Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 330: Như ma quỷ

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Trong động Lạc Thần truyền ra tiếng kêu thảm thiết của con gái. Âm thanh này chắc là tiếng thét chói tai được phát ra khi nhìn thấy thứ gì đó cực kỳ khủng bố. Vì tiếng kêu thảm này kêu đến mức vỡ cả giọng.
Tôi vừa nghe thấy tiếng kêu thảm thiết đó, phản ứng đầu tiên là nghĩ đến Y Y. Tôi không kịp nói gì với Vương Lỗi, hai người chúng tôi nhanh chóng xông vào động.
Vừa vào, trận gió âm u bên trong thổi ra, lạnh lẽo âm u làm tôi nổi cả da gà. Động Lạc Thần này rất ẩm thấp, lại rất sâu. Chúng tôi xông vào, chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ ánh lửa yếu ớt từ chỗ sâu bên trong động tỏa ra.
Chúng tôi đi vào bên trong theo hướng ánh lửa, nhưng không có nghe thấy tiếng kêu thảm thiết đó nữa. Vừa không nghe thấy tiếng kêu thảm đó, tôi bắt đầu lo lắng, chạy nhanh nhất có thể.
Nhưng tôi vẫn chậm hơn Vương Lỗi vài bước, cuối cùng không đuổi kịp anh ta. Tốc độ của anh ta rất nhanh, vèo vèo vài cái là đã cách tôi một đoạn.
Lúc này tôi mới phát hiện, càng đi vào sâu bên trong, thạch động này càng trống trải, ánh sáng cũng càng sáng hơn. Tôi nhân tiện quan sát tình hình ở trước mắt, vẫn có thể nhìn thấy bóng tên đại tư tế phản chiếu trên vách đá.
Tôi vừa đuổi kịp Vương Lỗi. Anh ta đã trốn sau một tảng đá, giơ tay kéo tôi, không nói chuyện, chỉ giơ tay chỉ chỉ tình hình ở phía trước.
Tôi ở vị trí hiện tại không nhìn rõ lắm, phía trước có không ít đá lởm chởm che chắn tầm nhìn của tôi. Mặc dù tôi lo lắng cho Y Y, nhưng cũng không lỗ mãng xông qua đó, chỉ ghé sát vào chỗ của Vương Lỗi, men theo bên phải của tảng đá nhìn qua đó.
Vừa khéo nhìn thấy tình hình trong động Lạc Thần. Quả nhiên động Lạc Thần này là do thiên nhiên tạo ra. Độ cao trong động ít nhất cũng phải hơn chục mét, nơi nơi trong động lồi lõm không đều, có thể nhìn thấy bức tượng điêu khắc Động thần kỳ quái ở mọi nơi.
Mà ở vị trí trung tâm của động, xuất hiện một pho tượng điêu khắc Động thần khổng lồ. Pho tượng này rất hoành tráng, đỉnh tượng chắc cũng phải chạm tới đỉnh chóp của động Lạc Thần.
Xung quanh pho tượng Động thần có vô số tảng đá hình dùi nhô lên khỏi mặt đất. Những tảng đá này giống như măng tre mọc ra sau cơn mưa, vừa khéo hình thành một gò đá hiểm trở.
Lại nhìn xuống phía dưới Động thần tọa lạc, có một đài tế do người Miêu dùng đá đắp thành. Chính giữa đài tế cũng chính là vị trí dưới chân pho tượng Động thần, không ngờ lại mọc ra một cái cây nhỏ lá xanh xum xuê chẳng ăn nhập gì!
Cái cây này cao khoảng hơn một mét, lá cây xum xuê chằng chịt. Mà trong toàn bộ động Lạc Thần này, không nhìn thấy nửa bóng cỏ dại hay các loài thực vật nào khác. Sắc xanh này xuất hiện, tạo ra sự khác biệt tươi mới so với hoàn cảnh trong động Lạc Thần.
Mới đầu tôi không nhận ra, nhưng khi quan sát kĩ cái cây nhỏ đó, tôi mới nhận ra nó. Đây chỉ là một cây xanh nhỏ bé bình thường. Ở nông thôn khu vực miền Nam, gần như nhà nào nhà nấy đều sẽ trồng loại cây này, cây vạn niên thanh!
Vạn niên thanh là tên khoa học của loài thực vật này, có nghĩa lá của nó một năm bốn mùa đều màu xanh, không dễ rụng, với lại lá càng xum xuê thì càng đẹp.
Khi nhìn thấy cây vạn niên thanh này, tôi mới nhớ đến lời giải thích mà lão quỷ đã nói trước đó. Lão ta nói rằng: Khi Lạc Hoa động nữ được đưa vào động Lạc Thần, sẽ quỳ trước bức tượng Động thần, không ăn không uống mà chỉ khóc, khóc cho lá cây rụng xuống, mới có thể làm Động thần cảm động!
Liên tưởng đến cảnh tượng trước mắt, tôi lại bùi ngùi thổn thức. Lá của cây vạn niên thanh này vốn rất khó rụng, chứ đừng nói đến khóc làm cho lá rơi. Nghi thức tàn nhẫn hiến tế Động thần này hoàn toàn coi mạng người như cỏ rác.
Những Lạc Hoa động nữ bị đưa vào đây, hoàn toàn không được Động thần mang đi, mà rõ ràng là chết vì đói, chết vì khát trong sơn động.
Lúc tôi đang bùi ngùi thổn thức, thật ra đã nhìn thấy Lâm Y Y. Cô ấy đang quỳ phía bên trái của bức tượng Động thần, lưng vẫn còn vác bức tượng Động thần nhỏ, một tay thì bị khóa chặt trên đài tế, rõ ràng không trốn được, cũng không có cách nào bỏ bức tượng Động thần trên lưng xuống.
Cô ấy bị ép quỳ xuống, không đứng dậy được, họ bắt cô ấy làm vậy là vì muốn cô ấy chuộc tội lỗi với Động thần. Trước đó tôi còn tôn trọng tín ngưỡng và thờ phụng của người Miêu bọn họ, nhưng bây giờ xem ra, thứ mà bọn họ thờ phụng hoàn toàn không phải là Thần, mà là sự mê tín đã ăn sâu vào cốt tủy.
Tôi đã tính toán đâu ra đấy cả rồi. Lát nữa giết chết đại tư tế xong, nhất định sẽ phá hủy bức tượng Động thần này, không để cho những thiếu nữ vô tội đó bị tổn hại nữa.
Còn phía bên phải bức tượng Động thần, tên đại tư tế kia đang đứng trước bức tượng đó. Lạc Hoa động nữ được tuyển chọn đưa vào đây đang nằm dưới người hắn. Tôi không nhìn thấy rõ tình hình cụ thể của cô gái đó, nhưng cũng đoán được đại khái. Lạc Hoa động nữ này nếu không phải đang hôn mê thì chắc cũng là bị dọa chết khiếp rồi.
Xung quanh thiếu nữ đó là xương cốt trắng hếu rải rác chi chít. Khi nhìn thấy những xương cốt trắng hếu này, tôi cũng sợ hết hồn. Có thể tưởng tượng được, trước đây rốt cuộc bọn họ đã hiến tế bao nhiêu thiếu nữ vô tội cho vị Động thần không hề tồn tại này, đồng thời cũng không biết đã hại chết bao nhiêu sinh mạng vô tội.
Tên đại tư tế đưa lưng về phía chúng tôi. Chúng tôi chỉ nhìn thấy bóng lưng hắn, cũng không biết hắn muốn làm gì. Tôi và Vương Lỗi mai phục khoảng tầm một hai phút ngắn ngủi, hắn đã nhìn sang Lâm Y Y vẫn đang quỳ một bên, lạnh lùng nói: "Cô vốn là Tiên Linh bà của trại Cổ Miêu, thế nhưng lại tùy tiện trao thân thể sạch sẽ thánh khiết cho một tên người Hán ti tiện! Cô đáng chết, chết một trăm lần cũng không đủ!"
Giọng điệu đại tư tế rất giận dữ, còn Lâm Y Y lại bật cười. Cô ấy ngẩng đầu lên, tóc tai bù xù, khéo sao che khuất nửa bên mặt của cô ấy.
Từ góc độ này tôi không nhìn thấy được mặt của cô ấy, chỉ có thể nghe thấy giọng nói kiên định: "Đại tư tế, anh ấy không phải người Hán ti tiện, anh ấy là anh hùng trong lòng tôi! Con gái cửu động thập trại chúng tôi, cả đời chỉ yêu một người đàn ông. Bắt đầu từ ngày anh ấy đưa tôi rời khỏi trại Cổ Miêu, anh ấy đã sống trong trái tim tôi, không ai có thể thay thế. Trái tim tôi, thân thể tôi đều thuộc về một mình anh ấy! Tôi sống là người của anh ấy, chết cũng là ma của anh ấy!"
Nghe thấy Lâm Y Y nói thế, bất giác tôi run bần bật. Tôi không thể nói rõ cảm xúc của mình lúc này, chỉ cảm thấy trong lòng rất ấm áp, bất giác khẽ cười, chỉ muốn nói cho tất cả những người ở xung quanh tôi biết rằng: Người phụ nữ của tôi là Lâm Y Y!
Vương Lỗi nhìn thấy vẻ mặt của tôi, chau mày trừng mắt nhìn tôi, khẽ càu nhàu một câu: "Má nó chứ, vào sơn động rồi mà còn bị bắt nhìn hình ảnh tình chàng ý thiếp! Này, anh Cửu, xin hãy nghĩ đến cảm nhận của một kẻ vẫn còn đơn chăn gối chiếc là Vương Lỗi tôi đây một chút. Thật ra, Lỗi gia cũng là người rất thích chia rẽ tình ý của chàng với nàng đó..."
"Lỗi gia, anh đang ngưỡng mộ chứ gì?" Tôi nói đùa một câu, ai ngờ, Vương Lỗi lại lắc đầu đầy bí hiểm, bảo: "Anh Cửu, cậu nói vậy là sai rồi! Lỗi gia tôi giác ngộ cao hơn cậu nhiều đấy, tư tình nhi nữ chỉ là tình yêu nhỏ bé, Lỗi gia tôi truy cầu tình yêu vô biên, có nói cậu cũng không hiểu đâu. Có điều, nhìn thấy cậu và anh Long, tôi cũng đang nghĩ, nếu có người con gái mình yêu ở bên cạnh, thật ra cũng được đấy!"
Vương Lỗi là kiểu người dẻo mồm dẻo miệng, chẳng ai nói lại được anh ta. Tôi đang muốn đáp trả thì tên đại tư tế đột nhiên nổi giận đùng đùng, lạnh giọng quát: "Tiên Linh bà, chờ tôi hồi phục lại, tôi sẽ giết tên người Hán ti tiện kia. Tôi sẽ tự tay lấy đầu hắn, để cô biết rõ tên người Hán ti tiện kia có xứng với cô hay không!"
Hắn vừa dứt lời thì đột nhiên ra tay. Tôi hoàn toàn không kịp phản ứng, đã thấy hắn ta ngồi xuống, nhấc Lạc Hoa động nữ không rõ sống hay đã chết kia lên.
Cái tay đeo nhẫn còn lại thì phủ lên mặt Lạc Hoa động nữ. Tay hắn giống như xúc tua của bạch tuộc, trực tiếp hút lấy mặt của cô gái đó. Sau đó, Lạc Hoa động nữ đột nhiên bừng tỉnh, vừa nhìn thấy mặt đại tư tế liền hoảng sợ kêu lên thảm thiết.
Tôi nhìn thấy cảnh tượng khác thường, lập tức xông ra, quát to: "Dừng tay!"
Tôi vừa xuất hiện, chẳng những Lâm Y Y, mà ngay cả tên đại tư tế kia cũng không ngờ tới. Hắn ta từ từ xoay người nhìn tôi, sắc mặt tối sầm lại, tức giận quát: "Không ngờ ngươi có thể trốn khỏi sự giám sát của ta, đuổi tới nơi này. Cũng được, ta khỏi đi tìm ngươi. Hôm nay ta sẽ khiến ngươi... vĩnh viễn chôn thân tại động Lạc Thần này, khiến ba hồn bảy phách của ngươi suốt kiếp không được an ổn!"
Lúc này tôi mới nhìn rõ mặt của hắn. Khi vừa nhìn thấy bản mặt của hắn, tôi cũng hoảng sợ vô cùng. Hắn không còn bản mặt đẹp trai phong độ trước đó nữa. Ngược lại, đó là một bản mặt giống như vỏ cây khô cằn, già nua vô cùng, giống như lão già một trăm tuổi, không nhìn thấy chút máu thịt có sức sống nào.
Nếp nhăn nheo trên mặt hắn hoàn toàn có thể dùng cụm "khe rãnh ngang dọc" để hình dung. Làn da cũng không phải là kiểu tái nhợt bệnh hoạn, mà là kiểu sáp nến vàng không bình thường, như thể mắc phải cơn bệnh nặng.
Đôi mắt của hắn thì vô cùng kinh khủng. Con ngươi đen trong đôi mắt đã biến thành màu đỏ máu, giống như đôi mắt của ma quỷ. Cộng thêm loại tà khí mà trên người hắn tỏa ra, thoạt nhìn hoàn toàn giống một con ác quỷ tội ác tày trời!
Chẳng trách, sau khi cô gái kia nhìn thấy bản mặt của hắn đã sợ đến mức hét toáng lên! Bảo sao, lão quỷ không có cách nào nhìn ra được tướng mạo của hắn, thì ra đây mới là gương mặt thật của hắn!!!

Bình Luận

0 Thảo luận