Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 543: Cửu đầu hung sư

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:26:02
Chín cặp mắt đỏ ngầu kia, mỗi con mắt đều to bằng trứng ngỗng. Nhất là nỗi giận phát ra từ chín cặp mắt đó càng khiến người ta không rét mà run.
Sự sợ hãi này không phải là sự sợ hãi từ trực quan trên thị giác, mà là sự sợ hãi bắt nguồn từ cái không biết. Chỉ từ cặp mắt đó đã có thể suy đoán ra được, thứ này chắc chắn là một con quái vật khổng lồ.
Nếu không cũng không khiến những con thủy quỷ thi hầu kia sợ đến mức chạy trốn tứ phía. Không chỉ như vậy, ngay cả Hắc Long của Vương Lỗi cũng bị chấn động.
Trong lúc tất cả đều mờ mịt, tôi thấy vùng nước vẩn đục kia lại nhanh chóng di chuyển về phía chúng tôi. Nhất là cặp mắt đỏ ngầu kia giống như phun ra ánh đỏ như máu.
Vương Lỗi là người đầu tiên hoàn hồn lại. Anh ta vội vã trừng mắt nhìn Đông Tử, sau đó bỏ Hắc Long của mình lại, cấp tốc bơi lên thượng du. Sau khi hoàn hồn lại, Đông Tử cũng dùng hết sức mình mà bơi lên đó.
Tôi cũng dùng tất cả sức mạnh trong người bơi lên thượng du. Đợi đến lúc chúng tôi bơi lên mặt nước, Vương Lỗi liền hô lớn: "Mau, bơi lên bờ trước đi! Quái vật này chính là Cửu Đầu Sư của Thái Ất Chân Nhân!"
Lời này vừa thốt ra, tôi đột nhiên kinh hãi, bây giờ mới nghĩ đến điều này. Cửu Đầu Sư có chín cái đầu, vừa vặn có chín đôi mắt. Mà thần thú thượng cổ có chín đôi mắt, ngoại trừ Cửu Đầu Sư thì còn có thể là con gì nữa?
Bây giờ chúng tôi vừa hay lại đang ở giữa sông, cũng là khu vực sâu nhất, khoảng cách hai bên đều không khác mấy. Vương Lỗi dẫn đầu, đang bơi về phía bờ bên kia.
Lúc này đã không nhìn thấy mấy người Thạch Minh Thánh Hàm nữa, chắc đã đi tới Thần mộ của Thái Ất Chân Nhân.
Chúng tôi đều liều mạng bơi về bờ bên kia. Thế nhưng vừa bơi được khoảng ba bốn mét, tôi bỗng nhìn thấy vùng nước phía trước đột nhiên hạ thấp xuống một đoạn, giống như con Cửu Đầu Sư kia đang hút nước vậy, nơi đây lập tức hình thành chín cái vòng xoáy khổng lồ.
Chín cái vòng xoáy khổng lồ kia nhanh chóng nối liền với nhau, khuếch tán ra bốn phía. Chúng tôi đang ở rất gần chúng, sẽ nhanh chóng bị cuốn vào trong vòng xoáy.
Vừa bị cuốn vào vòng xoáy, tôi bèn nhìn thấy chín cặp mắt đỏ ngầu kia chậm rãi nổi lên khỏi mặt nước.
"Vượng Tài, cản nó lại cho ta!" Lúc này Vương Lỗi hô to.
Anh ta vừa kêu lên như vậy, Hắc Long đang ở trong nước đột nhiên phóng lên trời. Sau khi đổi hướng ở giữa không trung, đầu rồng đột nhiên đâm vào trong vòng xoáy. Một thứ to như vậy đâm vào trong vòng xoáy giống như một khối đá nặng nghìn cân đột nhiên đập xuống vậy.
Chúng tôi chẳng thể khống chế được phương hướng và thân thể mình, liền bị cột nước bắn lên cạnh bờ sông. Hắc Long có linh trí, nó làm vậy là để cứu chúng tôi. Vương Lỗi là người đầu tiên nhảy lên bờ sông, sau đó nhanh chóng kéo tôi và Đông Tử lên trên.
Ba người chúng tôi nằm trên bờ, không ngừng thở dốc, nhìn chằm chằm vào chỗ vòng xoáy kia! Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, vòng xoáy kia đã càng lúc càng lớn, gần như chiếm hết cả mặt sông!
Mà ở sâu trong vòng xoáy lại có từng cột nước phóng lên trời, trông vô cùng đồ sộ. Ngay cả cá tôm trong nước cũng chịu ảnh hưởng, một đám cá tôm đã lật ngược nổi lên trên.
Như vậy là có thể tưởng tượng được cuộc chiến ở dưới nước kịch liệt thế nào rồi?
Mặc dù Hắc Long là con rồng dữ tợn nhưng cũng là thần thú thượng cổ, bây giờ đối đầu với Cửu Đầu Sư, cuộc chiến giữa hai bên chắc chắn vô cùng kịch liệt.
"Không ngờ rằng Thái Ất Chân Nhân lại chưa để Cửu Đầu Sư ở trong nước!" Vương Lỗi cảm thán. Tôi thấy tâm trạng của anh ta khôi phục lại rồi mới yên tâm hơn.
Lúc nãy Thạch Minh Thánh Hàm làm ra chuyện như vậy, tôi lo lắng Vương Lỗi không chịu nổi. Có điều trông anh ta như vậy thì chắc không sao.
Tôi sợ không khí trở nên im lặng, chủ động lên tiếng: "Không ai ngờ rằng Thái Ất Chân Nhân sẽ dùng cách đơn giản như vậy để bảo vệ Thần mộ của mình! Không có cơ quan đáng sợ, cũng không có trận pháp đáng sợ, chỉ là một dòng sông! Mà thứ trong sông lại là thứ mà người tu đạo chúng ta sợ nhất. Không chỉ như vậy, ngay cả Cửu Đầu Sư cũng xuất hiện. Lỗi gia, anh nói xem, nếu không có sứ giả Ngũ hành kia, sợ rằng chẳng ai trong chúng ta có thể qua được cả! Cho dù tránh được thủy quỷ thi hầu, cũng không tránh được Cửu Đầu Sư!"
"Ha ha!" Vương Lỗi cười ha ha, đáp: "Anh Cửu, cậu không hiểu rồi, cái này gọi là trong cái họa có cái phúc. Nếu không phải cô gái kia làm thế, sao chúng ta có thể tìm ra Cửu Đầu Sư này! Muốn mở được phong ấn của địa ngục Cửu U, nhất định phải đưa Cửu Đầu Sư này về! Đây là tai họa ngầm lớn nhất, chúng ta nhất định phải diệt trừ Cửu Đầu Sư này, khiến tên ma đầu bất tử bất diệt Minh vương kia hoàn toàn bỏ đi suy nghĩ quay lại tam giới!"
Vương Lỗi nói lời này, tôi bèn liên tưởng đến chuyện lúc trước. Địa ngục Cửu U và những gia tộc thượng cổ kia là hai tồn tại chế ước lẫn nhau. Nếu như Minh vương xuất hiện, vậy thì người của gia tộc thượng cổ cũng sẽ xuất hiện.
Bản thân tôi không muốn để cho yêu ma quỷ quái ở địa ngục Cửu U lại trở về tam giới, vì vậy đương nhiên tôi cũng tán thành ý kiến diệt trừ Cửu Đầu Sư! Chỉ là tôi hơi do dự, nếu không thả Minh vương ra thì không lấy lại được trái tim của Tử Long.
Từ nay về sau, anh ấy chỉ có thể làm một xác chết biết đi không có trái tim! Thế nhưng nếu thả Minh vương ra thì chắc chắn sẽ là kiếp nạn của tam giới!
Dường như Vương Lỗi cũng nghĩ đến điều này. Chúng tôi ăn ý nhìn nhau, sau đó Vương Lỗi cau mày nói: "Anh Cửu, nếu thực sự không được thì đến lúc đó Lỗi gia tôi sẽ tự đi một chuyển, đổi trái tim của anh Long về!"
Chuyện này tuyệt đối không hề dễ như lời của Vương Lỗi. Minh vương đương nhiên muốn rời khỏi địa ngục Cửu U nên tuyệt đối sẽ không từ bỏ cơ hội lần này.
"Bây giờ tôi còn không biết mục đích thực sự của Tử Long, nhưng tôi tin tưởng thái độ làm người của anh ấy. Chắc chắn anh ấy sẽ không vì trái tim của mình mà làm hại muôn dân tam giới!" Tôi lắc đầu, đáp: "Có điều tôi tin là Tử Long sẽ hiểu cho cách làm của chúng ta! Nếu thực sự không được thì chúng ta sẽ tự xuống địa ngục Cửu U một chuyến. Cho dù phải trả cái giá lớn thế nào cũng phải bắt Minh vương trả lại trái tim cho Tử Long!"
"Ôi!" Vương Lỗi thở dài một tiếng, nói: "Cũng chỉ có thể như vậy thôi. Nhưng anh Long thực sự rất cố chấp. Cho dù có chuyện gì cũng giấu hết trong lòng. Cái tên đầu đất này sớm muộn gì cũng lạc lối vì chúng ta!"
"Lỗi gia, Hắc Long của anh có thể đánh thắng Cửu Đầu Sư không?" Lúc này Đông Tử hỏi một câu rất then chốt.
"Đánh không lại!" Vương Lỗi lắc đầu, nói: "Hắc Long không phải là Thần Thú thượng cổ thật sự, chỉ được hình thành từ long khí chứ không có thân thể Thần Thú thượng cổ. Nó được hình thành từ khí, cho dù làm thế nào cũng không đánh lại Thần Thú thượng cổ có thân thể! Không được, Lỗi gia tôi phải triệu hồi Vượng Tài về thôi. Nếu không thì long khí nhất định sẽ bị đánh tan!"
Nói xong, Vương Lỗi định đứng dậy. Đông Tử lại kéo anh ta về, hỏi: "Lỗi gia, anh triệu hồi Vượng Tài về thì chúng ta đối phó với Cửu Đầu Sư thế nào đây?"
"Không còn cách nào khác!" Vương Lỗi híp mắt, cười xấu xa nhìn Đông Tử rồi nói: "Nếu thực sự không được thì chỉ có thể đưa cậu cho Cửu Đầu Sư. Cậu nhiều thịt, Lỗi gia tôi và anh Cửu hơi gầy. Lát nữa sau khi bị nuốt vào, cậu cố gắng kéo dài chút thời gian! Đợi Lỗi gia tôi và anh Cửu chạy thì cậu có thể để nó tiêu hóa rồi!"
Ặc... Còn nói được vậy sao. Ngăn cản Cửu Đầu Sư tiêu hóa mình để kéo dài thời gian cho chúng tôi, e rằng cái cách này chỉ có Vương Lỗi có thể nghĩ ra được.
Đông Tử sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, biểu cảm cũng trở nên sững sờ. Sau khi dùng tay áo lau mồ hôi trên trán, cậu ta đột nhiên hạ quyết tâm, cắn răng nhìn tôi rồi nói: "Anh Cửu, anh đối xử với hai anh em chúng tôi rất tốt. Trước khi chết, Đông Tử sẽ nói cho anh biết một bí mật! Nhất định phải cẩn thận với ông tổ nhà họ Diệp, cả mấy người bà ba Hoàng nữa. Bọn họ lén muốn thay thế Đạo môn, còn đang nghĩ cách đối phó anh nữa. Lần này hai người bọn tôi đến cũng là vì bọn họ giao phó, muốn hai anh em chúng tôi lén ra tay giải quyết anh! Thật ra có rất nhiều lần tôi đã muốn nói cho anh Cửu biết, nhưng A Cẩu không cho tôi nói. A Cẩu bảo bọn tôi nhận ân huệ của ông tổ nhà họ Diệp, nhất định phải hoàn thành hứa hẹn với bọn họ! Nhưng anh Cửu yên tâm đi, A Cẩu đã nói chắc chắn sẽ không ra tay với anh Cửu, cùng lắm chỉ cướp Cửu Đầu Sư và quỷ tỉ Phong Đô thôi."
Sau khi nói ra bí mật này, tôi thấy Đông Tử trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều. Nhưng tôi không ngờ rằng một câu đùa của Vương Lỗi lại khiến Đông Tử nói ra tình hình thực tế.
Quả nhiên ông tổ nhà họ Diệp giả vờ dựa vào chúng tôi. Mục đích thực sự của ông ta là muốn thay thế chúng tôi quản lý Đạo môn phía Nam. Điều tôi lo lắng nhất lúc này là Dương lão tam và ông thợ làm vàng mã, không biết bọn họ đã phát hiện ra mầm họa này chưa?
Dường như Đông Tử coi câu đùa của Vương Lỗi là thật, lại tiếp tục nói: "Anh Cửu, Lỗi gia, tôi hối hận mình không sớm đi theo hai anh! Tuy rằng Đông Tử tôi rất ngốc nhưng cũng biết cái gì là tình nghĩa! Hy vọng anh Cửu có thể tha cho A Cẩu. A Cẩu là người tốt, cậu ấy tuân thủ hứa hẹn nên cũng chỉ bất đắc dĩ mà thôi! Hai anh đi nhanh đi, tôi nhiều thịt. Tôi định chặt chân mình ra, cho Cửu Đầu Sư ăn từng mảng, chắc cũng có thể tranh thủ cho hai người thêm chút thời gian!"
Nhìn dáng vẻ thật lòng kia của Đông Tử, rốt cuộc tôi cũng không nhịn được nữa mà nở nụ cười. Ngay cả Vương Lỗi cũng bắt đầu cười to, cười chảy cả nước mắt.
Nói thật ra thì tôi chưa bao giờ gặp người đơn thuần và thật thà như vậy!
"Đông Tử, chúng ta cùng đến thì cũng phải cùng về, không thể thiếu bất kỳ ai!" Tôi vỗ vai Đông Tử, nói: "Chúng ta không làm được gì ở dưới nước. Nhưng lên đến bờ rồi thì cho dù có là Thần Thú thượng cổ, chúng ta cũng phải đấu với nó một trận!"
An ủi Đông Tử xong, tôi nhìn về phía Vương Lỗi, hai người chúng tôi nhìn nhau nở nụ cười: "Lỗi gia, cho Hắc Long dẫn dụ Cửu Đầu Sư lên trên bờ đi! Bị thủy quỷ thi hầu giày vò hai lần trong nước, tôi đã ngột ngạt lắm rồi, bây giờ chỉ muốn đánh một trận cho sảng khoái thôi!"

Bình Luận

0 Thảo luận