Cổ Sinh Tử Tình!
Lúc Y Y nhắc tới cổ Sinh Tử Tình, tôi mới phản ứng lại! Y Y là người của trại Cổ Miêu, trại Cổ Miêu am hiểu nuôi cổ. Hơn nữa cô ấy còn là con gái của Tiên Linh Bà.
Chắc chắn từ lúc sinh ra, Tiên Linh Bà đã để cổ Sinh Tử Tình vào trong cơ thể Y Y. Đây là tập tục của trại Cổ Miêu bọn họ, chỉ cần sinh con gái thì luôn gieo cổ Sinh Tử Tình vào người con mình.
Loại cổ này không tổn thương gì với cơ thể người, vẫn luôn náu trong cơ thể phái nữ. Đợi sau này con gái trong trại cổ Miêu trưởng thành lấy chồng, kết duyên vợ chồng với người đàn ông thì cổ Sinh Tử Tình trong cơ thể các cô ấy sẽ tách ra tử cổ, tử cổ kia sẽ thuận thế tiến vào trong cơ thể của người đàn ông.
Cổ Sinh Tử Tình còn gọi là cổ Tử Mẫu, cổ ở lại trong cơ thể phái nữ gợi là mẫu cổ, mà cổ tiến vào trong cơ thể phái nam gọi là tử cổ. Mẫu tử không thể chia lìa, nếu như người đàn ông thay lòng đổi dạ, bỏ rơi người phụ nữ thì tử cổ trong cơ thể người đàn ông sẽ bùng phát, mãi cho đến khi toàn thân thối rữa, đến chết mới thôi!
Hơn nữa cổ Sinh Tử Tình không có cách giải. Cho dù là cổ Kim Tàm cũng không thể hóa giải cổ Sinh Tử Tình, bởi vì trước khi có cổ Kim Tàm, người của trại Cổ Miêu đã nuôi dưỡng được cổ Sinh Tử Tình!
Bây giờ tôi và Y Y nên duyên vợ chồng, đương nhiên tử cổ sẽ tiến vào trong cơ thể tôi. Nhưng tôi không nghĩ ra được tại sao tử cổ tiến vào trong cơ thể lại khiến tôi khó chịu như vậy?
Y Y lau mồ hôi trên trán giúp tôi, đau lòng nói: "Anh Cửu, cổ Sinh Tử Tình không có hại gì! Có lẽ anh sẽ bị đau một chút, đợi tử cổ thích ứng với thân thể của anh thì anh sẽ không đau nữa!"
"Ừ!" Để Y Y không phải lo lắng, tôi cố nén cơn đau kịch liệt, giả vờ bảo mình không sao.
Thế nhưng cơn đau này thực sự đã vượt qua sự tưởng tượng của tôi. Đau suốt gần mười phút nhưng cảm giác này vẫn không biến mất, thân thể của tôi đã đau đến mức co giật.
Điều càng lạ là chân khí Huyền Chân vừa nuốt chửng luồng khí âm u và lạnh lẽo kia, luồng khí đó lập tức sẽ phản kháng một cách kịch liệt. Hai luồng khí dây dưa lâu như vậy nhưng chân khí của tôi vẫn chưa thể nuốt chửng được luồng khí kia. Chân khí Huyền Chân trong cơ thể tôi không yếu, vậy mà lại không áp chế được luồng khí kỳ quái này.
Tôi cũng không dám dùng quá nhiều sức, sợ đến lúc đó không nuốt chửng được luồng khí này, trái lại còn làm tổn thương đan điền của mình.
Cơn đau vẫn chưa biến mất, Y Y cũng nhận thấy sự khác thường: "Sao cổ Sinh Tử Tình lại kéo dài lâu như vậy? Trước đó lúc ở trại Cổ Miêu, em nghe chị trong trại nói cơn đau chỉ trong một thời gian ngắn thôi, không bao lâu sau thì cơn đau này sẽ biến mất. Thế nhưng cơn đau trên người anh Cửu vẫn chưa biến mất, hơn nữa thân thể của anh lại càng ngày càng lạnh, rốt cuộc chuyện này là thế nào?"
Y Y càng nói càng lo lắng. Cô ấy ôm tôi thật chặt, cọ người vào người tôi, muốn dùng cách này để sưởi ấm cho tôi, thế nhưng cách này không có quá nhiều tác dụng. Tôi cũng đã cảm thấy khác thường.
Ngay vào lúc tôi định dùng chân khí Huyền Chân để cưỡng chế đẩy luồng khí âm u và lạnh lẽo này ra, Y Y bỗng nhiên khựng lại, khuôn mặt nhỏ vô cùng căng thẳng. Dường như đã nghĩ đến điều gì đó, cô ấy nhíu mày hỏi tôi: "Anh Cửu, anh còn nhớ loại cổ trên người mẹ em không?"
Y Y vừa nhắc nhở như thế, tôi lập tức nghĩ ra: "Y Y. Ý của em là âm cổ?"
"Không sai!" Y Y gật đầu, nói: "Lúc đầu âm cổ là một con hoàn chỉnh, nhưng cuối cùng lại chia thành hai, biến thành hai con âm cổ! Trong cơ thể mẹ em có một con, cuối cùng bị anh Cửu hấp thu! Mà một nửa âm cổ kia vẫn không rõ tung tích. Năm đó khi tiếp cận mẹ em, người kia còn muốn lấy được âm cổ trên người mẹ em! Nhưng âm cổ là cổ để mẹ em kéo dài tính mạng, dựa vào âm cổ thì mẹ em mới có thể mượn tuổi thọ của người khác để sống tiếp. Em nghe mẹ nói, nếu hai con âm cổ hợp lại với nhau, lại hòa với ba hồn bảy vía của con người thì có thể cải tử hồi sinh. Chỉ cần âm cổ không chết, nó sẽ dẫn ba hồn bảy vía kia đi tìm thân thể mới, ba hồn bảy vía kia sẽ có thể sống lại lần nữa. Nhưng em không ngờ mẹ lại gieo một con âm cổ khác trong cơ thể em!"
Y Y vừa nói như thế, tôi mới hoàn toàn hiểu rõ. Người kia trong lời nói của Y Y đương nhiên là Chu Bát Tự đã lừa gạt tình cảm của Tiên Linh Bà năm đó. Chu Bát Tự trăm phương ngàn kế muốn lấy được âm cổ, thế nhưng đến chết cũng không biết chân tướng là một con âm cổ khác lại nằm trên người con gái mình.
Tình cảm của Tiên Linh Bà với Chu Bát Tự là thật, thế nhưng Tiên Linh Bà càng muốn cho Y Y âm cổ. Dù sao sau này Y Y sẽ trở thành Tiên Linh Bà của trại Cổ Miêu, muốn trường sinh bất tử cũng chỉ có thể dựa vào âm cổ để mượn tuổi thọ của người khác.
Chẳng trách lúc nãy tôi cảm thấy có hai luồng khí tiến vào trong cơ thể mình. Một luồng trong đó khá êm dịu, chắc là cổ Sinh Tử Tình tách ra từ trong cơ thể Y Y.
Mà luồng khí kỳ lạ kia là một con cổ khác. Cũng vì tôi và Y Y trở thành vợ chồng thật nên âm cổ mới theo đó mà tiến vào trong cơ thể tôi.
Âm cổ vốn là thứ cực hàn, nếu không phải có Y Y nhắc nhở, e rằng có bị đánh chết thì tôi cũng không nghĩ ra sẽ là một con âm cổ khác.
Ý thức được điểm này, tôi nhịn cơn đau xuống mà ngồi dậy khỏi giường: "Y Y, em lui lại một chút đi!"
"Ừ!" Y Y ừ một tiếng, cầm một bộ quần áo rồi lùi về chỗ bàn.
Tiếp đó, tôi mới ngồi khoanh chân lại, hai tay cấp tốc kết ấn, cưỡng chế thu chân khí Huyền Chân về trong đan điền! Không có chân khí Huyền Chân áp chế âm cổ, cơn đau lập tức kéo tới, điên cuồng đâm vào đan điền, phảng phất sắp xé rách đan điền của tôi!
Tôi cắn răng nhịn xuống cơn đau kịch liệt này, chậm rãi thôi thúc một con âm cổ khác mà đan điền của tôi đã hấp thu trước đó. Con âm cổ kia đã bị tôi hấp thu, đã sớm biến thành một luồng khí âm u và lạnh lẽo.
Luồng khí này vừa xuất hiện thì lập tức dung hợp lại với một luồng khí chưa hấp thu kia. Âm cổ vốn là một chỉnh thể, sẽ không bài xích lẫn nhau. Tôi thấy thời cơ đã đến, chuyển động đạo chỉ, chân khí Huyền Chân nơi đan điền lập tức bùng ra, nháy mắt vây quanh hai luồng khí đang dung hợp lại với nhau.
Sau khi cảm nhận được chân khí Huyền Chân, luồng khí âm u và lạnh lẽo còn chưa được hấp thu kia lập tức trở nên bài xích. Nhưng luồng khí này đã bị dung hợp nên không còn bài xích nhiều như trước nữa.
Chân khí Huyền Chân của tôi dần nuốt chửng chúng, cuối cùng luồng khí âm u và lạnh lẽo này cũng đã yên tĩnh lại, bắt đầu tiếp nhận thân thể của tôi. Trong phút chốc, cảm giác đau đớn như kim đâm tức khắc biến mất.
Thay vào đó là một luồng khí nhẹ nhàng hòa vào chân khí Huyền Chân! Luồng khí nhẹ nhàng này khiến người ta cảm thấy rất thoải mái, giống như gió nhẹ thổi vào mặt, tạo ra cảm giác dễ chịu khoan khoái khó mà tả được.
Cũng không biết đã trôi qua bao lâu, cảm giác thoải mái này chậm rãi biến mất thì tôi mới mở bừng mắt. Mắt vừa mở, tôi liền thấy Y Y đã ngủ gục trên bàn.
Tôi lại liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, đã thấy có ánh sáng xuất hiện! Xem ra trời sắp sáng rồi. Không ngờ kỳ ngộ lúc nãy lại tốn nhiều thời gian như vậy!
Tôi không đánh thức Y Y, muốn xem xem rốt cuộc con âm cổ còn lại có bị mình hấp thu chưa. Tôi nhắm mắt cảm nhận một lúc, phát hiện trong cơ thể giống như không có luồng khí nào hết, lại có một cảm giác kỳ quái. Dường như luồng khí xung quanh tôi đều là chân khí Huyền Chân.
Cảm nhận được sự thay đổi này, tôi lập tức mừng rỡ, lẽ nào bản thân đã đột phá bình cảnh?
Sau khi ý thức được điểm này, tôi lập tức giơ đạo chỉ, đạo chỉ rung lên. Luồng khí trong người tôi không ngừng phóng thích ra ngoài, vừa hay dung hợp lại cùng với luồng khí xung quanh.
Không chỉ là chân khí Huyền Chân, dường như cả người tôi đã hòa làm một với khí trong trời đất.
Hơn nữa chân khí Huyền Chân trong cơ thể tôi rất kỳ lạ. Không phải là khí Thuần Dương như lúc trước, còn trộn lẫn luồng khí âm u và lạnh lẽo có lực lượng tương đương nữa. Điều khiến tôi bất ngờ là sau khi hai con âm cổ hợp lại làm một, chúng lại có lực lượng tương đương với chân khí Huyền Chân tôi tu luyện.
Lực lượng mạnh mẽ như vậy, khó trách năm đó Chu Bát Tự luôn muốn có được âm cổ. Nói đến đây thì âu cũng là do duyên số, chẳng ai nghĩ tới cuối cùng hai con âm cổ này lại rơi vào tay tôi.
Có lúc không thể không cảm khái rằng đây chính là vận mệnh!
Trước đó tôi mở ra được ba huyệt đan điền, thế nhưng vẫn chưa sử dụng chân khí Huyền Chân một cách linh hoạt được, chỉ dựa theo phương pháp tu luyện cố định để tấn công. Thế nhưng cảnh giới bây giờ của tôi dường như đã đạt đến giai đoạn nhân khí hợp nhất.
Tiến vào cảnh giới này, tôi có thể sử dụng chân khí Huyền Chân một cách linh hoạt để công kích. Không biết có thể ngự khí phi hành, hóa khí ngưng hình hay không.
Tôi càng nghĩ thì trong lòng càng kích động. Sau khi hít thở sâu vài lần, hai tay tôi chuyển động kết ấn, tạo thành hình chữ thập rồi dần kéo ra ngoài. Lúc tôi kéo tay ra ngoài, luồng khí nơi lòng bàn tay từ từ ngưng tụ lại, dần tạo thành một thanh đoản kiếm!
Thanh đoản kiếm này trong suốt, được ngưng tụ từ chân khí chứ không phải là thật. Nhìn thấy thanh đoản kiếm được ngưng tụ lại này, tôi sắp không kìm nén được cảm giác mừng rỡ trong lòng.
Tôi chậm rãi cầm lấy chuôi kiếm, vốn cho rằng tay mình sẽ xuyên qua, không ngờ rằng tôi thật sự nắm được thanh đoản kiếm được ngưng tụ từ chân khí này.
Trên đoản kiếm còn mang theo hàn khí của âm cổ, vừa chạm vào tay thì rất lạnh lẽo, vô cùng chân thực. Loại cảnh giới này chính là hóa khí ngưng hình. Chỉ cần tôi muốn là có thể dùng chân khí ngưng tụ thành đủ loại vũ khí.
Khi tôi vung tay lên thì luồng khí bèn tan đi, đoản kiếm trong tay lại hóa thành khí, biến mất trong đám linh khí xung quanh.
Lẽ ra tối hôm qua tôi đã mất thân thể đồng tử, khí Thuần Dương nhất định sẽ không được tinh khiết như trước. Nhưng may là luồng khí của âm cổ lại vừa vặn bù vào chỗ thiếu này.
Khí của tôi không chỉ không yếu đi mà còn tăng lên gấp đôi! Hiện tại cho dù gặp phải Linh Trường Sinh, tôi cũng có thể chiến đấu với ông ta.
Không ngờ rằng lần này tôi lại nhận được cơ duyên và phúc phận lớn như vậy.
Tôi không đánh thức Y Y, định chờ cô ấy tỉnh lại rồi hỏi lúc đó đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Thạch Minh Thánh Hàm lại thả cô ấy? Nhất định có nguyên nhân khác trong chuyện này!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận