Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 544: Nửa người nửa thú

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:26:02
Ở dưới nước, chúng tôi chẳng có bất kỳ ưu thế nào để chiến đấu cả, vẫn luôn nằm trong trạng thái trốn chạy thoát thân, không thể đánh một trận sảng khoái!
Bây giờ Hắc Long của Vương Lỗi cuốn lấy Cửu Đầu Sư, quả thật đã cho chúng tôi cơ hội chiến đấu! Cửu Đầu Sư tỉnh rồi, chắc chắn nó sẽ không dễ dàng thả chúng tôi đi.
Tôi cũng muốn xem thử Thần Thú thượng cổ trong truyền thuyết rốt cuộc là thứ khủng khiếp cỡ nào?
Đoán chừng Vương Lỗi cũng đang ôm lửa giận trong lòng. Trước đó Thạch Minh Thánh Hàm làm như vậy, lại thêm việc chúng tôi hoàn toàn chẳng thể làm gì trong nước đã khiến chúng tôi muốn đánh một trận thoải mái từ lâu.
"Lỗi gia, bảo Hắc Long dẫn dụ Cửu Đầu Sư ra ngoài. Tôi muốn nhìn xem rốt cuộc con súc sinh này lợi hại thế nào!"
Tôi vừa nói vậy, Vương Lỗi lập tức hiểu ý mà cười. Lúc này anh ta hô to về phía mặt sông: "Vượng Tài, quay lại đây!"
Hiện tại toàn bộ mặt sông là cảnh tượng sóng cuộn biển gầm. Mặt sông thỉnh thoảng lại nổ tung, vô số cột nước phóng lên trời. Ở vị trí chiến đấu giữa sông, vòng xoáy vẫn chưa biến mất.
Đầu tiên là vòng xoáy nghịch chiều kim đồng hồ, sau đó lại biến thành vòng xoáy thuận chiều kim đồng hồ. Hai luồng sức mạnh to lớn chống lại nhau dưới đáy nước, ngay cả mực nước cũng vô thức dâng cao.
Khi Vương Lỗi hô lên như vậy, tôi nhìn thấy ở giữa vòng xoáy đột nhiên chìm xuống trước hết, sau đó liền thấy Hắc Long từ sâu trong vòng xoáy phóng lên trời.
Đợi Hắc Long bay ra khỏi vòng xoáy, tôi chú ý thấy thân hình của nó nhạt đi khá nhiều. Đây không phải Hắc Long chân chính, cũng chính là Hắc Long không có thân thể, chỉ được ngưng tụ từ long khí.
Nó cũng giống như hồn thể vậy, chỉ cần long khí tan biến thì Hắc Long cũng sẽ tiêu tan, chẳng thể ngưng tụ lại được nữa! Vương Lỗi biết Hắc Long không đánh lại Cửu Đầu Sư, nếu chiến đấu tiếp thì tất nhiên sẽ tan biến.
"Anh Cửu, cậu phải nghĩ kỹ! Cửu Đầu Sư ra đây rồi, nếu không đánh lại thì chúng ta chỉ có thể chết hết! Nó không phải là sư tử bình thường, nếu cậu muốn chạy thì bây giờ vẫn còn kịp!" Vương Lỗi bỗng nhiên nhìn về phía tôi, cười hì hì nói.
"Ôi!" Tôi khẽ lắc đầu, đáp: "Lỗi gia, bây giờ chúng ta không có đường chạy. Tới đi, tôi muốn xem thử rốt cuộc Cửu Đầu Sư trong truyền thuyết lợi hại thế nào!"
"Được!" Vương Lỗi tăng âm lượng, nói: "Anh Cửu, Lỗi gia tôi bảo đảm cậu nhất định sẽ thua tâm phục khẩu phục!"
Gần như cùng lúc đó, Vương Lỗi vừa dứt lời thì hắc khí của Hắc Long lại chui vào trong thân thể của anh ta. Tiếp đó, vòng xoáy trên mặt sông cũng nhanh chóng biến mất.
Khoảnh khắc vòng xoáy sắp biến mất, một bóng đen bay nhanh ra khỏi tâm vòng xoáy. Còn chưa kịp nhìn rõ, Vương Lỗi đã vội kéo tôi và Đông Tử lùi về phía sau khoảng bốn năm mét.
Mới vừa đứng vững, tôi liền thấy trước mắt có một con quái vật nửa người nửa thú đang đứng. Nó ít nhất phải cao đến hai mét, vóc dáng cực kỳ to lớn, còn to hơn hai người hợp lại nữa. Đồ nó mặc trên người cũng làm bằng da thú, rất sơ sài, lộ ra đầy bắp thịt! Da nó mang màu nâu, trông rất thô ráp, không giống như da của người mà là da của sư tử, chỉ là bộ lông đã thoái hóa!
Nửa người dưới của nó là người, nhưng đầu của nó là đầu sư tử mặt người. Cái đầu kia phải to hơn hai ba lần đầu người bình thường, trên đầu còn có lông màu vàng.
Mắt và lỗ tai thì gần giống như người bình thường, nhưng mũi lại là mũi sư tử tiêu chuẩn, chỉ là nhỏ lại theo tỉ lệ vóc dáng lúc này của nó.
Miệng nó rất lớn, hai bên còn có răng nanh lộ ra. Nhìn kỹ thì sẽ phát hiện hàm răng của nó đều là răng nanh sắc bén. Nhất là tay và chân nó đều có móng vuốt màu nâu rất lớn.
Tròng mắt của nó không giống người bình thường mà là màu vàng nhạt. Lúc nó nhìn chằm chằm vào chúng tôi, tôi cảm thấy hơi sợ trong lòng.
Nhất là khi nhìn thấy quái vật nửa người nửa thú này, sự xung kích khủng khiếp đến từ thị giác và nội tâm không phải là nhỏ. Tôi phải nhìn đến nửa phút, sau đó mới hoàn hồn lại.
Tôi liếc nhìn Vương Lỗi, chỉ thấy anh ta híp mắt, trên mặt là vẻ nghiêm nghị mà tôi chưa bao giờ nhìn thấy. Mà Đông Tử thì há to miệng, không ngừng mấp máy môi, hầu kết cũng liên tục hướng lên nhưng vẫn chẳng nói ra được câu nào.
Ngậm miệng chừng mười giây, lúc này anh ta mới kinh ngạc thốt lên: "Lỗi gia, mẹ kiếp, đây là yêu quái nhỉ?"
"Không sai!" Vương Lỗi gật đầu, nói: "Nó đã tu luyện ra hình người rồi. Đông Tử, Lỗi gia tôi đã hứa với cậu, sau này cậu về với Lỗi gia tôi thì ngày ngày tôi sẽ mời cậu ăn thịt yêu quái!"
"A?" Lúc này Đông Tử mới phản ứng lại. Anh ta kinh ngạc thốt lên, sau đó không ngừng lắc đầu nói lời từ chối: "Lỗi gia, tôi không đi đâu, tôi về ăn chay được rồi!"
Tôi cầm thanh kiếm Long Uyên, cảm nhận được nó đang tiếng kiếm reo đầy bất an! Thường thì khi gặp phải thứ cực kỳ nguy hiểm, Kiếm Long Uyên mới phát ra âm thanh và có phản ứng như thế.
Vương Lỗi không để ý đến Đông Tử, nhìn chằm chằm vào Cửu Đầu Sư nói: "Cửu Đầu Sư, ngươi theo Thái Ất Chân Nhân, tu luyện ra được hình người. Đây là cơ duyên của ngươi, sao còn không rời khỏi đây?"
Trước giờ tôi chưa bao giờ gặp yêu quái thành hình, chỉ từng gặp được bạch hồ mắt xanh ở Bồ Tát Man. Chân thân của cô ta là một con hồ ly, cũng đã tu luyện ra được hình người, giống y như người bình thường.
Nhưng bạch hồ mắt xanh chỉ là linh thú bình thường, còn Cửu Đầu Sư ở trước mắt chính là Thần Thú thượng cổ. Dựa theo tuổi thọ của hắn mà nói, ít nhất cũng đã sống hơn một nghìn năm!
Đôi mắt lạnh của Cửu Đầu Sư này quét qua chúng tôi, sau đó hắn bỗng nhiên mở miệng: "Đây chính là lăng mộ của Thái Ất Chân Nhân, đâu phải là nơi các ngươi có thể xông loạn? Mạo phạm thần uy của Thái Ất Chân Nhân, ta muốn các ngươi tuẫn táng ở đây!"
Âm thanh của hắn không có vẻ giận dữ lắm, nhưng hắn vừa mở miệng thì cảm giác giống như rồng gầm hổ gầm. Mỗi một câu, mỗi một chữ đều khiến tâm thần tôi chấn động.
Nhất là Đông Tử, sức chịu đựng của anh ta kém hơn nên mặt mũi đã trắng bệch, trên trán đầy mồ hôi. Tôi nhìn thấy mắt của anh ta đã mơ màng, đây là dấu hiệu sắp mất hồn.
Sau khi ý thức được điều này, tôi vội vàng hét vào lỗ tai của Đông Tử: "Đông Tử, đừng nghe hắn nói, mau bịt tai lại đi!"
Tôi vừa hô lên như vậy, Đông Tử liền phản ứng lại, ừ một tiếng rồi vội vã bịt tai bằng hai tay.
"Cửu Đầu Sư, bây giờ là xã hội hòa bình, đừng có hở chút là đánh nhau! Hoà thuận thì phát tài, không có chuyện gì mà một đồng không thể giải quyết được! Nếu thật sự không được thì Lỗi gia ta sẽ cho ngươi thêm một đồng nữa!" Lúc này Vương Lỗi lại khôi phục dáng vẻ không đứng đắn kia. Đang lúc nói chuyện, anh ta cũng lấy ra hai đồng tiền xu, cười nói tiếp: "Hơn nữa, cả người Lỗi gia ta đều là bệnh. Nếu ngươi đánh Lỗi gia ta, Lỗi gia ta sẽ bắt ngươi phải bồi thường đến không còn quần để mặc!"
Bây giờ, tôi không cười nổi nữa. Lúc Vương Lỗi nói chuyện, tôi vẫn luôn chú ý sự thay đổi của Cửu Đầu Sư. Chỉ thấy hai bên mũi của hắn đã co giật một cách kịch liệt, nhất là cái miệng to kia đã nhe răng nhếch miệng, lộ ra hàm răng nanh sắc bén.
Tôi vừa nhìn thấy dáng vẻ đó của Cửu Đầu Sư, biết ngay là hắn đã nổi giận! Không phải là vì Vương Lỗi làm hắn tức giận, mà là vì chúng tôi xông vào địa bàn của hắn.
Tôi nắm chặt thanh kiếm Long Uyên, chuẩn bị nghênh chiến bất cứ lúc nào. Mà Vương Lỗi đột nhiên nhíu mày, bất thình lình ném hai đồng tiền trong tay về phía Cửu Đầu Sư.
Cách nhau bốn năm mét, hai đồng xu kia nhanh chóng bắn ra. Cùng lúc đó, Vương Lỗi cũng xông lên.
Hai đồng xu kia vừa đến trước mắt Cửu Đầu Sư, tôi thấy Cửu Đầu Sư giơ tay, nắm lấy đồng xu của Vương Lỗi! Chỉ với bản lĩnh này thôi đã đủ khiến tôi chấn kinh rồi.
Cửu Đầu Sư này có vóc dáng khổng lồ, trông rất nặng nề nhưng hắn lại quá linh hoạt. Vương Lỗi đột nhiên ra tay đánh lén nhưng cũng bị hắn cản lại.
Thần Thú thượng cổ quả thật không phải là loại tầm thường!
Ngay vào lúc tôi choáng váng, Vương Lỗi cũng đã xông đến trước mặt Cửu Đầu Sư. Nhịp chân của anh ta ổn định lại, chỉ với một nhịp ngắn ngủi thế này, tôi liền thấy Vương Lỗi kết ra một thủ ấn rất kỳ lạ!
Vương Lỗi giữ nhịp rất tốt, đến đúng khoảng cách cần để tấn công thì thủ ấn của anh ta cũng kết xong. Lúc này anh ta vừa vặn cách Cửu Đầu Sư một mét. Trong chớp mắt, chỉ thấy Vương Lỗi đột nhiên đánh một chưởng vào người Cửu Đầu Sư từ phía xa!
Một chưởng này của anh ta khá giống chưởng pháp Quan Âm, ngón cái áp vào ngón trỏ! Tôi chỉ cách anh ta có bốn năm mét nhưng lại chẳng cảm nhận được chút hơi thở nào.
Nhưng một giây sau, tôi thấy Cửu Đầu Sư này lại bị chấn động đến mức lùi nửa bước, tóc và lông trên người hắn giũ ra không ít giọt nước.
Hú!
Tiếp đó, tôi bèn nghe thấy tiếng gầm như khiến đất rung núi chuyển. Tiếng gầm này phảng phất đã khiến toàn bộ thung lũng lay động. Lỗ tai của tôi cũng rất khó chịu, như bị chấn đến điếc luôn vậy. Ngoại trừ âm thanh ù ù thì cảm giác đau nhói cũng xuất hiện.
Tôi mở to miệng, không ngừng hít vào thì cảm giác khó chịu này mới giảm bớt không ít.
Mà một chưởng này của Vương Lỗi cũng làm Cửu Đầu Sư tức giận. Sau âm thanh gào thét đầy phẫn nộ này của Cửu Đầu Sư, tôi thấy hắn đưa móng vuốt định đập vào đầu Vương Lỗi!
"Lỗi gia, cẩn thận!"
Tôi hô lên với Vương Lỗi. Vương Lỗi không quay đầu lại, hai chưởng cùng ra, mạnh mẽ chống lại đòn tấn công của Cửu Đầu Sư.
Ầm!
Tiếng vang trầm xuất hiện, Vương Lỗi bị Cửu Đầu Sư đập bay ngược ra ngoài giống như diều đứt dây.
Tôi thấy cảnh này, mặt mũi tức khắc trắng bệch, trong lòng chỉ có một ý nghĩ khiếp sợ. Cửu Đầu Sư này quả thật rất khủng khiếp!

Bình Luận

0 Thảo luận