Chung Càn vừa dứt lời, tôi lập tức ý thức được rằng ông ta sắp ra tay! Đúng như dự đoán, một giây sau ông ta đã tấn công tôi!
Giữa chúng tôi chỉ cách nhau một cái bàn tròn nhỏ, cây gậy trong tay ông ta tức tốc đâm về phía tôi! Tôi cười lạnh, không lùi lại mà thuận tay đặt Thước Trấn Hồn trước ngực để chặn lại.
Âm thanh kim loại va chạm vang lên rất chói tai, gậy của ông ta đã đâm vào Thước Trấn Hồn của tôi. Chung Càn rất khỏe. Cảm nhận được luồng sức mạnh từ gậy của ông ta, tôi bèn đẩy mạnh Thước Trấn Hồn, khiến gậy của ông ta bị bắn ngược về!
Cùng lúc đó, một tay của tôi đè lên bàn, sau đó bật người nhảy về phía ông ta. Cả người tôi còn chưa rơi xuống đất, tôi lấy bàn làm điểm tựa, đá mấy cú về phía ông ta.
Chung Càn cũng phản ứng lại rất nhanh, vậy mà ông ta vẫn cản được hết tất cả đòn tấn công của tôi, thế nhưng ông ta cũng bị tôi ép cho lùi mấy bước. Lúc sắp đụng đến tủ đầu giường thì ông ta mới miễn cưỡng dừng lại!
Tôi nhìn ông ta, lạnh lùng cười nói: "Chung Càn, ông không phải là đối thủ của tôi! Nói cho tôi biết chủ nhân của ông là ai, tôi sẽ tha mạng cho ông!"
Chung Càn cười bảo: "Lý Sơ Cửu, tôi đã nói, muốn biết chủ nhân của tôi là ai thì cậu phải sống được cái đã."
Còn chưa dứt lời, Chung Càn đã lao tới. Ông ta chưa lao đến trước mặt tôi thì gậy của ông ta đã lia đến trán tôi. Tiếng xé gió vù vù vang lên, tôi cười nhẹ, lao về phía Chung Càn trước, Thước Trấn Hồn cũng đâm vào lồng ngực của ông ta.
Chung Càn theo bản năng rút gậy về, lại đột ngột đẩy gậy lên khiến Thước Trấn Hồn của tôi bị hất nghiêng. Trong chớp mắt, tôi chỉ thấy một nguồn sức mạnh vô cùng lớn từ Thước Trấn Hồn truyền lên tay mình, khiến hổ khẩu của tôi tê dại!
Tôi lùi về sau một bước, trêu tức ông ta: "Xem ra chủ nhân của ông cũng có ban cho ông sức mạnh! Nhưng muốn giết tôi chỉ bằng chút sức mạnh đó thì ông đã quá khinh thường tôi rồi!"
Ánh mắt của tôi đột nhiên lạnh lẽo, sát ý bắn ra. Thước Trấn Hồn không ngừng đâm về phía Chung Càn, ông ta vừa lùi vừa chặn lại. Sau khi tôi tăng nhanh tốc độ tấn công, Chung Càn bắt đầu rơi vào thế yếu!
Tôi đã nắm được sơ hở của Chung Càn, giả vờ đánh một đòn, đâm Thước Trấn Hồn vào đầu ông ta. Chung Càn không có tim, muốn giết chết ông ta thì phải nhắm vào đầu.
Quả nhiên, thấy tôi tấn công đầu của mình, Chung Càn đột nhiên lùi về sau một bước. Ông ta vừa lùi lại, tôi lập tức nắm bắt cơ hội, nhảy lên đá một cú vào lồng ngực của ông ta.
Cú đá này rất mạnh, khiến cả người Chung Càn bay ngược ra ngoài. Cửa sổ ở phía sau cũng bị ông ta đập vỡ, cả người ông ta bay thẳng ra ngoài cửa sổ!
Tôi nhảy lên trước một bước, muốn nhảy ra khỏi cửa sổ đuổi theo Chung Càn. Thế nhưng tôi vừa đến trước cửa sổ, còn chưa nhảy ra ngoài thì con hoá sinh tử đột nhiên nhào vào.
Cũng may tôi phản ứng nhanh, luôn chú ý đến con hoá sinh tử ở bên kia. Lúc nó nhào đến thì tôi thấp người xuống, con hoá sinh tử liền nhào qua đầu tôi.
Đợi đến lúc tôi nghiêng người qua, nó lại xông về phía tôi lần nữa, tốc độ vô cùng nhanh. Tôi tức tốc nhảy qua bên cạnh, vừa vặn tránh được đòn tấn công của nó. Thân thể của nó còn chưa rơi xuống đất, tôi cũng thuận tay dùng Thước Trấn Hồn đánh vào người nó.
Tiếng ầm vang lên, hoá sinh tử này cũng bị tôi đánh bay ra ngoài cửa sổ. Tôi không dám sơ ý, nhảy ra ngoài cửa sổ ngay, cũng nhảy vào sân sau!
Vừa đứng vững lại, tôi thấy Chung Càn đang nhìn mình một cách lạnh lùng, trên mặt còn nở nụ cười kỳ lạ. Con hoá sinh tử ở ngay bên cạnh ông ta, cũng đang nhe răng nhếch miệng, trừng mắt nhìn tôi, vẻ mặt vô cùng hung dữ.
Dương lão tam và Dương lão thất trông coi ở cửa của sân sau. Nghe thấy tiếng đánh nhau, bọn họ lập tức lao đến, bao vây Chung Càn.
"Lão tam, lão thất, tôi giao con hoá sinh tử này cho hai người. Bắt nó, lập tức chiên dầu!"
"Anh Cửu yên tâm, cứ việc đối phó với Chung Càn là được!" Dương lão tam gật đầu, lập tức rút kiếm đồng tiền ra, cùng ra tay với con hoá sinh tử.
Vừa tham gia vào trận chiến, hai người họ lập tức dụ hoá sinh tử đi. Vì muốn để lại sân cho tôi chiến đấu, bọn họ phối hợp với nhau ép con hoá sinh tử vào một góc trong sân!
Tiếp đó, tôi nhìn thấy Chung Càn đột nhiên cắm gậy trong tay vào đất, thân thể hạ xuống mà đứng tấn, hai tay cùng lúc kết ấn. Từ trước đến nay tôi chưa từng thấy thủ ấn mà ông ta kết, trông rất phức tạp.
Tôi không vội vàng ra tay, muốn nhìn thử xem rốt cuộc ông ta đang dùng chiêu trò gì. Cùng với việc kết ấn, trong miệng ông ta cũng hét lên một câu: "Sức mạnh tà ác, xuất hiện đi!"
Sau khi Chung Càn hô lên, tôi thấy hai tay của ông ta từ từ nâng lên. Chỉ trong chớp mắt, tôi thấy cả người Chung Càn tràn ngập hắc khí tà ác.
Hắc khí kia phóng ra từ lồng ngực của Chung Càn, giống như một cái áo đen bọc lên người ông ta. Ở một khoảng cách xa như vậy mà đáy lòng tôi cũng cảm nhận được một loại cảm giác ngột ngạt khó tả!
Đợi đến lúc Chung Càn ngẩng đầu nhìn tôi, cặp mắt đen láy của ông ta đã biến thành một màu đen kịt, giống như trong hốc mắt của ông ta đã trống rỗng, bên trong không phải lòng trắng và con ngươi nữa mà là một luồng hắc khí tà ác!
Nhìn thấy sự thay đổi lúc này của Chung Càn, cuối cùng tôi mới hiểu ra tại sao ông ta không có tim mà vẫn còn sống, chính là vì trái tim của ông ta đã bị hắc khí xấu xa này thay thế.
Giống như đại tư tế của cửu động thập trại trước kia vậy, chỉ có điều ông ta giấu rất tốt, đã giấu hắc khí vào trong ngón tay cái đeo nhẫn, lúc này mới khó bị phát hiện!
Thế nhưng nghĩ đến đây, tôi bèn nghĩ đến nỗi nghi hoặc khác. Tại sao chủ nhân của bọn họ lại muốn giữ trái tim của bọn họ để giao dịch?
Trong chớp mắt thất thần, tôi đột nhiên cảm giác được một sự uy hiếp đang tiến gần đến mình. Tôi nhíu mày, thấy một vệt bóng đen lóe lên, sau đó tức khắc xuất hiện ở trước mặt tôi!
Lúc tôi nắm rõ được tình hình, chẳng biết lúc nào Chung Càn đã xuất hiện ở trước mặt tôi, sau đó đánh hai chưởng vào ngực tôi.
Tốc độ của ông ta quá nhanh, tôi không hề có cơ hội chuẩn bị, chỉ có thể dựa vào phản ứng bản năng của thân thể, giơ ngang Thước Trấn Hồn ra trước ngực mình!
Ầm!
Tiếng vang ầm phát ra, hai tay của Chung Càn đã đánh vào trên Thước Trấn Hồn của tôi. Nguồn sức mạnh kinh khủng này khiến tôi phải lùi về sau vài bước!
Tôi còn chưa đứng vững lại, Chung Càn đã vụt đi, thân hình biến mất lần nữa, giống như đã hoàn toàn dung hợp với bóng tối ở xung quanh! Tôi không dám lơ là, thân thể đột nhiên rung lên, chân khí Huyền Chân trong đan điền bùng lên, phủ quanh người để bảo vệ cơ thể của tôi!
Tôi cảnh giác nhìn xung quanh, nhưng lại không thấy bóng dáng của Chung Càn đâu, giống như ông ta đã hoàn toàn biến mất vậy!
Tôi không thể xác định được vị trí của Chung Càn, chỉ có thể đặt ngang Thước Trấn Hồn trên lòng bàn tay, giơ một tay khác lên miệng, cắn ngón trỏ rồi nhanh chóng vẽ một tấm bùa trừ tà trên Thước Trấn Hồn!
Sau khi vẽ xong bùa trừ tà, tôi bấm đạo chỉ, chỉ lên Thước Trấn Hồn. Thước Trấn Hồn từ từ chuyển động, bắt đầu tìm kiếm vị trí của Chung Càn!
Thứ trên người Chung Càn là tà khí, pháp lực của Thước Trấn Hồn có thể biết được vị trí của ông ta. Cho dù Chung Càn có trốn kỹ thế nào, chỉ cần ông ta vẫn còn ở gần đây thì nhất định sẽ bị Thước Trấn Hồn tìm ra!
Thước Trấn Hồn đong đưa rất mạnh, giống như Chung Càn vẫn đang xoay vòng quanh người tôi vậy. Thước Trấn Hồn không phải kim chỉ nam gỗ đào, không linh hoạt lắm nên chỉ có phần nhọn của thước di chuyển được thôi.
Cảm nhận được sự thay đổi của Thước Trấn Hồn, tôi từ từ di chuyển, cố gắng khiến Thước Trấn Hồn tìm được vị trí của Chung Càn! Nhưng sau khi tôi quay một trăm tám mươi độ, phần nhọn của Thước Trấn Hồn đột nhiên rung lên, chỉ thẳng vào vị trí ngay trước người tôi!
Cùng lúc đó, khi Thước Trấn Hồn tìm được vị trí của Chung Càn, tôi lại cảm nhận được sự uy hiếp kia đang áp lại gần mình! Không kịp suy nghĩ nhiều, đạo chỉ của tôi đột nhiên chỉ về trước, Thước Trấn Hồn phóng nhanh ra ngoài!
Nơi cách trước mắt tôi ba mét, Thước Trấn Hồn vốn đang bắn đi đột nhiên dừng lại, giống như bị thứ gì đó vô hình cản lại. Tiếp đó, tôi nhìn thấy xung quanh Thước Trấn Hồn tỏa ra một luồng hắc khí.
Cùng lúc đó, thân hình của Chung Càn cũng nhảy sang bên cạnh Thước Trấn Hồn. Đạo chỉ của tôi cong lại, Thước Trấn Hồn trở lại tay tôi lần nữa.
"Không tệ! Có thể sử dụng khí tức trong người, cậu cũng là cao thủ đấy!" Chung Càn không hề bị thương, trái lại còn nở nụ cười khinh bỉ.
Tôi nhận ra được rằng sức mạnh của ông ta còn kinh khủng hơn đại tư tế lúc trước. Chứng tỏ chủ nhân cho ông ta sức mạnh mạnh hơn đại tư tế nhiều! Có điều đến bây giờ tôi vẫn chưa biết rốt cuộc luồng hắc khí có thể làm cho Chung Càn sống sót là thứ gì?
Tôi nghiến răng, lạnh lùng đáp: "Chung Càn, không ngờ một thợ quan tài có khí tiết, năm đó còn là anh hùng của Đạo môn như ông bây giờ lại rơi vào kết cục bị tà khí khống chế như vậy! Ông làm thế không thấy có lỗi với sư phụ của mình, không thấy có lỗi với tổ sư gia thợ quan tài của mình sao? Cho dù tà khí trên người ông có tà ma đến mấy thì tôi phải nói cho ông biết, tà cuối cùng cũng không thể thắng chính! Bất cứ là lúc nào, có là ở đâu thì chuyện này cũng không bao giờ thay đổi!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận