Đạo môn trừ tà thu quỷ còn Phật môn thì chém yêu trừ tà.
Sau khi xác định thân phận của yêu nữ, tôi đã hiểu tại sao miếu Bồ Tát này lại tà ma như vậy. Bên trong miếu Bồ Tát cung phụng Già Lam Bồ Tát, cũng là nơi trấn áp yêu nữ đang xuất hiện trước mặt tôi.
Giờ có người chặt mất đầu Phật của Già Lam Bồ Tát rõ ràng là muốn thả yêu nữ này ra, miếu Bồ Tát xảy ra dị tượng chính là do yêu nữ này gây thành.
Đây cũng là lý do vì sao bác Diệp có thể khiến thôn dân bị dao động. Già Lam Bồ Tát mất đầu, ông ta bắt người dân dùng đầu động vật để cúng tế, thật ra đó không phải là để cúng tế Bồ Tát mà là để gọi yêu nữ bị tượng Phật trấn áp thức tỉnh. Phần lớn yêu nữ vẫn là động vật tu luyện thành tinh, hơn nữa là động vật ăn thịt, những cái đầu đẫm máu kia vừa hay có thể thu hút được thuộc tính ăn thịt của yêu nữ.
Người dân Bồ Tát Man mê tín quá rồi. Bọn họ nên biết, Phật gia không ăn mặn, sao có thể dâng cúng những cái đầu động vật đẫm máu như vậy được chứ?
Bây giờ tôi cũng đã hiểu tại sao bùa và đạo thuật của tôi không có tác dụng với yêu nữ này, bởi vì bùa vừa nãy tôi dùng là để đối phó với quỷ hồn, nếu đối phó với yêu nữa thì sai cách mất rồi!
Tôi âm thầm cắn lưỡi nên đã tỉnh táo lại từ lâu, không hề bị yêu nữ mê hoặc, nhưng tôi vẫn đang giả bộ mê man, tiếp tục thăm dò tình hình của yêu nữ.
Có điều, không thể không phủ nhận đúng là yêu nữ này rất đẹp. Khi cô ta chớp mắt quyến rũ tôi, trong lòng tôi bỗng rạo rực, dường như sắp mất luôn khả năng kiểm soát.
"Chàng trai, cậu là của chị!" Yêu nữ mở miệng, giọng nói chứa chan cám dỗ mê người, giống như ma âm xâm nhập vào trong đầu, khiến người ta mất kiểm soát.
Cô ta cười rất đa tình, sau đó từ từ đè xuống người tôi. Tôi bị yêu thuật của cô ta ghim trong không trung, không thể điều khiển được cơ thể. Khoảnh khắc cô ta đè xuống, một cơn gió thơm mát thổi tới khiến tôi hơi chuếnh choáng.
"Thái thượng đài tinh, ứng biến không ngừng, trừ tà buộc mị, bảo vệ tính mạng, trí tuệ minh tịnh, tâm thần an ninh, ba hồn vĩnh cửu, phách vô tang khuynh, tâm thanh minh kính, vạn niệm chớ quấy rầy, hồng trần như chướng nhãn, trong tâm duy chỉ có Đạo! Lập tức nghe lệnh!"
Khi tôi sắp không ngăn được sự mê hoặc này từ cô ta, tôi bèn niệm tịnh tâm chú, tôi đọc đi đọc lại là để giữ cho ý thức của mình được tỉnh táo.
Lúc này tôi và yêu nữ chỉ cách nhau một, hai xen timets, cơ thể yêu kiều của cô ta đã đè lên người tôi, hàng lông mi cong cong chạm nhẹ vào lông mày của tôi.
Nhất là chiếc mũi cao chạm vào đầu mũi của tôi, miệng phả ra luồng khí lành lạnh, khiến đôi mắt tôi trở nên mơ màng.
"Chàng trai...", bầu không khí vô cùng ái muội, khi cô ta khẽ lên tiếng, tôi thấy cô ta từ từ hé miệng, khoảnh khắc đó trông cô ta vô cùng hấp dẫn, khiến miệng tôi khẽ nhếch lên, từ từ mở ra.
Khi miệng tôi mở ra một cách mất kiểm soát như vậy, tôi cảm thấy dương khí trong cơ thể bị cô ta hút mất, yêu nữ không giống quỷ hồn, bọn chúng thích hút dương khí và tinh nguyên của con người. Đây cũng là lý do vì sao giới yêu có hai cách nói, lấy âm bổ dương, và lấy dương luyện âm!
Khi yêu nữ bắt đầu hút dương khí của tôi thì chỉ khoảng vài giây thôi, tôi đã cảm thấy toàn thân dần mềm nhũn, giống như bị hút sạch. Cảm giác tinh lực bị hút mất thật sự quá đáng sợ.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chưa tới ba phút chắc chắn tôi sẽ bị hút thành cái thây khô. Nhưng tôi vẫn chưa ra tay, vẫn đang chờ cô ta hiện nguyên hình.
Vậy mà yêu nữ này không hề lộ nguyên hình, nếu cứ như vậy thì tôi sẽ không chịu nổi mất. Tôi bắt đầu thấy choáng váng khi dương khí bị cô ta hút mất. Không còn cách nào, tôi đành ngậm miệng lại nín thở. Yêu nữ không hút được dương khí của tôi nữa liền tức giận ra mặt.
Đúng như dự đoán, khi cô ta tức giận, tôi đã nhìn thấy khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành của cô ta biến thành mặt của một con bạch hồ. Lông trên người toàn bộ là màu trắng, trắng như tuyết, sáng ngời.
Ngoài khuôn mặt với cái mõm nhọn thì thứ khiến tôi kinh ngạc nhất chính là đôi mắt của cô ta, đôi mắt có màu xanh ngọc, hình như đây chính là bạch hồ mắt xanh! Tức là yêu nữ trước mặt tôi chính là hồ ly tinh, hơn nữa còn là hồ ly tinh có đôi mắt xanh có thể đoạt phách.
Sau khi xác định đây là bạch hồ mắt xanh, tôi bắt đầu dùng cách đối phó với yêu quái để đối phó với cô ta. Tôi nhanh chóng động não và nghĩ ra một pháp chú có thể đối phó với yêu quái, đó là Thiên Bồng thần chú!
Thiên Bồng thần chú này do thiên sư Trương Đạo Lang lưu truyền lại, kết hợp với pháp khí Thước Thiên Bồng của ông ấy, chuyên dùng để đối phó với hồ yêu, uy lực cực mạnh. Mặc dù tôi không có thước thiên bồng nhưng tôi có Thước Trấn Hồn.
Cơ thể tôi vẫn bị yêu thuật khống chế, không thể trực tiếp dùng đạo chỉ, đành phải thầm đọc thần chú Thiên Bồng: "Thiên Bồng, Thiên Bồng, cửu nguyên sát đồng. Ngũ đinh đô ti, cao điêu bắc ông, thái thượng hạo hung. Trường lô cự thú, thủ bả đế chung, tử khí thừa thiên, đan hà hách trùng. Thôn ma thực quỷ, hoành thân ẩm phong. Tam thập vạn binh, vệ ngã cửu trọng. Quắc thiên đại phủ, trảm quỷ ngũ hình. Thần đao nhất hạ, vạn quỷ tụ hội. Cấp cấp như bắc đế minh uy khẩu sắc luật lệnh, phá!"
Những thần chú phía trên đều do tôi đọc thầm. Chỉ sau khi tôi hét ra từ "phá" là tôi đã phá được yêu thuật của cô ta. Đó hoàn toàn là tiếng gầm giận dữ của tôi.
Tôi hét lên khiến bạch hồ mắt xanh sợ chết khiếp, cô ta trừng đôi mắt xanh nhìn tôi bằng vẻ không dám tin. Sau khi tôi phá được yêu thuật của cô ta, cơ thể bỗng nhiên rơi xuống.
Tôi bèn chém Thước Trấn Hồn về phía bạch hồ mắt xanh. Nhát chém này giống như chém vào trong không khí, không hề có bất cứ thứ gì cản trở và trúng người cô ta.
Hình người của bạch hồ mắt xanh cũng tiêu tan, lộ nguyên hình là một đám khí màu đỏ máu. Đám khí đó sau khi cuộn một vòng trong không khí thì quay trở về cổ của bức tượng Phật cụt đầu.
Tôi cũng ngã rầm xuống đất, cảm giác lục phủ ngũ tạng như bị chệch cả vị trí, tôi không dám khinh suất, không kịp kêu đau đã đứng bật dậy, cảnh giác nhìn luồng máu đỏ trên cổ bức tượng Phật cụt đầu.
Giọng nói của bạch hồ mắt xanh từ luồng khí đỏ đó truyền tới, nhưng lần này giọng nói không còn vẻ mê hoặc như trước nữa, mà là sự phẫn nộ, cô ta nói: "Không ngờ ngươi là người của Huyền Chân giáo, cũng không ngờ thanh sắt đồng nát mà ngươi cầm trong tay lại là Thước Trấn Hồn, người của Huyền Chân giáo đáng phải chết!"
Nói xong, bạch hồ mắt xanh gầm lên, cứ như cô ta có mối thù sâu đậm với Huyền Chân chúng tôi vậy.
Tôi nghiến răng, hét lớn: "Một con hồ yêu như ngươi, dám bôi nhọ thần phật, lẽ nào ngươi không sợ bị hình thần câu diệt sao?"
"Ta nhổ vào!"
Bạch hồ mắt xanh lạnh lùng chửi một tiếng, tức giận nói: "Dù là tổ sư gia của Huyền Chân giáo các ngươi tới thì ta cũng không coi ra gì chứ đừng nói là ngươi, nếu không phải Già Lam Bồ Tát và con lừa kia trấn giữ ta thì ta đã giết chết hết đám Huyền Chân giáo các ngươi từ lâu rồi!"
Từ câu nói của cô ta, tôi có thể thấy được cô ta có một mối huyết hải thâm thù đối với Huyền Chân giáo chúng tôi. Tôi thật sự không hiểu, càng chưa từng nghe có chuyện này nên hỏi: "Ngươi đã tu luyện thành tinh, đây là cơ duyên cực lớn mà ông trời ban cho ngươi, sao ngươi không tu luyện cho tốt mà cứ muốn nhằm vào Huyền Chân giáo của chúng ta vậy?"
"Ha ha...", bạch hồ mắt xanh cười lớn: "Tất cả đàn ông của Huyền Chân giáo các ngươi đều phải chết, chỉ cần ta có thể ra ngoài thì nhất định gặp tên nào ta sẽ giết tên đó!"
"Chớ có ngông cuồng!"
Tôi cũng đã mất hết kiên nhẫn, hét lên: "Ngươi hồ đồ ngu xuẩn, oán niệm còn sâu hơn cả ác quỷ. Hôm nay có chưởng giáo Huyền Chân giáo Lý Sơ Cửu ta ở đây, chắc chắn sẽ không để người rời khỏi miếu Bồ Tát. Ta sẽ phong ấn ngươi vĩnh viễn dưới tượng Phật, đợi đến khi ngươi tỉnh ngộ thì mới thả ngươi ra!"
Vừa dứt lời, tôi lập tức vung ngang Thước Trấn Hồn trước mặt, tay còn lại đặt lên thanh thước. Chân khí Huyền Chân trong cơ thể trỗi dậy, truyền thẳng vào Thước Trấn Hồn. Những bùa chú được khắc trên cây thước lập tức tỏa ra ánh sáng màu vàng như thể đang sống dậy.
Ngay sau đó, những bùa chú tỏa ra ánh sáng vàng kia từ từ bay ra khỏi thước, lơ lửng trong không trung và bắt đầu dung hợp lại.
Trong chớp mắt, chúng tập trung thành một chữ "Đạo" to cỡ bàn tay, chữ Đạo này phát ra ánh sáng màu vàng chói mắt, thoáng cái, soi sáng cả ngôi miếu Bồ Tát, xua tan đi bóng tối ở xung quanh.
Nhất là luồng khí màu đỏ máu của bạch hồ mắt xanh cũng bị thần uy của chữ "Đạo" từ từ chèn ép.
Pháp thuật mạnh quá! Khi nhìn thấy pháp lực phát ra của chữ "Đạo" này, ngay cả tôi cũng phải chậc lưỡi. Từ sau lần chiến đấu với đại tư tế, nhờ cơ duyên, tôi đã có thể sử dụng được chân khí Huyền Chân tu luyện trong cơ thể.
Nhưng tôi không ngờ, cùng với việc sử dụng được chân khí Huyền Chân thì đạo thuật của tôi cũng tiến bộ lên rất nhiều, chúng đột nhiên tăng mạnh. Trước đây khi không thể sử dụng được chân khí Huyền Chân trong cơ thể, tôi căn bản không thể nào thúc giục được pháp lực của Thước Trấn Hồn.
Tôi vô cùng mừng rỡ, sau khi bình tĩnh lại, tôi lập tức chặp hai ngón tay, chỉ về phía luồng khí màu đỏ máu, chữ "Đạo" màu vàng lập tức lao tới, ép ngay phía trên của luồng khí kia, từ từ đè xuống giống như chẻ tre!
"Cũng may là có thể sử dụng chân khí Huyền Chân, nếu không thật không biết làm sao để đối phó với bạch hồ mắt xanh!" Tôi thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy cảnh tượng đó.
Tôi vừa dứt lời thì một chuyện kỳ lạ bỗng xảy ra. Luồng khí màu đỏ máu vốn bị đè xuống bỗng phát ra một ánh sáng màu vàng, lập tức đánh lại chữ "Đạo" màu vàng, khiến cả hai bên hóa thành hư vô!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận