Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 558: Oán khí quấn thân

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:26:02
"Anh Cửu, nhưng Đạo môn thì phải làm sao bây giờ? Đám Diệp gia lão tổ bọn họ có thể ra tay bất cứ lúc nào. Nếu chúng ta còn trì hoãn thêm nữa, đến lúc ấy bao nhiêu vất vả cực khổ cậu đổ vào gây dựng Đạo môn, cứ vậy mà chắp tay dâng không cho người ta à!" A Cẩu lo lắng chuyện của Đạo môn, anh ta là người trầm ổn, sở dĩ nóng lòng như vậy, là bởi vì cảm thấy hổ thẹn với tôi.
Lúc trước anh ta làm việc cho lão tổ Diệp gia, giờ coi như là biết quay đầu hối cải. Anh ta đang tự trách mình, nếu như nói với tôi sớm hơn, thì có lẽ tôi sẽ không bị động như bây giờ.
"A Cẩu, tôi biết tấm lòng của anh, tôi cũng chưa từng trách anh! Nếu như tôi muốn trách anh, thì e rằng giờ này anh đã ở trên đường Hoàng Tuyền rồi!" Tôi vỗ vai anh ta, cười nói: "Thật không dám giấu, tôi cũng lo lắng cho Đạo môn, cũng lo đám lão tổ Diệp gia bọn họ mưu phản thành công, sẽ giết những người đi theo tôi. Nhưng phía trước treo đèn trời da người thế kia, chứng tỏ chủ nhà đang gặp phải chuyện phiền toái. Chúng ta là người tu đạo, trảm yêu trừ ma, bất kể phải trì hoãn bao lâu thì cũng không thể bỏ mặc! Đây là câu tôi hay nói với đệ tử Huyền Chân giáo nhất đấy, tôi hy vọng anh cũng có thể hiểu được ý nghĩa của việc tu đạo!"
A Cẩu nghe tôi nói xong, kinh ngạc nhìn tôi một hồi. Lúc lâu sau mới cười tự giễu, bảo: "Trước kia tôi còn một lòng muốn giết anh Cửu, may mà tôi không làm như vậy. Nếu không, tôi thật sự là tội nhân của Đạo môn rồi! Anh Cửu, có thể cậu không phải người có đạo hạnh cao nhất trong Đạo môn. Nhưng cậu... là đại diện cho tinh thần cùng tín ngưỡng của Đạo môn. Tần A Cẩu tôi thề chết đi theo anh Cửu!"
"A Cẩu, anh quá lời rồi. Chúng ta xuống dưới xem trước đã, nếu như giải quyết được thì mau chóng giải quyết sớm rồi trở về, không thể chậm trễ thêm được nữa!" Tôi lên tiếng nhắc nhở, rồi cất bước xuống đồi trước.
Chặng đường không xa, khoảng cách chỉ tầm trăm mét, nhưng trước tiên phải xuyên qua mảnh đất trống trước mắt này. Trên đất hầu như là sỏi đá lộn xộn cùng với cỏ dại, nhưng tất cả đều bị tuyết trắng che lấp.
Độ cao của nơi này tương đối thấp, tuyết không dày, nhưng đi bộ rất trơn trượt. Khi chúng tôi sắp đến chỗ thắp đèn trời da người, A Cẩu đi trước mở đường đột nhiên thả chậm bước chân.
Tôi còn chưa kịp phản ứng, A Cẩu đã nhỏ giọng nhắc nhở, "Anh Cửu, hình như phía trước có trang viên gia đình, rất lớn, hẳn là một hộ gia đình lớn! Hình như cái đèn trời da người kia được thả từ trong nhà ra! Quái lạ, đây là lần đầu tiên tôi thấy có người đặt đèn lồng da người ở nhà. Trang viên này cứ tà ma kiểu gì ấy!"
Trong khi nghe A Cẩu nói, tôi tập trung quan sát tình hình trước mắt. Cách chỉ khoảng một, hai chục mét, mặc dù rất tối, nhưng vẫn có thể nhìn thấy đường nét mờ mờ.
Trang viên trước mắt rất rộng, được xây theo chiều ngang. Trông thì có vẻ, hẳn là mấy hộ gia đình cùng nhau xây dựng. Ngoài ra, xung quanh không thấy có hộ gia đình nào khác.
Mà địa hình trang viên này rất rộng lớn, ba mặt đều trống trải, chỉ duy phía sau lưng có một ngọn núi. Dưới chân núi còn có một con sông chảy qua, cho dù tôi không biết nhiều về phong thủy, cũng có thể nhìn ra nơi này có phong thủy rất tốt.
A Cẩu thấy tôi còn đang quan sát, lại nói tiếp, "Anh Cửu, nơi này phong thủy không tệ, thích hợp cho việc chôn cất! Chúng ta men theo dòng sông đi tới nơi này, không ngờ lại là một địa điểm xây cất lăng mộ tuyệt vời! Nói không chừng, nơi này còn có mộ lớn ấy!"
Hiện tại hẳn là chúng tôi còn ở trong khu vực Tần Lĩnh, nói cách khác vẫn chưa đi xa. Khu vực này có nhiều ngôi mộ lớn, cũng là nơi mà những tên trộm mộ thường xuyên ghé thăm. Trong lòng tôi cũng đang suy nghĩ, liệu cái đèn trời da người kia có phải do bọn trộm mộ thả ra hay không, mục đích là che mắt người khác, để tiện âm thầm đi tìm mộ lớn ở nơi này?
Chúng tôi thả chậm tốc độ, lúc tôi đang nhắc nhở A Cẩu thì đột nhiên phía trước có một cơn gió lạ quét qua. Con gió này có chút âm u lạnh lẽo, dường như còn xen lẫn âm khí, và cả mùi hôi thối của thi thể.
Lúc này mũi A Cẩu cũng phát huy tác dụng. Anh ta quay đầu lại nhìn tôi, chân mày nhíu chặt, cánh mũi nhẹ nhàng phập phồng mấy cái, dường như đang ngửi thấy mùi gì đó.
Tôi không cắt ngang, lát sau chân mày anh ta mới giãn ra, lên tiếng nói, "Anh Cửu, có mùi thi thể, từ trong trang viên kia phả ra!"
Tôi có thể ngửi thấy mùi xác chết, nhưng không thể nào phân biệt được vị trí. Nghe A Cẩu nói mùi thi thể hôi thối ấy truyền từ trong trang viên phía trước ra, tôi cũng khựng lại.
Trong lòng có một cảm giác rất kỳ quái, cứ cảm thấy trang viên xuất hiện nơi núi rừng hoang vu này có vấn đề! Chẳng những thắp đèn trời da người, mà còn tỏa ra mùi thi thể hôi thối...
A Cẩu rất nhạy cảm với mùi hương, nhưng anh ta lại không cảm nhận được âm khí xen lẫn trong trận gió lạ vừa rồi. Giờ tôi không có la bàn bát quái ở đây, chỉ có thể dùng đạo thuật truyền thống để xác định vị trí.
Đạo thuật truyền thống là cách hữu hiệu nhất để đối phó với loại tà ma quỷ quái này! Giờ phút này, pháp thuật luyện khí mang tính công kích không có tác dụng nhiều!
Tôi dùng bùa gấp thành một thanh kiếm ngắn, đặt ở trên lòng bàn tay. Sau đó cắn rách ngón trỏ, bôi máu ở đầu ngón tay lên thanh kiếm dùng bùa gấp thành. Sau đó khép ngón tay, nhanh chóng niệm một lượt chú trừ tà, ngón tay chỉ vào thanh kiếm, tờ giấy gấp thành kiếm kia lập tức lắc lư lay động!
Mũi kiếm nhọn nâng lên nâng xuống, hệt như có người đang dùng sợi dây khống chế. Sau khi liên tục lắc lư vài cái, nó đột nhiên chỉ thẳng về phía trang viên lớn ở phía trước.
A Cẩu thấy thế thì nhíu mày, kinh ngạc hỏi: "Anh Cửu, trong đó có đồ bẩn à?"
"Ừ!" Tôi gật đầu nói: "Nơi này có điều bất thường, cẩn thận đấy! Lát nữa anh đi sau tôi, đồng thời cũng phải chú ý đến tình hình xung quanh tôi nữa. Trận gió lạ vừa rồi thổi từ bốn phương tám hướng tới, điều này chứng tỏ ở đây có không ít thứ bẩn đâu!"
"Anh Cửu yên tâm, cứ giao phía sau cho tôi là được!" A Cẩu nặng nề gật đầu, tôi cười rồi bước về phía trang viên trước mặt.
Càng đến gần trang viên nọ, tôi lại càng phát hiện âm khí rất nặng! Nhưng âm khí này cũng không phải âm khí ngất trời, so với âm khí ở thôn Ma Câu trước kia, thì nó chỉ là múa rìu qua mắt thợ, hình như chỉ là oán quỷ bình thường mà thôi!
Tôi có thể cảm nhận được bọn chúng ở xung quanh, nhưng không lên tiếng, sợ kinh động đến thứ ở bên trong trang viên. Đến khi tôi rút kiếm Long Uyên ra, oán quỷ xung quanh lập tức sợ hãi bỏ chạy.
Bọn chúng vừa chạy hết, cái cảm giác âm lãnh kia cũng lập tức biến mất!
Lúc này tôi cũng vừa hay nhìn thấy rõ dãy nhà dài trước mắt, đó là một loại nhà cổ điển hình, toàn bộ đều lợp ngói. Trông niên đại của ngôi nhà thì ít nhất cũng phải có hàng trăm năm lịch sử!
Trước cửa còn có một bức tường ngăn bảo vệ, bao phủ một diện tích rất rộng, hẳn là một hộ gia đình lớn! Xung quanh nhà cũng có rất nhiều cây cối, nhưng tất cả đều đã bị đốn hết, còn lại toàn là gốc cây.
Nếu bỏ qua diện tích phòng ốc mà nói, khi nhìn vào trông có chút hoang tàn.
Tôi nhìn thoáng qua cái đèn trời da người được thả từ trong phòng ra, có một sợi dây thừng rất to cố định cái đèn kia lại. Thỉnh thoảng có cơn gió thổi tới, lồng đèn trên không trung bị thốc kêu ù ù.
Ngay cả sợi dây thừng cố định cũng bị kéo căng phát ra từng tràng âm thanh 'kẽo kẹt', như thể chiếc đèn trời da người đó có thể bị kéo đứt bất cứ lúc nào.
"Anh Cửu, sao tôi lại thấy càng ngày càng lạnh nhỉ?! Mà quái lạ, tại sao tôi lại cảm giác trong lòng càng ngày càng bức bối, giống như vô hình muốn phát điên ấy!" Lúc này, A Cẩu ở phía sau tôi bỗng nhiên thốt lên như vậy.
A Cẩu là một cao thủ trộm mộ lợi hại, nhưng đối với tà vật như quỷ hồn thì anh ta chỉ được tính là mới nhập môn thôi.
Tôi cũng cảm thấy xung quanh ngày càng lạnh, nhưng không phải là loại lạnh thấu xương, mà là cái lạnh triền miên không dứt. Giống như A Cẩu nói, nhiệt độ ngày càng trở nên lạnh hơn, tôi cũng cảm thấy nội tâm mình bắt đầu bức bối, hơn nữa còn thấy nóng nảy một cách khó hiểu!
A Cẩu đang đợi câu trả lời của tôi, nhưng bây giờ trong lòng tôi cũng không dám chắc. Quỷ hồn bình thường chắc chắn không thể mê hoặc được tâm cảnh của tôi, trừ phi là thứ khác khó đối phó hơn.
Tôi lấy bùa ra, mở Thiên Nhãn. Thiên Nhãn vừa mở, tôi lập tức bị đồ vật xung quanh căn nhà cổ kính này thu hút!
Không phải âm hồn, cũng không có hồn thể, mà là từng luồng oán khí màu trắng xoay quanh căn nhà. Nhưng dường như có thứ gì đó trong ngôi nhà đang trấn áp, khiến những oán khí kia không thể xâm nhập vào dãy nhà cổ này.
Oán khí khác với âm khí, âm khí có thể ngưng tụ thành hồn thể, cũng chính là âm hồn ác quỷ. Còn oán khí này là nỗi oan khuất, không cam lòng của con người trước khi chết chết.
Sau khi người đó qua đời, những oán khí kia sẽ rời khỏi cơ thể. Có điều oán khí bình thường, một khi gặp phải ánh nắng mặt trời sẽ tan biến, căn bản không thể làm được gì! Nhưng hiện tại quanh căn nhà cũ này có nhiều oán khí như vậy, nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn.
Cho dù những oán khí này không thể nhập vào người, nhưng cũng sẽ ảnh hưởng đến tâm tình người sống. Oán khí quấn thân, lâu ngày, không chết cũng phát điên!
Đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp phải nhiều oán khí như vậy, xua tan thì chắc là không được rồi, chỉ có siêu độ thôi. Mà xét từ tình hình hiện tại, hẳn là chủ nhân của căn nhà cũ này trêu chọc phải thứ gì đó không nên dây vào, nên mới dẫn tới oán khí quấn thân.
Sau khi nhận ra điều này, tôi mới bảo A Cẩu: "A Cẩu, gõ cửa hỏi đường, đừng làm kinh động đến đồ bẩn xung quanh nhà!"
"Vâng, Anh Cửu!" A Cẩu gật khẽ, bật người qua bức tường ngăn cao cỡ nửa người đi vào.
Tôi trấn giữ ở phía sau cho anh ta, đề phòng trường hợp bất trắc. Nhưng sau khi A Cẩu nhảy vào, còn chưa đi tới cửa căn nhà cũ đã nhanh chóng ngừng lại, quay đầu nhìn về phía tôi.
Khoảng cách của chúng tôi rất gần, tôi có thể trông thấy mặt anh ta nhăn tít lại, trông có vẻ vô cùng đau khổ.
Tôi còn chưa kịp phản ứng, A Cẩu đã chỉ về phía cửa, nhỏ giọng bảo, "Anh Cửu, mùi xác chết trong phòng này nặng quá!"

Bình Luận

0 Thảo luận