Ma nữ này vừa dứt lời thì âm thanh kỳ ảo kia cũng biến mất. Đến khi xung quanh yên tĩnh trở lại một lần nữa, anh Hà mới vội vàng ôm con mình lên.
Nhắc tới cũng lạ, sau khi ma nữ kia để lại quỷ ấn trên trán thì đứa bé đó, vốn dĩ còn đang hấp hối, bỗng chốc lại khôi phục lại thần sắc bình thường. Tuy còn chưa đầy tháng, nhưng ánh mắt kia rất có hồn, có thần như một đứa trẻ mấy tháng tuổi.
Thêm vào đó, điều kỳ quái hơn là đứa bé này vẫn không hề khóc, trên mặt từ nãy đến giờ vẫn còn vương nét cười.
Tôi bày rượu thịt lên phía trước ngôi mộ rồi cùng anh Hà xuống núi. Lúc này anh Hà có vẻ rất nhẹ nhõm, lúc đi trên đường anh ta có hỏi tôi: "Đạo trưởng, ma nữ này liệu có theo con trai tôi cả đời không?"
Cái này tôi cũng không rõ lắm, người kết âm hôn trên đời này không ít, nhưng không có ai biết được kết cục cụ thể. Nhưng chuyện này khác với việc nuôi tiểu quỷ. Đa số người nuôi tiểu quỷ là vì theo đuổi công danh lợi lộc, nhưng đến cuối cùng hầu hết đều bị phản phệ lại, kết cục báo ứng cực kỳ thê thảm.
Kết âm hôn cũng được coi là một loại nhân duyên. Tuy nhiên, nhân duyên này không được trời cao chúc phúc bởi vì có một chút ý tứ đi ngược lại với trời. Nhưng cái thứ duyên phận này nói chung chẳng thể nói rõ được, bất kể là phàm nhân hay tiên gia.
Tôi trầm tư một lúc rồi đáp: "Anh Hà, chuyện như này cũng là một loại duyên phận. Có thể cô ta sẽ đi theo con trai anh cả đời, hoặc cũng có thể cô ta sẽ rời đi. Nhưng tất cả những điều này đều là tạo hóa và vận mệnh của họ. Anh phải nhớ kỹ một điều, lần này cho dù đã nhặt được về một mạng cho con trai anh thì anh vẫn không thể nuôi nổi thằng bé. Sau khi giải quyết xong chuyện này, nhất định phải đưa nó đến đạo quan, như vậy mới có thể hóa giải lời nguyền của quỷ trên người nó hoàn toàn!"
Anh Hà hẳn là đã nghĩ thông suốt nên gật đầu cười: "Đạo trưởng yên tâm đi, chỉ cần thằng bé có thể sống sót, cho dù nó không thể chăm sóc chúng tôi thì tôi cũng đã mãn nguyện rồi."
"Được." Tôi đáp lại, tiện thể nhắc nhở: "Còn cả lời hứa lúc trước, sau khi cô gái này bái đường thành thân với con trai anh, nhất định phải tìm cho cô ấy một ngôi mộ mới rồi chôn cất lại lần nữa. Điều đã đồng ý với người chết thì nhất định phải làm được, đây là lời hứa và cũng là lễ nghi!"
"Đạo trưởng xin cứ yên tâm, chờ giải quyết được hết chuyện này, tôi nhất định sẽ đi làm ngay lập tức, tuyệt đối không dám qua loa!" Anh Hà vỗ ngực đảm bảo.
Sau khi nói chuyện một lúc, hai chúng tôi trở về nghĩa trang. A Cẩu và chị Hà đang chờ chúng tôi ở gian nhà chính, sau khi thấy chúng tôi quay về, chị Hà xông ra ngay lập tức.
Trên mặt chị ta nặng trĩu vẻ lo lắng và mệt mỏi, thế nhưng sau khi anh Hà nói rõ rằng chuyện đã thành công, chị Hà lương thiện coi như cũng nở được một nụ cười lâu ngày vắng bóng.
Sau khi chị Hà cảm ơn một lượt, tôi bèn để chị ta đưa con về phòng nghỉ ngơi.
Tôi và A Cẩu vẫn ở lại gian nhà chính, đêm đã rất sâu. Hai chúng tôi đều không buồn ngủ, nên uống rượu tán gẫu nói chuyện.
A Cẩu hỏi tôi: "Anh Cửu, đứa bé này kết âm hôn xong về sau có ảnh hưởng gì đến nó không? Ví dụ như cưới vợ sinh con, nối dõi tông đường ấy..."
Tôi lắc đầu cười: "Nói thật là tôi cũng không biết, vận mệnh có nhiều biến số lắm! Nhưng ma nữ kia đã đồng ý kết âm hôn với thằng bé rồi thì chắc chắc sẽ bảo vệ nó cả đời. Hơn nữa, tôi có thể cảm nhận được ma nữ kia không đơn giản. Thêm cả thằng bé có mệnh cách kì lạ này nữa, nếu như sống sót, sau này chắc chắn sẽ là một người xuất chúng."
A Cẩu đương nhiên biết tướng số của thằng bé này nên cũng ừm ừm hai tiếng rồi chuyển đề tài: "Anh Cửu, giờ chúng ta chẳng biết tí gì về tình hình của Đạo môn, khéo có khi họ đều thấy chúng ta không trở về được nữa rồi ấy. Nên là chúng ta phải nhanh chóng quay về thôi."
Tôi cũng rất lo lắng đến chuyện tình của Đạo môn, hiện giờ mối tai họa ngầm lớn nhất chính là lão tổ Diệp gia. Nhưng nếu như chuyện của anh Hà vẫn không giải quyết xong thì chúng tôi chắc chắn là vẫn chưa thể về được.
Tôi nói ra suy nghĩ trong lòng, "Đến giờ Tý ngày mai ma nữ kia sẽ đến cửa. Đến lúc đó giải quyết xong chuyện, chúng ta sẽ ngay lập tức quay về. Chỉ hi vọng họ có thể kiên trì thêm một chút thời gian nữa. Lần này trở về Đạo môn chắc chắn sẽ có sự thay đổi. Tôi có một cảm giác kì quái rằng những mầm họa kia và kẻ thần bí đứng trong bóng tối đều sẽ xuất hiện!"
A Cẩu không biết những người mà tôi vừa nói nên cũng không hỏi nhiều. Sau khi hàn huyên được một lúc thì anh ta lăn ra ngủ. Tôi chẳng buồn ngủ gì nên đi ra phía bên ngoài nghĩa trang một mình.
Gió lạnh thổi khiến đầu óc tôi tức thì tỉnh táo ra kha khá. Nhìn bầu trời đêm đen kịt, trong lòng bất giác lại gợi lại những chuyện hẵng còn khiến tôi bận tâm.
Lâm Y Y đã bị người ta đưa đi, mà đến giờ cũng chẳng có chút tin tức gì. Tử Long mang Cửu Đầu Sư và quỷ tỉ Phong Đô đi, cũng không biết Vương Lỗi có thể ngăn cản anh ấy lại hay không. Với cả mục đích của anh ấy là gì, tại sao lại phải làm như vậy? Đây là điều mà tôi mãi vẫn chưa hiểu được.
Linh tộc thua trận, nhưng Linh Trường Sinh đã được kẻ thần bí kia cứu đi. Nhưng tôi biết tính cách của ông ta, chỉ cần không chết là ông ta kiểu gì cũng sẽ đi mở phong ấn của địa ngục Cửu U.
Mục đích của ông ta hình như là để hồi sinh mẹ tôi. Tôi đã bảo Long Ngạo Thiên đi tìm mẹ tôi, cũng chẳng biết ông ta đã tìm thấy chưa nữa?
Rồi thêm cả sự xuất hiện của Âm Dương đạo Nhật Bản dạo gần đây, e là cũng chẳng có ý tốt gì. Điều tôi lo lắng nhất là họ sẽ ra tay với long mạch chính của Trung Hoa.
Bộ phận Đặc Biệt hẳn là đã từ bỏ tôi rồi, nếu không thì cũng không đến mức đến bây giờ vẫn chưa tới tìm tôi. Thêm cả phái Luyện Đan thần bí kia nữa, tôi cảm giác tất cả mọi thứ đều rất loạn, chẳng thể tìm được điểm nối nào để liên hệ chúng lại với nhau.
Nhưng chẳng hiểu sao tôi cứ có cảm giác kì quái, rằng những thứ này có mối quan hệ chằng chịt với nhau trong bóng tối.
Điều tôi sợ nhất vẫn là người thần bí kia. Hắn có thể dùng trái tim của người khác để làm giao dịch, chỉ có điều sau khi cứu Linh Trường Sinh thì vẫn chưa từng xuất hiện lại.
Nghĩ một hồi, tôi cảm thấy trọng trách trên người mình ngày càng nặng, cứ như tất cả đều đang nhằm về phía tôi vậy. Thế nhưng bực mình cái là tôi lại chẳng tìm được manh mối nào.
Tôi ngồi ở cổng nghĩa trang chừng nửa tiếng đồng hồ, trời càng ngày càng lạnh nên tôi cất bước trở về. Tĩnh tọa nghỉ ngơi cạnh bếp lò được vài canh giờ thì trời cũng đã bắt đầu hửng sáng.
Anh Hà thức dậy, làm vài món cho chúng tôi, tôi và A Cẩu cũng không nhàn rỗi, mọi người đều tất bật dán chữ Hỉ lớn màu đỏ khắp nhà, rồi treo lồng đèn đỏ, bày trí lại cao đường. Làm xong những việc này thì cũng đã đến giữa trưa.
Trong lúc đó, tôi cũng đã đi ngó qua tình hình của con trai anh Hà, thằng bé đã ổn định lại, nhưng khí đen trên trán vẫn chưa có dấu hiệu tiêu tan. Chờ đến khi nghi thức âm hôn được hoàn thành, lời nguyền của quỷ trên người thằng bé sẽ biến mất.
Mãi mới chờ được đến buổi chiều, anh Hà đã đi nấu cơm tối từ rất sớm, mà cũng chẳng có tâm trạng ăn cơm, sau khi ăn qua loa vài món đồ, chúng tôi bắt tay vào chuẩn bị cho lễ minh hôn vào giờ Tý.
Ở chỗ cửa nhà, chúng tôi trải một tấm thảm đỏ làm nền, trên cửa cũng dán chữ Hỉ lớn màu đỏ sẫm. Ngay cả đệm chăn và ga giường cũng đã được đổi thành màu đỏ.
Tôi lấy dây thừng đỏ buộc đôi nến long phượng lại, một đầu buộc vào ngón áp út của con trai anh Hà, đầu còn lại kéo đến tận mặt đất ở chỗ cửa nhà. Bên cạnh đôi nến long phượng, tôi cũng đã để một bộ đồ tân nương màu đỏ còn mới tinh.
Sau khi tất cả đã được chuẩn bị ổn thỏa, tôi mới bắt đầu đặt đôi giày thêu xuống cuối giường. Đặt giày thêu chính là bước mấu chốt nhất. Trước tiên phải dựa theo phong cách nam trái nữ phải, một chiếc giày thêu hướng về phía đứa bé ở trên giường, chiếc giày còn lại thì đặt đối diện với hướng cửa.
Sau khi làm xong tất cả những thứ này, tôi mới giải thích cho vợ chồng anh Hà: "Anh Hà, chị Hà, lát nữa hai người không được bước vào trong căn phòng này, chỉ được tìm một chỗ trốn đi. Đến khi chuyện thành công, tôi sẽ gọi hai người ra. Nhớ kĩ nhé, tuyệt đối không được hét to, nếu không là dọa cho con dâu của hai người bỏ chạy mất đấy!"
Giờ là thời khắc quan trọng nhất, hai vợ chồng đương nhiên rất để tâm, nên gật đầu bảo đảm liên tục.
Sau khi giao phó ổn thỏa, tôi bảo A Cẩu thu xếp đồ đạc, giải quyết xong chuyện này, chúng tôi sẽ lập tức trở về núi Miêu Vương.
Tôi dùng bùa Già Dương để che giấu hơi thở trên người, rồi đứng vào trong góc tối. Đèn trong nghĩa trang đều đã bị tắt, chỉ còn lại ánh sáng tỏa ra từ cây nến đỏ.
Tuy buổi tối nhìn thế này có hơi kì dị, nhưng vẫn coi như có thể cảm nhận được chút không khí của đám cưới. Đợi khoảng chừng một canh giờ, sắc trời càng ngày càng tối.
Tôi xem giờ, đã đến giờ Tý, cô ta nên đến rồi...
Quả nhiên, khi tôi vừa nghĩ đến điều này thì bên ngoài chợt nổi lên một trận gió âm rất lớn. Cửa lớn không khóa, gió âm lại thổi mạnh như vậy, nên cánh cửa chỉ cót két một tiếng là đã bị mở tung.
Cửa vừa mở, một màn sương quỷ màu đỏ từ ngoài cửa liền tràn vào trong. Trên sàn đã trải sẵn thảm đỏ, màn sương quỷ kia liền nhanh chóng đi theo hướng thảm đỏ, dẫn vào phòng tân hôn.
Sương quỷ vừa chạm phải thảm đỏ, phía bên trên thảm ngay lập tức hiện lên hai dấu chân nho nhỏ. Tôi nhìn mà kinh ngạc, không ngờ ma nữ này lại là ma nữ cổ đại.
Bởi vì từng đôi dấu chân nho nhỏ kia gần như có hình dáng của ba tấc kim liên của thời cổ đại. Ma nữ này từ đầu chí cuối đều không lộ nguyên hình, tôi cũng không nhìn thấy diện mạo của cô ta.
Sau khi sương quỷ bay đến cửa gian phòng, cánh cửa phòng cũng cọt kẹt một tiếng rồi mở ra. Lúc này tôi mới trông thấy một bóng dáng màu đỏ đang đứng ở ngay cửa phòng.
Nữ quỷ đó mặc quần áo thời cổ đại, tóc rất dài, thả đến tận bên hông. Trên đỉnh đầu còn còn cuộn lại thành búi tóc của con gái cổ đại khi xuất giá. Nhưng bởi vì cô ta đưa lưng về phía tôi nên tôi chỉ nhìn thấy bóng lưng chứ không nhìn thấy dung mạo của cô ta.
Bóng lưng kia thoạt nhìn rất mảnh mai, tuy mặc bộ đồ cổ trang khá rộng nhưng cũng không che được dáng người thon thả của mình. Không biết dung mạo thực sự của cô ta sẽ đẹp đến mức nào nữa?
Lúc này, ma nữ kia đã nhặt sợi dây đỏ trên mặt đất lên.
Thấy vậy, tôi lập tức hắng giọng hô: "Dây uyên ương, nhân duyên dắt, một đời một kiếp hất khăn voan. Giày đối diện giường, ma lên giường, một phải một trái vào động phòng..."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận