tôi đã có được một tin tức chính xác, đó là trước kia thôn Tiểu Nghĩa không có quạ. Vào hai tháng trước, bởi vì có một người xa lạ xuất hiện nên lũ quạ mới bắt đầu tụ tập ở trong thôn Tiểu Nghĩa!
Tuyết Mai nói những con quạ này tụ tập càng ngày càng nhiều, hơn nữa đuổi thế nào cũng không đi, chỉ riêng điểm này thôi đã rất tà dị! Tôi biết tập tính của quạ, bình thường chúng sẽ không chủ động tiến vào nơi con người sinh sống. Trừ khi là ở chỗ nào đó sắp có người chết hoặc sắp xảy ra chuyện thì quạ mới đến báo tang!
Nhiều quạ đen tụ tập trong thôn Tiểu Nghĩa như vậy, chẳng lẽ thôn Tiểu Nghĩa sắp xảy ra chuyện?
Lời nói này của Tuyết Mai khiến trong lòng chúng tôi đều giật mình sợ hãi, nhưng chúng tôi vẫn cố ra vẻ bình tĩnh như chẳng hề có chuyện gì cả.
Thấy Tuyết Mai đang nhìn chúng tôi, tôi vội vã mở miệng hỏi chị ấy: "Chị Tuyết Mai, sau khi những con quạ đen này tụ tập ở thôn Tiểu Nghĩa thì có chuyện kỳ lạ gì xảy ra không?"
"Có!" Tôi vừa nói vậy, Tuyết Mai lập tức nghĩ đến điều gì đó, "Tuy rằng người dân trong thôn Tiểu Nghĩa chúng tôi đều không phải là người bình thường, thế nhưng cũng đang từ từ hướng về cuộc sống của người bình thường, vì vậy nhà nào nhà nấy đều nuôi chó!"
"Ồ?" Tuyết Mai vừa nói đến đây, Lâm Y Y cũng nổi hứng thú, hiếu kỳ hỏi: "Chị à, tại sao mọi người chỉ cần sống như người bình thường là có thể nuôi chó vậy?"
Tuyết Mai cười khẽ, giải thích: "Người trong thôn Tiểu Nghĩa hầu như đều kiếm sống bằng việc tiếp xúc với thi thể, với những thứ không sạch sẽ. Mà những cái này kiêng kỵ nhất là chó! Giống như đạo sĩ không ăn thịt chó, vì làm vậy là phá giới, sẽ hủy hoại tu vi của mình. Vì sợ người bên ngoài hiểu lầm, người trong thôn cũng bắt đầu nuôi chó giữ nhà. Nhưng sau khi những con quạ đen này đến đây, chỉ trong một đêm, chó trong thôn Tiểu Nghĩa đều chết sạch. Bây giờ trong thôn đã không còn nhìn thấy nổi bóng một con chó nào cả! Chị cũng hỏi anh Mạnh rồi, nhưng anh Mạnh bảo chị đừng lo, cứ giả vờ không biết gì là được!"
Tôi không có phản ứng gì nhiều với những lời nói trước đó của Tuyết Mai, thế nhưng những lời nói sau đó của chị ấy khiến lòng tôi gợn sóng. Suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu tôi là quạ đen huyết đồng mà chúng tôi gặp phải khi tiến vào khe núi. Quạ đen huyết đồng là tà vật, phải có hồn phách của chó mới có thể luyện thành.
Còn người xa lạ đã tới thôn vào hai tháng trước rất có thể chính là Chu Bát Tự. Cho dù không phải là Chu Bát Tự thì cũng là kẻ có liên quan đến lão.
Nói chung tôi có cảm giác thôn Tiểu Nghĩa này càng ngày càng quái dị!
Lúc nghĩ đến đây, tôi bèn nhìn về phía Tử Long, Tử Long cũng đang nhìn tôi, có vẻ như hai người chúng tôi đã nghĩ đến cùng một hướng. Khóe môi anh ấy còn hiện ra một nụ cười rất khẽ.
Mà Diệp Chu Tinh vẫn im lặng nãy giờ cũng lên tiếng: "Chị Tuyết Mai, chắc chị cũng không phải là người giống bọn họ đúng không?"
"Ừ!" Tuyết Mai gật đầu, vẻ sầu não hiện rõ trên khuôn mặt, có vẻ chị ấy đang nghĩ đến quá khứ của mình. Chị ấy kể: "Chị sống ở một ngọn núi gần đây, trong nhà rất nghèo. Lúc chị mười tám, mười chín tuổi, cha chị lên núi đốn củi, chẳng may ngã xuống núi chết, không tìm được xác! Đúng lúc có một thợ cõng xác đi ngang qua thôn bọn chị, mẹ chị đã nhờ ông ấy giúp đỡ. Người đó là người tốt, thấy nhà chị đáng thương nên đã lên núi tìm xác giúp nhà chị! Mất đến ba ngày ông ấy mới khiêng được cái xác thối rữa của cha chị về, nhưng ông ấy lại bị ngã gãy một chân. Trong nhà không có tiền để báo đáp ông ấy, mẹ chị bèn cho chị đến nhà ông ấy làm con dâu. Con trai của ông ấy đối xử với chị rất tốt, đáng tiếc lại bị chị... bị chị..."
Lúc nói tới đây, trong mắt Tuyết Mai đã rơm rớm nước mắt. Lâm Y Y nắm lấy tay của chị ấy, an ủi: "Chị à, không sao đâu, có em đây!"
"Ừ!" Tuyết Mai mới khẽ hít vào một hơi, sau đó cắn răng kể tiếp: "Anh ấy bị chị khắc chết, ngay hôm kết hôn thì chết bất đắc kỳ tử. Anh ấy mất chưa được bao lâu, bố anh ấy cũng qua đời, chị biến thành góa phụ! Từ nhỏ, mẹ đã dạy chị lễ nghĩa liêm sỉ, chị không bỏ đi, cứ thế ở lại trong thôn, định ở góa đến cuối đời. Nhưng sau đó trong thôn lại có người làm mai cho chị, người ta nói nếu chị không gả cho người khác thì sẽ chỉ là người ngoài, không được ở lại trong thôn Tiểu Nghĩa. Vì bất đắc dĩ, chị mới lại gả cho người khác. Thế nhưng đêm tân hôn, chị lại khắc chết người chồng thứ hai, anh ấy cũng chết bất đắc kỳ tử. Không dối gì mấy em, chị liên tục gả cho ba người đàn ông, ba người họ đều bị chị khắc chết! Bây giờ ở trong mắt bọn họ, chị chẳng khác gì mấy con quạ đen kia cả, đều là thứ chẳng lành!"
Nói đến chỗ đau lòng, Tuyết Mai cắn răng, nước mắt không ngừng rơi xuống. Tôi không chịu nổi khi thấy phụ nữ khóc, nhưng cũng không biết nên an ủi chị ấy thế nào.
Lâm Y Y vỗ vai Tuyết Mai, kéo tay chị ấy rồi thân mật nói: "Chị à, tất cả đều đã qua rồi. Bây giờ chị còn có anh Mạnh, anh ấy là người tốt, anh ấy sẽ chăm sóc cho chị tử tế!"
Hình như Mạnh Doanh chính là thuốc hay của Tuyết Mai. Lâm Y Y vừa nhắc đến Mạnh Doanh, chị ấy bèn lau nước mắt, cười nói: "Cũng có thể là do trời cao thấy chị quá đáng thương, không đành lòng khiến chị bị giày vò nữa nên mới sai anh Mạnh đến đây. Anh Mạnh không chê chị là góa phụ, chăm sóc chị rất chu đáo. Là bản thân chị muốn đi theo anh ấy. Chị không cần danh phận, chỉ cần anh ấy ở bên cạnh là chị đã thỏa mãn rồi."
Tuyết Mai là một người phụ nữ tốt. Trải qua nhiều chuyện cực khổ như vậy mà chị ấy còn có thể kiên cường đến thế. Mà Mạnh Doanh cũng là một người đàn ông có trách nhiệm, rất tuyệt vời. Thợ cản thi cơ khổ cả đời, không thể kết hôn, cô độc đến cuối đời, bây giờ cũng xem như là có chốn quay về, trông ngóng trông.
Bọn họ đều là người có số khổ, trời cao không nên đày đọa bọn họ tiếp nữa!
Trong lúc tôi thầm bùi ngùi xúc động, Diệp Chu Tinh lại hỏi: "Chị Tuyết Mai, sao chị lại khắc chết bọn họ? Chị có tìm người tính thử chưa?"
Diệp Chu Tinh vừa hỏi vậy, tôi cũng cảm thấy hứng thú. Chị Tuyết Mai lau nước mắt, điều chỉnh cảm xúc xong thì gật đầu nói: "Anh Mạnh đã tính thử cho chị, cũng không chê chị có thân phận góa phụ xui xẻo, cho dù thế nào cũng muốn cưới chị, nói phải cho chị một danh phận. Bọn chị đã quyết định, chờ anh ấy cản thi về, bọn chị sẽ tổ chức tiệc cưới trong thôn! Dù có xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chị cũng sẽ đi theo anh Mạnh!"
Lúc nói những câu này, trên khuôn mặt chị ấy tràn ngập hạnh phúc. Không có ai trong chúng tôi cắt ngang lời chị ấy, cũng không ai thúc giục chị ấy nói đến đáp án mà chúng tôi muốn biết. Chúng tôi chỉ lẳng lặng ngồi lắng nghe câu chuyện giữa chị ấy và Mạnh Doanh.
Thế đạo rối ren, có được một phần tình cảm và lòng trung trinh thế này, đúng là một thứ vô cùng xa xỉ. Nhất là Lâm Y Y, cô ấy còn cảm động đến mức không ngừng lau nước mắt. Cho dù là Diệp Chu Tinh bình thường lạnh lùng là vậy, lúc này cũng không khỏi trầm mặc.
Chúng tôi đều biết, một góa phụ sẽ có cuộc sống khó khăn đến mức nào, chưa kể chị ấy còn khắc chết ba người chồng! Vào lúc chị ấy bị tất cả mọi người kiêng kị, coi là người mang lại xui xẻo thì Mạnh Doanh xuất hiện, yêu chiều chị ấy, xem chị ấy như vợ yêu.
Bầu không khí trở nên yên lặng, cuối cùng vẫn là Tuyết Mai mỉm cười trước hết, nói: "Chị xin lỗi, có phải chị nói nhiều quá rồi không?"
"Không đâu. Chị Tuyết Mai, chị nói tiếp đi, bọn em rất thích nghe mà!" Tôi cười an ủi.
Tuyết Mai gật đầu, nói: "Thôn Tiểu Nghĩa bọn chị có một cao nhân có thể sờ cốt tính mệnh, người trong thôn gọi ông ấy là thầy bói quỷ. Chẳng những có thể tính mệnh cho người, ông ấy còn có thể tính mệnh cho quỷ! Ông ta và anh Mạnh có chút quan hệ, anh Mạnh đã đến nhờ ông ta! Ông ta sờ cốt tính mệnh cho chị, tính xong mới bảo chị, chị có mệnh cách mười kiếp âm nữ. Chỉ cần là người thân thiết với chị đều sẽ bị chị khắc chết, còn bảo anh Mạnh đưa chị rời khỏi thôn Tiểu Nghĩa. Nhưng vì chị, anh Mạnh gần như đã đối đầu với cả thôn Tiểu Nghĩa. Anh Mạnh còn uy hiếp những người khác rằng, nếu ai dám đưa chị đi, anh ấy sẽ giết cả nhà người đó! Anh Mạnh nói trở về sẽ cưới chị, muốn chứng minh cho bọn họ biết chị không phải là người phụ nữ mang lại điềm xui xẻo!"
Nghe chị Tuyết Mai nói trong thôn này có thầy bói quỷ biết sờ cốt tính mệnh, lúc này tim tôi chợt hẫng một nhịp. Những thi thể được cản thi tới nhà họ Diệp, ngoài việc bị lột da thì xương ngón tay cũng biến mất, chính là thủ đoạn của thầy bói quỷ!
Người sống không róc xương, chỉ dựa vào ngày sinh tháng đẻ để tính tiền đồ, mệnh cách, thủ đoạn này được gọi là sờ cốt tính mệnh. Mà người chết thì phải róc lấy xương ngón tay mới có thể tính quỷ mệnh cho bọn họ được, thủ đoạn này lại được gọi là giả quỷ sờ cốt!
Nghề này là do Viên Thiên Cương truyền xuống, người theo được nghề này ít đến nỗi có thể đếm được. Mà những thi thể bị cản tới nhà họ Diệp đã trúng phải thủ pháp giả quỷ sờ cốt. Cũng có nghĩa là lần này chúng tôi đã đến đúng chỗ! Thầy bói quỷ biết giả quỷ sờ cốt ở ngay trong thôn Tiểu Nghĩa này.
Thế nhưng sau cơn kích động, điều khiến tôi bi thương là mệnh cách của Tuyết Mai, không ngờ đó lại là mệnh cách âm nữ mười kiếp. Mệnh cách này trăm năm khó gặp một lần, lúc sinh ra vừa vặn là vào giờ âm tháng âm năm âm, lại còn là sinh sau giờ tý.
Sư phụ Tiêu Dao Tử từng nói với tôi và Tử Long, âm nữ mười kiếp là người con gái chẳng lành, mệnh cách quá cứng, chắc chắn sẽ khắc người khác. Chỉ cần là người thân với họ đều sẽ bị khắc chết, mà họ nhất định sẽ cô độc đến suốt đời! Phải chuyển kiếp mười lần mới có thể trở thành người bình thường. Mà mỗi một kiếp này đều sẽ là mệnh cách khắc chết người!
Trừ phi... có thể gặp được người nam sinh ra vào giờ dương tháng dương năm dương mới có thể phá giải được mệnh cách này. Còn nếu cưỡng ép nên duyên với người nào, người đó chắc chắn sẽ cực kỳ thê thảm!

Bình Luận

0 Thảo luận