Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 161: Hồn nhập trận bát quái

Ngày cập nhật : 2025-07-22 09:01:03
Diệp Thiếu Khanh vừa nói ra lời đó, tôi đã biết là hắn ta sắp ra tay với chúng tôi! Quả nhiên, ngay lúc tôi ý thức được điều này, hai tay của hắn ta đã kết thành một thủ ấn kỳ quái. Đây chính là ấn Bất Động Minh Vương.
Song song với kết ấn, hắn hô to: "Lâm binh đấu giả giai tại tiền, lâm binh đấu giai trận liệt, tiền hành giả giả lâm tiền, liệt trận giai đấu binh hành*! Kỳ Môn Bát Quái, bảy cửa chết, một cửa sống! Sinh tử luân chuyển, không đường sống sót. Người bị vây hãm, hồn phi phách tán!"
(*) Tạm dịch: Kẻ tranh đấu đều ở phía trước, gặp tranh đấu tất cả bày trận, kẻ đi trước gặp người đến trước, bày trận cùng đấu binh tướng tới!
Ở đây tác giả miêu tả dựa theo trận pháp "Cửu tự chân ngôn tứ tung ngũ hoành". Câu chú trong trận pháp này dựa trên chín chữ chân ngôn là "Lâm binh đấu giả giai liệt trận tiền hành", hiểu nôm na là những kẻ gặp tranh đấu hãy cùng bày trận tiến về phía trước. Chín chữ này có chín thủ ấn đi kèm, mỗi chữ là một thủ ấn. Thủ ấn đầu tiên tương ứng với chữ "Lâm" chính là ấn Bất Động Minh Vương.
Lúc Diệp Thiếu Khanh niệm chú xong, tôi thấy hắn ta lấy ra bùa Thất Tự Canh. Bùa Thất Tự Canh vừa cháy, thủ ấn của hắn lại biến đổi, đồng thời hắn ta niệm Lục Giáp Mật Chú: "Lục Giáp lục Đinh, Thanh Long Bạch Hổ ứng Càn! Thiên địa âm dương, Chu Tước Huyền Vũ ứng Khôn! Càn Khôn đảo ngược, vong hồn nhập trận!"*
(*) Lục Giáp lục Đinh là 12 vị thần đứng đầu Can Chi. Trong đó, 6 vị thần mang tính nam là lục Giáp (Giáp Tý - Dần - Thìn - Thân - Ngọ - Tuất), 6 vị thần mang tính nữ là lục Đinh (Đinh Sửu - Mão - Tỵ - Mùi - Dậu - Hợi). Dân gian tương truyền các vị thần này có thể hô mưa gọi gió, chế ngự quỷ thần.
Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ hay còn gọi chung là Tứ tượng - bốn thánh thú trong phong thuỷ địa lý, tượng trưng cho 4 hướng tương ứng là Đông - Tây - Nam - Bắc.
Càn Khôn là 2 quẻ trong Kinh dịch, Càn tượng trưng cho trời, Khôn tượng trưng cho đất.
Diệp Thiếu Khanh gần như gào thét ra những câu chú này, mà đồng thời, chân của hắn ta cũng bước xong bộ pháp Thất Tinh Cương* một cách lưu loát.
(*)Thất Tinh Cương là một trong những bộ pháp tạo trận đồ trong vòng 9 bước chân của Kỳ Môn Độn Giáp - một thuật dự đoán dựa trên Can Chi và 28 chòm sao cổ đại của Trung Quốc.
Khi thốt ra chữ cuối cùng, cơ thể của hắn nhảy lên thật cao, lộn một vòng trên không trung, thủ ấn Đại Nhật Như Lai cũng đập mạnh xuống mặt đất.
Sau hai tiếng "đùng đùng", những bia mộ xiêu vẹo xung quanh đột nhiên bắt đầu rung lên.
Phần đất phía dưới bia mộ cũng rung động như thể xuất hiện động đất. Lớp bùn đất bị lật lên có máu rỉ ra!
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, tôi mới nhớ tới lời Tuyết Mai từng kể, rằng thôn này đã từng bị người Nhật giết sạch.
Những người bị giết cũng không được đưa tới bãi tha ma, mà chôn ngay trong thôn này. Về sau những thầy phép kia dọn tới cũng không dời mộ phần đi là vì biết oán khí của họ quá nặng!
Bây giờ tên Diệp Thiếu Khanh đang dùng trận pháp Kỳ Môn Bát Quái để đánh thức họ. Tôi còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy tiếng động cực lớn, tám thân cây hoè to lớn xung quanh chúng tôi bỗng nhiên đổ ầm xuống.
Thân cây đổ xuống, kéo theo những thi thể bị treo trên đó. Móc tỳ bà lại đâm xuyên qua thi thể của họ, vết thương bị kéo toác ra, máu tươi phun ra tung tóe đầy mặt đất.
Càng tà dị hơn chính là, máu phun ra bị bùn đất hấp thu cực nhanh. Ngay trong giây phút đó, toàn bộ bia mộ đổ xuống ầm ầm.
Những âm thanh đó khiến tôi nghe mà tê hết cả da đầu. Tiếp đó, một đám quỷ hồn bò ra từ phía dưới những bia mộ đã sụp đổ kia!
Những quỷ hồn này vừa xuất hiện, nhiệt độ xung quanh lập tức hạ xuống không độ chỉ trong nháy mắt. Không biết có phải vì nhiệt độ quá thấp hay không, mà cả cơ thể và trái tim tôi đều lạnh run.
Đám quỷ hồn đều mặc trang phục thời kỳ dân quốc, trên quần áo toàn là miếng vá. Tôi đếm thử, có khoảng ba bốn chục quỷ hồn. Oán khí trên người họ quá nặng nề, tròng mắt cũng sắp biến thành màu đỏ hết cả.
Bị một đám quỷ hồn nhìn chằm chằm như vậy, tôi thấy gai hết cả người.
"Đi thôi, nhìn xem có thể ra ngoài hay không! Mau!" Tôi chắn phía trước, hô to một tiếng rồi dẫn đầu xông ra phía bên ngoài.
Nhưng tôi vừa nhúc nhích, những quỷ hồn kia đã trốn hết vào trong tám thân cây hoè ở xung quanh. Cây hòe thuần âm, một chữ mộc thêm một chữ quỷ*, vừa vặn có thể làm chỗ cho quỷ hồn ẩn thân.
(*) Chữ Hoè 槐 được kết hợp từ chữ Mộc 木 và chữ Quỷ 鬼.
Hèn gì, Chu Bát Tự lại sử dụng trận pháp thế này. Lão không chỉ muốn đối phó với người của Diệp gia, mà còn muốn đối phó với Linh tộc lợi hại hơn.
Sau khi những quỷ hồn kia ẩn mình vào thân hòe, thân cây lập tức rung lên bần bật. Vừa rung mấy cái thì toàn bộ thi thể treo trên đó đều rơi xuống, chỉ còn lại một đống móc tỳ bà sắc bén còn gắn chặt trên thân cây.
"Kỳ Môn Bát Quái này có tám cửa, chỉ có một cửa là đường sống! Những cửa còn lại đều là đường chết, nếu đi vào nhất định sẽ bị móc tỳ bà móc trúng, treo lên thân cây! Kỳ Môn Độn Giáp chính là bàng môn. Chúng ta phải nghĩ cách khác, nếu không sẽ bị vây chết ở trong này!" Diệp Trường Phong vẫn chưa hoàn toàn mất đi lý trí. Ông ta nhắc nhở chúng tôi.
"Vô dụng thôi, đã không còn đường sống nữa rồi!" Tử Long nói với vẻ bất lực, "Kỳ Môn Bát Quái này đã bị thay đổi. Bây giờ oan hồn nhập vào trận pháp, chẳng khác nào làm trận pháp này sống dậy, có thể tự động đổi cửa sinh và cửa tử. Cho dù chúng ta đi ra bằng đường nào, cũng đều là cửa tử!"
Lúc Tử Long nói, tôi vẫn đang quan sát mấy thân cây hòe. Giữa hai thân cây vừa hay tạo thành một cửa. Trận pháp tà đạo thế này, rõ ràng là muốn dùng để đối phó với Linh tộc. Nhập gia tuỳ tục, dùng quỷ hồn để khống chế trận pháp, kỳ diệu thế này, e rằng tôn chủ của Linh tộc có tới thì chắc cũng thấy quá sức.
Chúng tôi không biết phải đi ra bằng cửa nào, chỉ có thể cảnh giác đánh giá mấy thân hòe đó. Mà lúc này Diệp Trường Phong lại nói chuyện rất khách sáo: "Cậu Tử Long, chẳng lẽ không có biện pháp nào khác sao?"
"Không có!" Tử Long và tôi trước giờ đều không thích Diệp Trường Phong. Lúc trước ông ta sỉ nhục chúng tôi, bây giờ thấy chúng tôi có giá trị lợi dụng thì quay sang lấy lòng. Cư xử với nhau kiểu đó thì chỉ khiến người ta căm ghét, tuyệt đối chẳng làm ai thích nổi!
Sau khi lạnh lùng trả lời ông ta, Tử Long lại tiếp tục nói, "Tôi và Sơ Cửu, một người là phái bùa chú, một người là phái Huyền Chân. Chúng tôi không hiểu gì về Kỳ Môn Độn Giáp cả! Nếu như bây giờ có Lỗi gia ở đây, chắc chắn anh ta có thể dẫn chúng ta sống sót rời khỏi!"
Lúc Tử Long nhắc tới Vương Lỗi, tôi cũng nhớ đến anh ta. Thuật phong thuỷ của anh ta thuộc hàng kiệt xuất trong thiên hạ. Về Kỳ Môn Độn Giáp, anh ta lại càng tinh thông. Nếu có anh ta ở đây, chúng tôi sẽ không rơi vào cục diện bị động thế này.
"Nếu cửa nào cũng là chết, vậy chúng ta cứ liều xông ra đi! Tôi tin chắc rằng, tà không thể thắng chính!" Tôi thấy mọi người đều không nghĩ ra cách, đành dùng phương pháp này để nâng cao tinh thần cho họ.
"Hay, tà không thể thắng chính!" Tử Long cũng hô lên một câu rồi đứng ở bên cạnh tôi. Chúng tôi gật đầu với nhau, sau đó đi thẳng về hướng mà mình tiến vào lúc đầu.
Chúng tôi vừa di chuyển, tám thân cây hoè này cũng di chuyển theo. Thân cây hoè vừa nhúc nhích, móc tỳ bà ở trên đó liền xoay vòng vòng, phát ra những tiếng vù vù.
"Cẩn thận!" Thấy vậy, tôi lập tức nhắc nhở mọi người. Tôi cúi người đến mức thấp nhất, tiếp đó lăn một vòng đến phía dưới thân cây hoè.
Thước trấn hồn trong tay tôi chém mạnh vào thân cây. Thân cây này là vật sống, thước trấn hồn của tôi chém vào đã tạo ra một vết chém rất sâu.
Nhưng tôi không ngờ rằng, lại có máu tươi chảy ra từ vết chém đó.
Tôi thật sự rất giật mình. Còn chưa kịp phản ứng, Tử Long đã hô to, "Sơ Cửu, mau lui lại!"
Nghe anh ấy gọi, tôi lập tức hoàn hồn. Ngẩng đầu nhìn lên, móc tỳ bà trên thân cây đã đột nhiên vung thẳng về phía tôi.
Chết tiệt!
Tôi dồn sức bổ nhào về phía trước, vừa vặn tránh được. Còn cái móc tỳ bà đó đập thẳng xuống đất, cái đầu móc nhọn hoắt găm vào mặt đất. Nếu như nó móc trúng vào người tôi, chắc chắn cơ thể của tôi đã bị đâm thủng.
"Phá huỷ những thân cây này đi!" Tử Long hô to, sau đó tôi thấy anh ấy lấy ra bùa Tam Muội Chân Hoả.
Anh ấy bổ nhào về phía trước nhanh như chớp. Sau khi tránh thoát móc tỳ bà đang xoay tròn trên thân cây, anh ấy dán ngay bùa Tam Muội Chân Hoả lên thân cây trước mắt.
Dán xong, anh ấy lập tức lui lại, còn chưa đứng vững đã bắt đầu niệm chú. Chú ngữ niệm xong, thân cây hoè trước mắt cũng cháy bùng lên.
Chỉ chốc lát, ngọn lửa đã hoàn toàn nuốt chửng thân cây! Tiếng khóc của quỷ hồn không ngừng truyền ra từ trong thân cây hoè. Họ bị nhốt trong đó, tiếng khóc chói tai không thể tả.
Vốn dĩ tôi cho rằng, Tam Muội Chân Hỏa này có thể đốt thân cây hòe thành tro. Nhưng tôi không ngờ, mấy thân cây kia lại đột nhiên xoay tròn dữ dội.
Hơn nữa, tám thân cây to lớn kia còn vừa xoay vừa dần dần tiến lại gần nhau, giống như muốn đóng chặt cả tám con đường.
Mà khi những thân cây dịch lại gần nhau, ngọn lửa cũng lan sang mấy thân cây khác. Trong chớp mắt, toàn bộ tám thân cây đều bốc cháy.
Chúng tôi vừa vặn bị nhốt bên trong, không có cách nào để ra ngoài. Nhiệt độ tỏa ra từ ngọn lửa ngày càng tăng cao, khiến mọi người rất khó chịu.
Nếu như không đi ra ngoài, chúng tôi sẽ bị nướng sống mất! Nhưng trận pháp này lại rất kỳ lạ, quỷ hồn trong thân cây có thể làm thân cây chuyển động, phía trên còn treo móc tỳ bà. Chúng tôi hoàn toàn không thể cứ thế mà đâm đầu xông ra được.
Chỗ lợi hại nhất của Kỳ Môn Độn Giáp chính là có thể lợi dụng hoàn cảnh xung quanh để giết người!
"Có phải tám thân cây này tiến sát lại để chặn đường sống của chúng ta không? Tám cửa của Kỳ Môn Độn Giáp biến mất rồi sao?" Lúc này, Diệp Trường Phong đột nhiên hỏi một câu.
Ông ta nói như vậy liền nhắc nhở chúng tôi một chuyện. Thân cây này hình thành nên tám cửa sinh tử, bây giờ chúng đã sắp tiến sát vào nhau, như thể muốn thiêu sống chúng tôi.
Mà nếu đúng là tám cửa này đều đứng sát vào nhau, vậy chứng tỏ Kỳ Môn Độn Giáp đã không còn tác dụng.
"Không sai!" Sau khi tôi gật đầu, Diệp Trường Phong đột nhiên nở nụ cười. Ông ta nói: "Được, được! Chuyện này là do tôi gây nên, bây giờ để tôi kết thúc nó đi! Diệp Trường Phong tôi trước giờ chưa từng cầu xin ai, chỉ xin hai người hãy mang con gái của tôi sống sót rời khỏi đây!"

Bình Luận

0 Thảo luận