Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 550: Con người kiểm soát thế giới

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:26:02
Ngay khi Vương Lỗi vừa dứt lời, tôi thấy anh ta nhảy một phát lên không trung. Giống như quỷ hồn dịch chuyển tức thời vậy, giây tiếp theo đã xuất hiện ngay trước mặt con Cửu Đầu Sư!
Một người một thú, cứ giằng co như vậy trên không trung! Mà trong mắt Vương Lỗi lúc này, lại xuất hiện hai chùm ánh sáng vàng kim sáng ngời, giống như con ngươi đã biến thành màu vàng vậy.
Đặc biệt là hơi thở mạnh mẽ trên cơ thể anh ta đột nhiên bùng nổ, cách xa như vậy mà tôi cũng cảm nhận được một cảm giác áp bức tuyệt đối đến nghẹt thở. Đây là lần đầu tiên tôi có cảm giác này, cũng là lần đầu tiên cảm nhận được khí tức mạnh mẽ như vậy sau ngần ấy năm bái nhập Đạo môn!
Rốt cuộc Vương Lỗi còn bao nhiêu tuyệt chiêu nữa?
Mới vừa rồi tôi còn tưởng rằng anh ta đã dùng đến sát chiêu, nhưng bây giờ có vẻ, những chiêu thức được sử dụng trước đó vẫn chưa phải rồi! Tên khốn này, đến thời điểm nguy cấp như thế mà vẫn che giấu thực lực của mình!
Rốt cuộc anh ta đã đến cảnh giới nào rồi? Vì sao anh ta đã ở cảnh giới mạnh như vậy, mà còn tiếp cận với hai người tu đạo hết sức bình thường là tôi và Tử Long?
A!
Trong lúc tôi còn đang bàng hoàng, Vương Lỗi đột nhiên giận dữ hét to. Tiếng hét ấy nghe vô cùng đau đớn, như thể có một thứ gì đó đang áp chế sức mạnh trong người anh ta.
Cho tôi cảm giác rằng bây giờ anh ta đang cưỡng ép sử dụng sức mạnh trong cơ thể mình!
"Gia tộc thượng cổ! Long tộc! Thật thú vị, đến nay Đạo môn phẳng lặng đã nhiều năm, cuối cùng cũng sắp nổi sóng rồi!" Mà ngay lúc này, tôi nghe thấy Lý Tiêu Vũ lẩm bẩm một câu như vậy.
Cô ta đang tự lẩm bẩm, nhưng tôi vẫn nghe được rõ ràng. Khi tôi nhìn về phía cô ta, thì cô ta cũng nhận thấy tôi đang nhìn mình, bèn mỉm cười quyến rũ với tôi. Tôi vô thức rời tầm mắt, cảm thấy như bị đối phương nhìn thấu ruột gan vậy, thậm chí còn có cảm giác sợ hãi khó hiểu!
Nhưng Long tộc mà cô ta nhắc đến đã khiến tôi chú ý! Chẳng lẽ, Vương Lỗi là người của Long tộc?
Chắc là không sai rồi, anh ta biết Ngự Long thuật, có thể thu phục Hắc Long, nghĩ như vậy thì, đã gần như là chắc chắn. Chẳng qua tôi không biết rốt cuộc gia tộc thượng cổ là những gia tộc nào, nhưng sau khi nghe Lý Tiêu Vũ nói ra Long tộc, tôi đã bất giác ghi nhớ trong lòng!
"Đi chết đi, súc sinh!" Đột nhiên, Vương Lỗi lại gào lên một tiếng nữa. Một cú đấm mãnh liệt giáng vào cái đầu ở chính giữa của con sư tử, khi anh ta vung nắm đấm, tôi thấy cánh tay anh ta tỏa ra ánh sáng màu vàng.
Ánh sáng vàng kia giống như nứt ra khỏi cánh tay của anh ta, xuất hiện rất nhanh, mà biến mất cũng rất nhanh...
Nhưng khuôn mặt anh ta có vẻ rất đau đớn, giống như cơ thể đang bị xé nát, đau đến run rẩy, hô hấp dồn dập không ngừng. Thế nhưng một quyền nện lên đầu con sư tử kia, đã trực tiếp đập nó rơi thẳng từ giữa không trung xuống đất.
Tôi thấy con Cửu Đầu Sư rơi xuống, bèn quay lại nhanh nhẹn nhảy xuống sông. Gần như đồng thời, trong khoảnh khắc tôi nhảy xuống nước, con sư tử cũng rơi xuống đất, chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, giống như một quả đạn pháo tiếp đất, dưới chân rung chuyển lắc lư! Ngay cả mặt nước sông cũng rung chuyển, tản ra từng gợn sóng lăn tăn...
Khi tôi chui lên khỏi mặt nước thì thấy tất cả cỏ trên mặt đất đều bị ngọn lửa trên người con sư tử đốt cháy rụi! Mà thân hình con Cửu Đầu Sư còn đang lăn về phía trước, vừa vặn hướng tới chỗ Tử Long!
Tôi thấy thế, trong lòng đột nhiên kinh hãi, vội vàng hô to về phía ấy: "Tử Long, chạy mau!"
Nhưng ai ngờ, Tử Long vốn không hề có ý định chạy. Chỉ thấy khóe miệng anh ấy lộ ra một nụ cười kỳ quái, tiếp đó là lấy quỷ tỉ Phong Đô ra, phun một ngụm máu tươi lên trên quỷ tỉ.
Tử Long không hề do dự cũng chẳng chậm trễ, cầm quỷ tỉ Phong Đô dính máu tươi, đập mạnh xuống phù chú được khắc bằng kiếm trên mặt đất! Quỷ tỉ vừa đập xuống, phù chú trên mặt đất lập tức tỏa ra vô số luồng sáng đỏ như máu.
Trong khoảnh khắc ánh sáng kia xuất hiện, con Cửu Đầu Sư lập tức bị bao phủ trong nháy mắt. Căn bản còn chưa kịp thấy rõ thì nó đã bị hút vào trong quỷ tỉ Phong Đô cùng với ánh sáng đỏ kia!
Sau khi khói bụi tản đi, không còn nhìn thấy bóng dáng con sư tử khổng lồ đó nữa! Còn trên mặt đất nơi chiến đấu vừa rồi, đã xuất hiện một cái hố sâu cực lớn, khung cảnh hỗn độn, khói đen khắp nơi!
Tôi còn chưa kịp hồi hồn, Vương Lỗi đã rơi từ trên không trung xuống. Tôi thấy anh ta trông có vẻ không ổn, như là đang ngã xuống, bèn vội vàng vọt qua, vừa vặn đón được anh ta!
Đến lúc ôm Vương Lỗi vào tôi mới phát hiện, sắc mặt anh ta xám ngắt, vô cùng yếu ớt, trên trán với mặt đổ đầy mồ hôi, giống như dấu hiệu của người sắp chết!
"Lỗi gia, anh sao rồi? Mẹ nó, anh mau nói cho tôi biết, rốt cuộc anh thế nào rồi?" Lần đầu tiên tôi thấy Vương Lỗi chật vật, yếu ớt như thế này, vừa sốt ruột lại vừa hoảng hốt, nhịn không được văng tục!
"Anh Cửu, Lỗi gia... Lỗi gia tôi không... không sao... khụ khụ..." Vương Lỗi cười lên, nhưng vừa nói chuyện thì miệng trào ra máu tươi! Dòng máu ấm áp phun lên trên mặt tôi, giống như ngọn lửa thiêu đốt, nóng đến trong lòng bỏng rát.
Vương Lỗi lau máu nơi khóe miệng, còn không quên vén tóc mai trước trán, cười yếu ớt, hỏi tôi: "Anh Cửu, Lỗi gia tôi vẫn đẹp trai chứ?"
"Ừm!" Tôi nặng nề gật đầu, cố gắng nở nụ cười, "Lỗi gia đẹp trai nhất, trong lòng tôi, Lỗi gia vĩnh viễn là đẹp trai nhất, không ai đẹp bằng!"
"Quả nhiên anh Cửu vẫn là người mà Lỗi gia tôi thích nhất, mẹ nó, thích liều mạng nói thật như thế! Khụ khụ..." Vương Lỗi cười, lại ho lần nữa, máu tươi trong miệng túa ra liên tục, không ít máu đã bắn lên mặt tôi!
Tôi dùng tay áo lau máu trên mặt mình đi, cười bảo: "Lỗi gia, có tôi ở đây, tôi sẽ không để anh gặp chuyện gì đâu!"
"Không sao! Chẳng qua vừa rồi, Lỗi gia tôi cưỡng ép sử dụng sức mạnh bị phong ấn trong cơ thể, nên bị cắn trả mà thôi! Không chết được, nếu như bây giờ có thịt ăn, là lập tức khôi phục lại ngay!" Vương Lỗi lắc đầu, cố gắng để đứng lên! Nhưng cơ thể cứ liêu xiêu, nếu tôi không đỡ, chắc chắn anh ta sẽ ngã xuống.
Tôi có thể cảm nhận được cơ thể anh ta đang run rẩy!
Tôi đang định đi tìm thức ăn cho anh ta, thì Vương Lỗi khoác một tay lên vai tôi, bảo, "Anh Cửu, bây giờ Lỗi gia tôi đã bị bại lộ rồi! Sau này, không thể bảo vệ cho cậu chu toàn được nữa, nhất định phải mạnh lên! Nếu sức mạnh của Lỗi gia tôi không bị gia tộc thượng cổ chết tiệt kia phong ấn, thì ta sẽ không phải e ngại bất kỳ kẻ nào!"
"Sơ Cửu, tha thứ cho anh! Anh không muốn thấy bất cứ ai trong các em xảy ra chuyện. Tất cả mọi thứ, anh sẽ tự mình đi kết thúc, anh muốn tất cả mọi người đều được sống thật tốt! Nói với Lỗi gia, Triệu Tử Long anh không phải là tên hèn nhát! Anh vẫn là Triệu Tử Long mà hai người biết, có tình có nghĩa, can đảm hiên ngang! Nhưng những chuyện sau này, cứ giao hết cho anh đi! Đừng đến tìm anh, lần sau gặp lại, anh chỉ muốn chết trong tay hai người mà thôi! Cáo từ!" Ngay khi tôi đang đỡ Vương Lỗi, thì đột nhiên tiếng của Tử Long vọng tới từ sau lưng!
Tôi vừa quay đầu lại đã thấy Tử Long đứng trên bờ sông, vẫy tay chào tạm biệt chúng tôi. Đôi mắt anh nhìn chúng tôi đã đỏ hoe!
Cho đến bây giờ tôi mới hiểu ra, mục đích Tử Long theo tới đây là muốn lấy được Cửu Đầu Sư. Mà muốn lấy đi Cửu Đầu Sư, thì chỉ có cách dùng quỷ tỉ Phong Đô trên tay anh ấy.
"Anh Long à, anh Long, Lỗi gia tôi vẫn không ngăn được cậu! Anh Long, cái tên khốn kiếp này, đừng có đánh mất bản thân! Cậu quay lại cho Lỗi gia tôi, chúng ta cùng nhau đối mặt!" Mà lúc này, Vương Lỗi cũng cuống cuồng hô to.
Anh ta vừa cất tiếng hô, lại bắt đầu ho dữ dội, trong miệng lại trào ra không ít máu tươi, những câu sau đó cũng không thốt ra được!
Khi thấy Tử Long lại rời bỏ mình thêm một lần nữa, trong lòng tôi hụt hẫng đến cực điểm, không thốt ra được câu nào. Chỉ có thể ngơ ngác nhìn anh ấy, cho đến khi anh ấy cùng nhóm người Lý Tiêu Vũ hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt!
Sau khi tỉnh táo lại, tôi cũng không thể chịu được nữa, ngồi bệt xuống đất. Vương Lỗi ngã đè lên người tôi, cả hai chúng tôi cứ nằm như thế, không ngừng cười ngây dại.
Trong tiếng cười đều tự giễu và cô đơn!
"Lỗi gia, không ngờ chúng ta liều mạng muốn giết Cửu Đầu Sư, cuối cùng lại bị Tử Long mang đi! Có hai thứ này, anh ấy có thể đi địa ngục Cửu U thả Minh Vương ra rồi! Anh nói xem, có khi nào Đạo môn sẽ vĩnh viễn biến mất không?" Khoảnh khắc này, tôi đã từ bỏ rồi, không còn muốn đấu tranh gì nữa!
"Minh Vương là ma quỷ, không chịu sự ràng buộc của tam giới. Sau khi hắn đi ra, nhất định sẽ đối phó với tam giới! Nhưng..." Vương Lỗi nói đến đây, đột nhiên nhấn mạnh, "Thế nhưng, chỉ cần Lỗi gia tôi ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho bọn chúng khống chế thiên hạ, thần hay ma đều không được. Lỗi gia muốn nói cho bọn chúng biết, tam giới vĩnh viễn sẽ là do con người khống chế thiên hạ!"
Vương Lỗi không cam lòng, lúc nói chuyện còn cố kéo tôi lên. Anh ta muốn đuổi theo Tử Long, nhưng bị tôi cản lại. Bây giờ anh ta đang bị thương nặng, căn bản không thể nào đuổi kịp.
Hơn nữa, hiện tại Tử Long đã bắt tay với người của phái Luyện Đan, muốn ngăn cản anh ấy, càng khó như lên trời!
Tôi cố gắng an ủi Vương Lỗi, nói, "Lỗi gia, cho dù Tử Long có được hai món đồ ấy rồi, nhưng trong thời gian ngắn, cũng không thể đi đến mười tám tầng địa ngục được ngay! Đừng lo, chúng ta vẫn còn đủ thời gian!"
Bề ngoài tôi an ủi Vương Lỗi, nhưng thực ra trong lòng cũng không có hi vọng gì. Bây giờ hy vọng duy nhất là có ai đó ra mặt ngăn Tử Long lại.
Tất nhiên Vương Lỗi cũng biết sự thật, nhưng chỉ lắc đầu cười khổ, không nói gì. Tôi mơ hồ nhìn thấy nỗi mất mác và ưu tư trong mắt anh ta.
Sau chốc lát nghỉ ngơi ngắn ngủi, tôi mới nghĩ đến những người đi Thần mộ trước đó, "Lỗi gia, lão quỷ và A Cẩu bọn họ vẫn chưa trở về, có khi nào xảy ra chuyện rồi không?"
Vương Lỗi cắn răng, nghiêm túc nói: "Nếu như cô em kia ra tay giết bọn họ thật, thì Lỗi gia tôi... sẽ là người đầu tiên không tha cho cô ấy! Đi thôi, chúng ta vào xem sao! Tuyệt đối không thể để người ngoài lấy tài sản của Đạo môn Hoa Hạ đi được! Chỉ cần Lỗi gia tôi còn một hơi thở, bất kể bao xa, chỉ cần xâm phạm đến Hoa Hạ ta, thì xa cũng phải giết!"
Tấm lòng này của Vương Lỗi, người bình thường thực sự không thể nào sánh được. Anh ta thích Thạch Minh Thánh Hàm, có thể nói đã đến mức điên cuồng. Nhưng anh ta cũng có thể vì tài sản của Đạo môn Hoa Hạ, mà từ bỏ tình yêu nam nữ nhỏ bé, sát sinh chứng đạo, hoàn thành tình yêu vĩ đại!

Bình Luận

0 Thảo luận