Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 252: Nuốt chửng vạn quỷ

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Từ lời nói của người Linh tộc, tôi có thể suy đoán ra rằng, người này đã có chuẩn bị đầy đủ trước khi đến. E là đám đệ tử Thần Tiêu môn lúc trước đi cùng bác Diệp đều chỉ là con tốt thí, dùng để dò đường mà thôi.
Hơn nữa, tôi cũng không ngờ rằng, người Linh tộc này lại biết được nhiều chuyện về tộc Khương Quỷ hơn cả chúng tôi. Mặt ngoài thì bọn họ tỏ ra đang đi cứu người, nhưng trên thực tế lại là muốn có được đồ của tộc Khương Quỷ Ba Thục, hẳn đây mới là mục đích thật sự của hắn ta!
Nhưng thực lực của hắn ta đã khiến tôi phải cố kỵ. Cách tu luyện của anh ta đúng là rất đặc biệt, có thể chuyển hóa dương khí trong cơ thể thành thực thể để công kích, đây chắc chắn là thiên phú rất trâu bò của anh ta.
Ngẫm lại thì, chỉ riêng hắn ta đã đáng sợ như vậy rồi, không biết Tôn chủ Linh tộc còn khủng bố đến mức nào nữa?! Lúc ở quán trọ Tử Thi, Tôn chủ Linh tộc định ra tay giết tôi, may mà Vương Lỗi đã chặn được lão ta lại.
Một Vương Lỗi, một Tôn chủ Linh tộc, rốt cuộc họ còn trâu bò đến mức nào? Vương Lỗi vẫn luôn cố gắng không để mình phải ra tay, nên tôi hoàn toàn không nhìn ra được môn phái của anh ta là gì. Chỉ có điều, đến giờ tôi vẫn chưa thể hiểu nổi, rốt cuộc Vương Lỗi tiếp cận tôi vì mục đích gì?
Chỉ trong vài giây trầm tư ngắn ngủi, người Linh tộc kia đã giao đấu với Quỷ Vương cả mấy chục chiêu. Hai người đánh sàn sàn nhau, người Linh tộc không hề sử dụng bất cứ pháp khí gì, chỉ dùng mỗi roi vụt ma trong tay và dương khí thuần khiết trong cơ thể.
Vô số lưỡi đao ngưng tụ từ âm khí và hàng loạt cây roi vụt ma do dương khí tạo thành va vào nhau trong không trung, sau đó cả hai bên đều hóa thành hư không. Nhưng lúc nhìn họ giao đấu với nhau, tôi chợt phát hiện ra một vấn đề.
Hình như dùng âm khí hay dương khí trong cơ thể để chuyển hóa thành đòn công kích đều rất tiêu tốn thể lực. Bởi vì bọn họ đã liên tục giao đấu nhiều hiệp như vậy, tôi mới có thể thấy rõ được, lực công kích của họ đã bắt đầu yếu dần đi, không còn mạnh mẽ như lúc mới bắt đầu.
Nhìn lại người của Linh tộc, tuy tôi không nhìn thấy rõ mặt hắn ta, thế nhưng tôi có thể cảm nhận được dương khí trên người hắn ta ngày một yếu.
Sau khi vụt một roi đánh tan đòn công kích của Quỷ Vương, hắn ta lập tức lùi về sau hai bước, hét lớn: "Kết trận phong ấn quỷ!"
Hắn ta vừa hạ lệnh, tất cả những người mà hắn ta dẫn theo đều bắt đầu bày trận, niệm chú, "Ta là mắt trời, gắn liền với trời. Con ngươi như chớp, chói lọi tám phương. Nhìn thấu tận cùng, không gì không phục. Ngũ tinh điểm sắc, chiếu sáng địa phủ. Ngàn thần vạn thánh, bảo vệ chân linh của ta. Mãnh thú khổng lồ, khống chế ngũ binh. Năm tầng ma quỷ, người mất hồn vong. Ở tại nơi này, vạn thần nghênh đón, thiên địa huyền tông, căn nguyên vạn khí. Đèn trời tứ linh, lục giáp lục đinh. Giúp ta diệt quái, yêu ma diệt vong. Ngũ hành tam giới, bát quái trảm quỷ. Chúng con thành tâm phụng đón Địa Tàng Vương Bồ Tát, cấp cấp như luật lệnh, Đại Nhật Như Lai định tam hồn, thái!"
Tiếng niệm chú rất đồng đều, thanh thế cuồn cuộn như sấm vang chớp giật, chấn động người nghe, ngay cả tôi cũng phải khiếp sợ không thôi.
Không phải bởi vì trận pháp của họ mạnh mẽ đến mức nào, mà là vì họ có thể sửa lại chú ngữ, kết hợp được pháp thuật của Đạo gia và Phật gia. Thiên phú, quả là ghê gớm.
Nếu như đây thật sự là người Linh tộc, vậy bây giờ tôi lại càng thêm phần kiêng kỵ họ. Bọn họ được huấn luyện nghiêm chỉnh, đạo hạnh cao thâm, nếu như có một ngày họ muốn kiếm chuyện với Đạo môn, chắc chắn đạo sĩ chính thống và người của các gia tộc Đạo môn sẽ bại trận.
Có vẻ trước đây... tôi đã đánh giá thấp Linh tộc.
Cũng chỉ trong mấy giây thất thần, tôi bỗng nhìn thấy vô số lá bùa bùng cháy. Đặc biệt là đèn dẫn hồn trước mặt bọn họ, chỉ trong nháy mắt đã chiếu sáng vạn trượng, soi tỏ toàn bộ khung cảnh xung quanh.
Tôi có cảm giác như giờ đang là giữa trưa, ánh sáng chói cả mắt, thậm chí là khiến tôi hoa mắt chóng mặt. Mà những luồng ánh sáng này lại quấn lại với nhau, bao phủ Quỷ Vương ở bên trong.
Dù cho tên Quỷ Vương này đạo hạnh có cao thâm đến đâu, lúc gặp phải luồng ánh sáng chói lòa này cũng phải lấy tay che mặt lại, gương mặt lộ rõ vẻ kinh hãi, lo lắng.
Những người đệ tử vẫn không dừng niệm chú ngữ, thậm chí còn niệm chú nhanh hơn. Họ niệm chú càng nhanh, đèn dẫn hồn lại càng sáng. Sương mù ma xung quanh cũng đã tan đi mất, còn có cả đám mây đen dày đặc trên đỉnh đầu chúng tôi cũng bị chọc thủng một lỗ.
Ánh mặt trời rọi xuống, xuyên qua lỗ thủng giữa đám mây đen, khiến mây đen cũng dần dần tan ra. Tôi ngước mắt ra xa, trong phạm vi mắt thường có thể trông thấy toàn là một mảng đen kịt. Chỉ có riêng chỗ chúng tôi là có ánh nắng rực rỡ rọi xuống.
Cũng tầm một hai canh giờ rồi tôi chưa thấy ánh nắng, giờ phút này được ánh nắng chiếu lên người, quả là ấm áp tột bậc, cái lạnh giá trên người cũng tức thì giảm bớt.
"Bắt lấy hắn!" Tiếp đó, người Linh tộc kia bỗng đột nhiên hét lớn một tiếng. Các đệ tử của hắn ta bắt đầu kết đạo ấn, rồi thoắt cái đã biến thành ấn Đại Nhật Như Lai. Thủ ấn đập xuống, ánh sáng của đèn dẫn hồn tức khắc cũng bị ép xuống, nhốt luôn Quỷ Vương vào trong.
"A! A!" Pháp lực quá mạnh, khiến cho Quỷ Vương đau đớn gào lên. Ánh sáng trắng từ đèn dẫn hồn và ánh mặt trời chói lọi cùng chiếu lên người hắn, tôi có thể trông thấy trên người hắn đang bốc khói đen xì xì.
Làn da đang lành lặn của hắn bắt đầu tróc ra từng lớp. Chỗ bị tróc da lộ ra máu thịt mục nát và xương trắng hếu.
"Ta nhất định phải giết sạch đám giặc các ngươi! Thuật nuôi quỷ của tộc Khương Quỷ mới là đứng đầu thiên hạ!" Sau khi giãy giụa một hồi, Quỷ Vương tức tối gào lên.
Hắn vừa buông tay, ánh sáng từ đèn dẫn hồn và ánh mặt trời liền chiếu thẳng lên đầu hắn. Chỉ trong vài tích tắc, lớp da trên đầu hắn đã bị tróc đi hết, để lại lớp xương trắng cùng với đôi con ngươi như sắp rớt ra của hắn, nhìn kiểu gì cũng thấy sởn tóc gáy.
"Sức mạnh vạn quỷ, chỉ nghe ta sai khiến!" Trong tiếng kêu gào đầy đau đớn của Quỷ Vương, hắn ta đột nhiên há miệng, và một lực hút cực mạnh bỗng dưng xuất hiện.
Trong khoảnh khắc Quỷ Vương há miệng ra ấy, cô hồn dã quỷ trốn ở cánh rừng xung quanh như thể nghe được lời triệu hoán, tất cả bọn chúng đều điên cuồng xông ra, tiếng kêu líu ra líu ríu, điếc cả tai.
Ngay khi sắp tiếp cận Quỷ Vương, tất cả bọn chúng đều hóa thành từng luồng âm khí thuần khiết, để cho Quỷ Vương trực tiếp cắn nuốt. Chỉ trong vòng có vài phút đồng hồ, đám cô hồn dã quỷ đã bị Quỷ Vương cắn nuốt hết sạch.
Sau đó, tôi trông thấy trên người Quỷ Vương dần xuất hiện một tầng âm khí dày đặc. Âm khí này giống như một lớp bảo vệ cho hắn ta, có thể che chắn ánh sáng đến từ đèn dẫn hồn và ánh mặt trời.
Không còn bị hai thứ ánh sáng này làm cho bị thương nữa, nên Quỷ Vương chẳng còn gì để mà e dè. Cái đầu be bét máu thịt của hắn lúc lắc mấy cái, hai tay duỗi ra, nhoáng cái hắn đã vọt thẳng về phía người Linh tộc.
Người Linh tộc đã lùi về phía sau rất nhanh, nhưng vẫn không kịp, lồng ngực hắn ta vẫn bị hai cánh tay của Quỷ Vương cào phải, làm rách cả áo, để lại mười vết cào trên lồng ngực hắn ta.
Miệng vết thương dần dần rỉ máu, người Linh tộc quệt tay một cái rồi đưa lên miệng liếm, sau đó cười nói: "Được lắm, ngươi đã chọc giận ta thành công rồi đấy! Vậy thì hãy ở lại làm ma của ta đi!"
Đoạn hắn ta cầm lấy roi vụt ma xông thẳng tới, bước chân di chuyển rất nhẹ nhàng như giẫm trên gió, chỉ vài bước anh ta đã chạy đến trước mặt Quỷ Vương, rồi quất mạnh roi vụt ma về phía hắn.
Tiếng roi quật trong không khí nghe chát chúa, nhưng cuối cùng lại không hề quất trúng Quỷ Vương. Hắn đã biến mất ngay tại chỗ.
Thấy Quỷ Vương biến mất, tôi cũng vội vàng tập trung cảm nhận sự lưu động của không khí ở xung quanh. Luồng âm khí mạnh mẽ đó đang lẩn trốn rất nhanh, giống như đang xoay vòng quanh chúng tôi, nên rất khó để xác định vị trí chính xác của hắn.
Mà lúc này, người Linh tộc kia lại nhắm hai mắt lại, thân thể xoay vòng tại chỗ. Chỉ trong vài giây, hắn ta đột ngột mở mắt, khóe miệng nhếch lên một nụ cười quái dị, cây roi trong tay đột nhiên quất mạnh về phía bên cạnh hắn ta.
Chát!
Lại là một tiếng quất to kinh hoàng, lần này cây roi quất ở giữa không trung, nhưng đã bị Quỷ Vương túm chặt lại. Hắn túm lấy cây roi vụt ma, song bàn tay đó cũng lập tức bốc lên khói đen, không khác gì cầm trúng bàn ủi nóng rực, đau đến mức hắn phải ngoác mồm ra kêu.
Thế nhưng Quỷ Vương không buông tay ra, ngược lại còn giật lấy cây roi, khiến cho người Linh tộc ngã rầm xuống đất. Quỷ Vương tranh thủ cơ hội, nhanh chóng vọt tới, móng tay đột ngột vươn dài ra, trông vừa đen vừa sắc bén, đâm thẳng vào tim người Linh tộc.
"Cẩn thận!" Tôi hét lên, đồng thời cũng xông đến, chém mạnh thước Trấn Hồn về phía Quỷ Vương. Hắn phát hiện ra đòn công kích của tôi nên xoay người ngay trong không trung, lòng bàn tay chuyển sang chộp lấy tôi, lưỡi dao đen ngòm bén nhọn được ngưng tụ từ âm khí xé gió bay đến.
Tôi vẩy thước Trấn Hồn một cái, leng keng hai tiếng, lưỡi dao đã bị thước Trấn Hồn đánh tan. Nhân lúc này, tôi nhanh chóng kéo người Linh tộc lên, cứu hắn ta một mạng.
Sau khi đứng dậy, người đó nheo mắt lại nhìn tôi, khóe mắt lộ rõ vết đồi mồi, anh ta nói: "Lý Sơ Cửu, rồi cậu sẽ phải hối hận vì đã cứu tôi!"

Bình Luận

0 Thảo luận