Bùa Thần Châu? Là cái gì?
Tôi vẫn đang ngơ ngác thì lão quỷ nhắc nhở.
Lúc tôi quay đầu lại nhìn thì lão quỷ nghiêm mặt nói: "Sơ Cửu, bộ ba tà thuật khủng khiếp nhất Tương Tây thứ nhất là Cổ thuật, thứ hai là Cản thi, thứ ba chính là bùa Thần Châu. Bùa Thần Châu thuộc về văn hóa rước thần, đuổi tà Vu Na, là vu thuật truyền thống nhất của Tương Tây. Phải cẩn thận, tuyệt đối không được phép lơ là!"
Xem ra, đến cả lão quỷ cũng không biết rõ bùa Thần Châu này. Nhưng nghe lão nói vậy, tôi cũng phải cẩn thận hơn.
Tôi vội vàng quay đầu lại, nhìn đại tư tế đã bắt đầu dùng máu vẽ bùa lên giấy vàng. Bùa vẽ trên giấy vàng đó hoàn toàn khác với bùa chú Đạo môn của chúng tôi. Cách vẽ bùa chú của Đạo môn chúng tôi dựa theo sắc lệnh mà thi triển, cuối cùng mới đặt bút xuống. Hơn nữa, vẽ bùa chú cũng chính là pháp chú của chúng tôi.
Nhưng đại tư tế lại vẽ một chữ cổ rất lớn lên mặt lá bùa Thần Châu này, không phải là chữ Hán, có lẽ là bút tích đặc biệt của Vu Sư bọn họ để lại. Kỳ lạ ở chỗ, tại bốn góc của bùa Thần Châu lần lượt được vẽ bốn thanh trường kiếm, vô cùng sắc nhọn.
Trong lúc tôi còn đang chăm chú quan sát lá bùa Thần Châu lạ lùng này, đại tư tế đã ném lá bùa vào trong không trung. Khi lá bùa còn chưa kịp rơi chạm đất, thì đại tư tế lại hơi đưa tay lên, lá bùa đó cứ thế lơ lửng trong không khí, hoàn toàn không rơi hẳn xuống đất.
Tiếp sau đó, đại tư tế bắt đầu nhắm nghiền mắt lại, niệm chú gì đó mà tôi nghe không hiểu. Cùng lúc đó, tôi còn nhìn thấy tay của đại tư tế run run, trông như động tác làm điệu múa mời thần, chỉ có điều là phía dưới chân không di chuyển.
Giữ nguyên tư thế đó trong mấy giây, đại tư tế bắt đầu trừng mắt hung tợn. Từ lúc đại tư tế mở mắt trừng trừng, lá bùa Thần Châu đang lơ lửng kia, cứ thế tỏa ra lớp tà khí đen dày đặc.
Một dòng máu xuất hiện từ họa tiết kì quái trên tấm bùa Thần Châu. Xung quanh tà khí bủa vây, càng làm cho chiếc bùa Thần Châu này nhuốm thêm phần quỷ dị.
"Đạo thuật trong thiên hạ, được chia làm hai. Không phải Đạo môn của các người là duy nhất, còn có Vu thuật lâu đời nhất của chúng ta. Đạo cao một thước ma cao một trượng chính là chỉ Vu thật của trại Vu Sư! Lý Sơ Cửu, nhận lấy cái chết đi!" Đại tư tế giận dữ gầm lên một tiếng, nắm chặt tay lại.
Thoáng một cái, chỉ còn kịp nhìn thấy lá bùa Thần Châu kia phả ra khí đen dày đặc. Sau khi làn khí đó lơ lửng trong không khí, lập tức biến thành bốn thanh trường kiếm sắc nhọn.
Làn khí đen hóa thành trường kiếm nhắm thẳng vào tôi lao đến vun vút, như mãnh thú sổ lồng, ồ ạt lao đến, tiếng các thanh trường kiếm va chạm vào nhau phát ra những tiếng vù vù.
Tôi biết bốn thanh trường kiếm này là do bùa Thần Châu kết thành, chắc chắn không phải là kiếm thật. Nhưng sức mạnh của chúng tuyệt đối không thua kém bất cứ thanh kiếm thật nào cả.
Đây là sức mạnh của tà khí, tàn phá vạn vật.
Lâm phải tình cảnh này, tôi hoảng loạn, không dám lơ là, lập tức lấy một tấm bùa ra, ném mạnh vào không khí, một tay nhanh chóng kết lại thành đạo chỉ, cùng lúc đó miệng niệm chú Bát quái thái cực.
Niệm thần chú xong, bùa chú loẹt xoẹt một tiếng, rồi bốc cháy. Lúc lá bùa gần như hoàn toàn cháy thành tro bụi, đột nhiên phóng ra một tia ánh sáng màu vàng. Ánh sáng này kết tụ lại, nhanh chóng hình thành nên một lá chắn Bát quái Thái cực.
Trong lúc tôi dùng đạo thuật của mình triệu hồi kết giới, đại tư tế cũng vung tay một cái, bốn thanh trường kiếm kết lại từ tà khí kia cũng đã đâm về phía tôi.
Cách một khoảng xa xa, nhưng tôi đã cảm nhận được sức mạnh của bốn thanh trường kiếm đó. Đạo chỉ hợp nhất, lá chắn Bát quái Thái cực ở phía trước mãnh liệt đón lấy.
Hai luồng khi va chạm vào nhau, chỉ nghe thấy ầm một tiếng, lá chắn Bát quái Thái cực lập tức vỡ nát rồi biến mất. Còn bốn thanh trường kiếm kia của đại tư tế không mảy may ảnh hưởng gì. Chúng lượn quanh một vòng trong không trung, chuẩn bị tấn công tôi thêm một lần nữa.
"Bùa Thần Châu mạnh quá!" Tâm trạng tôi trở nên nặng trĩu, không ngờ ngay đến cả lá chắn mà tôi dùng đạo thuật để kết thành cũng không đỡ nổi một đòn.
Vu thuật của đại tư tế kinh khủng hơn trong tưởng tượng của tôi rất nhiều.
Mà chỉ mấy giây tôi chần chừ, đại tư tế lại một lần nữa vung tay tấn công, bốn thanh trường kiếm lại tiếp tục nhắm về phía tôi. Tôi vội vã chạy lùi lại phía sau, muốn tránh khỏi sự truy đuổi của chúng.
Thanh trường kiếm này được đại tư tế khống chế, đủ mạnh để có thể bay trong không trung đuổi theo tôi một cách linh hoạt. Hơn nữa, tốc độ còn khiến người ta khiếp sợ. Tôi chưa chạy được bao xa thì bốn thanh trường kiếm đã đuổi sát sau lưng, đâm tới.
Sau khi tôi né được bốn thanh trường kiếm, chúng lại tiếp tục lơ lửng trong không trung thiết lập vòng vây tấn công mới, những mũi kiếm sắc nhọn đó lại một lần nữa nhằm vào tôi mà lao tới. Tôi vội vã đứng dậy, nhìn qua Thước Trấn Hồn.
Chỉ nhìn thấy Thước Trấn Hồn đã bị bốn thanh trường kiếm chém sứt vài chỗ. Thước Trấn Hồn mới chỉ hở một nửa, xung quanh thân thước vẫn còn một lớp đồng xanh bao bọc.
Chỉ tiếc là tôi không thể sử dụng được chân khí của mình, không thì đã có thể dùng chân khí chuyển hóa thành vũ khí tấn công như Tứ đại hộ pháp của Linh tộc rồi.
Tôi hiểu rõ sức mạnh của bùa Thần Châu, đương nhiên không dám xem nhẹ. Cơ thể tôi bỗng chấn động, trong nháy mắt, bên trong cơ thể, chân khí Huyền Chân bỗng bộc phát ra ngoài. Có được chân khí Huyền Chân, sức mạnh và tốc độ của tôi đều tăng thêm mấy lần.
Vào lúc này, đại tư tế lại ra tay một lần nữa, hắn tiếp tục cho bốn thanh tà kiếm kia tấn công tôi. Lần này tôi không lùi bước, mà chủ động bước lên nghênh chiến, dựa vào tốc độ của mình, không ngừng kết hợp với Thước Trấn Hồn để né được một đợt tấn công của trường kiếm.
Thước Trấn Hồn vừa đánh vào trường kiếm thì bỗng phát ra những tiếng leng keng chói tai. Mặc dù hiện tại tôi đã sử dụng tốc độ nhanh nhất nhưng vẫn không có chút ưu thế nào.
Bốn thanh trường kiếm do tà khí kết thành được đại tư tế điều khiển, bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi phương hướng tấn công, cũng có thể chia ra bốn phương tám hướng tấn công. Sau khi đã né được ba thanh trường kiếm, tôi không kịp né khỏi thanh trường kiếm còn lại ở phía sau lưng.
May mà tôi phản ứng nhanh, kịp thời bổ nhào sang một bên. Thanh trường kiếm đó vẫn kịp cứa rách cánh tay tôi, tôi ngã lăn ra đất, một dòng máu nóng chảy dọc từ cánh tay tôi xuống đất.
Tôi cảm nhận được vết thương trên cánh tay rất đau đớn, nó đau nhói lên từng cơn.
Tôi nhanh chóng kiểm tra vết thương, phát hiện máu và thịt ở miệng vết thương đã biến thành màu đen. Kể cả chỗ miệng vết thương vừa chảy máu đỏ thẫm, cũng ngay lập tức biến thành một màu đen kịt.
Đây chính là kiểu tấn công của Vu thuật, chắc chắn điều này có ảnh hưởng tới vết thương của tôi. Sau khi nhận ra tình hình không ổn, tôi bèn nhanh chóng lấy ra một tấm bùa, khua trong không trung, tấm bùa cũng cháy ngay tức khắc.
Tôi dùng tấm bùa đang bốc cháy ra sức rịt vào miệng vết thương trên người, chỉ nghe thấy tiếng cháy xèo xèo, toàn thân đau đớn đến mức run cầm cập. Cảm giác như máu thịt ở miệng vết thương đã bị thiêu cháy, nhưng bù lại hiệu quả rất tốt, phần miệng vết thương hóa đen kia đã ngay lập tức ngừng lan sang chỗ khác. Chờ đến khi dòng máu đen kia chuyển lại thành màu đỏ thẫm, tôi mới có thể thở phào một cái nhẹ nhõm.
Nhưng chỉ như thế này thôi thì chưa đủ, tôi có thể cảm nhận được cánh tay hơi tê, vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, bàn tay cầm Thước Trấn Hồn cũng vẫn còn run rẩy.
Đại tư tế nhìn tôi rồi từ từ mở tay ra. Bốn thanh kiếm trên không trung cũng lập tức xếp thành hàng ngay ngắn.
Những mũi kiếm nhọn hoắt đó vẫn nhắm thẳng vào tôi. Tôi biết đại tư tế sắp sử dụng Vu thuật mạnh hơn, càng không dám lơ là một phút giây nào, nhanh chóng lấy năm tấm bùa Ngũ Lôi ra, ném mạnh lên trời.
Trong khi đó, tôi dùng hai tay kết thành ấn Ngũ Lôi, không ngừng xoay chuyển, bùa Ngũ Lôi từ từ rơi xuống rồi bốc cháy, nhanh chóng hóa thành tro tàn.
Cùng lúc đó, tôi duy trì ấn Ngũ Lôi, miệng niệm chú. Vừa bắt đầu niệm chú, vốn dĩ bầu trời trăng sáng sao thưa, bỗng đâu mây đen ùn ùn kéo tới, như một tấm màn đen bao trùm lên, hoàn toàn che khuất ánh trăng chiếu rọi.
Ngay lập tức, xung quanh bỗng tối hẳn. Tại những đám mây đen tụ lại, tôi dùng đạo thuật của mình, từ từ tập hợp chúng lại, nhanh chóng kết hợp thành một dòng nước xoáy màu đen to lớn.
Dòng nước xoáy đen vừa hình thành, một tia chớp chói mắt xé ngang trời, gần như chiếu sáng cả trại Cổ Miêu. Xung quanh bắt đầu nổi lên một trận gió lớn, trận gió này xen lẫn cả mưa.
Chỉ trong chốc lát, từ trong dòng lốc xoáy đen ngòm kia xuất hiện năm tia sét lớn như ngón tay cái. Năm tia sét di chuyển trong dòng xoáy đen, thoắt ẩn thoát hiện.
Thuật Ngũ Lôi thành công rồi.
Sau thì triệu hồi được Ngũ Lôi, tôi lại nhìn sang phía đại tư tế, thấy hắn đang cười đầy khinh bỉ, như thể không coi thuật Ngũ Lôi của tôi ra gì hết.
Xung quanh đất đá bay mù trời, tôi không nghe rõ hắn nói gì, chỉ thấy hắn lại bắt đầu giang tay, từ từ hợp lại thành một. Lúc hai bàn tay hắn hợp thành một, bốn thanh trường kiếm dàn hàng trong không trung đó cũng chập làm một.
Lúc này tà khí dày đặc đã quấn quanh trường kiếm.
Tà khí này trấn áp nội công của tôi. Bình thường, hễ xuất hiện cảm
Thanh trường kiếm này nhắm tới tôi, không ngừng phát ra tiếng đinh tai nhức óc, giống như muốn xé nát tôi ra vậy.
Tôi cố gắng hết sức bình tĩnh, chọn cách chủ động ra tay trước. Đạo chỉ vừa ra lệnh, một tia sét trong dòng nước xoáy bổ thẳng về phía đại tư tế.
Đại tư tế ngước mắt nhìn, cười khinh bỉ nói: "Lý Sơ Cửu, xem ra người đó nói không sai, đúng là ngươi chỉ có một chút đạo thuật tấn công cỏn con này thôi. Không có thuật Ngũ Lôi, ngươi chỉ là một kẻ vô dụng. Nhưng ở trước mặt ta, thuật Ngũ Lôi của ngươi chỉ là cái kiến con sâu, chịu không nổi một đòn."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận