Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 724: Tia sáng màu máu lại xuất hiện

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:27:25
Mạnh Doanh vừa nói xong, cơ thể đột ngột căng lên, phun ra máu tươi lần nữa, toàn bộ máu bắn lên trên bề mặt băng. Sắc mặt anh ta vô cùng xanh xao, trông rất yếu ớt!
"Mạnh đại ca, anh sao rồi?" Tôi lo lắng hô lên, nhanh chóng đỡ anh ta dậy. Lúc đỡ anh ta, tôi phát hiện ra cơ thể anh ta khẽ run rẩy, hai chân không đứng vững được nữa, lảo đảo vài bước mới đứng vững được.
"Sơ Cửu, tôi không sao! Chỉ là sử dụng thuật cản cốt hoán hồn tiêu hao quá nhiều tâm sức, lại cộng thêm vừa rồi tôi cố sức nghịch chuyển âm dương nên mới bị phản phệ! Để tôi nghỉ ngơi một lát, sẽ không có gì đáng lo!" Mạnh Doanh xua tay, sợ tôi lo lắng, trên mặt gượng nở một nụ cười tỏ ý không sao.
Tôi biết sự phản phệ rất nghiêm trọng, mặc dù không chí mạng, nhưng ảnh hưởng tới cơ thể không ít, đặc biệt là ảnh hưởng về phương diện tinh thần. Tôi đỡ Mạnh Doanh ngồi xuống nơi khuất gió, lại lấy ra một viên đan dược cho anh ta uống, lo lắng hỏi lại lần nữa: "Mạnh đại ca, thật sự không sao chứ?"
"Ừm!" Mạnh Doanh mỉm cười lắc đầu đáp: "Tôi nghỉ ngơi một lúc là khỏi thôi, chỉ là trong thời gian tới chắc sẽ không thể dùng lại thuật cản thi được nữa! Cũng tại tôi học nghệ không tinh, làm mất thể diện của Mã tam nương, không thể cùng lúc đuổi nhiều thi thể như vậy được! Nếu là sư phụ, bà ấy chắc chắn có thể khiến cho bầy xác kia đứng dậy lần nữa!"
Tôi thấy Mạnh Doanh tự trách bản thân, vội vàng an ủi: "Mạnh đại ca, không phải anh học nghệ không tinh, chỉ là tình hình ở đây quá nghiêm trọng. Anh chỉ thiếu một chút nữa mà thôi, nếu sư phụ anh nhìn thấy cảnh vừa xong chắc chắn cũng sẽ cảm thấy tự hào và kiêu hãnh vì anh! Vẫn là câu tôi hay nói, phương pháp luôn nhiều hơn khó khăn. Anh nghỉ ngơi cho tốt đi, chúng ta nghĩ cách khác!"
"Ừm!" Mạnh Doanh gật đầu, lập tức bắt đầu ngồi xếp bằng! Trông dáng vẻ của anh ta, chắc vẫn chưa từ bỏ. Có lẽ sau khi nghỉ ngơi, anh ta sẽ sử dụng thuật cản cốt hoán hồn lần nữa, để khiến cho những thi thể chôn dưới lớp băng kia phá băng chui ra.
Nhân lúc này, tôi cũng đi xung quanh trận pháp Hắc Bạch Âm Dương Ngư mà anh ta bày, xem xét lại lần nữa! Cây nến bên trên mặt băng không bị dập tắt, vẫn còn tỏa ra khói xanh.
Thanh kiếm tiền đồng ở ngay chính giữa, hơn nửa thanh kiếm cắm sâu vào trong lớp băng. Bắt đầu từ chỗ thanh kiếm, phía dưới lớp băng vết nứt như tơ nhện lan ra, giống như được dán xuống mặt dưới lớp băng, chỉ có duy nhất trên mặt lớp băng từ đầu tới cuối không có một vết rạn nứt nào!
Còn cả bảy đồng tiền Ngũ Đế loang lổ gỉ sét, vẫn giữ nguyên trận đồ Bắc Đẩu Thất Tinh. Về phần những thi thể nằm chồng chất bên dưới lớp băng, vẫn không hề có sự thay đổi nào, hai mắt vẫn mở to trừng trừng, đồng tử đỏ tươi, vô cùng dữ tợn gớm ghiếc!
Tôi cố gắng không nhìn vào những thi thể dưới lớp băng, bởi vì chỉ cần nhìn thêm chút nữa, tôi sẽ cảm thấy hoảng sợ, dường như có mấy chục con mắt đang giận dữ nhìn chằm chằm vào mình, nhìn đến mức khiến tôi sợ hãi!
Tôi thấy Mạnh Doanh vẫn đang điều khí, chuẩn bị thử xem có thể dùng lực để phá vỡ lớp băng hay không. Tôi quỳ trên mặt băng, chầm chậm siết chặt nắm đấm, chân khí Huyền Chân trong cơ thể nhanh chóng bộc phát, tiếp đó đấm mạnh lên trên mặt băng.
Rầm!
Chỉ nghe thấy một tiếng rầm rất to, dường như toàn bộ mặt băng đều rung chuyển. Điều đầu tiên tôi cảm nhận được là nắm tay tê dại, giống như đánh lên một khối băng cứng rắn vô cùng!
Lực của quyền vừa rồi không hề yếu, nếu là đánh vào cơ thể người chắc chắn sẽ lấy được mạng đối phương! Nhưng điều khiến tôi bất ngờ là chưởng của tôi đánh ra mạnh như vậy lại không hề có tác dụng gì hết.
Chỉ trông thấy phía dưới lớp băng lại nứt ra không ít, nhưng trên mặt băng vẫn không hề suy suyển. Nơi nắm đấm đánh xuống mặt băng cũng chỉ để lại một dấu tay màu trắng mà thôi!
"Lớp băng cứng ghê thật!" Tôi chau mày, nghiêm nghị lẩm bẩm. Dù gì lớp băng trên núi Côn Lôn này cũng là loại băng cứng kết lại trên nghìn năm, muốn dựa vào sức một mình tôi để phá vỡ lớp băng thì tuyệt đối không phải chuyện đơn giản!
Hơn nữa, tôi sợ dùng sức quá mạnh sẽ dẫn tới tuyết lở xung quanh. Đến lúc đó, không chỉ không thể đưa những thi thể này ra ngoài, còn khiến cho tôi và Mạnh Doanh chôn vùi dưới vách đá.
Chỉ có thể dùng cách của Mạnh Doanh, làm cho lớp băng cứng này bị phá vỡ từ bên trong. Cưỡng ép dùng ngoại lực chỉ gây ra hậu quả nghiêm trọng hơn mà thôi!
Nghĩ tới những nhân tố đó, tôi chỉ đành bỏ qua suy nghĩ dùng sức mạnh để phá băng. Lúc này, Mạnh Doanh cũng tỉnh lại, sau khi thấy hành động của tôi, anh ta cười nói: "Sơ Cửu, không có tác dụng gì đâu! Mặc dù lớp băng này chỉ cách những thi thể bị chôn bên trong tầm mười centimet, nhưng lớp băng đã bị đóng băng mấy chục năm rồi, lại thêm bên dưới là lớp băng nghìn năm, muốn dùng sức để phá vỡ còn khó hơn lên trời! Hơn nữa, nếu không cẩn thận sẽ gây ra núi lở! Cậu xem địa hình hai bên sườn chỗ chúng ta, dù là đã bị đóng băng cùng với dãy núi, nhưng nếu để dẫn tới cộng hưởng, sợ rằng số khối băng kia rơi xuống, cũng đủ chôn sống chúng ta!"
Mạnh Doanh cũng đã suy nghĩ tới điều này, tôi nhìn sắc mặt của anh ta, đã hồi phục hơn lúc nãy ít nhiều, không còn tái nhợt yếu ớt nữa.
Không thể không nói, đan dược mà Lý Tiêu Vũ điều chế thật sự có tác dụng cải tử hoàn sinh đối với người tu đạo chúng tôi. Đối với người tu đạo, không sợ ngoại thương nhưng lại rất sợ nội thương! Nếu bị tổn thương nguyên khí và chân khí, không nói tới việc hồi phục sẽ rất chậm, mà còn có thể ảnh hưởng tới con đường tu đạo của chúng tôi.
Vừa hay đan dược có thể phát huy được tác dụng bồi dưỡng nguyên thần. Đối với nội thương, không phải nghi ngờ gì nữa, đó chính là thần dược tốt nhất!
Tôi chưa kịp hỏi thương thế hiện tại của Mạnh Doanh, anh ta lại nói tiếp: "Sơ Cửu, cậu để tôi điều khí thêm một canh giờ! Chờ tôi dùng lại thuật cản cốt hoán hồn lần nữa, nhất định có thể phá vỡ lớp băng này!"
"Được!" Tôi mỉm cười gật đầu, khuyên nhủ: "Mạnh đại ca đừng sốt ruột, cứ từ từ nghỉ ngơi đã! Chúng ta có thời gian, anh cứ yên tâm điều khí, tôi hộ pháp cho anh!"
"Ừm!" Mạnh Doanh ừ một tiếng rồi lại tiếp tục nhắm mắt lại điều khí! Tôi nhàn rỗi cũng yên lặng theo Mạnh Doanh ngồi xếp bằng lại, nghĩ xem còn có cách nào khác nữa hay không.
Nhưng tôi vừa nhắm mắt được năm phút, phía trước đột nhiên vang lên tiếng lách tách kỳ lạ. Vừa nghe thấy âm thanh đó, tôi mở trừng mắt, theo bản năng cảnh giác xem xét xung quanh.
Nhìn quanh một lượt không phát hiện ra bất kỳ điều gì. Đến khi thu lại tầm mắt nhìn về phía trước, tôi lập tức kinh ngạc tột độ, nơi mặt băng lúc nãy Mạnh Doanh nhỏ máu xuống, không biết đã chảy vào trong trận pháp Hắc Bạch Âm Dương Ngư từ lúc nào!
Dường như là có mục đích, thuận theo mặt băng chảy vào trong chỗ kiếm đồng cắm giữa trận pháp! Thanh kiếm đồng cắm nửa thân trong lớp băng, máu vừa hay chảy theo thân kiếm vào bên trong lớp băng!
Sau khi giọt máu đỏ thẫm chảy thấm vào trong lớp băng, những vết nứt như mạng nhện trong lớp băng bắt đầu lan rộng ra. Tiếng "lách tách" kì lạ kia chính là tiếng băng nứt vỡ!
Sau khi hiểu rõ tình hình trước mắt, tôi cảm thấy nghi hoặc. Máu Mạnh Doanh phun ra, trong cái lạnh ảo giác này, hơn nữa đã hơn mười phút trôi qua, đáng lẽ phải đông lại thành băng rồi chứ.
Nhưng kỳ lạ là số máu đó không những không đóng băng lại mà còn giữ được trạng thái lỏng chảy vào trong lớp băng.
Không đúng, nhất định sắp có chuyện lạ xảy ra!
Sau khi ý thức được điều này, tôi mới chuẩn bị gọi Mạnh Doanh. Tôi vừa quay đầu lại, ai ngờ lúc này Mạnh Doanh đã mở mắt, sau khi nhìn thấy khung cảnh trước mặt cũng cảm thấy kinh hãi và bất ngờ. Sững sờ nhìn chằm chặp nửa phút mới bật thốt lên: "Chuyện gì thế này? Lẽ nào... là sư phụ, bà ấy đang giúp tôi?"
Sư phụ của Mạnh Doanh chính là Mã tam nương, một nhân vật huyền thoại của Tương Tây, nổi danh trong Đạo môn, cũng là chưởng quầy của Quán trọ tử thi ở Tương Tây! Nghe nói năm đó quân Nhật truy đuổi quân giải phóng, đã vô tình tới Quán trọ tử thi của Mã tam nương!
Mã tam nương nghe được chuyện này, trong lúc tức giận đã dùng thuật Đoạt thiên địa tạo hóa, biến các tướng quân của Nhật thành con lừa, sau đó dùng hình lăng trì từng dao xẻ thịt chúng chỉ để lại một bộ xương lừa hoàn chỉnh!
Điều đáng kinh ngạc là bộ xương lừa đó không những không chết mà còn chạy ra tung tăng trước mặt lính Nhật. Chính vì điển cố này mà Mã tam nương nổi danh Tương Tây và cũng trở thành người đứng đầu trong giới thầy phép.
Nếu lời đồn đại là sự thật, Mã tam nương có thuật nghịch thiên đáng sợ như vậy, có lẽ đã được đứng vào hàng tiên ban. Chỉ cần là tiên, thần uy của bà ấy sẽ mãi mãi ở lại trong trời đất. Chỉ cần hậu nhân của bà ấy thỉnh cầu, bà ấy sẽ ra tay giúp đỡ, cũng giống như đạo sĩ chúng tôi cầu xin thần uy của tổ sư gia vậy!
Suy nghĩ của tôi ngày càng kéo xa, lúc này Mạnh Doanh kích động đứng bật dậy, nét mặt hưng phấn, dường như không tin được tất cả những chuyện này là sự thật!
"Tách... tách"
Âm thanh rạn nứt ngày càng dữ dội chói tai, lần nữa kéo tôi về với thực tại. Tôi hoàn hồn, lập tức nhìn thấy chuyện kỳ diệu đang xảy ra trước mắt. Mặt băng cứng rắn như đá đang chầm chậm nứt ra một đường nho nhỏ.
Vết nứt lan ra với tốc độ rất nhanh, vừa vặn lấy thanh kiếm tiền đồng làm trung tâm nứt ra bốn phía. Chỉ trong nháy mắt những cây nến vốn đang đứng trên mặt băng sụp xuống toàn bộ, có cái bị rơi vào trong khe nứt, có cái đổ ngay ra nền đất.
"Sơ Cửu, xem ra lần này ông trời giúp chúng ta rồi!" Mạnh Doanh vui mừng hoan hô, tôi cũng bị anh ta kích động, gật đầu đáp lại: "Trước nay ông trời không hậu đãi chúng ta, hôm nay coi như đã mở mắt rồi! Chỉ cần lớp băng bị phá vỡ, chúng ta sẽ đưa những thi thể bị chôn vùi mấy chục năm kia trở về được rồi!"
"Đúng thế!" Mạnh Doanh phấn khởi gật đầu, nhảy lên vài bước tới trước trận pháp Hắc Bạch Âm Dương Ngư, một tay bắt lấy sợi dây thừng đỏ quấn lấy hai cây nến, tay kia thuận thế cầm chuông Âm Dương trên mặt đất lên.
Trong thoáng chốc, tôi đột nhiên phát hiện ra một tia sáng màu máu kỳ lạ xuất hiện trên đầu chúng tôi!

Bình Luận

0 Thảo luận