Cách hai mươi năm tà đạo và chính đạo lại khai chiến! Ân oán lịch sử mấy trăm năm, chưa từng thật sự hóa giải! Hai bên như nước với lửa, từ xưa đến nay, chính tà đối lập, không có cách nào đồng minh.
Cách duy nhất đó chính là tiêu diệt đối phương triệt để! Hiện giờ, tôi chỉ có một suy tính, đó chính là lần này phải diệt sạch Linh tộc, để bọn chúng hoàn toàn biến mất trong con đường của Đạo môn. Cho dù không diệt được chúng, cũng phải làm cho chúng bị thương nặng, để chúng không thể xâm nhập vào Đạo môn trong khoảng thời gian ngắn!
Chỉ có như thế mới có thể giành được nhiều thời gian nghỉ ngơi cho Đạo môn!
Tôn chủ Linh tộc ra lệnh tấn công xong thì lên kiệu, hống hách ngồi trên ghế, ánh mắt lạnh lùng nhìn chúng tôi. Trông ông ta như vị thần nắm giữ vận mệnh và đang đùa giỡn vận mệnh của chúng tôi vậy!
Mà người của Linh tộc lại không xông lên, có vẻ bọn họ muốn đấu pháp rồi. Quả nhiên tôi vừa ý thức được điểm này, đệ tử Linh tộc liền thổi vang kèn lệnh đầu lâu.
Tiếp đó, hắn phất cờ vàng trong tay. Mười mấy đệ tử ở đằng sau lập tức xông lên, chỉ hai phút đã xếp xong pháp đàn. Pháp đàn quy mô không nhỏ, lớn hơn pháp đàn mà chúng tôi thường hay lập đàn làm phép nhiều.
Trên pháp đàn thờ phụng một cỗ thi thể khô cằn. Đó là cỗ thi thể của trẻ sơ sinh, nhưng cái đầu ít nhất đã rút nhỏ một nửa. Trên cỗ thi thể trẻ sơ sinh đó còn đắp một miếng vải đen.
Trước thi thể có đặt lư hương, bên trái bên phải là hai cái đầu lâu. Trên đỉnh đầu lâu có cắm một cây nhang đen kích cỡ ngón cái.
Linh tộc có thầy luyện hương tà môn. Cây nhang này chắc cũng chẳng phải thứ tốt gì. Bọn họ bài trí pháp đàn xong, phái nhóm thứ nhất lên.
Gần khoảng mười mấy người, ai nấy đều mặc áo bào đen rộng, ăn mặc tạo hình như vu sư!
Tôi thấy họ chuẩn bị hành động, lập tức hô to: "Bọn họ muốn dùng tà thuật tấn công chúng ta, ai đồng ý ra ứng chiến?"
"Chưởng môn, tôi đi!" Tôi vừa nói xong, Vương Kỳ Bằng dẫn đầu bước ra, đằng sau cậu ta là mười mấy đệ tử Huyền Chân giáo đã tuyển chọn sẵn.
"Được!" Tôi cười hân hoan, nghiêm giọng: "Huyền Chân giáo chúng ta đã im hơi lặng tiếng đã nhiều năm, gần như biến mất khỏi Đạo môn! Nay một lần nữa quay về Đạo môn. Trận chiến đầu tiên này, chúng ta phải thể hiện ra khí thế của Huyền Chân giáo, phải cho bọn họ biết được tà vĩnh viễn không thể thắng chính!"
"Chưởng môn yên tâm, tuyệt đối không làm mất mặt Huyền Chân giáo!" Vương Kỳ Bằng dẫn đầu lên tiếng, cuối cùng hô to: "Lập pháp đàn thỉnh tổ sư gia!"
Người sáng lập Huyền Chân giáo chúng tôi là Thuần Phong, nhưng người không có liệt vị tiên ban, hồn phách tiêu tán, không thể nào thờ phụng tượng của người được, chỉ có thể thờ phụng bức tượng chí tôn của Đạo môn, Tam Thanh tổ sư gia!
Lập pháp đàn là thao tác cơ bản mà người tu Đạo phải học lúc nhập môn. Vương Kỳ Bằng hô to, các đệ tử Huyền Chân giáo lập tức đi lên lập pháp đàn. Tốc độ rất nhanh. Mặc dù thô sơ nhưng cũng lập pháp đàn xong xuôi.
Trên pháp đàn thờ phụng ba bức tượng của Tam Thanh tổ sư gia. Trước tượng đặt lò hương. Hai bên tượng lần lượt là kiếm gỗ đào, hoàng phù, gạo, đậu nành, kính càn khôn, hễ là pháp khí có thể dùng được khi đấu pháp hầu như đều được đặt trên pháp đàn.
Vương Kỳ Bằng dẫn đầu, vỗ mạnh lên pháp đàn, kiếm gỗ đào lập tức nảy lên. Vương Kỳ Bằng bắt lấy kiếm gỗ đào, thuận thế lùi ra sau một bước, tiếp đó múa kiếm pháp khởi động trận của thất tinh bộ.
Cậu ta múa kiếm gỗ đào trong tay vang ong ong. Khi bước cuối cùng dừng trên mặt đất, cậu ta liền cắm kiếm gỗ đào xuống đất! Tiếp đó, hai tay lấy ba nén nhang trên pháp đàn, lòng bàn tay chắp lại rồi đặt ngang trước ngực. Đôi mắt hơi khép, miệng thì niệm nhanh chú khai đàn. Cậu ta niệm xong chú, liền cắm ba nén nhang vào lò hương. Sau đó đá kiếm gỗ đào bay lên rồi rồi bắt lấy. Tiếp theo, đâm mạnh kiếm gỗ lên hoàng phù nằm trên pháp đàn, lập tức đâm trúng mấy lá hoàng phù!
Kiếm gỗ đào trong tay cậu ta vòng mấy vòng trên không trung, lá bùa dính vào đầu kiếm cháy xèo xèo. Vương Kỳ Bằng múa vài cái trên không, sau đó dùng lá bùa đang cháy thắp ba nén nhang trong lò hương.
Thắp hương thỉnh thần, pháp đàn chính tức phát huy tác dụng!
Khi Vương Kỳ Bằng vừa kết thúc nghi thức khai đàng, gần như mười mấy vu sư bên Linh tộc cũng xong nghi thức tế bái. Bọn họ lần lượt cắn rách đầu ngón tay, nhỏ hết số máu trên đầu ngón tay lên xác trẻ sơ sinh khô trên pháp đàn. Sau đó bọn họ ngồi xếp bằng chỉnh tề trước pháp đàn. Hai tay kết ấn kỳ quái, không phải đạo ấn cũng không phải Phật ấn, hơi giống dấu tay của Lâm Binh Đấu Giả trong trận pháp!
Tiếp đó, bọn họ bắt đầu niệm chú. Họ niệm rất nhanh cũng lộn xộn, không nghe rõ họ niệm cái gì. Khi bọn họ niệm chú, đồng thời cảnh quái dị cũng xảy ra. Cái xác khô của trẻ sơ sinh mà bọn họ thờ phụng trên pháp đàn, đỉnh đầu của nó bốc ra từng làn khói đen. Khói đen đó liền chui vào mũi của mấy vu sư kia!
Không biết khói đen đó có phải có tác dụng kích thích không nữa. Những vu sư của Linh tộc hấp thu xong, thân thể đột nhiên run lập cập, như thể bị sốt rét, động tác rất khoa trương.
Chúng tôi không rõ đối phương sử dụng tà thuật gì, chỉ có thể gặp chiêu phá chiêu. Vương Kỳ Bằng còn xuất sắc hơn tôi tưởng. Cậu ta không hoảng loạn, tay nắm kiếm gỗ đào chắp ra sau lưng, thản nhiên nhìn chiêu số của đối phương, chẳng hề hốt hoảng, rất có phong thái đại tướng lâm nguy không hoảng!
Chắc khoảng chừng mười mấy giây, đám vu sư kia mới ngừng lắc lư. Sau đó chỉ mạnh vào cái xác sơ sinh khô trên pháp đàn. Cái xác đó bắt đầu chuyển động. Nó xoay chuyển 180 độ, sau đó chỉa thẳng vào chúng tôi. Cũng không biết gió lạnh từ đâu đột nhiên thổi tới, thôi tan vải đen phủ tên đầu xác sơ sinh. Tích tắc, cái xác khô đó mở mắt. Con mắt không tròng, mà là một mảng đỏ máu. Làn da của cái xác khô vừa đen xì vừa nhăn nheo. Đôi mắt đỏ tươi lúc này càng thê thảm quái dị cực kỳ!
Đôi mắt đỏ rực của nó lúc mở lúc nhắp, trên người lại tỏa ra vô số khí đen quái lạ. Khí đen đó giống như có linh trí, uốn lượn vài vòng trên không trung, rồi chìm xuống dưới.
Mới đầu, tôi còn chưa rõ, đến khi nhìn thấy cái xác kia tìm mặt đất, thì mới ngộ ra, những vu sư này muốn khống chế xác trên mặt đất!
Những cái xác này là những cái xác để lại ở trận chiến trước đó, ít nhất cũng phải năm sáu chục cái. Chẳng những có xác của Linh tộc và Diệp gia, mà có cả xác của đệ tử Đạo môn.
Khí đen kia hễ xâm nhập vào thi thể, xung quanh lại nổi gió lạnh! Cơn gió lạnh âm u đó như thể bị người ta kiểm soát, tụ thành một dòng xoáy trên không, tạp lẫn sương mù quỷ nồng đậm.
Dòng xoáy càng ngày càng lớn, từ từ kéo dài đến cổng thôn, tạo ra một con đường lớn được hình thành bởi sương mù quỷ! Con đường này không hợp cho người đi mà dành cho quỷ đi.
Vu sư Linh tộc làm thế này là muốn kéo hết sương mù quỷ bên ngoài thôn vào đây! Quả nhiên, tôi vừa đoán ra điều này, đã thấy mấy chục con ác quỷ xuất hiện ở cổng thôn!
Tất cả bọn chúng đều có con mắt đỏ tươi, là ác quỷ trong đám lệ quỷ. Oán khí ở chúng hoàn toàn phóng ra ngoài, con nào con nấy đều dữ tợn, nhe răng nhếch mép giống như dã thú mới xuất chuồng.
Bọn chúng men theo con đường nhỏ do sương mù quỷ tạo thành, điên cuồng xông lên phá phong ấn của thôn Ma Câu. Chớp mắt, bọn chúng đã tìm tới những thi thể trên mặt đất.
Hễ nhìn thấy thi thể nằm trên đất là mắt chúng lại đầy tham lam thèm thuồng, chui vèo vào thi thể! Tiếp theo, những thi thể nằm trên đất từ từ động đậy.
Đầu tiên là ngón tay động đậy, tiếp đó mở bừng con mắt. Khi chúng nó mở mắt, tôi sợ nhảy dựng. Con mắt đó đều biến thành màu đỏ của máu, không thấy tròng đen hay tròng trắng đâu!
Đối phó với đám thi thể này không dễ. Chúng vừa bị khí đen của xác khô khống chế, mà còn bị ác quỷ kiểm soát! Ác quỷ có ý thức rất cao, có tư duy chiến đấu như người sống.
Ngay khi đống thi thể đó mở mắt, đám vu sư dẫn đầu đột nhiên phun máu tươi lên xác sơ sinh khô, nhanh chóng niệm một chuỗi chú ngữ mà chúng tôi không nghe rõ.
Chốc lát toàn bộ những cái xác trên mặt đất đứng bật dậy, hung ác lăm le nhìn chúng tôi, muốn xông lên giết chúng tôi ngay!
Vương Kỳ Bằng thấy thế, hơi cau mày nhưng không hoảng hốt, bình tĩnh hô: "Đệ tử Huyền Chân giáo nghe lệnh, kính thỉnh tổ sư gia giáng thần binh! Bày trận!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận