Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 731: Chân tướng lịch sử

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:27:25
Âm thanh hồn hậu đột ngột xuất hiện này quả thực đã khiến tôi và Mạnh Doanh giật mình thon thót. Không một ai ngờ rằng ở cái hang động toàn thi thể này vẫn còn có dấu tích của người sống.
Tôi và Mạnh Doanh gần như đứng dậy cùng lúc, vừa mới đứng dậy đã nhìn thấy một bóng người mờ mờ ảo ảo trôi nổi ngay phía trước mặt chúng tôi. Tôi thấy người này lớn tuổi nhưng khí sắc rất tốt, tuổi tác ước chừng khoảng sáu mươi đổ lên, mái tóc rất dài, trên đỉnh đầu còn cài trâm bằng ngọc.
Giữa cánh mũi và cánh môi người này còn mọc râu dài điểm bạc, dài đến mức gần chạm tới ngực. Bộ Đạo bào bằng vải thô trên người ông ấy càng cho người ta thấy khí thế tiên gia tiên phong đạo cốt.
Giọng nói của ông ấy rất hồn hậu, lúc nói chuyện cứ như tiếng sấm rền! Tôi có thể cảm nhận rằng chân khí của lão đạo sĩ này rất mạnh mẽ, nhưng bây giờ ông ấy chỉ là một hồn thể còn sót lại, thậm chí không thể tính là ba hồn bảy vía, chắc hẳn là thần thức mà ông ấy còn giữ được.
Tôi và Mạnh Doanh vội vàng cúi đầu đáp lễ, sau đó mới lên tiếng: "Xin hỏi cao danh quý tánh của tiền bối là gì?"
Lão đạo sĩ vuốt râu mà mỉm cười rồi đáp: "Bần đạo chính là Tuất Đạo Tử, chấp sự cuối cùng của phái Mao Sơn! Nhìn khí tức của chàng trai thì ắt hẳn là người của Huyền Chân giáo hả?"
Tôi không ngờ rằng Tuất Đạo Tử là người của phái Mao Sơn, càng không ngờ rằng ông ấy chỉ liếc mắt đã nhận ra tôi đến từ giáo phái nào. Tôi có cảm giác kỳ lạ rằng đạo hạnh của Tuất Đạo Tử lúc sinh thời chắc hẳn phải hơn hẳn tôi.
Tôi cũng không né tránh đề tài của ông ấy mà thẳng thừng gật đầu thừa nhận: "Tiền bối nói không sai, vãn bối chính là chưởng môn cuối cùng của Huyền Chân! Thế nhưng tình hình hiện giờ rất nguy cấp, ta muốn nghe ngóng một chuyện từ tiền bối. Năm đó các vị và Âm Dương đạo rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Còn nữa, tại sao các vị lại muốn dùng sức mạnh hung sát của Sát Quỷ Kiếp Long để đối phó với chúng?"
Tôi hỏi như thế rồi thấy hàng lông mày của Tuất Đạo Tử dần nhíu chặt lại, ông ấy nhìn về phía tôi bằng vẻ nghi ngờ. Sau khi khựng lại vài giây, ông ấy mới lên tiếng hỏi: "Rốt cuộc cậu là ai? Tại sao lại biết được những chuyện năm đó của bần đạo?"
Tôi không muốn làm lỡ thời giờ bởi vì còn phải đem thi thể của họ ra để triệu hồn nên thẳng thắn nói ra vấn đề luôn: "Tiền bối, ta đã nói rồi, ta là chưởng môn cuối cùng của Huyền Chân giáo! Lần này ta đến đây cũng vì ngăn cản Âm Dương đạo của Nhật Bản! Bọn chúng đã lấy được tín vật chưởng môn của ba giáo phái lớn, với ý đồ chặt đứt long mạch của Hoa Hạ ta! Vốn dĩ bọn ta vẫn luôn truy đuổi chúng, nhưng vì không gian quỷ dị bên trong cánh Cổng Địa Ngục nên mới phải dừng lại. Còn về việc tại sao ta biết được chuyện của tiền bối, là vì ta đã thấy được di thư mà các vị để lại tại nghĩa trang Tần Lĩnh!"
