Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 227: Long khí hóa rồng

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Tiếng rồng ngâm! Hung khí Hắc Long?!
Khi nghe thấy Quỷ Vương thốt ra cái tên đó, tôi vội vàng nhìn về hướng sông Long Ngâm. Lúc này, trên bầu trời đêm tối đen như mực đột nhiên xuất hiện một tia sét chói lọi, ngay lập tức chiếu sáng toàn bộ bề mặt của sông Long Ngâm.
Tôi nhìn thấy phía trên sông Long Ngâm đột nhiên mưa to như trút nước, sấm chớp rền vang. Ngay sau đấy, một xoáy nước khổng lồ đột ngột xuất hiện ngay phía trên khúc sông dữ, nơi mà chín ngọn núi đã sụp xuống!
Ầm!
Cùng với một tiếng nổ, ngay trung tâm của xoáy nước, một cột nước to như cái xô bắn thẳng lên, ít nhất cũng phải cao mười trượng!
Trung tâm của xoáy nước còn cuộn lên vô số hài cốt. Chỉ trong chớp mắt xương trắng trôi nổi đầy trên mặt nước.
Tất cả dòng nước xung quanh đã bị cuốn vào trong xoáy nước, dòng sông trong suốt lập tức đục ngầu.
Gừ!
Sau đó, một tiếng rồng gầm chấn động lòng người lại vang lên từ nơi sâu thẳm trong xoáy nước. Ngay sau đó, tôi tận mắt thấy một ảo ảnh màu đen xuôi theo cột nước bay lên trời.
Cái bóng đen đó là ảo ảnh, rất mơ hồ, không rõ ràng lắm, nhưng vẫn đủ để nhìn ra được, đó là hình dáng của con rồng.
Ảo ảnh rồng đen này chẳng mấy chốc đã bay lên đến đỉnh cột nước, rồi gầm lên một tiếng về phía của chúng tôi!
Âm thanh này làm nhiệt huyết trong tôi sôi sục! Đó là huyết mạch trong xương cốt của người Hoa Hạ chúng tôi, truyền nhân của rồng!
"Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!" Lúc này quỷ vương lại có vẻ không tin vào cảnh tượng trước mắt, "Hung khí Hắc Long đã bị trảm long đao chém đứt, cực kỳ tàn bạo, người bình thường không thể kiểm soát nó! Làm sao có thể? Tại sao nó còn có thể xuất hiện? Rõ ràng nó đã bị trấn áp? Chẳng lẽ... Người đó có thể trấn áp hung khí Hắc Long thật sao? Rốt cuộc hắn ta là ai?!"
Lúc này trông Quỷ Vương có vẻ vô cùng giật mình, trên khuôn mặt mới lúc nãy còn rất phách lối đã hiện rõ sự mất mát và tuyệt vọng.
Tôi nghe vậy mà vui mừng khôn xiết, vội vàng hét lên về phía sông Long Ngâm: "Lỗi gia, là anh phải không? Có phải là anh không?"
Sau đó tôi vội vàng lay Tử Long, kích động nói: "Tử Long, là Lỗi gia! Lỗi gia đến giúp chúng ta rồi, anh mau tỉnh lại đi, anh mau đứng dậy mà xem!"
Cho dù tôi có lay thế nào, Tử Long đều không có phản ứng. Trong lòng tôi bắt đầu sợ hãi, tôi cố gắng lật người anh ấy lại, định kiểm tra hơi thở của anh ấy.
"Cho dù có hung khí Hắc Long thì sao? Ta vẫn sẽ giết được bọn ngươi mà thôi! Ta không tin hung khí Hắc Long tàn bạo này còn có thể nghe lệnh của con người?" Quỷ vương bất ngờ nổi cơn thịnh nộ.
Hai tay lão chộp tới, chữ "卍" cực lớn trên đỉnh đầu đột nhiên trở nên bất ổn, tà khí và âm khí bị hút vào trong đó trào hết cả ra, điên cuồng cuộn về phía chúng tôi.
Tôi bị luồng khí đen nghịt này ép đến nỗi không thể ngẩng đầu lên. Tôi có cảm giác như da mặt và đầu tóc tôi sắp bị gió thổi cho bong cả ra.
Luồng sức mạnh tà ác khủng khiếp như vậy đủ để xé nát bấy chúng tôi ra.
Gừ!
Ngay thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này, một tiếng rồng gầm cực to lại vang lên từ phía sông Long Ngâm. Sau đó, một ảo ảnh màu đen cực lớn bay thẳng về phía chúng tôi.
Chỉ trong nháy mắt, ảo ảnh rồng đen đã quấn lấy chữ 卍 màu đen khổng lồ phía trên đỉnh đầu chúng tôi. Khi đuôi rồng vẩy một cái, hình chữ卍lập tức vỡ vụn rồi biến mất.
Sau đó, tôi thấy những ác tăng Bà La Môn đang cố gắng duy trì chữ "卍" đó đều ói máu rồi chết, thi thể ngã xuống chất đống thành một ngọn núi nhỏ!
Ngay cả Quỷ Vương trước mặt chúng tôi cũng bị cắn trả cực mạnh, lão nôn ra máu tươi, ngã quỵ xuống trước mặt chúng tôi.
Ảo ảnh rồng đen phá vỡ tà thuật xong thì hất cái đuôi một cái rồi bay lên trời! Cùng lúc đó, một tia sét xẹt ngang qua bầu trời.
Trong khoảnh khắc đó, tôi thấy một linh hồn đang ngồi trên cổ của ảo ảnh rồng đen! Linh hồn đó còn vẫy tay và mỉm cười với tôi, như thể đang hỏi tôi: "Anh Cửu, cậu thấy Lỗi gia có đẹp trai không?"
Sau đó, tôi không biết mình đã lấy sức mạnh từ đâu ra để rồi đứng bật dậy được, liên tục hét về phía ảo ảnh rồng đen sắp rời đi: "Lỗi gia, ở lại đây, đừng đi! Ở lại đi!"
Tôi càng gọi càng kích động, nước mắt rơi lã chã. Nhưng linh hồn ngồi trên ảo ảnh rồng đen lại ra vẻ bất lực lắc đầu với tôi, sau đó phất tay mấy cái, ảo ảnh rồng đen lại phát ra tiếng gầm chấn động lòng người, đầu rồng chúc xuống, phóng thẳng về phía sông Long Ngâm.
Chỉ mấy giây sau, ảo ảnh rồng đen đã lơ lửng ngay trên mặt sông Long Ngâm. Sau khi lượn mấy vòng trong không trung thì nó đã lặn xuống sông Long Ngâm cùng với cột nước cao ngất trời.
Ảo ảnh rồng đen vừa lặn mất, những con ma dưới đáy sông được quỷ vương gọi đến cũng theo con rồng đen trở lại đáy sông Long Ngâm.
Lúc nãy xoáy nước cuốn hài cốt của bọn họ lên khỏi đáy sông, đó mới chính là chốn về của bọn họ!
Ầm! Ầm! Ầm!
Theo sau đó, tôi lại nghe thấy một chuỗi những tiếng nổ ầm ầm. Tiếng nổ điếc tai này vọng lại từ phía sông Long Ngâm. Nhờ tia sét cuối cùng, tôi thấy rõ ràng chín ngọn núi ở khúc sông dữ đã sụp mất một phần xuống sông Long Ngâm lúc trước cũng hoàn toàn chìm hẳn xuống dòng sông.
Lúc trước dòng sông bị phần đất đá của chín ngọn núi rơi xuống chặn mất dòng chảy nên khiến nước dâng lên, giờ chín ngọn núi hoàn toàn chìm xuống, giống như một con đập được mở cửa, nước sông lập tức chảy xiết. Ở cuối sóng nước, chỉ còn lại hình bóng rồng đen và linh hồn của Vương Lỗi đã rời đi!
Cuối cùng tôi vẫn không thể giữ được Vương Lỗi, anh ta vẫn đi mất rồi!
Sau khi dòng sông Long Ngâm yên ả trở lại, tôi giận dữ quay đầu lại nhìn quỷ vương đang quỳ trên mặt đất. Lão ta tu luyện tà thuật, bởi vậy kết cục khi bị cắn trả sẽ còn đáng sợ hơn nhiều, e là lão đã cách cái chết không xa nữa!
Tôi nhặt thanh kiếm tiền đồng của Diệp Thù Tinh lên, loạng choạng đi đến trước mặt lão ta. Tôi chống cây kiếm xuống đất, giận dữ quát lớn: "Quỷ vương, bây giờ ngươi đã hiểu rõ rồi chứ? Vận mệnh của Hoa Hạ không phải thứ giặc cỏ như ngươi có thể hủy diệt được! Ta nói cho ngươi biết, đây mới là đạo của Hoa Hạ bọn ta... Chính nghĩa! Thiện lương! Đại đạo vô biên!"
"Ha ha..." Quỷ vương ngẩng đầu lên nhìn tôi, đột nhiên cười lớn rồi lẩm bẩm: "Vu giáo bọn ta không hề yếu, mỗi một người tu luyện tà thuật như ta đều phải chịu sự đau khổ và giày vò gấp trăm lần bọn Đạo sĩ Hoa Hạ các ngươi! Bọn ta đã thua liên tiếp hai lần, không phải do thực lực của bọn ta yếu kém! Mà là vì... các ngươi có long mạch bảo vệ!"
"Cho dù là công đức hay tội ác, cuối cùng đều sẽ trở thành lịch sử! Năm đó Vu giáo các ngươi đã giết chết rất nhiều người, bây giờ các ngươi lại kéo nhau quay lại giết thêm người trong làng chài nhỏ này! Đúng là đáng chết!" Tôi hít sâu một hơi, sau đó nhấc kiếm tiền đồng lên, chém thẳng về phía cổ ông ta!
Nhưng trong lúc ngàn cân treo sợi tóc này, quỷ vương đột nhiên cười mỉa mai: "Ngươi cho rằng chỉ như vậy thì có thể giết chết được ta? Sai rồi, ngươi không giết chết ta được đâu, ta sẽ còn quay trở lại!"
Tôi thấy ông ta kết một thủ ấn rất kỳ lạ bằng tốc độ cực nhanh rồi bắt đầu lẩm nhẩm.
Tôi thấy vậy mà không khỏi sửng sốt. Nhưng phản ứng vẫn không hề chậm lại, thanh kiếm tiền đồng trong tay đã chém về phía cổ ông ta!
Nhưng tôi không ngờ thanh kiếm lại chém hụt, giống như ông ta không hề có đầu, thanh kiếm cứ thế chém ngang qua cái cổ trống rỗng.
Tôi còn chưa kịp hiểu ra thì thấy cái đầu của quỷ vương đã bay lên. Nhưng điều đáng sợ là cái đầu đó còn nối liền với lục phủ ngũ tạng của ông ta. Cái đầu bay rất nhanh về phía bờ sông Long Ngâm!
"Phi đầu giáng!" Tôi lập tức hô lên khi nhìn thấy cảnh này. Không ngờ quỷ vương lại luyện thành phi đầu giáng, cảnh giới cao nhất của phi đầu giáng chính là bất tử bất diệt, chỉ cần cái đầu không chết thì lão ta sẽ còn sống lại!
Tôi lập tức cầm kiếm tiền đồng đâm vào đùi mình. Lúc này cơ thể tôi đã đến cực hạn, bị đâm một phát cũng không cảm thấy đau đớn là bao.
Tôi biết nếu tôi ngã xuống thì có thể sẽ không đứng dậy nổi nữa. Tôi đang dùng hơi thở cuối cùng để khiến cho mình không ngã xuống.
Không giết chết quỷ vương, tôi tuyệt đối không thể ngã xuống!
Trong lòng tôi chỉ có một suy nghĩ như vậy đấy. Vết đâm vẫn khiến tôi phải rùng mình, và tiềm năng cuối cùng của tôi cũng bị ép cho bộc phát ra.
Tôi nghiến răng giữ cho hơi thở cuối cùng không bị thoát ra ngoài, lảo đảo cầm thanh kiếm tiền đồng đuổi theo. Mặc dù tôi đang chạy, nhưng thật sự tốc độ của tôi rất chậm, gần như là đang đi bộ.
Mà đầu của quỷ vương bay rất nhanh, bỏ xa tôi ở phía sau. Thấy tôi đuổi theo, lão ta không quên quay đầu lại nhìn, giống như đang chế giễu tôi là đồ bỏ đi, đến như vậy cũng không giết nổi ông ta!
Khi tôi nhọc nhằn đuổi theo được đến bờ sông, đầu của quỷ vương đã bay tới mép nước, chỉ cần lão bay qua sông Long Ngâm, tôi sẽ không có cách nào giết lão ta nữa!
Không thể giết chết lão ta thì không thể diệt trừ hậu họa, để lão ta có thời gian hồi phục, lão ta sẽ quay trở lại một lần nữa!
Tôi không thể cầm cự thêm nổi nữa, cơ thể vô lực, ngã quỳ xuống đất. Tôi chống kiếm tiền đồng trên đất, mắt mở trừng trừng nhìn cái đầu của quỷ vương bay qua sông, không cam lòng nghiến răng nói: "Tại sao? Chỉ còn thiếu một chút nữa là có thể giết lão ta rồi! Tôi không cam lòng!"
Khi tôi tức đến sắp ói máu, một bóng đen giống như tia chớp phóng ra từ phía bờ sông, tóm lấy cái đầu của quỷ vương!

Bình Luận

0 Thảo luận