Dứt lời, năm sứ giả Ngũ Hành đều ăn ý lùi về phía sau một bước, hai tay đồng thời kết thủ ấn.
Một tiếng "rắc" vang lên rõ mồn một, tôi cúi đầu nhìn xuống, trông thấy lớp băng dưới chân tôi đã nứt ra. Từng sợi dây leo gai tức thì xông ra, quấn lấy mắt cá chân tôi.
Tôi lùi về sau một chút, nhảy bật lên lan can của cung Ngọc Hư. Phía bên dưới lan can này chính là đáy vực sâu hun hút. Mà ngay sau khi tôi trốn đám dây leo nhô từ dưới lớp băng ra, một sứ giả Ngũ Hành khác đã tiếp tục ra tay.
Hai tay hắn giơ về phía tôi, một tiếng ầm vang lên, hàng lan can được điêu khắc bằng băng dưới chân tôi bỗng chọc lên vô số lưỡi dao băng nhọn hoắt.
Tôi vung tay đánh một chưởng xuống, luồng chân khí mãnh liệt tức thì trào ra, phá số lưỡi dao băng vừa nhô lên kia thành mảnh vụn, rơi loạt soạt xuống dưới vực sâu vạn trượng, mãi mà không nghe thấy âm thanh chạm đất, cũng chẳng biết vách núi này sâu đến đâu nữa.
Sau khi trốn được sự công kích của hai sứ giả Ngũ Hành, tôi mới bắt đầu phản kích. Tôi nhảy phắt đến trước mặt sứ giả hệ Mộc, vung một chưởng khiến hắn nhanh chóng lùi về phía sau.
Bấy giờ, sứ giả hệ Kim cũng nhanh chóng chạy đến chắn trước mặt sứ giả hệ Mộc, ưỡn ngực đỡ lấy một chưởng của tôi.
Mà tên sứ giả hệ Kim này lại có thể chất đao thương bất nhập. Nhưng nếu tôi gồng mình muốn phá thuật ngũ hành của hắn thì hắn cũng chẳng có sức mà chống đỡ. Chỉ là họ phối hợp với nhau công kích tôi khiến tôi không tìm được cơ hội để ra tay riêng với họ.
Hai chân tôi vừa mới chạm đất, đám dây leo trên mặt đất chỉ trong vài tích tắc đã quấn chặt lấy mắt cá chân tôi, tôi cười lạnh: "Trò vặt vãnh này cũ rồi, thế mà còn dám giở ra dùng lại hả?"
Tôi hừ lạnh một tiếng, thân người rung mạnh, tức thì chân khí trong cơ thể bộc phát ra, cắt đứt luôn dây leo đang quấn lấy hai chân tôi. Cùng lúc dây leo rơi xuống đất, sứ giả hệ Hỏa chợt chỉ tay về phía tôi. Thoáng cái, những sợi dây leo còn chưa chạm đất bỗng bốc cháy rừng rực.
Hắn ta vẩy tay lần thứ hai, những sợi dây leo đang bốc cháy đó tức thì đánh về phía tôi.
Tôi biết uy lực của ngọn lửa này nên không dám liều mình đỡ, bèn nhanh chóng lùi về phía sau mấy bước, tung hai chưởng ra. Hai luồng chân khí mạnh mẽ trào ra, bắn ngược đám dây leo đang nhào đến ngược trở lại.
Tôi nhìn trông thì thấy lửa sắp đánh trúng bọn họ đến nơi rồi, nhưng nào ngờ lúc này sứ giả hệ Mộc bỗng lại đứng dậy, vung tay một cái, đám dây leo đang bốc cháy chợt vụt biến thành than tro, rơi lả tả xuống đất.
Cùng lúc đó, tôi nhanh chóng lùi về phía sau vài bước, một tay chắp sau lưng, một tay khác ghép đạo chỉ. Đạo chỉ vừa mới ngoắc, linh khí đất trời xung quanh tức thì ngưng tụ trước mắt tôi, hóa thành từng thanh kiếm sắc bén.
"Hóa khí ngưng hình!" Sứ giả hệ Kim thấy tôi ra chiêu ấy, bèn kinh ngạc thốt lên: "Không ngờ chỉ mấy ngày ngắn ngủi không gặp mà cậu đã đạt được cảnh giới người - khí hợp nhất!"
Tôi cười nhạt: "Tôi đã nói rồi, ngày đó các người không giết chết được tôi, hôm nay sẽ là ngày chết của các người!
Dứt lời, tôi giơ đạo chỉ về phía họ, thoáng chốc, vô số lưỡi kiếm được ngưng tụ từ linh khí đất trời đều vun vút bắn về phía sứ giả Ngũ Hành. Tuy lưỡi kiếm được ngưng tụ từ linh khí, nhưng độ sắc bén không hề thua kém kiếm Long Uyên trước đây của tôi, có thể nói là chém sắt như chém bùn, sắc bén vô ngần!
Sứ giả Ngũ Hành cũng biết sự lợi hại của lưỡi kiếm này, nên không dám liều mình chống đỡ mà vội vã lui về sau. Năm người đồng thời đứng thành một hàng, sứ giả hệ Thủy nhấc tay lên, sau đó một bức tường bằng băng dày chắc tức thì nhô lên chắn trước mặt họ.
Đồng thời, lúc tường băng xuất hiện, lưỡi kiếm của tôi cũng đánh vào bức tường băng phòng vệ của họ, từng tiếng soạt soạt vang lên, số lưỡi kiếm kia đều găm lại trên bức tường.
Lưỡi kiếm sắc bén là vậy mà lại không thể nào đâm xuyên qua hàn băng ngàn năm của hốc Côn Lôn này. Đến khi lưỡi kiếm cuối cùng biến mất, bức tường băng phút chốc nứt ra vô số lỗ hổng.
Rồi sau đó, bức tường băng đổ xuống cái ầm, còn sứ giả Ngũ Hành đứng trước mặt tôi mà không hề bị thương lấy mảy may, bởi vì sứ giả hệ Kim đã đỡ hết cho những người còn lại.
Lúc trước tôi từng đấu với họ, cũng biết được nhược điểm của sứ giả hệ Kim. Binh khí không thể nào phá được thân thể kim cang ấy của hắn, cách duy nhất đó chính là khí phá vạn vật.
Nhưng không thể không thừa nhận, năm người này quả thật rất khó đối phó. Nếu như tôi không tiến đến cảnh giới người - khí hợp nhất thì cũng chẳng thể trở thành đối thủ của họ. Có điều, cho dù hiện giờ tôi đã có thể hóa khí ngưng hình nhưng vẫn không thể giết được họ trong thời gian ngắn được.
Năm người họ liên thủ với nhau không chỉ có thể công kích mà còn có thể phòng ngự. Muốn phá thuật ngũ hành tà môn này của họ thì chỉ có thể chém giết một người trước.
Với đạo hạnh của tôi hiện giờ, muốn dốc sức chém chết một người trong số họ có lẽ không thành vấn đề. Nghĩ đoạn, tôi thuận thế liếc nhìn về phía đám Lâm Tiêu đang chiến đấu bên kia. Cuộc chiến của họ đã đến lúc gay cấn, phần lớn đệ tử đều không thể sử dụng chân khí để tấn công, chỉ có đao thật gươm thật với chút công phu.
Âm Dương sư tu luyện Đông Dương nhẫn thuật, phương thức công kích rất đặc biệt, uy lực cũng rất mạnh. Tuy ban nãy họ bị phản phệ, nhưng không ảnh hưởng đến trận chiến sinh tử cuối cùng.
Công phu của các đệ tử mà Lâm Tiêu huấn luyện ra cũng không kém, đây nhất định sẽ là một trận ác chiến. Phía trên cầu thang băng đều có thi thể nằm la liệt, có Âm Dương sư, cũng có đệ tử Đạo giáo, máu tươi cứ chảy ào ạt theo bậc thang xuống sân tu đạo.
Hiện giờ tôi không thể lo cho họ, chỉ có thể cầu xin họ có thể sống sót được.
Bấy giờ, sứ giả Ngũ Hành đã bao vây lấy tôi lần thứ hai, cả năm người, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ đều cùng ra tay. Tôi không dám lơ là, mũi chân điểm nhẹ lên đất, đề khí nhảy bật lên cao.
Tuy người vẫn còn đang trên không trung, nhưng tôi đã phát động tấn công, đạo chỉ hướng về phía họ, bắn một luồng chân khí mạnh mẽ về phía sứ giả hệ Mộc. Bọn họ đều biết tôi muốn giết sứ giả hệ Mộc trước, nên sứ giả hệ Kim bèn lập tức nghiêng người đứng chắn trước mặt sứ giả hệ Mộc, cố gắng dùng thân thể kim cang của hắn để đỡ lấy chân khí của tôi.
Soạt một tiếng, sứ giả hệ Kim bị tôi đánh lùi về sau mấy bước. Nhân lúc này, thân hình tôi thuận thể vọt lên phía trước, biến đạo chỉ thành chưởng, song chưởng bắn ra, hai luồng chân khí ồ ạt như giao long ra biển tức thì đánh về phía bốn người còn lại, mang theo tiếng xé gió vù vù.
Tôi biết thứ này không làm họ bị thương được, cũng không nghĩ rằng một chiêu là có thể đánh bại được họ. Quả nhiên, sứ giả hệ Thổ lập tức đứng dậy, nâng hai tay lên, một bức tường dày đặc lại nhô lên chắn trước mặt họ.
Uỳnh! Uỳnh!
Hai tiếng nổ vang lên, chân khí hóa thành song chưởng đánh vào bức tường đất, để lại trên đó hai hình bàn tay, thế nhưng vẫn không thể phá vỡ được phòng ngự của họ.
Có điều, đây cũng chính là hiệu quả mà tôi muốn. Như thế này, sứ giả hệ Kim sẽ bị chia tách ra khỏi bốn người còn lại. Họ vốn dĩ cho rằng tôi muốn giết sứ giả hệ Mộc, nhưng không biết rằng tôi đã âm thầm thay đổi chủ ý, muốn khai đao với sứ giả hệ Kim trước.
Trong năm người này, sức công kích của sứ giả hệ Kim là yếu nhất, nhưng phòng ngự lại mạnh nhất. Nếu như không có hắn bảo vệ, tôi sẽ dễ dàng giết bốn sứ giả còn lại hơn.
Tôi cười lạnh nhìn về phía sứ giả hệ Kim, lúc này mặt hắn tái xanh cả lại. Hắn biết mình không còn cơ hội chạy trốn, bèn dứt khoát lựa chọn cứng đối cứng với tôi, nửa người dưới hạ thấp xuống như đang đứng trung bình tấn.
Trong khi hắn đang đề khí, tôi trông thấy trên người hắn bắt đầu tỏa ra kim quang chói mắt như kim quang của Phật môn. Tôi chẳng hề chần chừ, vọt luôn về phía hắn.
Hai chân điểm lên trên mặt đất, thân thể bay lên trên cao, bay lên trên đầu sứ giả hệ Kim. Thân người tôi thuận thế lộn nhào trên không trung tròn một trăm tám mươi độ, dốc ngược đầu úp một chưởng xuống người hắn.
"Đến đây!" Sứ giả hệ Kim gầm lên, tung một chưởng về phía tôi. Song chưởng đập vào nhau, tức thì phát ra tiếng nổ ầm ầm ngay giữa không trung.
Sau đó, thân hình sứ giả hệ Kim lại hạ xuống, ngay cả lớp băng trên mặt đất cũng bị chấn động đến nứt ra vô số kẽ nứt nhỏ. Một tay khác của tôi cũng đồng thời hạ xuống, trong tư thế dốc ngược người, tôi nhẹ nhàng điểm vào huyệt bách hội trên đỉnh đầu hắn.
Bị tôi điểm huyệt, sứ giả hệ Kim ngay lập tức đứng im tại chỗ, không nhúc nhích được chút nào, hai tay cũng khựng lại giữa không trung, con ngươi nhìn đăm đăm đồng đội của mình không hề chớp mắt như bị bay mất hồn.
Tôi nghiêng mình lộn người qua đầu hắn, vừa mới chạm đất, bốn sứ giả Ngũ Hành còn lại đã rú lên bằng một tràng tiếng Nhật. Khi họ vừa mới động vào sứ giả hệ Kim, thân thể hắn bỗng run lên, yết hầu trào ngược, phun một búng máu ra ngoài.
Hắn há miệng ra, muốn nói chuyện nhưng không nói được chữ nào, miệng bắt đầu sùi bọt máu, sau đó mắt tai mũi miệng bắt đầu đổ máu, đầu đổ gục xuống đất, cơ thể co giật một chặp rồi tắt thở.
"Bách Hiểu Sinh, anh ở trên trời nhớ nhìn cho kỹ, hôm nay huynh đệ tôi sẽ giúp anh báo thù rửa hận!" Tôi hét lên với sao trời, sau đó nhìn về phía bốn sứ giả Ngũ Hành đang nhìn mình đầy phẫn uất, đoạn cười lạnh: "Thân thể kim cang rốt cuộc cũng chỉ đến thế mà thôi! Khí phá vạn vật, không gì không xuyên thủng được, đây mới là đạo thuật cao thâm nhất của Hoa Hạ bọn ta! Các người chỉ còn lại bốn người, cùng lên cả đi!"
Két...
Nhưng nào ngờ, đúng lúc tôi vừa mới dứt lớn, chỗ cổng lớn của cung Ngọc Hư bỗng vang lên tiếng mở cửa. Tôi hốt hoảng quay đầu nhìn lại, trông thấy cánh cổng lớn của cung Ngọc Hư đã bị Thạch Minh Thánh Hàm mở ra.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận