Miếu Hải Thần nằm trong nơi sâu nhất của khe, gió to còn chưa thổi tới thì đã bị căn nhà cũ ở phía trước chặn lại rồi! Lúc nhìn thấy lão quỷ ngã trên đất, tôi không lập tức tiến lên nâng ông ta dậy mà châm ngọn đèn trên bàn trước!
Tuy rằng gió to không thổi vào được nhưng bốn phía vẫn có gió thâm nhập, châm lửa vài lần nhưng tôi không đốt đèn lên được. Cuối cùng tôi chỉ đành đóng cửa miếu lại trước, sau đó mới đốt đèn lên được.
Ngọn đèn vừa được đốt lên, trong miếu lập tức có tia sáng. Tử Long vẫn nằm trên giường, không bị sao cả. Mà lão quỷ ngã trên mặt đất, dường như đã hôn mê. Lại nhìn qua chỗ hai bà cháu kia thì đã không còn bóng dáng nữa rồi.
"Lão quỷ!" Tôi hô lên trước, thế nhưng lão quỷ vẫn không có phản ứng gì. Đợi tôi ngồi xổm xuống nâng ông ta dậy, tôi mới phát hiện trên cánh tay của ông ta cũng mọc ra vảy cá màu đen.
Vảy cá không bị ánh trăng chiếu vào, không có mủ hôi chảy ra. Tôi vội vàng dò xét hơi thở của ông ta, vẫn còn hơi thở, chỉ là hơi suy yếu thôi.
"Lão quỷ, ông mau tỉnh lại đi!" Tôi dùng sức lắc ông ta mấy lần, thế nhưng vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại. Lúc tôi dần tăng sức lên, tay của lão quỷ bỗng nhiên nhấc lên, đúng lúc chỉ vào hướng của ngọn đèn.
Động tác của ông ta rất nhanh, dường như không còn sức nữa nên lại buông xuống, cả người cũng ở trong trạng thái hôn mê bất tỉnh! Tôi không gọi ông ta nữa mà nhanh chóng suy nghĩ trong đầu!
Hiện tại lão quỷ đang ở trong trạng thái hôn mê, đây là tiềm thức của ông ta nhắc nhở tôi. Ngón tay ông ta chỉ vào hướng ngọn đèn, lẽ nào ngọn đèn này có vấn đề? Ông ta và người nuôi thi Lạc đều ăn cá vảy đen được làm khô, lúc này trên cánh tay mới mọc ra vảy cá.
Nhưng điều kỳ lạ là người nuôi thi Lạc cũng không có dấu hiệu hôn mê. Nói cách khác, cá vảy đen không làm cho người ta hôn mê. Nguyên nhân hôn mê thật của lão quỷ rất có thể là vì ngọn đèn kia.
Nghĩ lại thì càng sợ, tôi vừa nghĩ như thế liền cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy. Bởi vì ăn không quen hải sản, tôi không ăn cá vảy đen được làm khô, vì vậy bà lão kia không thể hại tôi.
Mà ngọn đèn có thuốc mê này rất có thể là dùng để đối phó với tôi. Tuy rằng đây chỉ là suy đoán của riêng tôi, nhưng tôi cũng muốn đánh cược một lần, giả vờ ngất xỉu bên cạnh lão quỷ!
Đúng như dự đoán, sau khi qua khoảng bốn năm phút, bên ngoài miếu Hải Thần bỗng nhiên truyền đến tiếng cười nham hiểm của bà lão: "Ha ha, tên cuối cùng cũng giải quyết, không còn ai ngăn cản chúng ta phản lão hoàn đồng nữa rồi. Chỉ là tôi vẫn chưa hiểu tại sao bọn họ lại xuất hiện vào lúc này? Đêm trăng tròn tháng này chính là thời cơ tốt nhất để chúng ta phản lão hoàn đồng sau sáu mươi năm! Người dân trong thôn Trường Thọ này đã sớm bị chúng ta giải quyết xong xuôi, không ai biết được bí mật của chúng ta cả. Lẽ nào trong Linh tộc xuất hiện kẻ phản bội, truyền bí mật của chúng ta ra ngoài? Tôi thấy mấy người này chẳng phải hạng vừa, có khi nào bọn họ cũng đến đây vì Linh tộc!"
Bà lão này vừa nói xong, tôi liền nghe thấy giọng nói của bé trai kia: "Tạm thời đừng quan tâm nhiều như vậy. Chúng ta đã dùng xong sáu mươi năm tuổi thọ rồi, nhất định phải phản lão hoàn đồng trong đêm nay. Nếu không chúng ta còn phải đợi đến đêm thủy triều trăng tròn tháng sau. Da trên người chúng ta càng lúc càng nhăn nheo, nếu còn không phản lão hoàn đồng nữa thì sức sống trong cơ thể chúng ta cũng sẽ theo đó mà già đi. Đã chuẩn bị xong những người sống còn lại chưa?"
Đây là lần đầu tiên tôi nghe được tiếng nói của bé trai này. Từ lúc biết nó đến bây giờ, nó chưa bao giờ mở miệng nói chuyện. Bây giờ nghe thấy bé trai lên tiếng, quả thật đã khiến tôi vô cùng kinh hãi. Bởi vì giọng nói của nó không phải là giọng nói của trẻ con, mà là một giọng nói rất già nua.
Dường như người nói chuyện ở bên ngoài chẳng phải là bé trai mà tôi nhìn thấy, phảng phất là một ông lão già cả đang nói vậy.
Tôi đang cảm thấy kinh ngạc, bà lão kia lại nói: "Đã chuẩn bị xong những người sống còn lại rồi. Bây giờ đang chờ lực lượng của thuỷ triều xuất hiện thôi. Người của Linh tộc vẫn luôn khống chế sức mạnh thuỷ triều, cũng ràng buộc chúng ta! Đáng tiếc là không ai có thể đối phó bọn họ. Nếu không thì chúng ta có thể thoát khỏi sự khống chế của bọn họ rồi!"
"Đừng nói mấy điều này nữa, mau trói những tên này lại đi. Đợi người của Linh tộc xuất hiện, chúng ta lập tức phản lão hoàn đồng!"
Giọng nói của bé trai có vẻ trách mắng, giống như thân phận của hai người đã trao đổi lại vậy. Tôi có cảm giác như bà lão mới là vai dưới, bé trai kia mới là bề trên. Nếu không thì bé trai tuyệt đối sẽ không nói với bà lão bằng giọng điệu thế này.
Mà điều khiến tôi ngạc nhiên và mừng rỡ nhất là, từ trong lời của bọn họ có thể nghe ra được bọn họ quả thật có liên quan đến Linh tộc. Bọn họ nói về lực lượng thủy triều, lại nói Linh tộc khống chế luồng sức mạnh mạnh mẽ này, còn nói bọn họ bị Linh tộc khống chế.
Nghĩ vậy, chắc chắn là bà lão này và bé trai kia đang làm việc giúp Linh tộc. Cũng có thể bọn họ chính là người bảo vệ lối vào Linh tộc!
Nhưng điều khiến tôi hiếu kỳ nhất là thuật phản lão hoàn đồng mà bọn họ nói. Hiện tại tôi đã có thể xác định da người bị lột ra nằm bên dưới giường đá nhất định là do bọn họ để lại.
Trên thế gian này có quá nhiều pháp thuật thần kỳ, tôi cũng được chứng kiến không ít pháp thuật và tà thuật, thế nhưng còn chưa từng được thấy thuật phản lão hoàn đồng này. Mẹ của Y Y dựa vào âm cổ để ăn cắp tuổi thọ của các cô gái trẻ, đây không tính là thuật trường sinh gì, chỉ là tà thuật để sống tạm mà thôi.
Thuật phản lão hoàn đồng mà bà lão này và bé trai kia nói, tám phần cũng là tà thuật.
Tôi còn đang trầm tư, bà lão đã đẩy cửa bước vào, trên tay bưng một ngọn đèn. Tôi híp mắt nhìn, đúng lúc nhìn thấy khuôn mặt vàng như nghệ nhưng lại không có nếp nhăn. Nhất là nụ cười âm u trên mặt bà ta, bị ánh đèn vàng tối chiếu lên thì càng khiến người ta run rẩy trong lòng!
Trên bả vai của bà ta có đeo một vòng dây thừng to bằng ngón cái. Lão quỷ đang ở gần bà ta nhất. Lúc đi đến trước mặt lão quỷ, bà ta đá cho ông ta một cước, sau đó mới cười lạnh nói: "Lão già thối tha này, còn dám giở trò trước mắt tôi sao? Ông cho rằng thủ đoạn thử độc bằng ngân châm đó mà tôi lại không thấy à? Ha ha, đúng là nực cười. Cá khô kia chính là cá vảy đen, chỉ cần ăn vào thì ông sẽ phải chịu đựng cơn đau do oán linh nguyền rủa. Đừng trách tôi độc ác, muốn trách thì trách ông xông vào thôn Trường Thọ này. Thôn Trường Thọ, chỉ có người chết mới có thể rời đi!"
Lời sau đó của bà ta rất hung dữ. Vừa dứt lời, bà ta dùng dây thừng trói lão quỷ lại. Sau khi trói chắc ông ta, bà ta lại đến trói tôi. Bà ta cũng đá tôi một cước trước, sau đó hung dữ lẩm bẩm: "Cậu cho rằng không ăn cá vảy đen thì có thể tránh thoát được sao? Ha ha, không ai có thể thoát khỏi tay tôi đâu. Thuốc mê trong nhà này là tôi chuẩn bị cho cậu đấy!"
Lúc này bà lão hoàn toàn giống như một kẻ điên, cứ lẩm bà lẩm bẩm rồi trói tôi lại. Sau khi cột chắc, bà ta lại cùng kéo tôi và lão quỷ ra ngoài.
Tôi và lão quỷ không tính là nhẹ, người đàn ông nam tử trưởng thành muốn di chuyển chúng tôi cũng không phải việc khó. Thế nhưng nhìn vào thì bà lão này đã lớn tuổi, hơn nữa lúc kéo chúng tôi đi thì bà ta chẳng có vẻ gì là vất vả. Xem ra bà lão này cũng là cao thủ!
Tôi vẫn giả bộ đang hôn mê. Sau khi bị bà ta kéo ra khỏi miếu Hải Thần, tôi bị bà ta cột vào trên bia đá ở trước cửa nhà. Nhân lúc bà ta không chú ý, tôi lại lặng lẽ quan sát tình huống xung quanh.
Tôi vừa nhìn liền phát hiện trên những tấm bia đá còn lại đều đang trói một người. Xem cách ăn mặc của những người khác thì chắc là ngư dân ở gần đảo Trường Thọ. Trong miệng của bọn họ đều bị nhét vải bố vào, vẻ mặt ai nấy đều sợ sệt, mắt trừng to, dường như đã nhìn thấy thứ cực kỳ khủng bố vậy.
Có một số người nhát gan đang vừa khóc vừa giãy giụa. Nhưng trong miệng bọn họ đã bị lấp kín, không kêu được thành tiếng nên chỉ có thể a a a. Tôi đếm thử, cộng thêm người nuôi thi Lạc và chúng tôi thì vừa vặn là chín người sống.
Bé trai kia đứng ở giữa, hai tay chắp sau lưng, sắc mặt nghiêm túc. Nó hơi híp mắt lại, dáng vẻ trầm ổn như ông cụ non, chẳng hề có dáng vẻ của một bé trai nên có.
Sau khi nhìn thấy chúng tôi bị trói vào bia đá, lúc này nó mới lui về sau một bước, sau đó ngồi xổm xuống kéo thứ gì đó. Tiếng soạt vang lên, tảng cỏ trên đất bị nó kéo lên.
Lúc này tôi mới phát hiện tảng cỏ trên đất đó là giả. Chỉ là trên tảng cỏ phủ đầy bùn đất, bởi vậy lúc đến đây chúng tôi mới không chú ý thấy.
Đợi nó kéo tảng cỏ lên, trên đất lại xuất hiện hình vẽ mặt trời. Mà xung quanh hình vẽ mặt trời vừa vặn xuất hiện chín cái rãnh. Mà chín cái rãnh đó lại hướng đến chín tấm bia đá mà chúng tôi bị trói.
Loáng thoáng còn thấy được trên đó có vết máu khô, nhưng bị giấu rất kín. Nếu không dùng cách đào đất lên ba thước thì chẳng thể phát hiện trên đất còn có thứ này.
Trước đó tôi còn tưởng rằng những tấm bia đá này là thuật phong thuỷ dùng để bịt cửa tuyệt hậu, nhưng bây giờ xem lại thì không chỉ đơn giản là thuật phong thuỷ. Kết hợp với hình vẽ mặt trời trên đất, đây rất có thể là vu thuật của vu sư đại mạc hoặc là nghi thức thờ cúng, hoặc chính là thuật phản lão hoàn đồng mà bọn họ nhắc đến.
Nghĩ đến vu sư đại mạc, tôi lặng lẽ nhìn về phía người nuôi thi Lạc đang bị trói ở đối diện. Lúc này dường như anh ta đã hôn mê, hai ống tay áo xắn lên, có thể thấy được vảy cá chi chít trên cánh tay của anh ta!
Nhất là cánh tay trái đã bị anh ta dùng dao găm cạy ra không ít vảy cá màu đen. Máu tươi và mủ chảy dọc theo cánh tay mà nhỏ xuống đất. Cách một khoảng xa như vậy, tôi cũng ngửi thấy được mùi tanh cực kỳ hôi thối kia.
Hiện giờ tôi vẫn chưa vội ra tay là vì muốn xem thử rốt cuộc bọn họ muốn làm gì? Đồng thời, tôi cũng đang chờ người của Linh tộc xuất hiện.
Qua khoảng một hai phút, bé trai kia bỗng nhiên trầm giọng hô lên với bà lão: "Hiện tại đã qua giờ tý, người của Linh tộc sẽ xuất hiện! Bà vào trận trước đi, tôi giúp bà phản lão hoàn đồng!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận