Nói thẳng ra thì, khi bản thân sắp được nhìn một cuộc đại chiến diễn ra, lòng tôi cũng sôi trào nhiệt huyết. Bởi vì cảnh tượng lấy tà đấu tà này thật sự quá hiếm khi gặp được!
Mà cùng lúc đó, trong lòng tôi còn có một sự kích động không tên. Tôi cũng muốn tham gia vào đó, muốn nhìn xem rốt cuộc là tà thuật của bọn họ lợi hại hay là đạo thuật chính thống của tôi lợi hại.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, trong lòng tôi hiểu rõ, bây giờ vẫn chưa phải cơ hội thích hợp để tôi ra tay. Điều tôi muốn là cơ hội tung ra một đòn trí mạng, giết chết Tả Âm!
Ngay lúc tôi đang tính toán trong lòng, Tả Âm đã ra tay trước. Gã ta bắt đầu thực hiện chỉ pháp kỳ dị, những âm hồn đang lơ lửng lập tức lao về phía thảo quỷ bà.
Thảo quỷ bà không hề hoang mang, chậm rãi giơ chuông đồng trong tay mình lên, sau đó bà ta đột nhiên rung chuông, rung chuông đồng lần thứ ba, hồn về trời!
Cùng với tiếng chuông đồng thứ ba vang lên, những thi thể đứng trước mặt bà ta bỗng trở nên dữ tợn và khủng bố vô cùng, tất cả lao thẳng về phía những âm hồn.
Lúc lao về phía âm hồn, các thi thể giang rộng tay ra, muốn hút những âm hồn kia vào trong thi thể của mình. Thấy thế, Tả Âm sa sầm mặt mày, ngón tay hơi nhúc nhích, những âm hồn kia lập tức bay vòng quanh thi thể.
Bọn chúng vừa bắt đầu xoay quanh, vừa phóng ra lớp sương mù ma. Sau khi lớp sương mù ma xuất hiện, không ngờ lại từ từ hình thành một con đường. Những thi thể này lập tức đi lên con đường đó, xoay quanh trong đó, không cách nào tóm được những âm hồn kia vào trong cơ thể.
"Thú vị lắm, vậy mà gã Tả Âm này cũng nghĩ ra được chiêu, dùng quỷ đánh tường để khống chế các thi thể!" Nhìn thấy cuộc đấu thi thể với âm hồn thú vị như vậy, tôi cũng nổi hứng bình luận. Trong lòng tôi lại càng vô cùng ngứa ngáy, không nhịn được xoa tay hằm hè, muốn được nhảy vào đấu với bọn họ.
Mà ngay lúc Tả Âm dùng quỷ đánh tường nhốt các thi thể lại, có mấy âm hồn đột nhiên phát ra tiếng rít chói tai, sau đó đột nhiên nhào về phía tiên linh bà.
Tiên linh bà kéo ngay Lâm Y Y lui về sau vài bước. Bà ta lấy một thanh kiếm đồng tiền ra, cắt vào lòng bàn tay của mình.
Lúc bà ta cắt lòng bàn tay, tôi thấy rất rõ, gần như không có máu chảy ra từ vết cắt đó. Có cảm giác như cơ thể bà ta đã chỉ còn là một cái cây khô héo, không biết đã sống được bao lâu, có lẽ đã sắp thành tinh.
Nhưng kiếm đồng tiền này vừa cắm xuống đất, mấy âm hồn có đạo hạnh thấp không dám đi lên mà lui về ngay. Nhìn thấy thanh kiếm đồng tiền kia, tôi cũng có thể xác định một điều.
Chắc chắn pháp khí này là Chu Bát Tự truyền cho bà ta. Bởi vì người trại Cổ Miêu không biết đạo thuật, lại càng không có pháp khí!
Trong lúc tôi nhìn chằm chằm tiên linh bà, bên kia, thảo quỷ bà đột nhiên hành động. Bà ta chạy thẳng vào phạm vi của quỷ đánh tường, trong tay cầm một đôi giày Âm Dương đỏ như máu.
Giày Âm Dương kia chắc chắn được làm từ vải đen, nhưng đã được ngâm trong máu nên mới có màu đỏ tươi vậy. Tôi còn chưa hiểu được ý đồ của thảo quỷ bà thì thấy bà ta đã lao vào trong phạm vi quỷ đánh tường, chui luôn xuống phía dưới thi thể đầu tiên, nhanh tay xỏ giày Âm Dương vào chân thi thể, là đi giày ngược, chân trái đi giày phải, chân phải đi giày trái!
Sau khi đi giày Âm Dương vào cho thi thể, thảo quỷ bà cũng không có ý định đi ra ngoài, vẫn đứng phía sau đoàn thi thể, rung chuông đồng trong tay lần nữa.
Bà ta vừa rung chuông, thi thể kia liền rẽ hướng, đi về phía mặt bên. Quỷ đánh tường lập tức vô hiệu, lớp sương mù ma cũng biến mất luôn.
Không có sự trói buộc của quỷ đánh tường, những thi thể này vừa thấy các âm hồn đang trôi nổi bồng bềnh giữa không trung, bèn lập tức nhào tới.
Những âm hồn này kiêng kỵ thi thể của mình, bị đuổi cho chạy tán loạn, nhìn rất giống trò diều hâu vồ gà con.
Nhưng chắc chắn là thi thể không thể đuổi kịp âm hồn, vì vậy cuộc đấu này lại biến thành trò chơi đuổi bắt, hai bên hình thành cục diện giằng co.
Lúc nhìn về phía Tả Âm, tôi thấy hắn ta nở nụ cười nham hiểm. Trong lòng tôi không khỏi giật thót, cái tên này lại muốn giở trò thâm độc gì đây?
Quả nhiên, trong đầu tôi vừa lóe lên suy nghĩ này, Tả Âm đã chắp hai tay lại với nhau, kết thành một thủ thế kỳ quái. Ngay sau đó hai tay của gã ta tách ra, những âm hồn đang chạy trốn đột nhiên chia thành hai nhóm. Một nhóm là âm hồn của những thi thể nhà họ Bạch, nhóm còn lại là âm hồn của những dũng sĩ Miêu tộc.
Tôi vẫn chưa kịp hiểu ra, các âm hồn đã chui luôn vào trong các thi thể. Nhưng không phải chui vào trong thi thể của chính những âm hồn đó, mà là chui vào thi thể của âm hồn khác.
Những âm hồn của nhà họ Bạch thì chui vào trong thi thể của những dũng sĩ Miêu tộc, mà những âm hồn của dũng sĩ Miêu tộc thì lại chui vào thi thể của người nhà họ Bạch.
Cứ như vậy, vừa hay lại hình thành một cục diện xung đột như trước. Trước đó những thi thể này đuổi theo các âm hồn là bởi vì đó là của bọn họ, cũng vì thế nên âm hồn mới có điều kiêng kỵ, không dám đến gần thi thể của chính mình, sợ sẽ bị hút vào thi thể.
Nhưng tình hình bây giờ đã không giống vậy nữa, thi thể và âm hồn tách ra, hơn nữa còn chui vào trong thi thể của phe địch. Vốn dĩ bọn họ chết trong tay phe địch, đương nhiên sẽ có sự oán hận đối với phe địch.
Bây giờ các âm hồn chiếm cứ thi thể của nhau, nỗi oán hận xung đột, những thi thể này nhất định sẽ chém giết lẫn nhau, cướp lại thi thể của mình, để âm hồn của mình trở về với thi thể bản thân.
Thi thể và âm hồn có mối liên kết ỷ lại lẫn nhau, kẻ địch cướp lấy cơ thể của chính mình, âm hồn nhất định sẽ phẫn nộ.
Cứ như vậy, thuật khống thi của thảo quỷ bà sẽ hoàn toàn thất bại.
Tôi vừa nghĩ thấu được điều này, trong lòng lại càng kiêng kỵ Tả Âm hơn. Sự thông minh, xảo trá của gã ta thật đúng là quá khủng khiếp. Nhưng chuyện này cũng càng khiến suy nghĩ trong tôi kiên định hơn, tôi nhất định phải tìm được cơ hội giết chết gã ta thật gọn ghẽ, nếu không sẽ càng có nhiều biến cố hơn.
Hiện giờ, các thi thể bị thảo quỷ bà khống chế đã triệt để rối loạn, thi thể của nhà họ Bạch và thi thể của dũng sĩ Miêu tộc lao vào đánh nhau.
Bọn chúng há miệng, bắt đầu cắn xé đối phương. Chỉ trong chốc lát thôi, người các thi thể đã bị cắn đến máu thịt be bét, vô cùng thê thảm.
Sau khi cắn người, những âm hồn đã bám vào thi thể phe địch lại càng bị kích thích nỗi oán hận trong lòng, càng lúc càng trở nên lợi hại.
Đây chính là một vòng tuần hoàn ác tính, cứ như vậy mãi, những âm hồn bị Tả Âm khống chế sẽ chỉ càng đáng sợ hơn. Đến lúc đó, e rằng toàn bộ trại Cổ Miêu sẽ bị những âm hồn này hại chết.
Nhìn thấy thi thể mình khống chế mắc mưu, thảo quỷ bà lập tức chạy đến trước mặt tiên linh bà. Sau khi bà ta dập đầu lạy ba cái, tiên linh bà khẽ gật đầu với bà ta.
Tiếp đó, thảo quỷ bà giống như đã hạ quyết tâm, lao thẳng về phía những thi thể đang giết hại lẫn nhau. Lúc này, bà ta tìm đến thi thể đi giày Âm Dương đỏ như máu, tháo một chiếc giày trên chân nó xuống rồi xỏ vào chân mình.
Sau khi xỏ một chiếc giày vào chân mình, thảo quỷ bà lại lấy ra một con dao găm, đâm thẳng vào tim mình. Thân thể của bà ta đột nhiên giật mạnh, bà ta ngửa đầu, đau khổ hô lên cái gì đó. Bà ta không có đầu lưỡi, nói không ra lời, tôi chỉ có thể nghe thấy những tiếng ư ư đầy phẫn nộ của bà ta.
Mà sau khi bà ta kêu xong, cả người cũng ngồi xuống đất, lưng thẳng tắp, hai tay liên tục làm ra những thủ thế kỳ lạ, miệng còn lẩm bẩm chú ngữ. Đợi đến khi đọc xong chú ngữ, bà ta đột nhiên đập chuông đồng vào gáy mình.
Mạng sống của bà ta nhanh chóng trôi đi mất, con dao găm đã đâm thẳng vào tim, bà ta chỉ đang giãy giụa trước khi chết. Chẳng mấy chốc tôi đã nhìn thấy bà ta nhắm hai mắt lại, dường như cũng đã tắt thở.
Bây giờ không chỉ là tôi, ngay cả Tả Âm cũng sửng sốt, hoàn toàn không biết thảo quỷ bà muốn làm gì. Sau khi đợi được một hai phút, tay của thảo quỷ bà đột nhiên giơ lên, đôi mắt không mở ra nhưng chuông đồng trong tay lại ném lên giữa không trung.
Sau khi chuông đồng được ném lên giữa không trung, lúc này nó bỗng phát ra tiếng leng keng lanh lảnh, ngay sau đó chuông đồng vỡ thành hai đoạn.
Chuông còn người còn, chuông mất người mất, đây là cấm kỵ của thầy cản thi!
Lúc tôi ý thức được tới điểm này, thảo quỷ bà đột nhiên nhảy dựng lên. Không phải đứng lên mà là nhảy lên như cương thi.
Tôi có thể chắc chắn là bà ta đã chết, bây giờ chỉ còn là một con cương thi mà thôi. Lúc bà ta nhảy về phía trước, những thi thể đang điên cuồng cắn xé nhau bỗng ngoan ngoãn đứng lui về sau bà ta, không cắn xé nữa.
Một giây sau, những âm hồn đã chui vào sai thân thể đều chui ra, trở lại trong đúng thi thể của mình. Tả Âm còn chưa kịp làm gì thì hồn nào đã về với xác nấy, tất cả đồng loạt ngã xuống đất, hoàn toàn chết đi.
Thấy cảnh tượng này, tôi mới đột nhiên ngộ ra, thảo quỷ bà không cản thi thể của người khác, thủ đoạn lúc nãy của bà ta là đang cản thi thể của mình!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận