Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 775: Manh mối đến muộn

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:27:42
Sau khi nhược thủy bị chuông U Minh trấn áp, tôi ở trong nước một lúc lâu cũng không cảm thấy ngạt thở hay khó chịu! Tôi sửng sốt, ngơ ngác nhìn người đang ngồi xếp bằng phía trước mặt, mãi chưa hồi hồn!
Đến khi tỉnh táo, tôi càng nghĩ càng không thể tin được lại là ông ta? Tôi vẫn mãi không hiểu nổi rốt cuộc thứ mà Trình Tùng liều mạng muốn chứng thực là gì? Bây giờ nhìn thấy tất cả, cũng tức khắc hiểu ra một điều, chuyện này còn lâu mới kết thúc được, mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch và tầm kiểm soát của ông ta!
Tôi đã xem thường ông ta rồi, không ngờ rằng ông ta mới kẻ thao túng lớn nhất! Đám người chúng tôi, và cả tình nghĩa sống chết có nhau này, đều chỉ là con cờ để ông ta lợi dụng mà thôi!
Trong phút chốc, tôi cảm thấy lòng người còn đáng sợ hơn ma quỷ gấp hàng chục, hàng trăm lần! Chỉ cần nghĩ tới thủ đoạn của ông ta, tôi lại không khỏi rùng mình!
Tôi thừ người ra phải tầm bốn năm phút sau mới hồi hồn, dùng dây thừng buộc chặt mấy thi thể khác, sau đó mới đánh một chưởng lên chuông U Minh! Một tiếng "đông" trầm lắng vang lên, chuông U Minh phóng vọt lên, kéo theo chúng tôi cũng nổi lên trên mặt nước!
Nhóm Lâm Tiêu thấy tôi nổi lên mặt nước, nhanh chóng nhảy tới giúp đỡ, trông thấy bên trong chuông U Minh chất đầy xác chết, tất cả đều kinh hãi biến sắc! Chỉ có một mình Vương Lỗi đứng bên bờ, lãnh đạm nhìn tôi, sau đó cúi đầu không nói lời nào!
"Anh Cửu, bọn họ là?" A Cẩu hỏi tôi.
Tôi vẫn luôn để ý đến hành động của Vương Lỗi, trông thấy anh ta cúi đầu xuống mới giải thích cho mọi người: "Đây đều là những vị tiền bối anh hùng của Đạo môn, cũng chính là các cao nhân của tổ chức 093! Bọn họ đều là cao nhân đắc đạo, cũng là tấm gương cho lớp người tu đạo chúng ta học tập, thế nên tôi mới muốn đưa họ về lại Đạo giáo Hoa Hạ! Nếu như 093 muốn nhận lại hài cốt của bọn họ, thì tôi sẽ giao lại cho tổ chức! Còn nếu 093 không muốn tiếp nhận họ thì tôi sẽ để bài vị của họ vào miếu Miêu Vương, đời đời hương khói thờ cúng!
"Vâng, anh Cửu!" A Cẩu nghiêm túc gật đầu, lập tức muốn đưa thi thể của bọn họ ra ngoài!
Nhưng nào ngờ, bọn họ vừa đụng tay vào thi thể của các tiền bối Đạo môn, những cái xác bỗng chốc hóa thành vũng máu, ngay cả hài cốt cũng không còn! Chỉ trong nháy mắt, những xác chết chất đầy trong chuông U Minh đột nhiên chỉ còn là một vũng máu tanh!
Tôi không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, nhưng cũng có thể lý giải được. Dù gì bọn họ cũng đã chết mấy chục năm rồi, đặc tính của nhược thủy vô cùng phức tạp, mặc dù lông hồng còn không nổi lên được, nhưng lại có tác dụng bảo quản những xác chết này!
"Anh Cửu, thế này là sao?" A Cẩu vẫn chưa phản ứng lại được, vẻ mặt tràn ngập khó hiểu nhìn vũng máu trong chuông U Minh!
Tôi lắc đầu cười khổ: "Chúng ta đã cố hết sức rồi, ông trời sẽ nhìn thấy! Bây giờ tôi chỉ đành tin vào ông trời thôi, bởi vì ngài sẽ không bỏ qua cho bất kỳ kẻ xấu nào! Đi thôi, chúng ta về nhà!"
Tôi không muốn ở lại nơi này thêm nữa, bao nhiêu người cùng đến, vậy mà chỉ còn lại mấy người chúng tôi sống sót quay về! Tôi căn bản không thể tưởng tượng nổi, sau này khi đối phó với Ma Vương, rốt cuộc sẽ còn bao nhiêu người phải chết nữa đây!
Ngay khi chúng tôi rời khỏi ngôi chùa cổ, Vương Lỗi vớt chuông U Minh lên, đặt nó về lại tầng ba của ngôi chùa! Sau này sẽ không còn ai gõ chuông U Minh nữa, người duy nhất có thể gõ được chuông U Minh chắc chỉ còn cơn gió lạnh cô độc mà mãnh liệt của núi Côn Lôn mà thôi!
Trên đường quay về chúng tôi không hề chậm trễ một chút nào, đến khi đi ra khỏi địa phận núi Côn Lôn mới gặp được đoàn xe tiếp ứng. Tất cả bọn họ đều đang ẩn nấp, sau khi nhìn thấy chúng tôi mới kích động chạy lên nghênh đón!
Nhưng khi trông thấy chúng tôi chỉ còn lại mười mấy người, gương mặt vốn đang vui mừng phấn khởi thoáng chốc lộ vẻ đau thương! Không ai lên tiếng, họ chủ động giúp chúng tôi gỡ ba lô xuống, lúc này mới xuất phát quay về Miêu Vương quan ngay trong đêm!
Tôi thực sự quá mệt mỏi, vừa lên xe là dựa vào Y Y ngủ thiếp đi. Đến khi tỉnh lại thì phát hiện chúng tôi đã tới địa giới Thanh Hải!
Lúc dừng lại nghỉ, tôi cũng xem tình hình Tử Long thế nào! Một mình Vương Lỗi phụ trách chăm sóc cho anh ấy, có lẽ vì chuyện của Tử Long, hình như Vương Lỗi đã quên đi nỗi đau khổ mất đi Thạch Minh Thánh Hàm! Hễ rảnh rang là lại trêu chọc Đông Tử!
Tử Long vẫn còn đang hôn mê, anh ấy khoác trên người áo cà sa của Địa Tạng Vương Bồ Tát! Những nét vẽ trên áo vốn có màu vàng, nhưng Tử Long mới mặc một ngày, chiếc áo đã xuất hiện khói đen nhàn nhạt!
Nhìn lại gương mặt Tử Long, chỗ giữa lông mày lại phảng phất một luồng khói đen lờ mờ! Anh ấy không có trái tim, tôi không cảm nhận được nhịp tim của anh ấy, chỉ cảm nhận được sức mạnh tà ác trong cơ thể anh ấy đang ngày càng mạnh hơn! Chỉ cần đến gần là có thể cảm nhận được khí tức áp bách tỏa ra từ người anh ấy.
Trong lúc tôi quan sát tình trạng của Tử Long, Vương Lỗi lên tiếng: "Anh Cửu, tình hình Tử Long càng lúc càng không ổn rồi! Nếu trong vòng một tháng không thể gột sạch ma tính trong người cậu ấy thì thật sự không ai cứu được nữa đâu! Đến khi cậu ấy tỉnh dậy, không ai trong chúng ta là đối thủ của cậu ấy cả!"
Nói xong câu cuối Vương Lỗi lắc đầu bất lực, tôi nhận ra sự lo lắng trong lời nói của anh ta! Chẳng lẽ tôi thì khác ư? Thà rằng người xảy ra chuyện là tôi chứ không phải là Tử Long!
"Hài!" Tôi thở dài, không vội trả lời. Sau một lúc im lặng suy nghĩ mới hạ quyết tâm, cắn răng nói: "Lỗi gia, nếu đến lúc đó thật sự không tìm thấy được ao máu Hồng Liên ở cuối Minh Hà, vậy hãy giúp tôi giết anh ấy đi... Anh ấy là anh em, cũng là người thân của tôi, tôi không xuống tay được!"
Khi nói ra những lời này, trong lòng tôi còn khó chịu hơn bất kỳ ai. Phải ra tay giết chết người anh em thân thiết như ruột thịt, cảm giác đau khổ còn hơn tự kết liễu chính mình!
Vương Lỗi cũng lộ vẻ buồn bã, không lập tức trả lời ngay. Anh ta nhìn tôi rồi lại nhìn sang Tử Long đang hôn mê, sau cùng mới gật đầu đáp: "Anh Cửu, cậu yên tâm! Nếu thật sự có ngày ấy, Lỗi gia nhất định sẽ đích thân ra tay giết Tử Long! Tôi thà rằng để cậu ấy chết một cách tỉnh táo, chứ tuyệt đối không muốn cậu ấy rơi vào Ma đạo!"
Ánh mắt Vương Lỗi đầy kiên quyết, tôi tin anh ta có thể làm được! Sau khi nói chuyện với anh ta một lúc nữa, chúng tôi lại tiếp tục lên đường. Cả quãng đường không dừng lại nghỉ ngơi, cho tới tận tối ngày thứ tư, chúng tôi mới đến được núi Miêu Vương!
Tổng bộ của Đạo giáo Hoa Hạ phía Nam được đặt ở núi Miêu Vương! Lúc tôi quay lại, nhận ra có rất nhiều đệ tử đã vào đạo quán, khắp nơi đều có thể cảm nhận được khí tức Đạo giáo mạnh mẽ!
Hiện giờ Đạo môn Hoa Hạ đã bắt đầu đi vào quỹ đạo. Tôi tin rằng mười năm hoặc mấy chục năm nữa, Đạo giáo Hoa Hạ nhất định sẽ huy hoàng trở lại!
Hơn nữa, lần này chúng tôi đánh bại Âm Dương đạo, mặc dù tổn thất nặng nề, nhưng ít nhất cũng đã giành được thắng lợi! Đệ tử ở Miêu Vương quan biết được chuyện chúng tôi sống sót trở về, đã chuẩn bị tiệc tẩy trần cho chúng tôi từ sớm.
Ông thợ cắt giấy quản lý rất tốt, trong thời gian chúng tôi rời đi, đệ tử ở Miêu Vương quan đều chuyên tâm tu luyện, chăm chỉ nghiên cứu Đạo pháp, không hề bị phân tâm bởi chuyện của chúng tôi!
Mà điều tôi mong muốn được thấy nhất đương nhiên chính là sự phát triển mạnh mẽ thế này!
Trước đó Lâm Tiêu đã ra lệnh cấm uống rượu, thế nên chỉ có thể dùng trà thay rượu! Đám đệ tử không tham gia vào trận chiến núi Côn Lôn đều vây quanh những đệ tử sống sót trở về, háo hức muốn biết chúng tôi đã trải qua những chuyện gì, gặp được những chuyện kỳ lạ nào!
Mặc dù lần này chúng tôi đã chiến thắng nhưng tôi và Vương Lỗi lại không vui nổi! Vốn dĩ anh ta muốn đi thăm dò chuyện chuyển thế của Thạch Minh Thánh Hàm, nhưng lại phải từ bỏ vì chuyện của Tử Long!
Hiện giờ người chúng tôi trông chờ nhất chính là Lý Tiêu Vũ! Cô ta đích thân dẫn người đi tìm tin tức về Minh Hà, nếu có thể tìm được thì đó chính là hy vọng của Tử Long! Còn nếu không tìm được, chúng tôi chỉ có thể lựa chọn giải pháp cực đoan cuối cùng thôi!
Liên tục hai ba ngày trôi qua vẫn không có ai liên lạc được với Lý Tiêu Vũ, cô ta cũng không gửi tin về, tựa như mất tích! Đến ngày thứ tư, tôi không ngồi yên được nữa, lo lắng vô cùng, nhưng không có cách nào khác!
Tình trạng của Tử Long ngày một gay go, tôi lại không có cách nào, sốt ruột như ngồi trên đống lửa, đứng ngồi không yên!
Đúng lúc tôi sắp không thể chịu được nữa, chuẩn bị đích thân đi tìm Lý Tiêu Vũ thì hộ vệ của cô ta lại tới núi Miêu Vương. Người nuôi thi rất kiệm lời, từ lúc quen biết, anh ta luôn bảo vệ Lý Tiêu Vũ không rời nửa bước!
Biết tin anh ta đã đến đại điện của núi Miêu Vương, tôi vội vàng tìm tới! Trông anh ta cát bụi dặm trường, rất mệt mỏi, còn chưa kịp hỏi han, người nuôi thi đã mở lời trước: "Lỗi gia, anh Cửu, gia chủ đã tìm thấy manh mối về Minh Hà rồi!"
Ngay khi nghe được tin Lý Tiêu Vũ đã tìm thấy manh mối về Minh Hà, tôi và Vương Lỗi gần như cùng lúc bật dậy khỏi ghế! Vương Lỗi còn kích động hơn tôi, lập tức hỏi ngay: "Lý Tiêu Vũ thật sự tìm được manh mối về Minh Hà ư?"
"Vâng!" Người nuôi thi gật đầu đáp: "Khi anh Cửu và lão tổ Diệp gia quyết một trận tử chiến, người của Linh tộc đã tới tương trợ! Lúc bọn họ rời đi, gia chủ đã luôn âm thầm theo dõi bọn họ! Đi theo họ cả nửa Hoa Hạ mới tìm được nơi bọn họ biến mất!"
Người nuôi thi luôn nghiêm túc, trước nay đều ăn nói thận trọng. Bây giờ anh ta nói như vậy lại càng kích thích mọi người! Trong lòng tôi đã nôn nóng lắm rồi, nhưng cũng không chất vấn mà chờ đợi đối phương nói ra!
Người nuôi thi nuốt khan rồi mới tiếp tục kể: "Hộ pháp tên Thanh Long kia dẫn theo đệ tử Linh tộc cùng biến mất ở một nơi gọi là quận Lang Gia!"

Bình Luận

0 Thảo luận