Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 398: Ác quỷ đòi nợ

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Trong phòng tối tăm, chỉ có ánh sáng của ngọn đèn dầu tôi đang cầm, ngoài ra chẳng có nguồn sáng nào khác. Tôi vừa để ngọn đèn dầu lên trên quan tài, muốn nhìn rõ rốt cuộc tình hình của thợ nâng quan trong quan tài ra sao.
Vừa sát lại gần, tôi liền giật mình hoảng sợ hít vào hơi lạnh, người bất giác run lẩy bẩy. Nhất là cái tay cầm đèn dầu của tôi cũng đang run cầm cập.
Trong năm cỗ quan tài là thợ nâng quan tài hôn mê nằm đó. Ai nấy mặt đều đỏ ửng, chẳng khác nào mặt của Quan Công, có điều màu sắc sậm hơn nhiều. Mí mắt của họ thì lật ngược, trong miệng thì ngậm một đồng tiền ngũ đế cỡ lớn.
Nhưng trên cổ và bả vai để trần, có dấu ba đôi bàn tay đỏ máu. Dấu tay đó chắc cỡ tầm dấu tay trẻ con, nhìn vị trí dấu tay giống như có người véo cổ họ, hai cặp dấu tay còn lại thì ấn lên vai họ.
Hình như họ đang ngủ mê mệt, hơi cau mày, thi thoảng còn cựa quậy, giống như hơi đau đớn. Lúc này tôi chú ý tới phần đáy trong quan tài được phủ một lớp gạo trắng.
Gạo trắng đã biến thành màu đen, chắc do hấp thu quỷ khí trong người họ nên mới thành ra thế. Nếu nhìn kĩ, sẽ phát giác được chỗ khác thường. Năm thợ nâng quan tài đi giày đế bằng, còn mặc áo thọ quần xanh.
Miệng ngậm đồng tiền ngũ đế, hiển nhiên là đồ vật hạ táng người chết mới mặc.
Tôi bình tĩnh, nhìn bác Chung, muốn ông ấy giải thích rõ. Bác Chung lắc đầu bảo: "Anh bạn, tôi làm thế này là muốn cho ba đứa trẻ đó tưởng rằng họ đã chết, rồi tha cho họ một mạng. Nhưng nhìn bộ dáng họ thế này, sức khỏe càng ngày yếu đi, gần như chẳng có độ ấm. Nếu cứ thế này mãi, chắc họ cũng không gắng gượng được bao lâu nữa. Dù tôi đã cho người đi mời đạo sĩ đến giúp đỡ, nhưng chắc họ không kiên trì được nữa rồi!"
Bác Chung lắc đầu thương xót. Dù gì đây cũng là căn cơ cuối cùng của tiệm quan tài Tam Thập Lý. Sau khi biết được dụng ý của ông ấy, tôi lại tiếp tục quan sát dấu tay máu trên cổ thợ nâng quan, trong lòng đầy nghi ngờ, lầm bầm: "Các ông đào lên được ba xác chết, nếu đã là xác chết thì chỉ có huyết thi mới để lại dấu tay máu. Hơn nữa, rõ ràng gạo dưới đáy quan tài đã hấp thụ quỷ khí trên người họ, nên mới biến thành màu đen. Cũng có nghĩa là ba đứa bé này, rất có khả năng đã biến thành lệ quỷ!"
"Cậu nói đúng. Trước đó, tôi cũng muốn bài trừ quỷ khí trong người họ, hóa giải tà thuật trên người họ. Nhưng dù tôi đã dùng những cách này, còn cả quan tài ngọc mà thợ nâng quan để lại, từ đầu tới cuối chẳng hề có hiệu quả!" Bác Chung lắc đầu bó tay, trông xơ xác vô cùng. Bất kể ai gặp phải chuyện thế này, cũng chẳng thể nào dễ chịu nổi.
"Anh Cửu, anh nghĩ có khi nào ba đứa bé này đã biến thành hóa sinh tử rồi?" Lúc này, đột nhiên Dương lão tam nhắc nhở tôi một câu.
Tôi từng nghe nói đến hóa sinh tử, ban đầu nó là tiếng địa phương của Hồ Nam, dùng để chỉ những đứa con bất hiếu. Về sau, Đạo giáo gọi những đứa trẻ chết yểu là hóa sinh tử. Chúng không chết không diệt vong, oán khí rất nặng, lại phát triển rất nhanh, chính là ở giữa cương thi và quỷ hồn.
Trên thân chẳng những có thi độc, còn có bản lĩnh của quỷ hồn. Cương thi thông thường di chuyển rất chậm, nhưng bọn chúng thì khác, tốc độ rất nhanh, người bình thường không thể nào đuổi theo được.
Những hóa sinh tử này cũng là một kiểu tồn tại đặc biệt, ở Tứ Xuyên có thể thường xuyên nhìn thấy hóa sinh tử. Thật ra chỗ tôi ở trước đây cũng có, chẳng qua cách gọi khác nhau, có người thì gọi là quỷ anh, cũng có người gọi là thi anh.
Tôi trầm tư một hồi, rồi nói: "Nếu như thật sự là hóa sinh tử, vậy thì ba đứa trẻ sơ sinh này ắt hẳn đã biến thành quỷ đòi nợ rồi! Vừa rồi, bác Chung cũng đã nói, thi thể của bọn chúng bị thiêu rụi dính chặt vào nhau, lại lấy gỗ đào xuyên qua đầu, cố định bọn chúng lại với nhau. Cũng có nghĩa là có người đã dùng thủ đoạn tàn nhẫn để giết chúng, khiến chúng sau khi chết biến thành hóa sinh tử quỷ đòi nợ! Giờ đội công trình lại đào chúng ra, thì chắc chắn chúng sẽ đến cửa đòi nợ. Chỉ cần là người sống trong phạm vi bán kính năm dặm thì bọn chúng sẽ không tha!"
Tôi vừa giải thích xong, Dương lão tam hỏi: "Anh Cửu, thế giờ chúng ta làm thế nào?"
"Cứu người trước đã, sau đó đi tìm bọn chúng!" Đây chính là cơ hội rèn luyện tuyệt vời dành cho bốn anh em nhà họ Dương. Ba con quỷ đòi nợ, cực kỳ khó giải quyết. Oán khí của bọn chúng rất nặng, không có cách nào siêu độ, chỉ có thể đánh chúng tan thành mây khói!
Nhưng tôi đang nghĩ, tại sao lại có người dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy để giết hại ba đứa trẻ? Trong đó chắc chắn có huyết hải thâm thù gì đó, giống như thảm kịch của Nhị Nha ngày trước, cũng là thâm thù của thế hệ trước đã hại chết bé! Cho nên, nếu tôi thống nhất Đạo môn, triệt để xóa sạch tà đạo, trên đời này sẽ không có nhiều bi kịch tàn nhẫn như thế nữa!
Sau khi cảm khái ngắn ngủi, tôi mới nhìn họ rồi nói: "Lão tam, bốn anh em các anh cũng đã học không ít đạo thuật, bây giờ tôi cho các anh ra tay, xem các anh đã học được thế nào rồi?"
"Anh Cửu yên tâm!" Bốn anh em đồng loạt gật đầu, rồi bắt đầu hành động. Tôi đứng bên cạnh canh giữ, nếu gặp phải chuyện gì mà họ không đối phó được, tôi cũng kịp thời ra tay cứu họ!
Họ xin bác Chung đèn trường minh, thắp sáng đèn trường minh, rồi đặt phía dưới quan tài, sau đó lại bảo bác Chung thắp sáng đèn dầu trong phòng lên.
Đèn dầu được thắp sáng, căn phòng bỗng chốc sáng rực. Dương lão tam dẫn đầu cắm nhang, rồi lấy dây thừng đã ngâm máu chó đen ra, thắt một vòng có thể hoạt động ở dầu khác.
Sau khi tròng vào cổ tay của một thợ nâng quan tài, Dương lão tứ và Dương lão thất đồng thời kéo ra sau, trực tiếp kéo thợ nâng quan trong quan tài ngồi dậy.
Tiếp theo, Dương lão nhị dùng bút lông dính máu gà, vẽ ấn Thái Cực bát quái giữa đầu mày của thợ nâng quan. Ai ngờ, ấn Thái Cực bát quái vừa được vẽ lên thì ngươi thợ nâng quan này lập tực mở bừng mắt.
Đôi mắt toàn tơ máu, ánh mắt hung ác, dọa bốn anh em họ giật nảy mình. Đây là lần đầu tiên họ đối mặt với chuyện thế này, nên khẩn trương là điều khó tránh khỏi.
Dương lão tam biểu hiện trấn tĩnh nhất, anh ta dẫn đầu quát một tiếng: "Lão tứ, lão thất, giữ anh ta, đừng để anh ta vùng vẫy! Lão nhị, dán bùa lên đỉnh đầu anh ta, đừng để cho anh ta đứng dậy!"
Ba anh em liên tục gật đầu, Dương lão nhị lấy lá bùa trấn tà, nhảy thẳng lên quan tài, hai tay kẹp lá bùa, dán mạnh lên đầu thợ nâng quan.
Bùa vừa dán lên, thợ nâng quan này vùng vẫy kịch liệt. Đặc biệt thân thể của anh ta đã bắt đầu co giật. Mặt đỏ tía tai, nghiến răng ken két, miệng không ngừng rít.
Dương lão nhị đè mạnh đỉnh đầu anh ta, Dương lão tứ và Dương lão thất thì chia nhau giữ chặt hai cánh tay. Dương lão tam cầm bút lông nhúng vào máu gà xong, vẽ lên ngực thợ nâng quan triện bùa trừ tà!
Lúc Dương lão tam vẽ bùa trừ tà, từng nét bút vẽ xuống, cơ thể thợ nâng quan tài càng run cầm cập, giống như cơ thể bị điện giật nhè nhẹ nên sinh ra phản ứng tự nhiên.
Tôi nhìn bọn họ phối hợp, trong lòng rất hân hoan. Một tháng huấn luyện với cường độ cao, thực lực của mấy anh em họ đã tăng lên rất nhiều. Nhất là sự phối hợp giữa anh em họ, hoàn toàn là sự tín nhiệm xuất phát từ huyết thống. Bốn anh em liên thủ, chắc chắn việc thành gấp bội mà không cần tốn sức!
Dương lão tam vẽ xong bùa trừ tà, hai tay kết ấn, đặt bút lông nằm ngang ở hổ khẩu giữa ngón tay cái với ngón trỏ, đồng thời niệm chú: "Thiên địa vô cực, càn khôn tá pháp! Hách hách âm dương, lãng lãng càn khôn! Lục giáp lục đinh, bát đại kim cang tái thứ, vạn quỷ chớ ngăn, vạn ác ly thể! Ta phụng mệnh Huyền Chân giáo Huyền Chân đại ấn khẩn cấp tuân lệnh, phá!"
Từ 'phá' vừa được thốt ra xong, Dương lão tam liền cắn đầu ngón tay, vung máu tươi lên mặt thợ nâng quan tài. Anh em họ đều là trai tân, vừa vung máu lên mặt thợ nâng quan, anh ta đã co giật mạnh. Sức lực rất lớn, cả người lắc lư dữ dội.
"Lão tam, nhanh, bọn em sắp không giữ được nữa rồi!" Lúc này, Dương lão tứ đột nhiên hét một tiếng, một chân giẫm lên thành quan tài, cắn răng thúc giục.
Dương lão tam gật đầu, lật cổ tay, lấy ra một miếng ngọc vụn, đập mạnh vào cằm thợ nâng quan, thợ nâng quan phản ứng theo bản năng, trực tiếp há miệng.
Anh ta vừa há miệng, Dương lão tam liền nhét miếng ngọc vụn vào miệng anh ta, rồi chuẩn bị bịt mồm anh ta lại. Nhưng chưa kịp giơ tay ra thì thợ nâng quan này đột nhiên ngẩng đầu, hầu kết nuốt xuống, nuốt chửng miếng ngọc vụn vào bụng!
Miếng ngọc vụn này được chế tác qua, có thể hấp thu quỷ khí trong cơ thể người. Nhưng anh ta nuốt thế này, chẳng khác nào nuốt hết quỷ khí trên người vào bụng!
Chết tiệt!
Tôi thấy thế thầm kêu "toi rồi'. Còn Dương lão tam thì đừng sững tại chỗ, bó tay hết cách. Anh em họ đều học những lý luận Đạo thuật do tôi dạy, nhưng chuyện gì cũng đều có biến số, không đời nào không có thay đổi. Vừa gặp phải biến số, họ liền bó tay!
Dương lão tam quay đầu nhìn tôi, muốn tôi cứu giúp. Tôi chau mày, chuẩn bị bảo họ treo thợ nâng quan lên, cố ép anh ta nhổ miếng ngọc vụn đã nuốt vào ra. Nhưng tôi còn chưa kịp lên tiếng thì bụng thợ nâng quan này giống như quả bóng da được bơm hơi, bỗng chốc phình to.
Nhất là hàng nút của áo thọ trên người, toàn bộ đều bị căng bung ra!

Bình Luận

0 Thảo luận