Ánh sáng màu máu đỏ thẫm tạo thành cột sáng hình trụ chiếu nghiêng xuống mặt sông Minh Hà, vừa hay chiếu ra một vòng sáng màu đỏ khiến cho nước sông Minh Hà cũng tỏa ra màu đỏ thẫm. Hơi nóng bốc lên từ mặt sông cũng được chiếu sáng một cách rõ ràng.
Nhưng ngay sau đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng thần kỳ. Thoạt tiên, trên mặt sông đỏ thẫm xuất hiện mười sáu chữ "Bất tử bất diệt, phá kén trùng sinh! Dục hỏa trùng sinh, thiêu rụi Tam giới!"
Mười sáu chữ đó thoáng xuất hiện rồi biến mất rất nhanh, tôi vừa nhớ được mười sáu chữ kia, nó đã theo mây mù tan biến. Mà đám mây mù vừa tan biến đi, tiếp đó lại xuất hiện một bức vẽ có phần mơ hồ.
Trên bức vẽ mờ ảo đó, đầu tiên trông thấy một ngọn núi sừng sững, màu sắc rất kỳ lạ, là màu máu đỏ tươi. Bất kể là thế giới hay cỏ cây xung quanh ngọn núi đó, đều là màu đỏ máu.
Ngay cả bầu trời trong bức vẽ cũng là màu đỏ máu, những áng mây màu đỏ giống như nhuộm bằng máu tươi, khiến người nhìn có cảm giác tức thị*vừa ngột ngạt lại vừa kỳ lạ.
(*) Tức thị cảm (ký thị cảm) hay Dejavu: Chỉ một người đang ở trạng thái thanh tỉnh, tuy là lần đầu nhìn thấy một cảnh tượng, sự vật hay người nào đó nhưng lại cảm thấy "giống như đã từng quen biết" hay "đã từng gặp qua."
Trên đỉnh ngọn núi lại xuất hiện hai nhóm người ngựa, dường như bọn họ đang giao chiến, tình hình trận chiến cũng có vẻ kịch liệt lạ thường. Giữa không trung trên đỉnh núi, còn có thể nhìn thấy một bóng người ẩn hiện, xung quanh người đó lởn vởn từng làn khói đỏ cao ngạo bệ vệ. Người nọ đứng chắp tay sau lưng, từ trên cao nhìn xuống theo dõi trận chiến trên đỉnh núi, mang theo khí thế uy nghiêm bá đạo của bậc quân vương!
Từ bức vẽ có thể nhận ra, đội quân của người đó đang chiếm được ưu thế. Nhưng kỳ lạ là chẳng bao lâu sau, bức vẽ lại bắt đầu tan biến. Bức vẽ mơ hồ cũng biến thành mây mù, chầm chậm tan ra, cho đến khi hoàn toàn biến mất!
Lại thêm một hai phút nữa, mặt sông bị ánh sáng đỏ chiếu xuống vẫn không có gì thay đổi. Nhưng ánh sáng đỏ lại không có dấu hiệu biến mất, vẫn tiếp tục chiếu nghiêng xuống mặt sông Minh Hà.
"Ha ha!" Tôi còn chưa kịp phản ứng, lúc này Sư Tư Triết đã bật cười lớn, đồng thời quay đầu lại nhìn tôi cười khinh bỉ: "Lý Sơ Cửu, cậu đã nhìn thấy chưa? Đó chính là lời tiên đoán của Quỷ Đế Thổ Bá, cũng chính là lời tiên đoán tôi sẽ thống trị cả Tam giới! Tôi đã nói rồi, không ai có thể ngăn cản được tôi thống trị Tam giới!"
Tôi lắc đầu, không tán đồng với ý kiến của ông ta, cười khổ đáp: "Sư Tư Triết, con mắt thứ ba của Quỷ Đế Thổ Bá có thể nhìn thấy những chuyện xảy ra trong tương lại. Nhưng trận chiến vừa rồi vẫn chưa kết thúc, lời tiên đoán đã biến mất. Điều đó chứng tỏ Quỷ Đế Thổ Bá cũng không biết được kết cục cuối cùng thế nào. Tôi tin rằng con người có thể chiến thắng thiên nhiên, ma do tâm sinh, tôi tin con người chắc chắn sẽ giành chiến thắng. Bởi vì dương gian vẫn còn tình người, chứ không phải lạnh lẽo vô tình!"
"Ha ha!" Sư Tư Triết khẽ mỉm cười: "Xem ra cậu vẫn chưa bỏ cuộc nhỉ. Nhưng cậu không còn cơ hội nữa rồi, để xem hôm nay ai có thể cứu được cậu! Vẫn là câu nói đó, tôi sẽ không giết cậu, tôi muốn cậu tận mắt nhìn thấy ngày ma quỷ chúng ta thao túng chúng sinh!"
Sư Tư Triết nói tới câu cuối, giọng điệu trở nên lạnh lẽo, ánh mắt lần nữa phóng ra sát ý. Hiện giờ tôi hoàn toàn không có khả năng đánh trả, chỉ có thể hét lớn về phía bức tượng Quỷ Đế Thổ Bá: "Quỷ Đế, ngài là chiến binh đi theo Thái Ất Chân Nhân. Tôi là đệ tử của Đạo giáo, mong ngài nể tình Thái Ất Chân Nhân giúp tôi một tay, để tôi có thể hủy diệt bánh xe vận mệnh! Làm ơn!"
"Hừ!" Sư Tư Triết trông thấy tôi cầu cứu Quỷ Đế Thổ Bá, ông ta hừ lạnh một tiếng nói: "Đừng nói là Quỷ Đế Thổ Bá, cho dù Thái Ất Chân Nhân có tới đây cũng không cứu được cậu đâu!"
Sư Tư Triết vừa dứt lời, lúc này một bàn tay lớn hướng về phía tôi nắm lại trong không trung. Trong thoáng chốc, tôi cảm nhận được một hơi thở chết chóc đang nhắm về phía mình. Tốc độ nhanh đến kinh người, đồng tử của tôi cũng giãn ra theo.
Nhưng ngay khi luồng khí chết chóc đó chỉ còn cách tôi một bước, ánh sáng màu máu chiếu ra từ con mắt thứ ba của Quỷ Đế đột nhiên lướt về phía tôi! Hoàn toàn không có bất kỳ điềm báo nào, chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn ầm ầm vang lên, là tiếng nổ phát ra từ luồng khí kia. Luồng khí tức chết chóc của Sư Tư Triết vừa hay va chạm với luồng sức mạnh của Quỷ Đế, cả hai lập tức hóa thành hư vô.
Sóng công kích sinh ra từ vụ nổ cũng vừa hay nghiền nát sức mạnh không gian đang giam cầm tôi. Không còn bị sức mạnh không gian trói buộc, cả người tôi lập tức rơi xuống sông Minh Hà.
Lúc này tôi một lòng muốn chết, chỉ muốn cùng hủy diệt với bánh xe vận mệnh. Khi sắp rơi xuống sông Minh Hà, tôi lại hướng về Quỷ Đế Thổ Bá hét lên: "Quỷ Đế, xin cảm tạ, thay mặt chúng sinh Tam giới xin cảm ơn ngài!"
"Khốn kiếp, dám ngăn cản ta, vậy ta sẽ tiễn ngươi một đoạn!" Lúc này Sư Tư Triết đã không còn cơ hội nữa, ông ta trút giận sang bức tượng Quỷ Đế Thổ Bá. Sau đó ông ta đánh mạnh một chưởng về phía bức tượng, chỉ nghe thấy một tiếng nổ cực lớn vang lên, bức tượng Quỷ Đế Thổ Bá bỗng chốc đổ sập, rầm rầm sụp xuống sông Minh Hà.
Gần như cùng lúc đó, tôi cũng rơi tùm xuống sông Minh Hà đang sôi sục. Ngay khi rơi xuống nước, tôi còn nghe thấy tiếng nói phẫn nộ của Sư Tư Triết: "Đại quân Ma vương nghe lệnh, nhất định phải tìm cho ra Lý Sơ Cửu, cho dù phải tát cạn sông Minh Hà, cho dù thi thể của hắn không còn cũng phải tìm bằng được tro cốt của hắn..."
Những lời Sư Tư Triết nói sau đó tôi không nghe thấy gì nữa, trong khoảnh khắc rơi xuống sông, tôi cảm thấy quần áo trên người nháy mắt hóa thành tro bụi. Tôi biết mình sẽ thịt nát xương tan!
Nhưng ngay lúc quần áo của tôi hóa thành tro bụi, phía bên dưới tôi đột nhiên xuất hiện một luồng sáng vàng chói mắt. Tôi cố mở mắt ra, vừa vặn trông thấy một con thần thú đang điên cuồng lao đến chỗ mình. Cơ thể nó to lớn, có chín cái đầu, đó chính là sư tử chín đầu!
"Chết tiệt! Con sư tử chín đầu đó bị chúng ta thuần phục, nó muốn báo thù ư!" Nhìn thấy con sư tử chín đầu đang lao đến chỗ mình, tôi thầm nhủ không ổn rồi. Tôi theo bản năng muốn chạy trốn, nhưng không kịp nữa, chớp mắt đã bị sư tử chín đầu nuốt vào trong miệng.
Trong nháy mắt, thế giới xung quanh tôi tối om, sau đó tôi không còn biết gì nữa!
...
...
Không biết đã qua bao lâu, tôi cảm thấy dường như có người đang lay mình dậy. Tôi mơ mơ màng màng mở mắt ra, vừa nhìn thấy con sư tử chín đầu ở ngay trước mặt thì giật mình run rẩy, bò dậy định chạy.
Nhưng mới chạy được vài bước thì phát hiện sư tử chín đầu không đuổi theo mình, cũng không tấn công. Lúc này mới nghĩ lại, vừa rồi hình như nó đã cứu tôi?
Nhận ra đểm ấy tôi mới quay đầu lại nhìn nó. Chín cái đầu trên cổ nó lắc lư trong không trung, khiến người nhìn cảm thấy rất không thoải mái. Nhưng gương mặt nó lại không còn cảm giác giận dữ cáu kỉnh như lần đầu tiên gặp nữa, mà giống như một con thú cưng ngoan ngoãn nghe lời.
Tôi sững ra một lúc mới hỏi: "Mày cứu tao à?"
Sư tử chín đầu gật gù, chín cái đầu cùng gật một lúc trông lại càng kỳ cục mà cũng buồn cười.
Sư tử chín đầu gật đầu một cái, tôi hiểu rõ ngay chân tướng mọi chuyện! Tôi nhớ lúc nãy khi ở thành Cửu U, tôi đã dùng ấn quỷ Phong Đô để công kích Sư Tư Triết. Ông ta vứt ấn quỷ Phong Đô xuống dưới sông Minh Hà, nhưng ông ta lại không ngờ rằng, sư tử chín đầu ẩn mình bên trong ấn quỷ.
Cũng bởi vì lý do đó, sư tử chín đầu mới cứu được tôi ra khỏi lòng sông Minh Hà. Nghĩ tới chuyện này, tôi càng tin vào luật nhân quả. Lúc đó Tử Long đã muốn vứt ấn quỷ Phong Đô đi, cũng may tôi giữ lại. Không ngờ trời xui đất khiến thế nào, nó lại cứu tôi một mạng.
Chỉ đáng tiếc, Tử Long không thể quay lại được nữa.
Nghĩ đến chuyện của Tử Long, trong lòng tôi lại khó chịu, nhưng hiện giờ chỉ có thể miễn cưỡng kìm nén cảm xúc của bản thân. Sau khi định thần lại, tôi cảm kích bày tỏ: "Sư tử chín đầu, cám ơn ngươi!"
Con sư tử lắc đầu, đột nhiên lên tiếng: "Tôi cứu cậu là vì chúng sinh Tam giới, hy vọng cậu không phụ lòng những người đã chết vì cậu, nhất định phải đánh bại Ma Vương! Mau quay về đi!"
Dù sao sư tử chín đầu cũng là thần thú thượng cổ, nói được cũng là chuyện bình thường, không hề kỳ lạ chút nào.
Sau đó tôi lại hỏi tiếp: "Vậy còn ngươi thì sao?"
Sư tử chín đầu như thở dài nói: "Ta tới từ đâu sẽ về lại nơi ấy, bảo trọng!"
Dứt lời, sư tử chín đầu bay vút lên trời, để lại một tiếng gầm đinh tai nhức óc, sau đó biến mất không thấy tăm hơi. Tôi biết nó phải quay về thần mộ của Thái Ất Chân Nhân.
Nó đang chờ đợi Thái Ất Chân Nhân, nhưng nó không biết rằng, ngài ấy cũng không thể quay về được nữa.
Sau khi sư tử chín đầu đi rồi, tôi mới bắt đầu xem xét tình hình xung quanh. Đây là một nơi hoang vu ở âm tào địa phủ, đến cả một âm binh quỷ sai cũng không có, chẳng thấy cô hồn dã quỷ nào, hệt như một thành trì bỏ hoang từ trăm năm.
Tôi không nhìn thấy Sư Tư Triết cùng đại quân Ma Vương của ông ta đâu, không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn bọn chúng vẫn đang ở sông Minh Hà tìm vớt xác tôi. Cho dù xác tôi có hóa thành tro bụi, Sư Tư Triết cũng muốn tìm được bánh xe vận mệnh.
Tôi cởi áo ra kiểm tra vết thương trên ngực, đã khép miệng rồi. Tôi dùng tay ấn lên ngực, vẫn cảm nhận được sự tồn tại của bánh xe vận mệnh. Chỉ cần bánh xe vận mệnh vẫn còn đây thì vẫn còn cơ hội!
Thời gian của tôi không nhiều, phải nhanh chóng quay về thông báo cho những người tu đạo của Đạo giáo Hoa Hạ, bảo bọn họ liên minh lại, thống nhất đối phó với Sư Tư Triết và đội quân Ma Vương của ông ta.
Chỉ cần bọn chúng không tìm thấy xác tôi ở sông Minh Hà, chắc chắn chúng sẽ quay về dương gian. Đến lúc đó mới thật sự là đại nạn Tam giới! Ý thức được điều này, tôi không dám chậm trễ thêm nữa, lập tức quay về dương gian.
Vừa quay lại dương gian, tôi thấy mình đang ở vùng ngoại ô của huyện Miêu Vương, không còn ở tỉnh lị của Kiềm Thành nữa. Tôi không dám nán lại, một mạch thẳng tiến hướng về núi Miêu Vương.
Mới đầu trên đường vắng vẻ không một bóng người, thậm chí ngay cả một cái bóng quỷ cũng không thấy. Nhưng đến khi tôi cách thị trấn ngày càng gần, lúc này mới trông thấy cảnh tượng khiến bản thân khiếp sợ...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận