Khi các dấu vết đều hướng về ông thầy đồng, tôi cũng coi ông ta là tên đầu sỏ đứng sau chuyện này. Nhưng khi tôi quay lại tìm ông ta, thì đã không thấy ông ta đâu nữa.
Cũng vì ông ta biến mất nên tôi mới trúng kế điệu hổ ly sơn của bác Chung. Nếu lúc đó ông thầy đồng không biến mất, nói sự thật cho tôi biết từ sớm, có khi tôi đã không trúng kế rồi!
Đến khi tôi hỏi, ông thầy đồng cười khổ bảo: "Thật tình không dám giấu giếm, tôi cũng trúng kế điệu hổ ly sơn của Chung Càn. Ông ta để lại tờ giấy trong phòng tôi, bảo tôi đến tiệm quan tài Tam Thập Lý tìm ông ta! Tôi biết, ông ta muốn ra tay với tôi, nhưng tôi kính trọng ông ta năm đó là một anh hùng, cũng muốn hỏi thử tại sao giờ ông ta lại biến thành thế này, cho nên mới đi! Lúc gần đi, tôi bảo bí thư chi bộ thôn đưa quạt gấp cho cậu! Nhưng..."
Ông thầy đồng nói tới đây thì cười bất lực. Tôi cau mày nhìn ông ta, ông thầy đồng mới nói tiếp: "Tôi còn chưa tới tiệm quan tài Tam Thập Lý thì đã gặp phải một người áo đen! Chỉ một chiêu mà tôi đã bại dưới tay hắn. Nếu bạn của cậu không tới tiệm quan tài Tam Thập Lý, thì e rằng tôi đã bị hắn giết chết rồi!"
Nếu suy đoán dựa vào mốc thời gian thì người đến tiệm quan tài Tam Thập Lý chính là Dương lão tam. Khi đó, tôi bảo anh ta đi tới tiệm quan tài để tìm Dương lão nhị, không ngờ lại tình cờ cứu ông thầy đồng một mạng!
Mặc dù tôi chưa thấy ông thầy đồng ra tay, nhưng ông ta nói tên áo đen đó chỉ dùng một chiêu đã đánh bại mình, thêm nữa khi kể lại chuyện này, ông ta lại tỏ ra rất sợ hãi. Không cần nghĩ cũng biết tên đó đáng sợ đến mức nào.
Tôi kinh ngạc, rồi hỏi: "Ông thầy đồng, người áo đen đó là Chung Càn?"
"Không phải!" Ông thầy đồng lắc đầu, bảo: "Thực lực của tôi với Chung Càn sàn sàn như nhau. Nếu thật sự đánh nhau, ai thắng ai thua cũng chưa biết được! Nhưng người đó tuyệt đối không phải Chung Càn, vì đạo hạnh của người đó thật sự rất kinh khủng! Cho dù là cậu, e rằng cũng phải thua trong vòng ba chiêu!"
Câu nói này của ông thầy đồng khiến tôi giật mình không thôi. Kể cả có đánh với tôn chủ của Linh tộc, ông ta cũng không thể lấy mạng tôi trong vòng ba chiêu! Rốt cuộc người này là ai mà lại có thực lực kinh khủng như vậy?
Chẳng lẽ, hắn chính là kẻ đã lấy tim của đại tư tế và bác Chung? Đại tư tế trở nên cường đại, là vì lấy tim đi giao dịch với người khác, đạt được luồng sức mạnh mạnh mẽ tà ác!
Nhưng kẻ muốn tim của người khác rốt cuộc là ai? Từ đầu đến cuối, tôi chưa từng biết chút gì về thân phận của hắn! Hắn không khác gì một hồn ma, luôn đi theo tôi trong bóng đêm.
Tôi càng nghĩ càng không hiểu nổi, nên tôi không nghĩ nữa, giờ chỉ muốn đi vào thôn tìm bác Chung! Vừa rồi nói chuyện với ông thầy đồng, chúng tôi đã trễ mất một chút thời gian.
"Ông thầy đồng, tôi phải ngăn cản Chung Càn. Nếu không sẽ còn nhiều người hơn nữa bị hại chết!" Tôi nói một câu ngắn gọn với ông thầy đồng, muốn ông ta nhường đường.
Nhưng ông thầy đồng lại lắc đầu, cười bảo: "Sơ Cửu, đừng gấp, bây giờ Chung Càn vẫn chưa thể ra tay được! Sau khi cậu đi, tôi đã bảo con tôi thắp mê hồn hương trong phòng ông ta. Loại mê hồn hương này không màu không vị, chỉ làm người ta ngủ say! Mà con hóa sinh tử kia cũng đã canh trong phòng ông ta, lại không thể tùy tiện đánh thức ông ta. Trước đó, tôi muốn dẫn cậu đến một nơi!"
Tôi không tìm được cớ chối từ, nhưng tôi tin dù gì bí thư chi bộ thôn cũng là con trai của ông thầy đồng, bất kể là con ruột hay con nuôi. Nếu ông ta lừa tôi, có nghĩa là muốn hại chết con trai mình!
Xác định được điều này, tôi gật đầu bảo: "Ông muốn dẫn tôi đi đâu?"
"Đến rồi cậu sẽ biết, muốn biết chuyện của Chung Càn thì phải thăm dò rõ ràng nội tình của ông ta!" Ông thầy đồng thần bí nói một câu, rồi chìa tay mời tôi.
Cây cầu gỗ này rất hẹp, tôi chỉ phải lùi ra sau nhường đường cho ông ta. Ông thầy đồng đi trước dẫn đường, tôi đi theo sau, đi về phía tiệm quan tài Tam Thập Lý.
Tôi nhìn ra ý đồ của ông ta, liền hỏi: "Ông thầy đồng, ông dẫn tôi đến tiệm quan tài Tam Thập Lý, là muốn tôi hợp tác với ông đối phó tên áo đen kia?"
Tôi vừa hỏi câu này, ông thầy đồng đang dẫn đường ở phía trước lập tức dừng bước, nhưng không quay đầu lại, chỉ cười, trả lời: " Chung Càn không đáng sợ, tên áo đen đó mới là uy hiếp lớn nhất! Với lại, cậu không tò mò bí mật của tiệm quan tài Tam Thập Lý à?"
Ông thầy đồng nói xong, không chờ tôi trả lời, đã bước nhanh hơn, đi lên núi. Tôi không kịp hỏi, nhưng tôi hiểu rất rõ, ông ta cố ý đi nhanh là vì không muốn cho tôi hỏi.
Tôi biết điều nên im lặng, cũng không hỏi lại chuyện này nữa, chỉ đi theo sau ông ta. Suy cho cùng thì bước chân của ông ta cũng không được như tôi, nên tôi đã nhanh chóng đuổi kịp ông ta.
Tôi tranh thủ thời gian, hỏi vu vơ một câu: "Ông thầy đồng, tôi nhìn qua chữ viết của ông, chắc ông là người của phái Phù Lục, tuyệt đối không phải là một thầy phép tép riu bình thường đâu nhỉ! Với lại, cội nguồn của phái Phù Lục chính là nằm ở khu vực Tứ Xuyên! Khéo sao ông cũng từ vùng đó di dân tới đây!"
Tôi đang thăm dò ông thầy đồng, nếu ông ta nói đúng, thì tôi sẽ tin vào ông ta hơn. Dẫu sao, bây giờ Tử Long cũng đang cầm theo bút Thiên Sư để gây dựng lại phái Phù Lục. Phái Phù Lục và phái Huyền Chân cũng giống nhau, trước đó có rất nhiều đệ tử, nhưng đáng tiếc, sau này đạo quán suy tàn, toàn bộ đệ tử đều lưu lạc khắp nơi.
Ông thầy đồng lại cười lớn tiếng, bảo: "Xem ra, cái gì cũng không giấu được Lý Sơ Cửu cậu đây! Đúng thế, tôi là người của phái Phù Lục, hơn nữa còn là chấp sự của phái Phù Lục khi xưa! Năm đó, khi phái Phù Lục suy tàn, lại gặp thêm nguy hiểm do gia tộc Đạo môn truy sát. Chẳng còn cách nào khác, tôi mới chạy trốn tới nơi này! Tôi cho cậu xem quạt xếp của mình, là vì có một mục đích quan trọng khác!"
Ông thầy đồng nói tới đây, đột nhiên xoay người, nhìn tôi bằng đôi mắt sáng rực như đuốc.
Tôi bị giật mình, một giây sau mới phản ứng lại, buột miệng hỏi: "Mục đích gì?"
"Mặc dù tôi luôn lánh đời, sống trong thôn này, nhưng vẫn luôn quan tâm đến tình hình của phái Phù Lục mọi lúc, vẫn luôn hy vọng phái Phù Lục có thể được gây dựng lại. Gần đây, tôi mới nhận được tin tức, nói rằng có một đệ tử của phái Phù Lục tên là Triệu Tử Long, cầm bút Thiên Sư - pháp khí của phái Phù Lục đang gây dựng lại môn phái! Mới đầu tôi tưởng cậu ta là kẻ lừa đảo, sau đó còn điều tra một lượt. Không ngờ các cậu lại là anh em chí cốt, còn cùng nhau thay đổi lề lối của Đạo môn!" Ông thầy đồng nói đến đây thì híp mắt, trong đôi mắt dường như xuất hiện ánh sáng lấp lánh của hy vọng!
Tôi không ngờ ông thầy đồng lại âm thầm điều tra được nhiều chuyện thế này. Tôi còn đang kinh ngạc, thì ông ta lại nói tiếp: "Còn tôi là chấp sự, không có vật trong tay tôi thì Triệu Tử Long không thể nào gây dựng lại phái Phù Lục!"
Ông ta nói thế, tôi đã đoán được, lập tức tiếp lời ông ta: "Ông thầy đồng, đồ vật trong tay ông chắc hẳn là đại ấn của phái Phù Lục?"
"Đúng thế!" Ông thầy đồng cười gật đầu nói: "Nếu chỉ có bút Thiên Sư mà không có ấn Thiên Sư thì sao có thể vẽ ra được bùa thần kinh thiên động địa quỷ khóc thần sầu? Làm sao có thể khiến chúng đệ tử của phái Phù Lục tin phục chứ?"
"Ha ha..." Nghe được đáp án của ông thầy đồng, tôi cười to, nói: "Ông thầy đồng, ông dẫn tôi đến tiệm quan tài Tam Thập Lý, lẽ nào ông để ấn Thiên Sư trong tiệm?"
Ông thầy đồng cũng cười to, nhưng không nói chỉ cười gật đầu.
Bỗng chốc, tôi có cảm giác như đang nằm mơ. Đây có lẽ là cơ duyên nhỉ? Tử Long cầm bút Thiên Sư đi đến núi Thanh Thành ở Tứ Xuyên, nhưng không có ấn Thiên sư của giáo phái. Mà trời xui đất khiến thế nào, tôi lại gặp được chấp sự phái Phù Lục của họ ở nơi này!
Không có ấn Thiên Sư, Tử Long không có cách nào trở thành chưởng giáo chân chính của phái Phù Lục. Phải chờ tôi mang ấn Thiên Sư về cho Tử Long, thì anh ấy mới có thể quang minh chính đại trở thành chưởng giáo của phái Phù Lục.
Chuyện ở trên đời, quả nhiên trùng hợp thế đó.
Trong lúc tôi còn đang cảm thán, thì ông thầy đồng nói tiếp: "Năm đó ba phái lớn của Đạo giáo, ai nấy đều có lòng riêng, hoài nghi lẫn nhau, cuối cùng không thể thống nhất, nên mới hoàn toàn suy tàn, tàn tới cục diện như ngày nay! Đạo giáo suy tàn, tà đạo Linh tộc phất lên, đây mới là kiếp nạn lớn nhất của Đạo giáo. Nếu Linh tộc diệt Đạo giáo, thì tà đạo sẽ nắm lấy thiên hạ. Tôi cất công hỏi thăm về chuyện của cậu và Tử Long, còn có một cao nhân tên là Vương Lỗi. Có lẽ các cậu mới là biến số của Đạo giáo, cũng là hy vọng duy nhất của Đạo giáo! Tiếc là cái thân già này của tôi giờ không làm được gì nữa rồi, nếu không tôi nhất định sẽ đi cùng cậu, cùng Triệu Tử Long chinh chiến với tà đạo, gây dựng lại phái Phù Lục đầy huy hoàng! Tôi giữ bí mật này cả đời, cuối cùng coi như cũng được giải thoát, coi như là nhìn thấy hy vọng rồi!"
Tôi rất kính trọng những người tu đạo của thế hệ trước, họ mới là đạo sĩ chân chính! Nhưng đáng tiếc, Đạo giáo suy tàn, không có tinh thần của Đạo giáo, những người tu đạo bây giờ đa phần đều chỉ là những kẻ nịnh hót bợ đỡ, tham sống sợ chết!
Bất tri bất giác, chúng tôi đã đến tiệm quan tài Tam Thập Lý. Bên ngoài tiệm quan tài vẫn treo dãy đèn lồng đỏ, trong rừng cây vắng vẻ hiện rõ sự ghê rợn quái dị khác thường!
Cửa lớn của tiệm quan tài vẫn đóng. Ông thầy đồng dẫn đầu mở cửa. Ngay lúc đẩy cửa ra, một mùi máu tươi tanh tưởi xông lên mũi, chính từ trong căn phòng sâu nhất trong tiệm quan tài!
Vừa ngửi thấy mùi máu tươi này, tôi và ông thầy đồng đồng thời đề cao cảnh giác. Đôi bên gật đầu hiểu ý, tôi rút Thước Trấn Hồn dẫn đầu xông lên...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận