Ngay lúc mở mắt ra, tôi thấy mình đang trôi lơ lửng dưới dưới đáy nước sâu! Mà xung quanh tôi lại được bảo vệ bởi một bức màn trong suốt, nó như thể một kết giới do chân khí Huyền Chân ngưng tụ thành.
Tôi quan sát xung quanh, lập tức giật mình, tất cả đều là thủy quỷ thi hầu, chúng vây quanh tôi dày đặc, những khuôn mặt tái nhợt kia đều đang nhìn chằm chằm vào tôi, như thể sẵn sàng lao tới ăn thịt tôi bất cứ lúc nào.
Tôi bắt đầu hồi tưởng lại những gì đã xảy ra trước đó, có lẽ là tôi bị con Cửu Đầu Sư ném xuống sông. Và trong lúc tiềm năng sinh tồn bộc phát, thì vừa hay thức tỉnh được một tia hồn thức cuối cùng của tổ sư gia để lại trong cơ thể!
Thật tình cờ, tôi cũng được thừa hưởng những đạo ấn cùng chỉ quyết mà tổ sư gia để lại.
Tôi liếc nhìn xung quanh, không trông thấy Vương Lỗi. Trong lòng lo lắng cho anh ta, tôi bèn nhảy lên trên, bơi thẳng về phía mặt nước. Kỳ lạ thay, ấy vậy mà khi tôi bơi lên, những con thủy quỷ thi hầu dưới chân cũng không dám đuổi theo.
Chắc là chúng e sợ con Cửu Đầu Sư kia!
Ngay sau khi bơi lên khỏi mặt nước, tôi lập tức bị thu hút bởi cảnh tượng trên bờ. Vương Lỗi cưỡi Hắc Long, đang cùng một người nữa một trước một sau tấn công con Cửu Đầu Sư.
Tôi nhìn kỹ hơn mới thấy rõ, người kia chính là Tử Long!
Không chỉ vậy, ngoài khoảng cách an toàn của cuộc chiến còn có rất nhiều người. Người đứng đầu là một phụ nữ lớn hơn tôi tầm hai, ba tuổi, có chút quyến rũ, trông rất đẹp, mang cho người ta một vẻ đẹp rất tri thức!
Cô ta khoanh tay trước ngực, ánh mắt như đang nhìn về phía Tử Long. Mỗi nụ cười, mỗi cái nhăn mày, tất cả đều vô cùng quyến rũ, đa tình! Mà bên cạnh cô ta, chính là Diệp Chu Tinh.
Không khó để đoán ra thân phận của cô gái này, chắc chắn đó chính là chưởng giáo Lý Tiêu Vũ của phái Luyện Đan! Và người phía sau mà cô ta dẫn theo, hẳn là đệ tử trong phái Luyện Đan của cô ta.
Còn những người khác, có lẽ là những người tu đạo đến để tìm Thần mộ. Tôi liếc sơ qua, ít nhất hai bên trái phải cũng có khoảng bốn, năm mươi người.
Xem ra, tất cả đều đã tới! Náo nhiệt rồi đây.
Có điều tôi vẫn không thấy Đông Tử với lão quỷ đâu, chẳng lẽ bọn họ còn chưa tìm được Thần mộ? Hay là gặp chuyện gì rồi?
Khi tôi bơi về phía bờ, đúng lúc Vương Lỗi bị đuôi con Cửu Đầu Sư quét trúng, bay về phía tôi. Sau khi cơ thể linh hoạt lộn vài vòng trên không trung, thì anh ta vững vàng đáp xuống bờ.
Vừa trông thấy tôi bò từ dưới nước lên, anh ta đã cười toe toét, "Lỗi gia tôi còn sợ cậu bị lũ thủy quỷ thi hầu kia ăn rồi chứ, nhưng mà, trông có vẻ, anh Cửu đột phá rồi nhỉ?"
Tôi mỉm cười, trong lòng biết rõ, chắc chắn tất cả những chuyện này đều là do anh ta cố ý sắp đặt. Anh ta làm như vậy là để nâng cao đạo hạnh của tôi. Bởi vì so với bọn họ, thì đạo hạnh của tôi thực sự kém quá xa!
"Lỗi gia, cảm ơn anh!" Tôi nhìn anh ta, nghiêm túc nói.
Vương Lỗi cười ha hả, đáp: "Anh Cửu à, người nhà cả mà, đừng khách sáo!"
Mà ngay khi anh ta vừa dứt lời, Tử Long cũng bị chấn ngã bay tới. Vương Lỗi xông lên, túm lấy anh ấy, nhờ vậy Tử Long mới không bị rơi xuống sông.
Sau khi đứng vững, Tử Long mới kinh ngạc nhìn tôi, sau đó nhoẻn miệng cười, lộ ra nụ cười quen thuộc đã lâu không thấy, vẫn rực rỡ tỏa nắng như vậy, đó là nụ cười khiến tôi cảm thấy ấm áp từ khi còn nhỏ.
Tôi đối mặt với anh ấy trong vài giây, rồi cũng cười lên theo, cắn môi nói, "Tử Long, em trưởng thành rồi, giờ có thể sóng vai cùng anh, bất kể sống chết!"
"Ừ!" Tử Long ừ một tiếng, nhẹ nhõm nở nụ cười: "Sơ Cửu, em lớn thật rồi, không còn là thằng nhóc cần anh bảo vệ nữa!"
"Anh Cửu, anh Long, quay về rồi hàn huyên chuyện cũ sau, giờ giải quyết con súc sinh này trước đã! Ba anh em chúng ta, đến lúc chung tay làm nên chuyện lớn rồi nhỉ! Làm thịt con súc sinh này, Lỗi gia tôi hầm một nồi canh sư tử cho hai người! Có làm hay không?"
Vương Lỗi nói rồi giơ nắm tay ra, ánh mắt nhìn về phía tôi và Tử Long. Ba người chúng tôi cùng mỉm cười, ba bàn tay chồng lên nhau, nói lớn: "Anh em đồng lòng, sắt cũng bẻ được! Làm!"
Ngay sau khi tiếng nói vừa dứt, ba chúng tôi tách ra, bao vây con Cửu Đầu Sư từ ba hướng. Đầu của con sư tử đã mọc trở lại, chín cái đầu sư tử không ngừng lắc lư, theo dõi mọi động thái của chúng tôi.
Vương Lỗi dẫn đầu phát động công kích, Hắc Long giữa không trung lần nữa bổ nhào xuống, quấn lấy thân thể con Cửu Đầu Sư. Chín cái đầu của con sư tử đồng thời mở miệng, ngoạm vào người Hắc Long.
Mỗi cú ngoạm con sư tử cắn xuống, cơ thể Hắc Long lại phai nhạt đi rất nhiều. Mà nhân lúc này, Vương Lỗi bắt đầu kết ấn. Tử Long cũng không nhàn rỗi, phun một ngụm máu tươi lên bút Thiên Sư.
Sau đó nhanh chóng vẽ một tấm bùa Thần Châu, bùa Thần Châu nhanh chóng hóa thành vô số thanh trường kiếm sắc bén, nhao nhao đâm về phía thân thể con Cửu Đầu Sư!
Tôi cũng không dám chậm trễ, hai tay nhanh chóng tạo kết ấn, sau khi kết ra Thiên Cương ấn, lại lập tức đổi thành Thiên Sư chỉ! Thiên Sư chỉ vừa chỉ một cái, một luồng chân khí Huyền Chân mạnh mẽ, bắn về phía bụng con Cửu Đầu Sư!
Pháp thuật của ba người chúng tôi gần như được đồng thời đánh ra, chỉ cách nhau khoảng một hai giây! Pháp thuật của cả ba cùng nổ tung trên người con Cửu Đầu Sư, kèm theo từng tràng tiếng nổ đinh tai nhức óc!
Cửu Đầu Sư cũng hoàn toàn điên cuồng, không ngừng lắc lư cơ thể khổng lồ của mình! Nhưng trên người nó đã bị nổ tung thành những lỗ máu vô cùng nổi bật, máu chảy dọc theo vết thương, ồ ạt rơi xuống đất.
Tôi có thể thấy, lúc này mắt của Cửu Đầu Sư đã hoàn toàn đỏ rực. Mà lúc nó đang vùng vẫy điên cuồng, tôi thấy nó đã ngắm trúng tôi, ngửa cổ lên trời phát ra tiếng gầm thảm thiết, nổi điên lao về phía này.
Tôi vội vàng lui về sau một bước, hai tay lật nhanh, thân thể đột nhiên chấn động, toàn bộ ba đạo chân khí Huyền Chân trong đan điền bộc phát ra ngoài. Cảm nhận được nguồn năng lực mạnh mẽ này, tôi nhanh chóng kết thành Thiên La Địa Võng quyết!
Những chỉ quyết và đạo thuật này được giải phóng hoàn toàn dựa vào ký ức sâu trong đầu. Hai bàn tay chắp lại với nhau, ngón trỏ và ngón giữa áp sát, mạnh mẽ chỉ về phía con sư tử!
Đột nhiên, chân khí Huyền Chân điên cuồng bộc phát, hóa thành vô số đạo khí tức, ùn ùn ép về phía Cửu Đầu Sư.
Khi đè ép tới, những luồng khí này tạo thành một mạng lưới khổng lồ, vừa vặn bao phủ con sư tử. Mà sau khi Cửu Đầu Sư bị Thiên La Địa Võng quyết của tôi bao vây, thì lập tức giãy dụa điên cuồng.
Sức mạnh kia thật sự là quá khủng bố, vậy mà lại xé rách được Thiên La Địa Võng quyết của tôi!
Lúc này, Vương Lỗi cũng xuất hiện giữa không trung, cơ thể lộn trên không, một tay chắp lại, tay kia thì hóa thành Quan Âm chưởng, mạnh mẽ nện xuống con Cửu Đầu Sư.
Còn chưa công kích đến chỗ con sư tử, tất cả mọi người đã nghe thấy từng đợt tiếng sấm sét ầm ầm! Tiếng sấm sét này phát ra từ lòng bàn tay Vương Lỗi. Chiêu anh ta sử dụng là chưởng Ngũ Lôi!
Mà lúc này Tử Long cũng đã thu hồi bút Thiên Sư lại, cầm kiếm Thất Tinh, bắt đầu múa Thất Tinh kiếm bộ. Mỗi bước rơi xuống, đều để lại một vết kiếm trên mặt đất!
Đến khi anh ấy bước xong ba bộ Thất Tinh kiếm bộ, thì trên mặt đất bất ngờ xuất hiện một thần phù khổng lồ do vệt kiếm khắc ra! Dọc theo thần phù kia, tất cả đều là những vệt kiếm sắc bén!
Bùa chú do vệt kiếm khắc thành trên mặt đất trông rất kì lạ, hoàn toàn khác với những bùa chú mà chúng tôi thường vẽ. Tôi không nhìn ra được, nhưng cảm thấy bùa chú này có vẻ đặc biệt!
"Lỗi gia, dẫn nó tới đây!" Lúc này, Tử Long bỗng nhiên hô to về phía Vương Lỗi.
Vương Lỗi vốn đạng định công kích con Cửu Đầu Sư, lại lập tức lộn mèo một cái, rơi xuống bên trái con sư tử, tung mạnh một chưởng về phía bụng nó!
Trong khoảnh khắc, chỉ nghe thấy một tiếng sấm ầm ầm, con Cửu Đầu Sư lập tức bị Vương Lỗi quật ngã trên mặt đất. Uy lực mạnh mẽ của chưởng Ngũ Lôi khiến cho con sư tử lăn hai vòng trên mặt đất.
Đặc biệt là nơi bụng bị chưởng Ngũ Lôi đánh trúng đã in một vệt bàn tay cháy xém!
Nhưng hình thể của con Cửu Đầu Sư này thật sự quá khổng lồ, vẫn không thể nào dụ nó đến chỗ bùa chú mà Tử Long vẽ trên mặt đất được! Hiện tại, tôi vẫn còn đang dùng Thiên La Địa Võng quyết để nhốt con sư tử, nhưng cũng sắp không trụ được nữa rồi.
Thiên La Địa Võng quyết sắp bị Cửu Đầu Sư xé toạc, chỉ gắng gượng giữ được nó mà thôi! Giờ Cửu Đầu Sư như chó cùng giứt dậu, chắc chắn là vô cùng nóng nảy.
Tôi đã tận mắt chứng kiến sức mạnh của bùa chú mà Tử Long vẽ trên đất kia, ngay cả Quỷ Đế mà cũng có thể thu thập được. Đây là sát chiêu mạnh nhất của phái Phù Lục, hơn nữa Tử Long còn kết hợp thêm với phù chú của Thần Châu Phù Tương Tây, uy lực không cần nói cũng biết!
Kể cả con Cửu Đầu Sư này đao thương bất nhập, nhưng cũng đủ cho nó nếm mùi. Có điều, vấn đề lớn nhất bây giờ là làm thế nào để dẫn con sư tử đi vào trong bùa chú mà Tử Long vẽ!
Về cơ bản thì bây giờ chúng tôi đã tung hết chiêu ra rồi, con Cửu Đầu Sư này, khó nhằn hơn chúng tôi nghĩ nhiều.
Gào!
Ngay sau đó, con sư tử đột nhiên phát ra một tiếng gầm giận dữ! Tôi còn chưa kịp phản ứng thì đã phát hiện lông trên người con sư tử biến thành màu lửa!
Vừa nhìn đã lóa mắt, cảm giác như cả người nó đang bốc cháy!
"Chết tiệt!" Tôi còn chưa thấy rõ thì Vương Lỗi đột nhiên hô to một tiếng không ổn, sau đó cắn răng nói: "Đây là thần lực trong cơ thể thần thú thượng cổ, hiện giờ đã hoàn toàn bị chúng ta kích phát ra rồi. Giờ không dễ chơi nữa đâu!"
Lúc này sắc mặt Vương Lỗi đã tái nhợt, đây cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy vẻ mặt này của anh ta.
Thiên La Địa Võng quyết của tôi đã bị ngọn lửa trên người Cửu Đầu Sư đốt cho tan biến. Không có Thiên La Địa Võng trói buộc, con Cửu Đầu Sư nhảy một bước vọt lên giữa không trung, ngọn lửa hừng hực bao quanh cả người, nó lại ngẩng cổ lên trời gầm thét.
Tiếng gầm giận dữ đó như thể sắp làm sụp đổ cả sơn cốc này! Bây giờ tôi không nghĩ ra được pháp thuật nào khác để đối phó với nó nữa, Thiên La Địa Võng quyết vừa rồi cũng là pháp thuật duy nhất trong hồn thức của tổ sư gia có thể đối phó với hung thú!
"Mẹ kiếp, xem ra là muốn ép Lỗi gia tôi sử dụng sát chiêu chân chính rồi! Được, hôm nay Lỗi gia tôi sẽ cho con súc sinh này xem, thế nào là sức mạnh hủy diệt!"
Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Vương Lỗi lại đứng ra...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận