Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 460: Đến hết rồi

Ngày cập nhật : 2025-08-23 11:00:00
Suy bụng ta ra bụng người, nếu tôi đang ở môn phái Mô Kim mà người của Linh tộc giết cao nhân trong phái chúng tôi, chắc chắn chúng tôi sẽ trả thù bọn chúng, không quan tâm thế lực của bọn chúng mạnh đến thế nào!
Chuyện này chắc chắn không đơn giản như tôi nghĩ!
Thấy tôi đã nghĩ ra điểm này, lão quỷ nhỏ giọng nói bên tai tôi: "Sơ Cửu, tôi sợ chuyện này là do nhà họ Diệp giở trò! Cậu xem lão tổ nhà họ Diệp đi, đối xử với bọn họ rất khách sáo. Dựa vào địa vị bây giờ của nhà họ Diệp thì không cần phải khách sáo như vậy. Trong chuyện này tất nhiên có bẫy, chúng ta phải đề phòng nhà họ Diệp mới được!"
Lão quỷ nói vậy, tôi cũng nhớ lại. Lúc đó tôi ở biệt thự nhà họ Diệp nghe bọn chúng nói chuyện thì có vẻ nhà họ Diệp có ý phản chủ. Nếu đúng như lời lão quỷ nói, chắc chắn bọn họ đã thầm cấu kết với nhau.
Bây giờ làm vậy chỉ là diễn cho Linh tộc xem. Nghĩ đến đây, tôi không khỏi liếc mắt nhìn Chu Tước và Thanh Long. Bọn họ tỏ ra rất kiêu căng, nhưng lại không biết người nương nhờ vào mình đã thầm lập kế xử lý bọn họ!
Lúc những người kia dồn dập tự giới thiệu mình, tôi lại nhỏ giọng hỏi lão quỷ: "Lão quỷ, bà ba Hoàng này có xuất thân thế nào?"
Lão quỷ cười cười, đè giọng giải thích cho tôi nghe: "Gia tộc Đạo môn lợi hại nhất Đông Bắc là Đại Thần môn này. Ở đó văn hóa Đạo giáo không phát triển mạnh lắm. Trước kia chỉ cần gặp chuyện quỷ quái gì mọi người đều sẽ đến xin bà đồng nhảy múa trừ tà. Dần phát triển lên thì trở thành Đại Thần môn này. Thật ra bà ba Hoàng này cũng không mang họ Hoàng, đây chỉ là một cách xưng hô tôn trọng thôi. Nghe đồn bà ba Hoàng của mỗi thế hệ đều là hóa thân của Hoàng Đại Tiên! Hoàng Đại Tiên theo lời người phương nam chúng ta là chồn vàng. Trong Mã Tiên mà Đông Bắc thờ cúng, Hoàng Đại Tiên đứng đầu. Bà ba Hoàng có một số tiên thuật có thể khống chế Hoàng Bì Tử. Tôi cũng chỉ nghe nói thôi, chuyện khác thì không rõ lắm! Có điều bọn họ ở xa như vậy mà cũng đến đây, e rằng mục đích không đơn giản. Cậu cứ chờ xem, trong mấy ngày tới, các môn phái gia tộc bí ẩn của Đạo môn đều sẽ đến đây hết. Lần này hẳn là sẽ náo nhiệt lắm!"
Trong lúc lão quỷ giải thích cho tôi, cuối cùng Chu Tước cũng bước đến, đứng trước mặt những thế lực này. Hắn chắp hai tay ra sau lưng, mang thái độ rất kiêu ngạo, lạnh lùng nói: "Các người đều là gia tộc ở phương bắc, căn cứ của Linh tộc chúng tôi ở phía nam. Chúng tôi không ra tay với các người không phải là vì xa xôi, mà là vì Linh tộc chúng tôi không muốn có quá nhiều thương vong. Chung quy thì Đạo môn cũng thuộc về Linh tộc chúng tôi. Lần này các người đã đến đây thì tôi sẽ cho các người lựa chọn. Nếu các người đồng ý giúp chúng tôi đối phó với Lý Sơ Cửu, sau khi chúng tôi giải quyết được cậu ta, các người có thể tiếp tục quản lý thế lực Đạo môn ở phía bắc! Nhưng nếu các người dám chống lại chúng tôi, Chu Tước tôi dám cam đoan rằng sẽ khiến các người hoàn toàn biến mất trong Đạo môn chỉ sau một đêm!"
Chu Tước vừa nói xong, lão tổ nhà họ Diệp cũng tiếp lời khuyên bảo: "Hộ pháp nói không sai. Thế lực của Linh tộc vô cùng mạnh mẽ. Cứ chống cự thì thế nào cũng sẽ rơi vào kết cục cửa nát nhà tan! Linh tộc cũng là một nhánh của Đạo môn. Mặc dù chúng ta là đệ tử Đạo môn chính thống, nhưng nói về nguồn cội thì cũng chẳng phân biệt nhiều. Bây giờ Long Hổ tông đã bỏ mặc chúng ta, ba giáo phái lớn của Đạo môn cũng sa sút. Đạo môn sau này nhất định là của Linh tộc. Mà sau này thế lực Đạo môn không còn là ba giáo phái lớn nữa, mà là gia tộc Đạo môn chúng ta! Đạo môn đổi chủ, chỉ cần Linh tộc có thể giúp chúng ta thì sao chúng ta không quy thuận Linh tộc để chấn hưng Đạo môn!"
Lão tổ nhà họ Diệp này diễn người tốt vô cùng giỏi. Chu Tước diễn vai người xấu, hắn lại giữ thể diện cho Linh tộc, cũng tiện thể cho những thế lực phía bắc này thoát khỏi cục diện xấu hổ.
Mà sau khi lão tổ nhà họ Diệp diễn người tốt xong, người dẫn đầu phái Mô Kim lên tiếng trước: "Chúng tôi bằng lòng đi theo Linh tộc, diệt trừ kẻ gây họa Lý Sơ Cửu!"
Người của phái Mô Kim đã bày tỏ thái độ, thế lực của người này cũng tỏ thái độ theo. Nhưng tôi hiểu rất rõ bây giờ bọn họ chỉ đang giả vờ nói vậy thôi, chứ trong lòng mỗi người đều có mưu đồ riêng.
Lão tổ nhà họ Diệp này chính là cáo già trong đám đó.
Chu Tước thấy rất hài lòng. Gật đầu một cái, hắn dặn dò lão tổ nhà họ Diệp: "Lão tổ nhà họ Diệp, những thế lực này giao cho ông phụ trách!"
"Vâng thưa hộ pháp!" Lão tổ nhà họ Diệp gật đầu cung kính, sau đó đi bắt chuyện với những thế lực này.
Lúc này chúng tôi không dám đến gần Chu Tước và Thanh Long, sợ bị bọn họ phát hiện ra nên chỉ có thể lẩn vào đội quân bên cạnh. Tôi đang tìm hiểu tình hình xung quanh, vừa hay nhìn thấy Dương lão tam bị hai đệ tử Linh tộc trói vào cọc gỗ.
Tôi không dám cho Dương lão thất cứu người. Vì với cái tính xốc nổi của anh ta, sẽ rất dễ bị lộ. Nghĩ đến điều này, tôi nhỏ giọng dặn dò lão quỷ, bảo ông ta dẫn lão thợ làm vàng mã đi cứu Dương lão tam. Sau khi cứu được Dương lão tam thì hãy dẫn anh ta đến tiệm quan tài!
Lão quỷ làm việc cẩn thận, giao cho ông ta, tôi cũng yên tâm hơn hẳn. Đợi họ đi rồi, Dương lão thất mới hỏi tôi: "Anh Cửu, bây giờ chúng ta phải làm sao?"
"Đừng gấp!" Tôi cười đáp: "Chờ đi! Chắc chắn còn rất nhiều người sẽ đến trấn này, chúng ta cũng phải chờ người mình nữa. Đến lúc đó cho dù bị lộ, chúng ta cũng có thế lực để đối đầu với bọn chúng! Tiên phong của Linh tộc chỉ là một nhánh nhỏ thôi, đội quân chân chính chắc chắn còn ở sau!"
Dương lão thất ừ một tiếng, không hỏi nhiều nữa. Tiếp đó, chúng tôi bắt đầu vòng quanh trấn. Lúc di chuyển đến cổng trấn, chúng tôi chủ động bảo đệ tử đang canh gác về nghỉ ngơi, nói mình gác cổng thay cho.
Người gác cổng này là đệ tử của nhà họ Diệp, đương nhiên ước gì có người gác cổng thay cho mình. Sau khi nói vài câu cảm kích đầy dối trá, chúng liền phủi mông bỏ đi.
Bây giờ cổng trấn chỉ còn tôi và Dương lão thất canh gác. Trông coi đến giữa đêm khuya, người bên trong đã bắt đầu nghỉ ngơi, thế nhưng chúng tôi gác cổng cả đêm cũng không có ai đến cả!
Mãi đến lúc gần sáng, tôi mới thấy có khá nhiều người đến đây. Tôi chưa gặp những người này bao giờ, cách ăn mặc và trang điểm cũng khác nhau nên chắc là các gia tộc và môn phái nhỏ chưa quy thuận Linh tộc.
Sau khi bọn họ đến, lão tổ nhà họ Diệp toàn quyền phụ trách việc nói chuyện với bọn họ. Mãi đến buổi trưa, trong cả trấn gần như đều là người tu đạo. Không chỉ có đạo sĩ mà còn có thầy phép, thậm chí ngay cả người của Phật Môn cũng đến đây.
Nhưng sau đó tôi phát hiện ra mấy tăng nhân kia không phải là đệ tử cửa Phật thật, mà là năm tên hòa thượng phá giới, rượu thịt phụ nữ đều có cả, là tà tăng điển hình. Lần này bọn họ đến đây chắc là cũng muốn nương nhờ vào Linh tộc.
Tôi tính đại khái thì thế lực hiện tại của Linh tộc ít nhất cũng phải hơn hai trăm người. Muốn chống lại bọn chúng có thể nói là khó như lên trời! Nhưng tôi biết có một số người tu đạo chỉ trung lập chứ chưa thật sự quy thuận Linh tộc.
Xem ra lần này tất cả các thế lực của Đạo môn đều sẽ tụ tập đến thôn Ma Câu, không biết người của Long Hổ tông có đến đây không nữa.
Qua đến buổi trưa, Chu Tước tụ tập tất cả mọi người lại, bắt đầu ra lệnh: "Mọi người, nếu mọi người đã quy thuận Linh tộc chúng tôi thì phải làm việc cho Linh tộc chúng tôi! Chỉ cần mọi người thành tâm quy thuận thì Linh tộc đương nhiên sẽ không bạc đãi mọi người. Lát nữa chúng ta sẽ đến thôn Ma Câu. Bây giờ là buổi trưa, cũng là lúc dương khí mạnh nhất. Chúng ta phải tiến vào thôn Ma Câu trước một bước. Chờ Lý Sơ Cửu chủ động đến đây, giải quyết cậu ta xong thì nhiệm vụ lần này của chúng ta sẽ kết thúc!"
Chu Tước rất thông minh, không hề nói đến chuyện Quỷ đế. Nếu những người này biết thôn Ma Câu xuất hiện Quỷ đế, đoán chừng rất nhiều người sẽ sợ hãi mà chạy mất.
Với thủ đoạn của Linh tộc, chỉ cần bọn họ đến thôn Ma Câu thì Linh tộc chắc chắn sẽ không cho bọn họ chạy trốn. Lúc Chu Tước lên tiếng, tôi thấy đệ tử Linh tộc đã khiêng bè gỗ ở phía sau núi xuống dưới.
Sau khi chuẩn bị, Chu Tước dẫn dắt mọi người đi về phía thôn Ma Câu. Tôi vẫn luôn quan sát tình hình của Dương lão tam, người đang canh giữ anh ta là lão quỷ và lão thợ làm vàng mã.
Bây giờ họ vẫn chưa có cơ hội rời đi nên chỉ có thể đi đến thôn Ma Câu cùng với tất cả mọi người! Chúng tôi đi ở hàng sau cùng, muốn nhìn xem đám Chu Tước làm thế nào để vào được thôn Ma Câu.
Tối hôm qua, hắn đã thương lượng với Thanh Long rất lâu, chắc hẳn đã tìm được cách tiến vào thôn Ma Câu. Hoặc phải nói là bọn họ đã có cách đối phó với Quỷ đế.
Nhưng nào ngờ sau khi chúng tôi đi được một khoảng, phía sau đột nhiên có người đụng vào tôi. Tôi quay đầu lại nhìn, người này vội vàng nắm tay tôi, liên tục nói xin lỗi.
Anh ta cúi đầu nên tôi không nhìn rõ mặt. Nhưng từ cách ăn mặc và trang điểm thì chắc không phải là người của Linh tộc và nhà họ Diệp. Tôi còn chưa kịp phản ứng gì, người này đã vọt lên hàng ngũ đằng trước!
Sau khi lách qua lách lại mấy lần, anh ta chui tọt vào trong hàng, tôi cũng chẳng thấy được đầu của anh ta nữa. Nhưng lúc này tôi lại siết chặt nắm tay, không phải là vì muốn gây sự với anh ta mà là vì lúc nãy anh ta đã đưa cho tôi một tờ giấy nhân lúc nắm lấy tay tôi.
Xung quanh tôi đều là đệ tử Linh tộc nên tôi không dám mở ra ngay. Tôi chỉ có thể chậm chân lại, từ từ lùi về vị trí sau cùng của hàng ngũ rồi mới lặng lẽ mở tờ giấy này ra.
Vừa mở tờ giấy ra, tôi liền thấy trên đó viết mấy chữ nhỏ rất xấu: "Chàng trai đừng sợ, cứ việc dốc hết can đảm mà làm. Gia ở sau lưng bảo vệ cậu! Nhớ cậu... Lỗi!"
Tôi vừa thấy chữ trên tờ giấy này thì lông mày không khỏi co giật. Mấy chữ này quá xấu, xiêu xiêu vẹo vẹo thì cũng thôi đi, ngay cả bộ thủ cũng cách nhau thật xa như đang chừa chỗ cho ai ngồi vậy! Không nhìn kỹ thì chẳng nhìn ra được chữ nào!
Ngoại trừ Vương Lỗi, tôi thật sự không nghĩ ra có ai có thể viết ra chữ xấu như vậy cả? Nhất là câu "nhớ cậu, Lỗi" kia, nhìn một hồi lâu tôi cũng thấy nổi hết cả da gà, không khỏi nghĩ đến dáng vẻ không biết xấu hổ của Vương Lỗi!
Nhưng lúc này trong lòng tôi càng kích động và cảm động hơn! Bởi vì cuối cùng Lỗi gia cũng đến rồi!

Bình Luận

0 Thảo luận