Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 781: Phong môn tuyệt hộ

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:27:42
Nhìn làng Trường Thọ kỳ quặc trước mặt, trong đầu tôi chỉ xuất hiện hai từ tà ma và quỷ dị. Từ khi tiến vào Đạo môn đến nay, tôi cũng đã từng chứng kiến không ít thứ tà đạo... thôn ma, nhà của người chết, nhà mồ, v.v.. Thế nhưng cảnh tượng của làng Trường Thọ trước mặt lại một lần nữa làm đảo lộn nhận thức của chúng tôi về một thế giới khác.
Khe hở được tạo thành do vách đá thụt vào trong này rộng ở bên ngoài và hẹp ở bên trong, hình thành nên một góc khuất hình tam giác ngược. Nhà cửa ở làng Trường Thọ này được xây dựng sát bên vách đá nên cũng hình thành nên bố cục đối xứng với nhau.
Phòng ốc không nhiều, chỉ là những căn nhà sơ sài được ghép bởi các tảng đá. Trùng hợp là nơi này nằm trong góc, có thể tránh được mưa nắng nên phòng ốc vẫn được bảo quản nguyên vẹn.
Cấu tạo và bố cục nhà cửa như thế này thực ra không quá khác lạ và mới mẻ, bởi vì tôi từng gặp những căn nhà được xây lùi vào trong vách đá ở khu vực Kiềm Thành Tây Nam, thêm cả những căn nhà được xây trong hang động.
Mà điều kỳ dị của làng Trường Thọ này nằm ở tấm bia đá cao ngang cánh cửa dựng ngay trước cửa mỗi căn nhà. Bia đá có hình chữ nhật, càng nhìn càng thấy giống bia mộ.
Lão quỷ nhìn thấy cảnh tượng này cũng mất một lúc lâu mới hoàn hồn, ông ta chặc lưỡi: "Nơi này khá là tà ma đấy nhỉ. Lão quỷ này hành tẩu âm dương nửa đời người mà chưa từng thấy kết cấu nhà cửa này như vậy. Kể ra nhà của người chết cũng tà môn lắm rồi, nhưng so với tình hình của thôn Trường Thọ thì còn kém nhiều lắm. Sơ Cửu, anh bạn nuôi thi, các cậu có biết điều cấm kỵ là không được dựng bia đá trước cửa nhà không?"
Nói đến sau cùng, lão quỷ đưa mắt nhìn chúng tôi, tôi thấy ánh mắt của ông ta như thể ông ta biết về điều cấm kỵ này. Tôi chưa từng gặp cảnh tượng nào như thế, cũng chưa từng nghe nói bao giờ, chỉ biết lắc đầu bảo rằng mình không biết.
Lão quỷ mỉm cười gật gật đầu, rồi nhìn về phía người nuôi thi tên Lạc. Lạc không nhìn chúng tôi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thôn Trường Thọ, nghe thấy lão quỷ hỏi anh ta, anh ta cũng lắc đầu ý bảo mình không biết.
Lão quỷ bật cười rồi giải thích: "Tôi từng tiến hành dời mộ cho một thương gia giàu có ở tỉnh thành nọ, người này đã sống nửa đời trước rất thuận buồm xuôi gió, có thể nói là cầu được ước thấy, xin gì được nấy. Nhưng sau năm năm mươi tuổi, vận may của người này lao dốc không phanh, việc kinh doanh thất bát, suýt chút nữa còn phải ăn cơm tù, đến cả con cái của ông ta cũng đổ bệnh liên miên hoặc gặp chuyện bất trắc. Sau này ông ta nhờ người tìm tới tôi, nhờ tôi xem xem phải chăng mộ tổ nhà ông ta gặp vấn đề gì."
Nói đến đây, lão quỷ bỗng ngừng lại trong chốc lát, nuốt nước bọt rồi mới kể tiếp, "Khi ấy tôi nhìn mộ tổ của nhà thương gia kia, nơi chôn cất quả thực là một chỗ có phong thủy tốt. Có lẽ cũng chính nhờ vị trí của mộ tổ quá đẹp mới giúp ông ta lên như diều gặp gió. Không giấu gì hai người, khi đó tôi thực sự không nhìn ra vấn đề, cũng không tìm được cốt lõi của vấn đề, suýt nữa đập luôn bảng hiệu của mình."
Lão quỷ cười khổ lắc lắc đầu, dường như ký ức về sự kiện này vô cùng sâu sắc. Người ngoài không biết chứ tôi hiểu quá rõ trước kia ông ta là dạng người gì: vì danh vì lợi mà không tiếc sức mình làm chuyện không có tính người.
Ông ta sợ phải đập luôn bảng hiệu của mình, cách nói này rất uyển chuyển, chắc hẳn đã nhận một khoản kếch xù từ phú thương, hoặc đã ba hoa tâng bốc bản thân trước mặt người kia. Mà con đường phát tài của phú thương kia chắc chắn không sạch sẽ. Thế nên nếu lão quỷ không tìm ra được vấn đề, phú thương sẽ không buông tha cho ông ta.
Lão quỷ là người từng trải, tâm lý chắc chắn sẽ điềm tĩnh và vững vàng hơn người bình thường. Khi nhớ tới chuyện này, ông ta vẫn phải lắc đầu cười khổ, xem ra lúc đó ông ta rất chật vật.
Khi tôi đang suy ngẫm về chuyện cũ của ông ta thì người nuôi thi tên Lạc bỗng hỏi một câu: "Ông lão, lúc đó ông đã xử lý việc này thế nào?"
Lão quỷ cười cười: "Khi đó phú thương kia thấy tôi không nhìn ra được vấn đề, tưởng tôi là thằng lừa đảo nên chuẩn bị "xử" tôi. Không giấu gì các cậu, lúc đó tôi cũng chuẩn bị trốn rồi. Kể ra thì ông trời không muốn thu nhận tôi, đúng vào lúc này, có người nói rằng phần đất sau lưng ngôi mộ hình như đã bị người ta lật lên. Lúc ấy, tôi cũng không chú ý tới điều này, sau rồi nhìn qua, thực sự phát hiện ngôi mộ đã bị ai đó xới lên, tuy che giấu rất kỹ, nhưng vẫn nhìn thấy rễ cây cỏ dại đã khô lẫn bên trong. Cũng nhờ đống rễ cây này cứu giúp tôi một phen, tôi bảo họ đào phần đất ở phía sau lên. Đào lên rồi mới biết sau lưng cỗ quan tài có một miếng bia đá, mà không chỉ ở đuôi quan tài, đến cả phần đầu quan tài cũng có. Trên bia đá còn được hắt máu người, vừa nhìn đã biết có kẻ định ám hại tên phú thương này. Máu me kinh động tới quỷ hồn, cũng có thể thay đổi vận may của phong thủy, hai miếng bia đá chắn hết phong thủy trước sau cỗ quan tài, vừa vặn hình thành nên sát cục phong thủy "phong môn tuyệt hộ".
Lão quỷ nhấn mạnh bốn chữ "phong môn tuyệt hộ", tôi nghe thôi mà thấy lòng dạ run rẩy, cũng hiểu được sự đáng sợ của phong môn tuyệt hộ. Một khi một tổ được chôn ở chỗ hung sát "phong môn tuyệt hộ", hậu thế chắc chắn sẽ chết sạch, không gì đau đớn hơn.
Kết hợp với tình hình của làng Trường Thọ trước mặt, tôi thấy nó đúng ngay với cục diện "phong môn tuyệt hộ" mà lão quỷ nhắc tới. Trước mặt có bia đá, sau lưng có núi đá, biến căn nhà thành cỗ quan tài, hoàn toàn là cách giải thích tốt nhất cho tình thế "phong môn tuyệt hộ".
"Hầy, trông có vẻ như người của làng Trường Thọ này đã đắc tội với cao nhân nào độc ác tàn nhẫn rồi!" Lão quỷ thở dài một tiếng, lầm bầm nói.
Ý nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu tôi là Linh tộc, bèn buột miệng hỏi: "Lão quỷ, ông nói thử xem, liệu có phải là người của Linh tộc làm thế không?"
"Rất có khả năng đấy!" Lão quỷ nheo mắt, gật gật đầu, nói: "Nếu thực sự là như vậy thì chúng ta đến đúng chỗ rồi. Hòn đảo Trường Thọ này chắc chắn là đại bản doanh của Linh tộc. Chúng bày ra trận thế như vậy là để hù dọa những người từ bên ngoài chạy tới, bảo vệ bí mật của Linh tộc mãi mãi."
Lão quỷ càng nói thì mối nghi hoặc trong lòng tôi càng nặng nề. Trước kia Linh tộc do Linh Trường Sinh phụ trách, nhưng cũng chỉ là một phần của Linh tộc thôi, tuyệt đối không phải là đại bản doanh. Không ai có thể ngờ rằng đại bản doanh của Linh tộc ở hòn đảo Trường Thọ gần nơi Từ Phúc vượt biển.
Nhưng tôi vẫn không hiểu nổi một điều, tại sao Linh tộc chọn đặt đại bản doanh ở nơi này? Nếu họ muốn giữ bí mật, tại sao lại để Linh Trường Sinh thành lập một nhánh của Linh tộc ở bên ngoài?
"Làng Trường Thọ này không có người sống, chúng ta cứ vào trong xem sao." Khi tôi vẫn đang trầm tư thì người nuôi thi bỗng nhắc nhở một tiếng.
"Được!" Tôi gật gật đầu rồi theo anh ta đi vào trong làng. Cặp quạ đen mắt đỏ của Lạc lượn vòng ngay trên đầu chúng tôi nhưng không phát ra bất kỳ tiếng kêu nào, đến cả âm thanh đập cánh cũng không rõ ràng lắm.
Nhưng tôi biết rằng, hai con quạ mắt đỏ này đang giám sát kỹ càng nhất cử nhất động xung quanh. Chỉ cần có bất kỳ động tĩnh gì, người nuôi thi tên Lạc sẽ biết ngay.
Phía trước làng Trường Thọ toàn là cỏ dại cao ngang thắt lưng, nhưng có một con đường mòn lộ ra do được người ta giẫm lên nhiều lần. Chúng tôi men theo con đường hẹp tiến vào trong, xung quanh có khá nhiều đá vụn.
Trước cửa nhà vẫn còn treo vài tấm lưới đánh cá rách rưới, thậm chí còn đắp một cái bếp lò đơn giản ngay trước cửa. Làng Trường Thọ này quá bí ẩn, gần như cách biệt với thế giới bên ngoài. Theo lời của anh tài xế lái taxi dù thì chắc hẳn họ cũng không phải là người Hán, họ sống nhờ đánh cá, rất có khả năng là một dân tộc thiểu số bí ẩn nào đó.
Khi đi tới trước căn nhà đầu tiên, ba người chúng tôi dừng bước, trước hết quan sát tình hình xung quanh, sau đó mới quan sát tấm bia đá dựng ngay trước cửa. Tấm bia này được mài rất thô chứ không nhẵn mịn như bia mộ, trên đỉnh cũng bằng phẳng chứ không phải hình vòng cung. Trên bia không ghi chép bất kỳ chữ viết nào, chỉ có trên đỉnh bia đá được khắc hoa văn mặt trời.
Hoa văn mặt trời này cũng được điêu khắc rất đơn giản, giống như "kiệt tác" do vài nét bút để lại, chỉ khắc ông mặt trời và quầng sáng xung quanh, tuy nói ra có vẻ hơi trừu tượng, nhưng trông cũng rất sinh động đấy.
Tôi nhìn thêm mấy tấm bia đá ở trước, sau, trái và phải, bên trên cũng chỉ khắc mỗi hoa văn mặt trời, ngoài ra không còn bất kỳ thứ gì nữa. Vả lại, tấm bia đá này cũng không chắn hết hoàn toàn cửa vào nhà, vẫn còn để khe hở chừng ba mươi bốn mươi xen-ti-mét, vừa vặn đủ để người ta len vào nhà từ khe hở này.
Tôi và lão quỷ vẫn đang quan sát các tấm bia khác, còn người nuôi thi tên Lạc thì nhìn chằm chằm vào hình vẽ bên trên. Ban đầu tôi không chú ý lắm, đến khi nhìn anh ta lần nữa mới phát hiện ra ánh mắt của Lạc hơi sai sai.
Đôi mắt của anh ta khẽ nheo lại, nơi mí mắt giật giật, trên gương mặt thoáng hiện ra thần sắc quái dị. Tôi nhìn chằm chằm vào anh ta một lúc lâu mà anh ta không phát hiện ra.
Tôi càng nhìn càng thấy không ổn, thậm chí trong lòng còn bật ra một ý nghĩ kỳ lạ... dường như anh ta biết thứ hoa văn này.
Tôi thấy anh ta không phát hiện ra mình đang bị quan sát nên cũng bắt đầu suy tư. Bất kể là tộc Miêu hay các dân tộc thiểu số khác, họ luôn có văn hóa tạo hình của riêng mình, thần linh mà họ thờ cúng cũng khác.
Tộc Miêu gặp núi thì lạy thần núi, gặp hang thì lạy thần hang. Tôi cũng từng nghe thấy dân tộc thiểu số nào đó thờ lạy mặt trăng, hình như là cổ quốc Dạ Lang từ thời xa xưa. Nhưng hoa văn mặt trời này, tôi mới thấy lần đầu.
Có thể liên hệ chút xíu nào với điều này chắc cũng chỉ có núi đá Thái Sơn. Nơi đó cũng dựng một tấm bia đá, bên trên khắc tượng Bồ Tát để cho người đời tới cúng bái.
Lúc này, lão quỷ cũng chú ý tới sự bất thường của người nuôi thi tên Lạc, ông ta chậm rãi bước tới bên cạnh và liếc mắt nhìn tôi. Tôi lắc đầu, ngỏ ý bảo ông ta đừng nói gì cả, cứ xem thử rốt cuộc anh ta gặp chuyện gì.
Mà ngay khi tôi vừa ra hiệu cho lão quỷ xong thì người nuôi thi đột nhiên quay đầu nhìn chúng tôi, ánh mắt của anh ta tràn ngập vẻ nghi hoặc và chấn động.
Ánh mắt đó của anh ta khiến tôi và lão quỷ mờ mịt, nhưng đúng lúc này, người nuôi thi đột nhiên kéo vạt áo chắn trước ngực, để lộ ra lồng ngực rám đen và săn chắc của anh ta.
Mà trên lồng ngực anh ta cũng có một hình xăm mặt trời giống hệt như vậy.

Bình Luận

0 Thảo luận