Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 723: Đào xác thất bại

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:27:25
Nghe Mạnh Doanh nói vậy, tôi giật thót tim, thấp thỏm không yên. Lúc này tôi cũng sốt ruột, nếu như ngay cả người có bản lĩnh phi thường như Mạnh Doanh cũng bó tay thì việc này đúng là nan giải thật.
Dù sao lớp băng này cũng cách thi thể độ mười centimet, bảo người phá băng là chuyện không thể nào, chỉ có thể dùng pháp thuật đặc biệt mà thôi!
Tôi thấy Mạnh Doanh cũng rất căng thẳng, bèn đi tới cạnh anh ta cổ vũ: "Mạnh đại ca, hãy tin vào chính mình, anh nhất định có thể làm được. Anh là truyền nhân duy nhất của Mã tam nương, nếu ngay cả anh cũng không làm gì được, vậy thì trên đời này không ai có thể đưa bọn họ về nhà được cả!"
"Ừm!" Mạnh Doanh ngập ngừng gật đầu, anh ta cũng biết trọng trách trên người rất nặng nề, không được có bất kỳ sơ sót nào: "Bây giờ tôi sẽ thử xem có thể gọi họ dậy được không, nếu có thể khống chế bọn họ tự phá băng thì tôi sẽ có cách đưa họ trở về nhà! Có điều, Sơ Cửu, lúc nữa cậu phải ở bên cạnh hỗ trợ cho tôi!"
"Mạnh đại ca cứ yên tâm làm việc của mình đi! Có tôi ở ngay đây, tuyệt đối sẽ bình an vô sự!" Vừa dứt lời, tôi nhanh chóng đứng sang bên cạnh anh ta, một bước không rời!
Tiếp đó, Mạnh Doanh mới lấy chuông Âm Dương ra, còn cả bùa và các loại pháp khí của thầy cản thi! Đầu tiên anh ta cầm một chiếc hồ lô rượu lên, vặn nắp uống một ngụm lớn! Nhưng chỉ ngậm rượu trong miệng, không nhổ ra cũng không nuốt vào!
Sau đó, Mạnh Doanh nhặt thanh kiếm bằng tiền đồng dưới đất lên. Cổ tay khẽ xoay, thanh kiếm lượn một vòng trên mặt đất, thân kiếm vừa hay dính vào hai lá bùa. Mạnh Doanh khoanh chân ngồi xuống, một tay làm đạo chỉ, tay kia nhanh chóng múa kiếm! Miệng lẩm nhẩm liên tục, hình như đang thầm đọc chú ngữ Bắc Đẩu Thất Tinh!
Nói thẳng ra, quen biết với anh ta lâu như vậy rồi, đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ta nghiêm túc sử dụng thuật cản thi. Tôi vừa tò mò xem, vừa im lặng đứng bên cạnh quan sát.
Sau khi anh ta niệm xong Thất Tinh quyết thì há miệng phun chỗ rượu trước đó vẫn ngậm lên trên thanh kiếm tiền đồng. Kể cũng kỳ lạ, chỗ rượu mạnh đó làm ướt nhẹp tấm bùa trên thanh kiếm.
Nhưng ngay khi Mạnh Doanh hét lên một tiếng, tấm bùa bị rượu làm ướt lại xèo xèo bốc cháy. Cùng với tấm bùa cháy rực, Mạnh Doanh nắm chặt thanh kiếm chém một nhát vào không trung.
Thanh kiếm tiền đồng bổ xuống, cùng lúc rời khỏi tay, lượn lờ trong không trung mấy vòng rồi nhẹ nhàng rơi xuống ngay giữa mặt băng chỗ những cái xác.
Mặc dù mặt băng không cứng lắm, nhưng muốn đâm xuyên vào trong cũng đòi hỏi phải có một nguồn sức mạnh nhất định! Nhưng thanh kiếm tiền đồng nhẹ nhàng rơi xuống lại giống như cắt miếng đậu phụ, dễ dàng đâm xuyên vào trong băng!
Sau nhát đâm đó, gần như một nửa thanh kiếm đã hoàn toàn xuyên vào trong lớp băng! Mặt băng nguyên vẹn ban đầu đột nhiên vang lên một tiếng "lách tách" giòn tan. Ngay sau đó, trên mặt băng xuất hiện vô số vết rạn nứt, lấy thanh kiếm tiền đồng làm trung tâm, dần dần lan rộng ra khắp phía!
Vừa hay lan ra tới chỗ lúc trước Mạnh Doanh đặt Hắc Bạch Âm Dương Ngư, vết nứt đột ngột dừng lại.
Tôi nhìn thấy mặt băng rạn ra vô số vết nứt, suýt chút nữa kích động hét lên. Lòng thầm nghĩ chỉ cần bị nứt ra, chứng tỏ lớp băng này có thể bị phá vỡ!
Nhưng còn chưa kịp vui mừng thì đã bị hiện thực tàn nhẫn hắt cho một gáo nước lạnh.
Vì trước đó tôi không nhìn rõ, lúc sau mới thấy rõ tình trạng thực. Vết nứt không phải ở trên mặt băng mà là ở dưới lớp băng.
Vết nứt rất mảnh và nông, giống như tơ nhện vậy. Vẫn không đủ để phá vỡ mặt băng. Trừ phi trên bề mặt của lớp băng xuất hiện vết nứt, nếu không rất khó!
Sau khi nhận ra điều này, tôi quay lại nhìn Mạnh Doanh. Lúc này anh ta đang nhắm chặt mắt, vẫn không mở mắt ra, nhưng anh ta lại không hề vội vàng, tinh thần rất bình thản, giống như đã biết trước kết quả sẽ như vậy.
Trông thấy anh ta thản nhiên như thế, tôi cũng bình tĩnh hơn nhiều. Mạnh Doanh làm thế chứng tỏ còn có tuyệt chiêu, tôi tin tưởng anh ta.
Tôi im lặng hít sâu một hơi, lần nữa yên lặng quan sát nhất cử nhất động của anh ta. Tầm khoảng mười giây sau, Mạnh Doanh đột nhiên dùng hai tay kết ấn.
Thủ ấn khác với Đạo giáo, hình như là thủ ấn chuyên dùng của thầy cản thi bọn họ! Trong miệng vẫn không ngừng lẩm nhẩm chú ngữ mà tôi nghe không hiểu, tốc độ thi triển thủ ấn cũng càng lúc càng nhanh.
Chờ sau khi anh ta niệm xong chú ngữ, tôi thấy anh ta lấy ra bảy đồng tiền Ngũ Đế được đúc bằng đồng xanh. Không biết đã bao lâu rồi Mạnh Doanh không dùng tới đồng tiền Ngũ Đế này, trên mặt phủ một lớp gỉ xanh rêu.
Tôi còn chưa kịp phản ứng lại thì đã trông thấy Mạnh Doanh ném bảy đồng tiền Ngũ Đế cũ kỹ đó vào trong ngọn nến giữa bức vẽ Hắc Bạch Âm Dương Ngư! Thật kỳ lạ, bảy đồng tiền Ngũ Đế bị ném không gần không xa, vừa hay rơi trúng ngay vị trí trung tâm, nằm sát ngay cạnh thanh kiếm tiền đồng ở chính giữa, bày ra trận đồ Bắc Đẩu Thất Tinh một cách thần kỳ!
Thầy cản thi thuộc dòng thầy phép, bọn họ có thể tranh đấu trong Đạo môn để duy trì đến bây giờ, có thể mường tượng ra được tài năng của bọn họ tuyệt đối không kém cạnh! Hơn thế nữa, mỗi một thầy phép chuyên ngành khác nhau, đều có bản lĩnh và pháp thuật chuyên môn riêng.
Mạnh Doanh thi triển chiêu thức này, không chỉ thuần thục điêu luyện mà còn rất có cảm quan!
"Hây!" Tôi đang thầm tán thưởng thì Mạnh Doanh đột ngột quát lên một tiếng, không biết từ lúc nào trên tay đã nắm lấy chuông Âm Dương ở cạnh người. Một tay cầm chuông Âm Dương, một tay chập làm đạo chỉ, đồng thời chỉ về phía Hắc Bạch Âm Dương Ngư được ánh nến đỏ bao trùm, miệng nhẩm chú lại càng lớn hơn: "Yểu yểu minh minh, thiên địa đồng sinh; tán tắc thành khí, tụ tắc thành hình; thiên tinh địa tinh, nhật nguyệt chi tinh; thiên địa hợp kỳ tinh, nhật nguyệt hợp kỳ minh; ta là thầy phép cản thi, đặc biệt phụng lệnh tổ sư gia, trên xin ông trời mở cửa âm, dưới xin địa phủ tiễn vong linh! Đứng trước Bắc Đẩu Thất Tinh, hộ tiễn vong linh về cố hương! Lên!"
Mạnh Doanh đọc chú ngữ ngày càng nhanh, chú ngữ cũng càng lúc càng nặng. Đến cuối cùng, dường như là hét "Lên". Tiếng hét "Lên" kia khiến toàn thân tôi máu chảy rần rần.
Còn Mạnh Doanh lúc này lại đang lắc chuông Âm Dương trong tay. Chiếc chuông đó không có tâm, nhưng khi anh ta lắc lại lập tức vang lên tiếng chuông lanh lảnh.
Âm thanh không chói tai, cũng không kinh hồn, mà ngược lại rất dễ nghe! Nhưng Mạnh Doanh không lắc liên tục, sau khi lắc một lúc, cánh tay giơ thẳng lên giữa không trung.
Tôi vẫn không biết được ý đồ của Mạnh Doanh, khi anh ta hét "lên" lần thứ hai, tôi nhìn thấy trán anh ta ướt đẫm mồ hôi. Lại trông sắc mặt anh ta, hình như đã tái đi nhiều so với lúc trước.
Ngay sau khi anh ta rung lên hồi chuông thứ hai, tôi bất ngờ nhìn thấy bảy đồng tiền Ngũ Đế trong trận pháp Hắc Bạch Âm Dương Ngư nảy lên! Bởi vì xung quanh rất yên tĩnh, một sự yên lặng đến kỳ lạ. Không một động tĩnh nào có thể thoát khỏi mắt tôi.
Một lúc sau khi bảy đồng tiền Ngũ Đế nằm trên mặt băng đột nhiên nảy lên, chúng lại tiếp tục nảy lần nữa. Tần suất nảy lên xuống rất nhanh, ai không biết có khi còn tưởng rằng dưới mặt băng đang xảy ra động đất.
Cùng với sự chuyển động của bảy đồng tiền Ngũ Đế, tôi phát hiện ra vết nứt dưới lớp băng lại lần nữa phát ra tiếng rạn lách tách. Âm thanh rất nhỏ, nhưng tôi vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.
Đến tận bây giờ tôi mới hiểu ra được ý đồ của Mạnh Doanh, anh ta muốn những đồng tiền Ngũ Đế sắp thành trận pháp Bắc Đẩu Thất Tinh đứng dậy. Chỉ cần những đồng tiền Ngũ Đế đó có thể đứng dậy được thì Mạnh Doanh có thể dùng thuật cản thi đánh thức thi thể bị chồn vùi dưới lớp băng.
Chỉ cần những thi thể đó thức tỉnh, Mạnh Doanh có thể khống chế hoạt động của chúng để phá vỡ lớp băng dày kia!
Hiểu ra điều này, tôi cũng kích động hơn, chỉ có thể âm thầm cổ vũ anh ta. Bảy đồng tiền Ngũ Đế kia nảy lên ngày càng kịch liệt, nhưng lại không hề có hiện tượng sẽ đứng thẳng dậy!
Nhìn sang phía Mạnh Doanh, tay phải nắm chặt chuông Âm Dương, anh ta cũng đang run rẩy dữ dội, hình như sắp không giữ được chuông Âm Dương nữa rồi! Đặc biệt là sắc mặt của anh ta, lúc này mồ hôi túa ra như tắm, khuôn mặt tái nhợt, hàm răng nghiến chặt, không nói lời nào!
Tôi trông thấy biểu cảm kỳ lạ của anh ta, trong lòng không khỏi lo lắng. Đang định hỏi han tình hình thì Mạnh Doanh lần nữa hét lớn "Lên"!
Cùng lúc hét lên anh ta cũng rung chuông Âm Dương lần thứ ba. Chiếc chuông vừa phát ra tiếng kêu trong trẻo, toàn thân Mạnh Doanh không kiềm chế được nữa co giật liên hồi, sắc mặt thoáng chốc trắng bệch như tờ giấy, gân xanh trên trán nổi vằn lên, trông có vẻ rất khó chịu!
Còn trong trận pháp Hắc Bạch Âm Dương Ngư, bảy đồng tiền Ngũ Đế cũng bật lên lách cách, càng bất ổn hơn lúc trước. Sau khi nảy lên vài giây, hai đồng tiền Ngũ Đế đột nhiên đứng thẳng dậy!
"Mạnh đại ca, thành công rồi!" Trông thấy hai đồng tiền Ngũ Đế dựng thẳng, tôi buột miệng thốt lên.
Ai ngờ, tôi vừa mới hô xong, hai đồng tiền vốn đang đứng thẳng bỗng đổ xuống, thậm chí những đồng tiền khác cũng nằm ngay ngắn chỉnh tề trên mặt đất.
"Phụt!" Tôi còn chưa kịp hoàn hồn sau cú sốc thì nghe thấy tiếng Mạnh Doanh phụt ra máu tươi. Tôi quay đầu lại, vừa đúng lúc trông thấy cánh tay Mạnh Doanh đã thả lỏng, chuông Âm Dương loảng xoảng rơi xuống đất, nhưng không hề phát ra tiếng chuông nào.
Mạnh Doanh phun ra máu tươi đặc sệt nhỏ thành dòng xuống bề mặt băng. Nhìn lại sắc mặt Mạnh Doanh, còn tái nhợt hơn cả người giấy!
Tôi không kịp hỏi tình trạng của anh ta, Mạnh Doanh đã hướng về phía tôi lắc đầu, bất lực nói: "Sơ Cửu, xin... xin lỗi, tôi... tôi thất bại rồi!"

Bình Luận

0 Thảo luận