Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 810: Gian nan lạ thường

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:29:38
Thâm tâm tôi vô cùng cảm kích Thanh Long, hi vọng hắn ta có thể ngăn cản được quyết định của đại pháp sư. Nhưng nào ngờ, ngay sau đó đã có người quát: "Thanh Long, cậu nói thế là có ý gì? Cậu chính là người của Linh tộc chúng ta, nếu không phải năm đó Linh Trường Sinh chọn cậu thì cậu cũng sẽ phải sống trong tòa thành địa ngục tối tăm không ánh sáng này mãi mãi! Cậu có biết cuộc sống của bọn ta đau khổ đến mức nào không? Mà cũng phải, cậu quanh năm sống ở bên ngoài, tự do vui vẻ, sao biết được nỗi khổ của bọn ta? Giờ là cơ hội cuối cùng của Linh tộc chúng ta, cậu lại nói như thế là có ý gì? Hả?!"
Tiếng quát lớn này không xuất phát từ năm đại pháp sư, hẳn là của một hộ pháp trẻ tuổi khác. Hơn nữa, tôi có thể cảm giác được bầu không khí giữa họ lúc này có gì đó khác thường.
Quả nhiên, có một tiếng hừ lạnh vang lên: "Thanh Long, một nửa đệ tử Linh tộc mà cậu đưa về chỉ nghe theo lệnh của cậu. Cậu nói như thế e là muốn trợ giúp đám Lý Sơ Cửu tạo phản đúng không?"
"Câm miệng!" Người kia vừa dứt lời, Thanh Long đã quát lớn: "Từ ngày Thanh Long tôi gia nhập vào Linh tộc, cả đời này tôi sống là người của Linh tộc, chết cũng là ma của Linh tộc. Hơn trăm đệ tử tôi đưa về cũng chính là đệ tử cốt cán mà tôn chủ khổ tâm bồi dưỡng ở thế giới bên ngoài. Nếu như tôi muốn giúp Lý Sơ Cửu thật thì cần gì phải dẫn họ về?"
"Ha ha ha, thế à?" Người vừa nãy lại cười lạnh một tiếng, giọng giễu cợt: "Lòng người cách một lớp da bụng, ai biết trong lòng cậu đang nghĩ gì? Có điều thật ra tôi lại nghe được một chuyện. Nghe người Đạo giáo nói, lúc Lý Sơ Cửu thống nhất Đạo giáo phía Nam, cậu đã suất lĩnh hơn trăm đệ tử đi viện trợ, có chuyện này thật không?"
Tôi nghe ra có vẻ những người ở đây đang cố tình nhằm vào Thanh Long. Khẩu khí của họ rõ ràng là muốn thừa cơ để diệt trừ hắn ta. Tôi cũng coi như hiểu rõ tính cách Thanh Long, tuy sinh ra ở Linh tộc nhưng tuyệt đối là một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất.
Tôi không dám ló đầu ra ngó, chỉ có thể nấp ở dưới cửa sổ nghe trộm họ nói chuyện, đồng thời cũng thầm lo lắng sốt ruột cho hắn ta.
Phải chừng một thoáng sau, tôi mới nghe thấy tiếng Thanh Long cười nhạt, hắn ta đáp: "Cậu nói không sai, quả thật tôi đã từng giúp đỡ Lý Sơ Cửu! Thiết nghĩ năm vị đại pháp sư cũng biết, Lý Sơ Cửu là con trai của thánh nữ. Mạng của tôi là do thánh nữ cho, tôi không thể nào trả lại cho thánh nữ, chỉ có thể báo ân cho con trai cô ấy. Còn về việc giúp Lý Sơ Cửu, đó là bởi vì cậu ta từng tha mạng cho tôi và hơn một trăm đệ tử mà tôi đưa về. Lúc đó ở thôn Ma Câu, Linh tộc và đệ tử Đạo giáo do Lý Sơ Cửu suất lĩnh đã quyết với nhau một trận tử chiến, cuối cùng Linh tộc chúng ta thua. Vốn dĩ Lý Sơ Cửu có thể giết chết hết bọn tôi, nhưng cậu ta không làm như vậy, mà thả cho bọn tôi đi, nên bọn tôi nợ cậu ta một mạng. Con người tôi không hiểu đạo lý gì đao to búa lớn, tôi chỉ biết một điều là phải tri ân báo đáp. Cậu ta cho chúng tôi một cơ hội được sống, vậy nên chúng tôi phải trả lại cho cậu ta!"
Thanh Long nói rất nghiêm túc, từng từ một nhả rất rõ ràng, tôi ở bên ngoài nghe mà sôi trào nhiệt huyết. Còn ở bên trong nhà, sau khi hắn nói xong, năm đại pháp sư chẳng có người nào lên tiếng.
Còn những người cố tình nhắm vào Thanh Long thì lại bắt đầu bắt tay đối phó hắn. Chỉ nghe thấy một hộ pháp cười lạnh một tiếng rồi châm chọc: "Ai biết được lời cậu nói là thật hay giả? Nói không chừng cậu còn muốn nương nhờ vào Lý Sơ Cửu ấy chứ. Nhưng tôi nói cho cậu biết, Linh tộc chúng ta nhất định phải rời khỏi tòa thành địa ngục này. Chỉ có Ma Vương mới có thể trợ giúp chúng ta, nếu như cậu muốn ngăn cản bọn ta, thì đó chính là kẻ phản bội của Linh tộc. Sống chết của tam giới cũng chẳng liên quan quá nhiều đến chúng ta, tôi chỉ hi vọng Linh tộc chúng ta có thể ra khỏi tòa thành kinh khủng này, chấn hưng lại dòng tộc!"
"Anh..." Thanh Long tức giận nói không nên lời, ngữ khí vô cùng phẫn nộ. Hắn ta định nói thêm gì đó nhưng bị đại pháp sư ngắt lời: "Thanh Long, ta tin tưởng vào nhân phẩm của cậu, cũng từng cân nhắc nỗi lo lắng của cậu. Nhưng họ nói không sai, đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta. Ta và phân thân Ma Vương đã có giao kèo, đợi chúng ta giúp hắn thống nhất tam giới, hắn sẽ đồng ý cho chúng ta một nơi sinh tồn. Cho nên, chúng ta nhất định phải ngăn cản Triệu Tử Long, giết chết Lý Sơ Cửu! Cho dù phải hi sinh một chút người của tam giới để đổi lấy hi vọng cho Linh tộc chúng ta thì vẫn là chuyện rất đáng giá. Đám người mệnh hèn như giun dế kia sao có thể bằng tính mạng của người Linh tộc chúng ta được? Cậu nói có phải không?"
"Đại pháp sư!" Thanh Long bất đắc dĩ hô lên: "Con người không phân chia mệnh hèn hay quý, mệnh của họ cũng là mệnh, huống hồ..."
"Đủ rồi!" Thanh Long còn chưa nói hết câu đã bị đại pháp sư lạnh lùng ngắt lời, ông ta nghiêm nghị quát: "Thanh Long, ta coi như trước giờ cậu chưa nói gì! Nếu như còn nhiều lời nữa thì đừng trách ta không khách khí. Cậu là người Linh tộc, phải phục tùng mệnh lệnh của chúng ta. Lập tức đi tìm manh mối của Lý Sơ Cửu, nếu như có lòng dạ khác, ta ắt xử tử! Đều lui xuống cả đi, tìm được Lý Sơ Cửu thì lập tức thông báo cho bọn ta!"
"Tuân mệnh, đại pháp sư!"
Lời khuyên nhủ của Thanh Long chung quy cũng chẳng có tác dụng gì, bọn họ vẫn quyết tâm muốn hợp tác với phân thân của Ma Vương, thậm chí chẳng tiếc phải hi sinh người tam giới. Nếu cứ thế này, tình cảnh của chúng tôi sẽ rất khó khăn.
Không có sức mạnh của vạn quỷ, chúng tôi không thể mở lối đến sông Minh Hà. Không tìm được lối vào sông Minh Hà, Tử Long nhất định sẽ trở thành con rối. Đến lúc đó, sẽ chẳng có người có thể ngăn cản anh ấy đi mở phong ấn của địa ngục Cửu U nữa.
Cách duy nhất chính là quay trở về điểm ban đầu: lựa chọn giết anh ấy lần nữa. Nhưng tôi không cam tâm, đã trải qua bao khó khăn gian nan bao lâu nay, lại chết mất nhiều người như thế, cuối cùng vẫn phải rơi vào kết cục thất bại.
Nhưng bất kể thế nào, chỉ cần còn một tia cơ hội, tôi tuyệt đối sẽ không từ bỏ, dù cho phải giết sạch những người lãnh đạo này của Linh tộc.
Suy nghĩ xong, tôi bèn lặng lẽ lùi về đống đá vụn. Nơi này hiện tại chính là nơi an toàn nhất, toàn bộ người của Linh tộc đều đang tìm chúng tôi. Một khi chúng tôi đi ra ngoài, nhất định sẽ bị họ phát hiện. Căn nhà đá này là nơi các đại pháp sư sinh hoạt, những đệ tử khác không dám lên tra soát, nên tạm thời chúng tôi vẫn an toàn. Quả nhiên là nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.
Lão quỷ thấy tôi trở về, bèn sốt sắng hỏi: "Sơ Cửu, thám thính thế nào?"
"Ừm!" Tôi gật đầu, vắn tắt sơ lược lại nội dung mình nghe trộm được. Sau khi nghe xong, lão quỷ nhíu chặt lông mày, sắc mặt rất khó coi, "Linh tộc bây giờ đã lựa chọn hợp tác với phân thân Ma Vương, vậy thì khó khăn cho chúng ta rồi đây! Không có sự ủng hộ của Linh tộc thì không thể mở được lối vào sông Minh Hà. Cho nên bây giờ chúng ta đang phải đối đầu với toàn bộ Linh tộc. Ầy, tiếp theo đây phải làm thế nào đây?"
Lão quỷ nói xong bèn thở dài một tiếng, cũng chẳng nghĩ ra được ý kiến hay ho nào.
"Hiện giờ người của Linh tộc chỉ nghe theo mệnh lệnh của phân thân Ma Vương, muốn để họ mở lối đến sông Minh Hà, chỉ có thể để phân thân Ma Vương ra lệnh. Mọi người nói xem, chúng ta diễn một vở kịch giả thì thế nào?" Lý Tiêu Vũ vốn im lặng nãy giờ bỗng nhiên mở miệng đề nghị.
Tôi ngẩn ra, không hiểu ý cô ấy là gì, bèn hỏi lại: "Tiêu Vũ, cô nói kịch giả gì cơ?"
Lý Tiêu Vũ bật cười, "Nếu như chúng ta giả dạng thành phân thân Ma Vương hoặc là con rối của hắn, không biết có cách khiến họ nghe lệnh làm việc theo không?"
"E là không thực hiện được đâu!" Tôi lắc đầu, phân tích: "Đoạt Phách vừa rời đi, nếu như lúc này chúng ta giả dạng thành họ, để người của Linh tộc mở lối vào sông Minh Hà lần nữa, chắc chắn Linh tộc sẽ sinh nghi. Đến lúc đó, nói không chừng chúng ta còn bị bại lộ nữa kìa. Mà nếu như chúng ta bị bại lộ thì đừng mong có thể sống sót rời khỏi đây nữa. Ở thế giới bên ngoài còn đỡ, nhưng đây là sào huyệt của Linh tộc, cho nên chúng ta không thể mạo hiểm như vậy, nhất định phải thận trọng!"
Cách của Lý Tiêu Vũ không phải không có tác dụng, nhưng giờ lựa chọn cách này quả thực quá mạo hiểm. Phải đến mức độ bất đắc dĩ lắm thì may ra mới có thể lựa chọn thử cách này xem sao.
Lão quỷ lúc này cũng không nghĩ ra được đề xuất nào, sau một hồi suy tư, ông ta bèn cười khổ, đùa một câu: "Nếu như tôi có bí thuật nào đó có thể khống chế họ thì dễ rồi!"
Tôi mỉm cười, an ủi: "Lão quỷ, đừng cuống, nhất định sẽ có cách mà. Bất kể chuyện gì xảy ra, thì cũng có nhiều cách xử lý hơn là khó khăn. Điều quan trọng nhất của chúng ta bây giờ đó chính là không thể tự làm rối loạn trận tuyến. Quan tâm quá ắt sẽ loạn, càng vào lúc này chúng ta lại càng phải tỉnh táo."
"Ừm!" Lão quỷ gật đầu, đoạn liếc nhìn Tử Long, cất giọng lo lắng: "Tình hình Tử Long ngày một tệ, pháp lực trên áo cà sa sắp biến mất rồi. Tôi lo... Tử Long không kiên trì được bao lâu nữa!"
Lúc này, tôi cũng đang quan sát tình hình của Tử Long, quả nhiên rất tệ, tình hình ngày một nghiêm trọng. Lúc trước mặt vẫn còn hồng hào, giờ đã biến thành đen sạm, hắc khí ở mi tâm ngày một đậm. Thỉnh thoảng anh ấy sẽ co giật một hồi, chúng tôi có thể cảm nhận được rõ nguồn sức mạnh trong cơ thể anh ấy đang ngày càng lớn dần.
Hiện giờ chỉ cần đến gần Tử Long là có thể cảm nhận được luồng khí tức kinh khủng vừa mạnh mẽ vừa khiến người ta ngột ngạt ấy. Với tình hình hiện tại, Tử Long cùng lắm chỉ có thể gắng gượng được thêm dăm ba hôm.
Cho nên tình cảnh bây giờ của chúng tôi còn gian nan hơn nhiều so với lúc ở đảo Trường Thọ. Đảo Trường Thọ chỉ là bắt đầu, hiện tại mới là lúc thời điểm quan trọng nhất.
"Ông trời tàn nhẫn quá, thật sự tàn nhẫn quá! Tại sao phải khiến người tốt chịu đựng nhiều khổ cực như thế, mà người xấu lại có thể sống vui vẻ tiêu dao? Lạc chết rồi, Diệp Chu Tinh chết rồi, hiện giờ hi vọng cuối cùng của Tử Long cũng bị mất luôn!" Tâm lý Lý Tiêu Vũ lúc này đang trong trạng thái sụp đổ, quan tâm quá ắt sẽ loạn, càng về cuối tình hình càng tồi tệ, đây cũng chính là khó khăn lớn nhất của chúng tôi hiện nay.
Tôi sợ cảm xúc tiêu cực này sẽ lan truyền, bèn lập tức cười an ủi: "Tiêu Vũ, cô đừng lo, tôi có một cách, nói không chừng vẫn còn một cơ hội cuối cùng!"

Bình Luận

0 Thảo luận