Sau khi lên tiếng giải thích, tôi phát hiện ra sắc mặt của Tuất Đạo Tử càng lúc càng chấn động. Đợi khi tôi dứt lời, ông ấy lập tức lắc đầu cảm thán: "Cái đám đầu trộm đuôi cướp Âm Dương đạo, mấy chục năm trôi qua rồi, thế hệ sau của chúng vẫn đòi chặt đứt long mạch của Hoa Hạ ta! Đám khốn nạn này, không biết đường ở lại Âm Dương đạo của chúng mà tu luyện thành tiên à? Suốt ngày lăn lộn cùng với chính giới của chúng, nếu không trừ khử được chúng, chúng mãi mãi không bao giờ mất hi vọng!"
Khi Tuất Đạo Tử cảm thán, tôi không đáp lời. Đợi khi cảm thán xong xuôi, ông ấy mới nhìn về phía tôi, gật đầu và nói: "Chàng trai trẻ, năm đó bần đạo cũng biết được âm mưu chặt đứt long mạch Hoa Hạ của Âm Dương đạo nên mới tập trung hàng trăm cao thủ tại Tần Lĩnh để ngăn cản! Bọn ta đã đuổi kịp chúng ở Tạng Bắc, dọc đường không ngừng chém giết. Đến sau cùng, cũng chỉ còn lại mấy người như bọn ta vẫn liều mạng! Ảo thuật của thần nữ Âm Dương đạo cùng thuật ngũ hành của năm sứ giả, bọn này không thể nào phá giải và đối phó nổi, hoàn toàn rơi vào thế yếu! Sau cùng, sư đệ Tuất Dương Tử của ta phát hiện ra phong thủy Sát Quỷ Kiếp Long của ngọn núi này, bất đắc dĩ phải chọn cách đồng quy vu tận!"
Tuất Đạo Tử nói đến đây thì dừng lại, không ngừng lắc đầu, dường như đang hồi tưởng lại cảnh tượng gian nan của năm ấy. Nghe ông ấy nói như vậy, tôi cũng biết được bậc thầy phong thủy còn sống kia chính là Tuất Dương Tử, sư đệ của ông ấy.
Sau khoảng lặng trong thoáng chốc, Tuất Đạo Tử tiếp tục kể: "Khi ấy bần đạo và các đạo hữu khác đã quyết chí, chỉ cần giết được người của Âm Dương đạo, cho dù tất cả phải vùi thân ở chốn này cũng không hề chùn bước! Sau cùng, sư đệ Tuất Dương Tử của bần đạo mới bất đắc dĩ phải sử dụng tới thuật âm dương. Cậu ấy dẫn bọn ta tìm thấy Tàng Phong Châu sinh ra từ Sát Quỷ Kiếp Long, để bọn ta đồng loạt dùng máu nơi trái tim phun lên Tàng Phong Châu! Sau đó, bọn ta mới ra ngoài dụ đám giặc kia vào Thung Lũng Chết, dẫn chúng tới hang động này, quyết chiến một trận! Sư đệ Tuất Dương Tử ở trên đỉnh núi duy trì sức mạnh hung sát của Sát Quỷ Kiếp Long giúp bọn ta, sau khi tiêu hao hết tu vi của tất cả bọn ta mới giết hết toàn bộ đám trộm cướp Âm Dương đạo ở chỗ ấy!"
Nghe xong đoạn lịch sử trong quá khứ, tôi mới hoàn toàn hóa giải được bí ẩn về cánh Cổng Địa Ngục! Tất cả mọi thứ này được đánh đổi bằng tính mạng của họ. Mà người sống sót cũng chỉ còn một mình Tuất Dương Tử.
Sau này ông ấy cô độc và không chỗ dựa, lưu lạc tới thôn của Ca Đáo, không hề tới thăm những tiền bối Đạo môn đã hi sinh. E rằng, vào lúc đó, sau khi sử dụng thuật cướp đất trời và tạo hóa, ông ấy cũng bị phản phệ nghiêm trọng. Nếu không, ông ấy tuyệt đối không thể bỏ mặc họ.
Sức mạnh của Sát Quỷ Kiếp Long tất nhiên rất khủng khiếp, tuy đã giải quyết được đám trộm cắp Âm Dương đạo, nhưng sau này cũng hại chết không ít người. Tôi thấy dường như Tuất Đạo Tử không biết những chuyện xảy ra sau này, cũng không biết thảm kịch được tạo ra sau khi họ mượn đến sức mạnh của Sát Quỷ Kiếp Long.
Tôi cũng không có ý định dò hỏi thêm, bởi không cần nghi ngờ gì nữa, đôi lúc giấu giếm họ cũng là một chuyện tốt. Chí ít thì trong lòng họ cũng không thấy áy náy.
Chắc hẳn Mạnh Doanh cũng nghĩ đến điều này thì im lặng không nhắc tới chuyện này nửa chữ. Dù sao thì nhờ có sự hy sinh của họ mới giữ được long mạch của Hoa Hạ. Công lao hay quá khứ của họ, đám hậu bối như chúng tôi thực sự không có tư cách bình phẩm!
"Tuất tiền bối, các vị bị nhốt ở nơi này mấy chục năm rồi, bây giờ hãy để các vãn bối giải thoát giúp các vị! Mọi điều mà các vị đã làm vì Đạo môn Hoa Hạ, ta sẽ cho các đệ tử Đạo giáo lưu truyền mãi mãi! Ta sẽ bày linh vị của các vị tại đại điện của Đạo giáo, để các đệ tử đời sau mãi mãi cung phụng và kế thừa!"
Nhưng nào ngờ, tôi vừa nói xong, Tuất Đạo Tử đã mỉm cười bất đắc dĩ: "Chàng trai à, cảm ơn tấm lòng lương thiện của các cậu, nhưng bọn ta vốn là người thích sống nhàn tản, không quen với khung cảnh quá náo nhiệt! Chàng trai hãy cứ để bọn ta được lưu lại chốn này, để sự việc xảy ra năm đó mãi mãi chôn vùi trong dòng sông năm tháng!"
Điều khiến tôi không nghĩ đến là Tuất Đạo Tử thậm chí không có ý định rời khỏi nơi này. Tôi không biết phải chăng linh hồn của họ đã đi đầu thai chuyển kiếp, nhưng chắc chắn xác thịt của họ vẫn chưa được an táng cẩn thận.
Đối với chúng tôi mà nói, đây không phải là chỗ của chúng tôi.
Tôi kiên trì với ý định đưa họ ra ngoài, đến cả Mạnh Doanh cũng bước tới khuyên bảo: "Tuất tiền bối, ta là truyền nhân của Mã tam nương, có thể đưa thi cốt của các vị về cố hương mà không hề tổn hại! Các vị đều là anh hùng của Đạo môn, không nên bị nhốt ở nơi này mãi. Mong các vị cất bước, ta sẽ dẫn các vị đi!"
"Mã tam nương? Không ngờ cậu là truyền nhân của Mã tam nương! Nếu nói như thế thì toàn là con cháu của người quen cả rồi. Nhớ tới năm đó, ta và ân sư của cậu cũng từng có duyên gặp gỡ. Bà ấy hào sảng trượng nghĩa, danh tiếng phủ khắp Tương Tây, không một ai không biết đến Mã tam nương! Cậu cũng rất khá, không làm mất mặt ân sư của cậu! Đứng trước hận nước thù nhà, không cần biết là thầy phép hay đạo sĩ, đều có chung một kẻ địch!" Khi nhắc đến Mã tam nương, biểu cảm và giọng điệu của Tuất Đạo Tử cực kỳ tôn trọng.
Tôi gật gật đầu hùa theo ông ấy, đang định lên tiếng khuyên bảo thì Tuất Đạo Tử lập tức nhìn ra tâm ý của tôi, ông ấy lắc đầu và cười khổ: "Chàng trai, đa tạ tấm lòng của các cậu, nhưng bọn ta không thể rời đi được! Chỉ cần thi thể của bọn ta rời khỏi nơi này thì hồn thức của các Âm Dương sư cũng sẽ tỉnh dậy! Đây là trận pháp cân bằng âm dương, không một ai rời đi được, các cậu có hiểu ý bần đạo không?"
Tuất Đạo Tử nói đến đây là tôi đã hiểu được những gì ông ấy muốn nói. Ban đầu họ đã chọn đồng quy vu tuận cùng đám người của Âm Dương đạo, sau khi chết rồi vẫn luôn duy trì trận pháp cân bằng âm dương, đôi bên trấn áp lẫn nhau. Chỉ cần họ rời đi, thần thức của đám người kia cũng sẽ tỉnh dậy theo!
Tuất Đạo Tử chọn cách làm như vậy, quả thực vì muốn chôn vùi bí mật này trong dòng chảy lịch sử mãi mãi.
Tôi sững người trong chốc lát, âm thầm thở dài một tiếng rồi mới mỉm cười và bảo: "Tuất tiền bối, vậy bọn ta đi đây, các vị hãy bảo trọng!"
"Đợi đã!" Thấy tôi đứng dậy định rời đi, Tuất Đạo Tử lập tức gọi chúng tôi và nói: "Chàng trai trẻ, năm đó khi bần đạo đối phó với thần nữ của Âm Dương đạo từng lĩnh ngộ được một điều trước khi chết. Điều này liên quan tới ảo thuật và thuật ngũ hành của chúng, mà đây cũng là nguyên nhân mà bần đạo liều chết cũng phải lưu lại thần thức! Bây giờ chàng trai gánh vác sứ mệnh tiêu diệt đám giặc Âm Dương đạo trên vai, bần đạo hi vọng chút lĩnh ngộ nhỏ nhoi có thể giúp được cậu phần nào!"
Lời nói của Tuất Đạo Tử gợi lên hứng thú của tôi, tôi biết đây là thần thức của ông ấy, chỉ cần khi thời gian cạn hết, chắc chắn nó sẽ tiêu tan như mây khói, giống như tổ sư gia Thuần Phong của Huyền Chân giáo.
Nhưng tôi không thể ngờ rằng hóa ra ông ấy cũng nghiên cứu về ảo thuật và thuật ngũ hành của Âm Dương đạo. Mà trùng hợp sao, hai loại pháp thuật kỳ quặc này cũng chính là điểm khó đối phó nhất của Âm Dương đạo.
Nếu như Tuất Đạo Tử thực sự có phương pháp nào đó, vậy thì chắc chắn sẽ giúp được chúng tôi.
Ý thức được điều này, tôi vội vàng ôm quyền cất lời "Mong Tuất tiền bối chỉ điểm!"
"Không dám đâu, không dám đâu!" Tuất Đạo Tử xua xua tay, sau đó vừa vuốt chòm râu vừa nghiêm nghị nói: "Khi đó bọn ta thua cũng thua vì ảo thuật và thuật ngũ hành của chúng, hai thứ pháp thuật kỳ quái này quả thực có điểm hơn người của chúng! Trước hết hãy nói về thuật ngũ hành của chúng, thuật này mượn dùng sức mạnh của nguyên tố ngũ hành để tiến hành tấn công. Vốn dĩ các nguyên tố này tương sinh tương khắc, nhưng khi vào tay chúng thì phối hợp hài hòa với nhau, hoàn toàn không có sơ hở! Bần đạo nghĩ tới vô số phương pháp phá giải, trước lúc lâm chung cuối cùng cũng hiểu ra một điều... đó là đi ngược lại với nó, có khả năng phá giải được thuật ngũ hành của chúng!"
Điều mà Tuất Đạo Tử nhắc tới rất quan trọng, tuy rằng trước đó tôi đã từng giao đấu với chúng một trận, nhưng ai thắng ai thua vẫn không biết được! Nguyên tố ngũ hành càng dồi dào thì chúng càng mạnh mẽ, đây chính là nguyên nhân khiến tôi không có tự tin chiến thắng.
Đi ngược lại với nó? Điều này phải đợi khi nào tôi bình tĩnh lại và nghiền ngẫm kỹ càng thì mới hiểu được. Thế nhưng, hiện giờ tôi quan tâm nhất vẫn là vấn đề làm thế nào mới phá giải được ảo thuật của Âm Dương đạo.

Bình Luận

0 Thảo luận