Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 377: Sức mạnh của kim thân

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Bọn chúng hoàn toàn không ngờ chúng tôi lại đột nhiên xuất hiện thế này. Lúc này, rõ ràng Bác Diệp đã đặt hết tâm tư vào kim thân của tổ sư gia. Mấy con hát của đoàn kịch đang áp giải dân làng, cũng bị kim thân thu hút sự chú ý, hoàn toàn không phát giác chúng tôi đã mai phục gần đó.
Tốc độ của chúng tôi rất nhanh, không phải men theo bậc thang đi xuống mà là một bước phóng xuống dưới. Chúng tôi vừa nhảy xuống, mấy con hát áp giải dân làng lập tức phản ứng lại ngay.
Chúng vừa quay đầu nhìn thấy, sắc mặt lập tức trắng bệch. Còn chưa kịp phản kháng, tôi đã phóng tới trước mặt chúng, nhấc tay bổ đao, đánh mạnh vào gáy, khiến chúng ngất ngay tại chỗ.
Hà thiên sư thân thủ kém hơn, nhưng nếu đối phó với bọn chúng thì dư sức. Có điều hắn ra tay tàn nhẫn, có hai con hát muốn phản kháng đã bị hắn một dao kết thúc tính mạng.
Chỉ trong chớp mắt, chúng tôi đã giải quyết xong những kẻ uy hiếp trước mắt. Bác Diệp đã phản ứng lại từ sớm, nhưng ông ta không dám xông tới, không có gì để uy hiếp. Trước mặt tôi, ông ta không còn sức phản kháng nữa.
Ông ta vẫn nhìn tôi bằng ánh mắt căm thù, hận không thể ăn thịt tôi, uống máu tôi. Tôi xông tới trước mặt ông ta, nhếch mép cười đầy nguy hiểm, không lên tiếng, trong lòng thầm nhủ: Lần này xem ông chạy thoát đằng nào?
Tôi đỡ Huyền Khổ đại sư đứng dậy trước. Lúc này, Huyền Khổ đại sư vẫn còn kinh ngạc vì không ngờ tôi vẫn sống sót. Sau khi bình tĩnh lại, ông ấy mừng rỡ, yên tâm cười: "Thiện có thiện báo, A di đà Phật!"
Huyền Khổ đại sư tu vi không thấp, vừa rồi bác Diệp đánh một chưởng căn bản không thể khiến ông ấy bị thương nặng. Sau khi ông ấy đứng lên, tinh thần vẫn hăng hái như trước.
Tôi thấy Huyền Khổ đại sư không có gì trở ngại, mới sắp xếp: "Hà thiên sư, phiền ngươi đưa những dân làng này về. Còn nữa, Huyền Khổ đại sư, miếu Bồ Tát vẫn có người của gánh hát quỷ canh giữ, tôi sợ một mình Hà thiên sư không thể ứng phó được, hy vọng ngài có thể ra tay giúp đỡ!"
"A di đà Phật, thí chủ cứ yên tâm làm việc của mình. Những chuyện khác giao cho bần tăng!" Sau khi nói xong, ông ấy chắp tay hành lễ Phật, rồi cùng Hà thiên sư đưa dân làng rời khỏi sơn động.
Hà thiên sư không yên tâm về tôi, đi lên bậc thang, lại quay đầu nhắc nhở tôi một câu: "Đạo huynh, lão già đó gian manh xảo quyệt, ngàn vạn lần phải cẩn thận! Nên giết thì giết, đừng mềm lòng!"
"Ừ." Tôi cười bảo: "Đi nhanh đi! Những gì ông ta nợ tôi, có mười cái mạng cũng không trả đủ!"
"Được rồi." Hà thiên sư nghe tôi nói xong thì yên tâm dẫn dân làng đi. Thấy họ biến mất khỏi cửa động, tôi mới nhìn bác Diệp, không nôn nóng hoảng loạn, bắt đầu kể tội của ông ta: "Năm đó ông âm thầm gây xích mích giữa ông nội tôi và Chu Bát Tự, hại họ khổ sở, khiến Chu Bát Tự sống trong đau khổ thù hận, cũng làm ông nội tôi tự trách ngày này qua tháng nọ, dùng tà thuật và cổ thuật hại chết cả nhà người nuôi dưỡng tôi và cả mẹ tôi. Còn nữa, trước đó ở chợ quỷ, nhân lúc tôi đánh nhau với Bạch Hổ hộ pháp của Linh tộc, ông lén đâm tôi một dao. Nếu không phải Thanh Long thấy ngọc bội của tôi, biết được thân phận của tôi, rồi dùng quỷ đan cải tử hồi sinh cứu tôi một mạng. Bằng không, e rằng bây giờ tôi chỉ còn là một cái xác thối rữa! Từng mối thù nỗi hận này, tôi đều ghi nhớ rõ ở đây!" Nói tới điều này, tôi vỗ mạnh vào lồng ngực mình. Tôi muốn nói với bác Diệp, tất cả thù hận đều khắc sâu trong tim tôi, vĩnh viễn không biến mất.
Mỗi lần nhớ đến những thù hận này, tôi không có cách nào kiểm soát được cơn phẫn nộ trong lòng mình. Tất cả những điều này đều là do ông ta gây ra, hại ông nội khổ cả đời, cũng hại chúng tôi cả đời này sống trong khổ ải.
Mối thù hận sâu như biển, nếu không chém đầu ông ta, thì tôi phải ăn nói thế nào với họ?!
Lúc này, bác Diệp đứng trước kim thân của tổ sư gia, thần sắc thả lỏng, tỏ ra hối hận, nói: "Hồi đó tôi nên giết cậu, chí ít cũng không để cậu trở thành trở ngại lớn cho tôi. Là tôi quá sơ suất, lấy đá đập chân mình! Nói thật lòng thì, tôi sống hơn nửa đời, cậu là người tôi thấy khó đối phó nhất. Ai chọc tới cậu thì sẽ phải sống trong ác mộng! Cho dù có là Linh tộc, cũng sẽ bị cậu làm cho điên đảo!"
Thấy bác Diệp nói chuyện mềm mỏng, nhưng tôi không hề đồng tình thương cảm chút nào. Giết ông ta, tôi mới có thể giải thoát hoàn toàn!
Tôi cười khẩy, nói: "Bác Diệp, cả đời này ông đều sống trong danh lợi. Ông muốn trở thành giáo chủ Huyền Chân giáo, muốn trở thành người đứng đầu Đạo môn. Nhưng thủ đoạn của ông quá đê hèn, nên giết! Người tính không bằng trời tính. Ông cho rằng ông có thể khống chế vận mệnh của tôi, nhưng lại không biết, chính ông trời để tôi sống tiếp hết lần này tới lần khác, mục đích chính là muốn tôi thay trời hành đạo, giết ông, tên cẩu tặc này!"
"Thắng làm vua, thua làm giặc, chẳng cần bàn đúng sai!" Bác Diệp cười khẩy: "Tôi biết tôi không phải đối thủ của Lý Sơ Cửu cậu, nhưng cậu giết tôi, cậu cũng sẽ chết! Tôi tin chắc cậu sẽ không ra được khỏi Bồ Tát Man này, người của Linh Tộc đã tới đây rồi. Cậu cứ quấn lấy tôi không tiếc mạng sống thế này, lão tổ của Diệp gia, tứ đại hộ pháp của Linh tộc đều giết cậu dễ như trở bàn tay! Cậu đừng có đắc ý, tôi sẽ ở dưới Địa phủ chờ cậu!"
"Ha ha, vậy hả?" Tôi khinh thường cười lạnh: "Ông thật sự cho rằng tôi vẫn là Lý Sơ Cửu của ngày xưa sao? Mặc dù tôi không có cách đánh bại họ, nhưng họ muốn giết tôi cũng chẳng phải chuyện dễ dàng gì. Tôi sẽ khiến ông ở Âm tào Địa phủ nhìn thấy, tôi đưa từng người bọn họ xuống Địa phủ làm bạn với ông ra sao. Diệp gia hại chết dân làng của thôn Tiểu Nghĩa, hại chết chị Tuyết Mai, tôi sẽ ra tay với Diệp gia đầu tiên! Sau đó là Linh tộc, ông sẽ tận mắt nhìn thấy tất cả! Kẻ ức hiếp tôi, nhục mạ tôi, tôi sẽ giết hết!"
Giọng nói của tôi hoàn toàn bùng ra sát khí. Tay cầm dao găm, sắc lạnh bén ngót, bác Diệp run rẩy, cắn răng quát: "Lý Sơ Cửu, cậu đừng có đắc ý quá. Cậu muốn giết tôi, cũng phải xem thử cậu có bản lĩnh đó không đã!"
Bác Diệp vừa dứt lời, tôi thấy ông ta quay phắt người, đồng thời lấy đại ấn Huyền Chân ra, ấn mạnh lên kim thân tổ sư gia. Tức thì một luồng kim quang bắt đầu phủ khắp nơi.
Kim sắc của tổ sư gia cùng với đại ấn Huyền Chân, đồng thời phát ra kim quang chói mắt. Khi kim quang hoàn toàn chiếu sáng cả sơn động, cả sơn động như được bao phủ trong kim quang ấm áp.
Giây tiếp theo, một cảnh tượng thần kì đã xuất hiện. Trên vách tường của sơn động, hiện lên vô số phù văn kim sắc còn có thần chú kim sắc. Tôi vừa thấy nó thì kinh ngạc không thôi. Thứ xuất hiện trên vách tường, là thần chú và đạo thuật của Huyền Chân giáo đã thất truyền từ lâu.
"Ta mới là chưởng giáo Huyền Chân chân chính!" Lúc này, bác Diệp lại điên cuồng gào to một câu. Tiếp đó ông ta nhấc kim thân của tổ sư gia lên, hai tay đồng thời dùng sức, chỉ nghe thấy rắc rắc một tiếng.
Kim thân của tổ sư gia lập tức nứt ra, cũng không biết trận gió nhẹ từ đâu thổi tới, từ từ thổi mảnh vỡ kim sắc nứt ra thành từng luồng cát vàng.
Cát vàng bị gió nhẹ điều khiển, nhẹ nhàng chuyển động trong không trung. Cùng lúc đo, Bác Diệp há to mồm, hít một hơi thật mạnh, trực tiếp nuốt toàn bộ cát vàng mà kim thân của tổ sư gia hóa thành vào mồm.
Trong khoảnh khắc đó, bác Diệp giống như người vàng đang phát sáng, ngay cả da, lông và tóc tất cả đều biến thành sắc vàng óng ánh, giống như sắc đồng trên người Thập bát La Hán!
Ngay cả chân mày và mái tóc bạc của ông ta cũng đều biến thành màu vàng. Lúc này, ông ta như đã hoàn toàn biến thành hóa thân của tổ sư gia.
Điều khiến tôi cảm thấy nặng nề chính là, tôi có thể cảm nhận được thực lực lúc này của bác Diệp đã được tăng lên gấp mấy lần, hoàn toàn vượt qua mức của ông ta luôn rồi! Trước đó tôi không e sợ ông ta, vì thực lực của tôi có thể chèn ép được ông ta.
Nhưng lúc này tôi không cảm nhận được loại chèn ép đó, mà phát hiện hình như ông ta chèn ép ngược lại tôi. Cảm giác này phát sinh từ sâu trong nội tâm, rất ức chế!
Chiều cao thể trạng của bác Diệp không có biến hóa gì, nhưng vô hình trung trông có vẻ cao lớn hơn không ít. Tôi hoàn toàn không ngờ được, ông ta lại nuốt kim thân của tổ sư gia. Tôi bất giác hiểu ra, vừa rồi ông ta cố tình tỏ ra mềm yếu, hóa ra là để kéo dài thời gian, chính là để chờ kế thừa sức mạnh từ kim thân mà tổ sư gia để lại.
Tôi không biết tổ sư gia đã được xếp vào hàng tiên, hay đã sống bên ngoài tam giới bảy mươi hai tiên động. Nhưng đây là thân xác thịt mà người để lại, bên trong còn ẩn chứa sức mạnh to lớn của người!
Bây giờ ông ta nuốt kim thân của tổ sư gia, e là sắp được truyền thừa đạo hành khủng bố của tổ sư gia! Nếu để ông ta được được kế thừa đạo hạnh của người, thì tôi đâu còn là đối thủ của ông ta nữa?
Ngàn vạn lần không thể cho ông ta được truyền thừa đạo hạnh của tổ sư gia. Nếu không, để ông ta đi ra ngoài, chắc chắn Đạo môn lại tăng thêm một thế lực tranh đấu. Theo như những gì tôi hiểu về bác Diệp, ông ta tuyệt đối sẽ không ngừng nghỉ, nhất định sẽ dẫn dắt Huyền Chân giáo tranh đoạt vị trí đệ nhất giáo phái!
Đến lúc đó, một trận gió tanh mưa máu là không thể tránh khỏi!
Cho nên, tuyệt đối không thể để ông ta được truyền thừa đạo hạnh của tổ sư gia, nhất định phải ngăn cản ông ta!

Bình Luận

0 Thảo luận