Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 676: Sức mạnh hợp thể

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:27:25
Diệp Đường của lúc này đã không còn là Diệp Đường khi xưa mà tôi quen biết. Cô ta của hiện tại chỉ biết đến mỗi dã tâm, thù hận và phẫn nộ.
Điều này khiến cho tôi liên tưởng đến người bí ẩn kia. Thủ đoạn kì quái của y quả thật vô cùng kinh dị, người nào một khi đã trao đổi trái tim với y thì hình như những tà niệm đè nén dưới đáy lòng người đó đều sẽ từ từ lớn lên, cuối cùng biến thành một đại ác ma không thể dung thứ, cũng không ai chịu thừa nhận.
Nhưng hiện giờ tôi nhất định phải ổn định cảm xúc của Diệp Đường trước, tôi sợ cô ta trong lúc kích động sẽ thực sự giết chết Y Y. Cô ta chết không hết tội, nhưng tôi tuyệt đối không thể để Y Y bị tổn thương.
"Diệp Đường, cô buông Y Y ra, tôi sẽ thả cho cô đi!" Tôi cố gắng duy trì ngữ khí thân thiện, đồng thời tìm cơ hội để công kích. Nhưng Diệp Đường vẫn ghì chặt lấy Y Y khiến tôi không có cơ hội để ra tay.
Lý trí của Diệp Đường dần tỉnh táo ra được kha khá, không còn vẻ điên cuồng như trước nữa. Cô ta cười lạnh: "Lý Sơ Cửu, tôi có thể thả Lâm Y Y, nhưng với một điều kiện, đó chính là cậu phải tự sát ở ngay trước mặt tôi, nếu không, tôi nhất định sẽ tra tấn Lâm Y Y! Tôi biết cô ta đã bái đường thành thân với cậu, nhưng tôi biết cô ta vẫn còn là xử nữ. Đến lúc đó..."
Nói tới đây, Diệp Đường bỗng nở một nụ cười độc địa: "Đến lúc đó, tôi sẽ cho người đến lấy đi sự trong sạch của cô ta, khiến cô ta không thể nào đối mặt với cậu! Thứ mà con gái vùng Miêu Cương coi trọng nhất chính là tấm thân trong trắng, cho dù Lý Sơ Cửu cậu yêu cô ta thế nào thì cô ta cũng sẽ rời bỏ cậu mãi mãi mà thôi! Ha ha ha!"
"Diệp Đường, cô dám!" Tôi giận tím mặt tím mày, chỉ vào mặt cô ta mà quát: "Diệp Đường, tôi cảnh cáo cô! Nếu như cô dám hãm hại Y Y của tôi, Lý Sơ Cửu tôi xin lấy cái mạng này ra để thề, nhất định tôi sẽ đào toàn bộ mồ mả Diệp gia nhà cô lên, kể cả cha cô, ông nội cô, cả liệt tổ liệt tông nhà cô! Tôi sẽ lấy xương cốt của họ ra, lột da róc thịt toàn bộ! Chỉ cần là người của Diệp gia, chỉ cần còn sống, tôi cũng sẽ tàn sát hết cả nhà cô! Không tin thì cô cứ thử xem!"
Giờ phút này tôi đã sắp đánh mất lý trí, một chút lý trí cuối cùng còn sót lại nói cho tôi biết tôi không được phép kích động, Y Y vẫn còn ở trong tay cô ta, tôi không thể làm bừa được. Diệp Đường bây giờ lòng dạ độc ác, tôi không thể cứng rắn đối phó, chỉ có thể nghĩ cách khác.
Nghĩ đến đây, tôi bèn nhặt quần áo dưới đất lên, ném về phía cô ta, lạnh lùng bảo: "Mặc vào đi, bất luận là vì cô hay là vì Y Y..."
Gần như cùng một lúc, Diệp Đường đưa tay ra đón quần áo. Thứ tôi chờ đợi chính là cơ hội này, khoảnh khắc cô ta buông tay, tôi vội vã giơ đạo chỉ về phía cô ta, trong nháy mắt, một luồng chân khí Huyền Chân dâng trào ra nhanh như tia chớp, đánh vào cái tay đang chìa ra đón lấy quần áo của Diệp Đường, đâm cho tay cô ta chảy máu.
Còn tôi cũng nhanh chóng xông lên, nhưng còn chưa kịp xông đến trước mặt cô ta thì bộ quần áo kia đã bay thẳng về phía tôi, cùng lúc đó, giọng Diệp Đường vang lên đầy phẫn nộ và lạnh lẽo: "Lý Sơ Cửu, rồi cậu sẽ phải hối hận! Nhớ kỹ đấy, đời này Diệp Đường tôi có thành quỷ cũng sẽ không tha cho cậu!"
Nửa câu sau âm thanh đã có vẻ khác lạ, nghe như tiếng từ trong lối đi ngầm vọng lại. Tôi hốt hoảng xông lên phía trước, xốc chỗ quần áo vừa bay về phía tôi rồi vọt đến chỗ quan tài hàn ngọc.
Nhưng khi tôi xông được đến nơi, đâu còn bóng dáng của hai người họ nữa? Tôi ngó nghiêng xung quanh nhưng chẳng thấy một ai cả.
Đến khi tôi cụp mắt lại mới phát hiện ra đáy quan tài hàn ngọc trống không, chất lỏng bên trong cũng biến mất. Không cần nghĩ cũng biết, đây là lối đi ngầm mà Diệp Đường để lại cho bản thân mình.
Đáng lẽ ra tôi nên nghĩ đến sớm hơn, cô ta là người xảo quyệt đa nghi như vậy cơ mà, bất kể làm chuyện gì cũng sẽ để lại đường lui cho mình, đặc biệt là chỗ ẩn thân của cô ta.
Chết tiệt thật, đã đến đây rồi mà Y Y vẫn bị cô ta mang đi!
Tâm trạng tôi đang rất phức tạp, tôi bực mình đấm một cú xuống quan tài hàn ngọc. Bây giờ không chỉ không cứu được Y Y, ngược lại còn làm kinh động đến Diệp Đường. Sau lần này, muốn tìm cô ta quả thực khó hơn lên trời.
Vốn dĩ tôi muốn thông qua cô ta để đối phó với lão tổ Diệp gia, nhưng bây giờ xem ra không còn bất cứ cơ hội nào nữa rồi! Vốn là kế hoạch một hòn đá ném ba con chim, giờ cục diện lại thành ra tôi bị động.
Tôi hối hận, ảo não không thôi, nhưng đây là hiện thực, tôi phải chấp nhận nó, sau đó mau chóng tìm kế sách ứng đối. Đã trải qua nhiều chuyện như vậy rồi, tôi đã không còn là một Lý Sơ Cửu chỉ biết kích động và nổi giận như xưa nữa, giờ tôi đã học được cách cân nhắc, suy xét và đối mặt với những chuyện về sau.
"Chuyện của tiểu thư Diệp Đường đã thất bại, chúng ta trở về chắc chắn sẽ phải chịu xử phạt! Nhưng nếu như chúng ta giao được đầu của Lý Sơ Cửu lên trên, nói không chừng Thiên quân còn có thể tha thứ cho chúng ta." Đúng lúc này, có một người trong nhóm sứ giả Ngũ Hành bỗng lên tiếng.
Tôi cười lạnh: "Được! Dù sao tôi cũng không có ý định tha cho các vị, chỉ có một kết cục thôi, hoặc là các vị sống sót rời khỏi đây, hoặc là toàn bộ các người đều phải ở lại chôn cùng!"
"Lý Sơ Cửu, mi đừng có mà được đà vênh váo!" Sứ giả hệ Hỏa đứng dậy, ban nãy hắn bị tôi đánh trọng thương, nhìn bộ dáng của hắn hiện giờ có vẻ vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.
Trong đám người này, tiếng Trung của hắn là tốt nhất, hắn nhìn tôi chằm chằm rồi lạnh lùng nói: "Nếu như chỉ đánh nhau một với một thì năm người bọn ta sẽ không có ai là đối thủ của mi! Nhưng sức chiến đấu của sứ giả Ngũ Hành chính là chiến đấu hợp thể, đó mới là sức mạnh thực sự của bọn ta! Đừng nói là mi, cho dù có thêm một Triệu Tử Long, bọn ta cũng đủ tự tin chém chết các người!"
"Nói khoác mà không biết ngượng!" Tôi hừ lạnh một tiếng: "Giờ địa cung này đã bị bịt kín, đường ngầm mà Diệp Đường để lại cũng không còn tác dụng gì nữa! Tình hình giờ rất hiển nhiên, nếu không phải các người chết thì là tôi chết! Xem xem ai may mắn có thể sống sót đi ra khỏi địa cung này!"
Kiếm Long Uyên của tôi đã bị sứ giả hệ Hỏa chiếm mất, mục tiêu công kích trọng điểm lần này của tôi chính là hắn, nhất định phải đoạt lại kiếm Long Uyên! Trên tay tôi không có vũ khí, nên đành phải gọi Bách Hiểu Sinh: "Bách Hiểu Sinh, cho tôi mượn pháp khí dùng một lát!"
Bách Hiểu Sinh không nói hai lời, ném thẳng cây kiếm tiền đồng rắn chắc trong tay sang phía tôi. Cây kiếm tiền đồng này rất chắc, cầm trong tay mà nặng trình trịch như đang cầm một miếng sắt đúc cực nặng.
Thân kiếm là màu xanh thẫm, ít nhất cũng phải dùng đến ba tầng tiền Ngũ đế, vừa nhìn là đã biết đây là pháp khí quý báu. Lúc nắm kiếm trong tay bất giác có một cảm giác rất chân thật và an toàn.
"Bọn nhãi nhép, cùng xông lên luôn đi!" Tôi nâng kiếm bày xong trận thế, cười mát một câu. Cho dù họ có lợi hại đến đâu cũng không thể đánh mất phong độ của Trung Hoa được.
"Cùng nhau giải quyết hắn đi, đừng phân tâm, hắn khó đối phó lắm! Giết xong sớm để tránh đêm dài lắm mộng! Ra tay!" Sứ giả hệ Hỏa dặn dò đám người còn lại vài câu, bốn sứ giả Ngũ Hành lập tức tản ra, bao vây tôi lại.
Tôi nhấc kiếm tiền đồng lên, vọt về phía sứ giả hệ Hỏa đang đứng đối diện tôi. Chân khí Huyền Chân trong cơ thể tức thì rót vào trong kiếm tiền đồng, thoáng chốc, cây kiếm tiền đồng phát ra tia sáng vàng rực.
Tiền Ngũ đế vốn mang màu xanh thẫm, giờ phút này bỗng tỏa ra kim quang chói lòa.
Mà lúc này, sứ giả hệ Hỏa trước mặt tôi cũng đã ra tay. Hai tay hắn kết thành một thủ ấn kì quái, ngón tay vừa tạo thế Cửu Tự Chân Ngôn, một luồng hỏa diễm tức thì được hắn dẫn ra, phả thẳng vào mặt tôi.
Tôi nâng tay lên, chặn hỏa diễm của hắn lại, rồi chuẩn bị xông lên phía trước thêm một lần nữa, nhưng chân tôi còn chưa kịp nhấc lên thì lại bị đám dây leo có gai kia quấn lấy.
Dây leo mọc gai kia quấn rất chặt, tôi chỉ hơi dùng sức một chút là chúng sẽ đâm sâu vào trong thịt. Một cơn đau đớn kịch liệt truyền đến khiến tôi phải hít sâu một hơi.
Khi tôi dùng kiếm tiền đồng chém những dây leo gai này, khoảnh đất dưới chân bỗng chuyển động, cảm giác như có thứ gì đó sắp sửa bò ra ngoài.
Khoảnh đất dưới chân bị xới tung lên như bị cuốc bới, không có chỗ nào là lành lặn, tất cả đều biến thành đất vụn tơi xốp. Thế nhưng thứ xảy ra ngay sau đó đã khiến tôi phải ngây ra vì sợ.
Những vụn đất nhỏ đó bỗng nhiên từ từ ùn đến, kề sát bên chân tôi rồi bắt đầu vươn dần lên trên, bọc chân tôi kín mít lại như bọc thạch cao.
Nhưng chết người là đám đất vụn này không có dấu hiệu ngừng lại, vẫn còn đang điên cuồng lan lên trên, chưa đầy nửa phút đã bó chặt cẳng chân của tôi lại. Chân tôi vừa bị bó chặt, ngay lập tức không còn chút sức lực nào, đừng nói là nhấc chân, ngay cả tri giác cũng đã biến mất luôn, không còn cảm giác đau đớn nữa.
Sứ giả Ngũ Hành quả thật rất khó đối phó, đặc biệt là sau khi họ phối hợp với nhau, khiến tôi chẳng có nửa phần ưu thế, còn chưa xuất chiêu đã bị họ trói lại.
Bảo sao Thạch Minh Thánh Hàm đến Trung Quốc mà chỉ dẫn theo năm người này. Bởi vì chỉ bằng năm người họ cũng đủ để bảo vệ sự an toàn của cô ta. Thạch Minh Thánh Hàm giỏi sử dụng ảo thuật, nhưng thân thủ và pháp thuật của cô ta lại rất tệ, nên đương nhiên là cần cao thủ như sứ giả Ngũ Hành bảo vệ.
Tôi không dám khinh địch, nhanh chóng cắm mạnh cây kiếm tiền đồng xuống lòng đất dưới chân. Chân khí Huyền Chân trong cơ thể tràn vào trong kiếm, nhất thời trong lòng đất bỗng lóe lên ánh kim quang vàng rực.
Tôi nhanh chóng kết đạo chỉ, niệm chú Hộ Thân: "Thiên địa Huyền Tông, căn nguyên vạn khí. Tứ linh thiên đăng, lục giáp sáu đinh! Bát đại kim cang, chúng thần hộ thể! Ta phụng lệnh Thái Thượng Lão Quân, mau chóng thi hành lệnh, ban cho ta thần uy, giúp ta trảm yêu trừ ma! Uỳnh!"
Chữ cuối cùng vừa hét ra khỏi miệng, xung quanh đột nhiên có một cơn gió nhẹ thổi đến. Cảm nhận được thần uy của chú pháp, tôi lập tức điểm đạo chỉ lên trên thân kiếm tiền đồng.
Trong phút chốc, kiếm tiền đồng không gió mà tự nâng lên, đồng thời phát ra tiếng reo vù vù. Đặc biệt là kim quang trong lòng đất cũng thi nhau chiếu rọi ra ngoài như mặt gương bị nứt.
Còn đám dây leo đang quấn chân tôi và số đất đang bọc chân tôi lại trong một thoáng cũng dần dần sụp đổ...

Bình Luận

0 Thảo luận