Khi nghe thấy Trình Vũ Phi nói rằng ông lão này là người tổng phụ trách của 093, phản ứng đầu tiên của tôi là không tin. Bởi vì trong ấn tượng của tôi, người đến từ 093 chắc hẳn toàn là cao thủ giỏi nhất trong các cao thủ, sao lại có một ông lão trông như xuất thân từ võ tướng thế này.
Nhưng nếu nghĩ kỹ thì có thể hiểu ra ngay, văn để trị quốc, võ để an bang. Người chiếm lấy thiên hạ là võ tướng, nhưng người trị quốc luôn luôn là văn nhân. Có điều, ông lão trước mặt tôi nhìn qua trông thực sự rất bình thường. Ông ấy mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn, nhưng bá khí lộ ra trên người lại không một thứ quần áo tầm thường nào chắn mất được.
Thấy tôi sững sờ không nói gì, ông lão mới mỉm cười, "Lý Sơ Cửu, tôi biết chuyện của cậu, cũng nhìn thấy sự hi sinh của cậu đối với Đạo môn Hoa Hạ. Vốn dĩ khi còn ở trên núi Côn Lôn, chúng tôi từng có ý nghĩ giết các cậu, nhưng sau này nhìn lại, nếu giết các cậu rồi, chúng tôi có khác gì đám người vong ân bội nghĩa kia? Giết công thần, chúng tôi cũng không xứng được gọi là tổ chức 093 của Hoa Hạ. Vả lại, Đạo giáo Hoa Hạ vẫn cần cậu bảo vệ. Lần này tôi đến đây tìm cậu cũng vì muốn nhờ cậu giúp đỡ. Tôi biết cậu là người thật thà đáng tin, cho dù tôi không nhờ cậu giúp, cậu cũng sẽ chủ động đứng ra bảo vệ nhân dân."
Ông lão này nói năng quá khéo léo, hoàn toàn không để lọt ra kẽ hở nào, không tìm được chỗ nào để phản bác. Ông ấy đã nói đến mức này rồi, quả thực tôi không tìm được lý do để thoái thác. Ông lão nói cũng không sai, cho dù họ không đến, tôi cũng sẽ dẫn đầu những người tu đạo của Đạo giáo đối phó với kiếp nạn Ma Vương.
Tôi cũng không giấu giếm gì mà thẳng thừng hỏi luôn: "Ông lão, ông cứ nói đi, ông cần tôi phải làm gì?
Ông lão gật đầu và mỉm cười với vẻ mãn nguyện, "Lần này khắp nơi trên dương gian xảy ra sự việc lạ, tôi cũng phái người của 093 đi điều tra. Kết cục của họ giống như người của các cậu vậy, hoàn toàn bốc hơi, mất tích không dấu vết. Tôi biết phân thân của Ma Vương đang tích lũy sức mạnh cho chính hắn ta, kẻ địch của hắn ta không chỉ là chúng ta, mà còn là cuộc đấu đá giữa ba phân thân nữa. Mà chuyện chúng ta cần làm là tìm ra được hang ổ của chúng, đối phó với từng người trong số chúng, để chúng khó có thể cắn nuốt và dung hòa lại với nhau. Tôi biết chuyện này rất khó, nhưng chúng ta không thể bỏ cuộc. Tôi từng thử rất nhiều cách rồi, nếu cậu nghênh ngang đi tìm chúng, cậu sẽ không bao giờ tìm được. Chỉ khi nào phối hợp với lực lượng cảnh sát, để cậu đi thăm dò trước, sau đó âm thầm trà trộn vào trong, có lẽ mới tìm được người của chúng."
Tôi càng nghe càng cảm thấy tính chất của sự việc này không đúng lắm, như thể phân thân của Ma Vương là phạm nhân mà chúng tôi là cảnh sát, đang diễn một vở kịch đấu trí đấu dũng cùng chúng.
Theo cách nói của ông cụ thì muốn tìm ra chúng khó như lên trời vậy, phương pháp duy nhất là tìm ra nơi mà chúng định ra tay trước khi chúng hành động, nhân cơ hội lẻn vào trong, dùng chiêu "ôm cây đợi thỏ".
Nơi mà chúng ra tay cũng chính là những nơi mà tôi đã nhắc đến từ trước đó. Nếu chỉ dựa vào sức lực của chúng tôi thì chắc chắn rất khó, thế nên quả thực cần cảnh sát phối hợp thêm, nhưng thế mới có cơ hội nhắm vào chúng.
Trùng hợp là hiện giờ tôi và Tử Long cũng không có biện pháp nào ổn thỏa hơn. Bây giờ có họ hỗ trợ, đương nhiên sẽ giảm bớt được rất nhiều rắc rối. Kiếp nạn Ma Vương đã bắt đầu rồi, chúng tôi phải giành giật từng phút từng giây, ngăn cản chúng cắn nuốt và dung hòa với nhau.
Còn một điều nữa, đó là Vương Lỗi đã phong ấn vòng quay số mệnh vào cơ thể tôi. Tôi chỉ còn cách tiếp xúc với nhiều người hơn, chưa biết chừng sẽ tìm được người mà vòng quay số mệnh đã chọn.
Suy xét đến điều này, tôi cũng không nghĩ ngợi gì thêm mà thẳng thắn gật đầu, "Ông lão, tôi đồng ý hợp tác với các ông. Chúng ta đều vì nhân dân với một mục đích chung thôi. Chỉ khi nào giải quyết được kiếp nạn Ma Vương, tam giới mới có được ngày tháng thái bình thực sự."
Nghe thấy câu trả lời của tôi, ông lão mỉm cười hài lòng, đồng thời đứng dậy rời đi, tác phong cực kỳ nhanh gọn lẹ. Đợi khi bước tới cửa lớn của Miêu Vương quan, ông ấy đột nhiên quay đầu nhìn tôi, mỉm cười nói: "Lý Sơ Cửu, Trình Vũ Phi đại diện cho mệnh lệnh của tôi, có chuyện gì, cậu cứ việc thông báo cho cô ấy là được. Hi vọng các cậu có thể tìm phân thân nhiễu nhương này, trả lại bình yên cho tam giới."
Ông ấy nói xong, bên ngoài có người mở cửa lớn của Miêu Vương quan ra. Trình Vũ Phi cũng không tiếp tục đi theo nữa, đợi khi ông lão bước ra khỏi đại điện, những lãnh đạo đang chờ ngoài cửa lập tức bước tới mở đường cho ông lão.
Đưa mắt nhìn họ xuống núi rồi Trình Vũ Phi mới cười hi hi và nhìn về phía tôi, tinh nghịch đưa tay làm động tác mời: "Mời nhé, Lý Sơ Cửu."
Tôi bật cười bất đắc dĩ, sau khi dặn dò Lâm Tiêu vài câu, tôi và Tử Long mới theo Trình Vũ Phi xuống núi. Nói thật lòng, hoàn toàn không có bất cứ cơ hội nào để ngưng nghỉ, đến cả thời gian đi thăm Y Y cũng không có. Nhưng nghe nói cô ấy ở bên cạnh Lý Tiêu Vũ, vậy thì tôi cũng yên tâm rồi.
Đến dưới chân núi, tôi mới phát hiện ra khá nhiều xe cảnh sát đỗ ở đây.
Bây giờ Trình Vũ Phi đã trở thành sếp của họ, tôi cảm thấy không quen lắm, dù sao thì cô gái này vẫn còn rất trẻ. Nhưng trước kia tôi cũng từng giao thiệp với cô gái này, rất dũng cảm, đồng thời là một người dám nghĩ dám làm.
Trình Vũ Phi đưa chúng tôi lên một chiếc xe buýt đã được cải tiến, nhanh chóng lấy ra một tấm bản đồ Kiềm Thành. Trên bản đồ còn đánh dấu không ít vị trí, trông qua khá hỗn loạn, không có quy tắc nào cả.
"Sơ Cửu, tử Long, đây là bản đồ của tỉnh lị Kiềm Thành. Những địa điểm mà tôi đã đánh dấu trên đó chính là hiện trường xảy ra vụ án. Gốc rễ của Đạo giáo phương Nam nằm ở huyện Miêu Vương, thế nên đến nay Miêu Vương vẫn chưa xảy ra chuyện gì tà môn, chỉ có tỉnh lị của Kiềm Thành thôi. Các cậu nhìn đây, nơi xảy ra sự việc, có nhà tang lễ, nghĩa trang, nơi xử bắn trước kia, có cả bệnh viện tâm thần nữa... Một điều rất thú vị là..." Trình Vũ Phi nói đến đây thì đột nhiên dừng lại, cười hi hi nhìn chúng tôi, úp úp mở mở.
Tử Long khẽ nhíu mày, nhưng vẫn tiếp lời cô ấy một cách hợp tác, "Sĩ quan Trình, những nơi mà cô nhắc tới hình như toàn là nơi dễ gặp ma nhỉ. Vả lại, nếu nối những nơi này lại với nhau, có thể hình thành nên một vòng vây. Tôi thấy cô đánh dấu cả ngày tháng trên những địa điểm xảy ra sự việc, từ mấy con số này có thể nhận ra rằng không một ngày nào trùng lặp, vừa vặn cách nhau một ngày, cũng có nghĩa là mỗi buổi tối chúng chỉ ra tay tại một nơi thôi."
"Hay lắm!" Trình Vũ Phi tinh nghịch khen ngợi một câu rồi cũng bước tới bên cạnh bản đồ, chỉ vào những chỗ được đánh dấu trên đó và nói: "Những chỗ này trước kia từng xuất hiện ma quỷ hoặc xảy ra sự việc tà môn nào đó. Mà trong khu vực được đánh dấu, chỉ có một nơi duy nhất mà chúng chưa ra tay."
Trình Vũ Phi lại úp úp mở mở thêm lần nữa, nhưng ngón tay đã chỉ vào một tòa kiến trúc. Tôi ghé mắt nhìn theo mới thấy trên đó viết "Lớp học ban đêm của Kiềm Thành".
Trong trí nhớ của tôi, trước kia Kiềm Thành có không ít lớp học ban đầu, chuyên dùng để những người đi làm nâng cao bằng cấp. Ban ngày họ không có thời gian, thế nên buổi tối tới lớp học bồi dưỡng, thế nên mới có khái niệm "lớp học ban đêm". Những năm trước đó, lớp học ban đêm rất thịnh hành. Nhưng sau này vì nhiều cải cách trong chế độ giáo dục mà lớp học ban đêm dần sa sút.
Qua vị trí mà Trình Vũ Phi đánh dấu, lớp học ban đêm của Kiềm Thành cũng nằm trong khu vực xảy ra sự việc. Vả lại, theo ý tứ của cô ấy thì mục tiêu lần này của chúng tôi hình như chính là nơi này.
Tôi đang định hỏi cô ấy thì hiếm được lần Trình Vũ Phi chủ động giảng giải cho chúng tôi, "Lớp học ban đêm của Kiềm Thành là một lớp bổ túc khá lớn đấy, chẳng qua năm ngoái có hai nữ sinh chết vì nhảy lầu, sau đó lại xảy ra hỏa hoạn nên lớp học này mới sa sút không vực dậy được. Kỳ lạ hơn ở chỗ, cho dù xảy ra những chuyện này, lớp học ban đêm Kiềm Thành vẫn không đóng cửa, ngược lại tối nào cũng có học sinh đi học. Vả lại, những học sinh đi học này đánh giá rất cao về lớp bổ túc ban đêm, có giúp trường học câu kéo thêm nguồn học sinh. Thế nên, đến hiện giờ, lớp bổ túc ban đêm thậm chí còn có dấu hiệu hồi sinh. Các cậu thử nói xem, lớp bổ túc này có kỳ lạ không?"
Trình Vũ Phi vừa mỉm cười với chúng tôi vừa nói câu này, khiến tôi cảm thấy chuyện này không ổn, chắc chắn có vấn đề gì đó. Nhưng hình như Trình Vũ Phi rất thích úp mở, không chịu nói rõ sự việc lớp học bổ túc ban đêm này.
Tôi cũng không muốn vòng vo với cô ấy thêm nữa nên hỏi thẳng: "Trình Vũ Phi, rốt cuộc cô dự tính thế nào? Đừng vòng vo nữa, có gì cứ nói thẳng đi."
"Hề hề!" Nào ngờ, tôi vừa hỏi như thế, cô gái này bỗng cười hề hề rất gian tà, hai mắt nhìn chằm chằm chúng tôi: "Tôi nói với các cậu nhiều như thế, mục đích rất đơn giản, là muốn các cậu cùng tôi tới học lớp bổ túc ban đêm."
"Cái gì cơ, đi học á?" Khi nghe thấy ba chữ lên lớp học, tôi và Tử Long gần như đồng thời buột miệng hô lên. Bởi vì đối với chúng tôi mà nói, đọc sách khó hơn bắt ma cả trăm lần.
Trình Vũ Phi không hề có ý định buông tha cho chúng tôi, cô ấy đã âm thầm làm xong giấy tờ cho chúng tôi rồi. Không chỉ có giấy tờ giả mạo, đến cả tên tuổi của chúng tôi cũng giả nốt. Tôi là Lý Cửu, Tử Long là Triệu Long, bay mất tên đệm của chúng tôi đi rồi.
Trình Vũ Phi thấy vẻ bất đắc dĩ trên mặt chúng tôi mà mỉm cười, đập giấy tờ lên người chúng tôi, "Đi nào, tối mai sẽ chạy tới lớp bổ túc ban đêm của Kiềm Thành. Tối mai là ngày rằm, cũng là ngày âm khí nặng nhất trong một tháng. Nếu tôi đoán không nhầm, phân thân của Ma Vương chắc chắn sẽ động tới người của lớp học ban đêm này vào ngày mai. Bởi vì ngày mai không chỉ là ngày rằm mà còn là ngày giỗ của hai cô gái đã nhảy lầu tự sát nữa."
Nghe thấy thông tin này, tôi bỗng chốc giật mình, nhưng không thể hiện ra ngoài mà chỉ lặng lẽ liếc mắt nhìn Tử Long. Cả hai chúng tôi đều ngầm hiểu, chúng tôi bị người của 093 bẫy rồi.
Sau khi quyết định xong phương án, Trình Vũ Phi dẫn chúng tôi chạy về tỉnh lị ngay trong đêm. Khi đến tỉnh lị đã qua giờ Tý, nghỉ ngơi trong vài canh giờ ngắn ngủi là trời sáng rồi.
Buổi sáng, Trình Vũ Phi liên tục dẫn chúng tôi thăm dò tình hình xung quanh. Chúng tôi cũng đi kiểm tra những nơi xảy ra vụ việc, không còn bất kỳ manh mối nào rơi rớt lại. Khó khăn lắm mới gắng gượng được đến chiều, Trình Vũ Phi dẫn chúng tôi tới lớp bổ túc, chuẩn bị vào trong thám thính...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận