Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 826: Tử khí đông lai

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:29:38
Xuất hiện ở trước mắt chúng tôi là một một con sông nằm dưới lòng đất. Nhưng nước sông này không giống như nước sông bình thường, không phải là nước sông trong thấy đáy, cũng không phải nước biển xanh thẳm, mà là nước sông giống như dung nham.
Tôi không biết rốt cuộc nước sông Minh Hà này có phải là dung nham hay không, nhưng màu sắc của nó là màu đỏ giống như dung nham vậy. Trên mặt nước sông Minh Hà còn có bọt khí bốc lên, cảm giác như nước đang được nấu sôi.
Mà đúng lúc này, chúng tôi rơi xuống một hình vẽ kỳ quái, xung quanh có rất nhiều hòn đá nhô ra từ đáy sông Minh Hà. Người quen thuộc vừa nhìn liền biết đây cũng là một hình vẽ thái cực.
Điều kỳ lạ là nước sông Minh Hà đúng lúc xuất hiện từ phía dưới hình vẽ Thái Cực này. Sau khi chảy một vòng quanh hình vẽ thái cực thì lần lượt chảy về hai phía, đúng lúc hình thành hai nhánh sông Minh Hà.
Hai nhánh Minh Hà này gần như hoàn toàn giống nhau, không thể phân biệt ra được. Điểm duy nhất khác biệt chỉ là là hướng mà thôi. Thấy cảnh này, lão quỷ hơi cau mày, thầm nói: "Sơ Cửu, vị trí hiện tại của chúng ta hẳn là là điểm chuyển hướng của sông Minh Hà. Thế nhưng hai nhánh sông đều giống nhau như đúc, cũng không biết nhánh nào sẽ đi về Thiên giới?"
Điểm mà lão quỷ nhắc đến cũng là điểm mà tôi nghi hoặc. Tử Long không còn nhiều thời gian nữa, chúng tôi không dám mạo hiểm. Nếu như chúng tôi đi nhầm đường thì nhất định sẽ lãng phí không ít thời gian.
Tôi không trả lời lão quỷ ngay mà nghĩ đến những câu Thanh Long đã nói cho tôi lúc trước. Hắn đã nói hướng của Minh Hà dựa theo Thái Cực bát quái để phân chia, một hướng là đi về địa ngục Cửu U, một hướng là đi về Thiên giới. Mà vị trí hiện tại của chúng tôi là đại diện cho hình vẽ Thái Cực của dương gian.
Càn Khôn chia ngũ hành, Thái Cực chia âm dương, cá âm dương bên trong ấn thái cực đúng lúc đại diện cho âm dương. Màu trắng là dương, màu đen là âm. Nói cách khác, chỉ cần chúng tôi có thể tìm ra được cá âm dương màu đen kia, thế thì hướng tương ứng với nó nhất định là hướng đi về phía địa ngục Cửu U.
Tôi nói suy nghĩ trong lòng mình ra, lão quỷ lập tức thông suốt, than thở: "Ôi, cũng là do tôi quá lo cho Tử Long, ngay cả đạo lý đơn giản nhất mà cũng quên. Cậu nói không sai, chỉ cần có thể phân biệt được âm dương của Thái Cực thì nhất định có thể tìm được Minh Hà đi đến Thiên giới."
Lão quỷ vừa dứt lời liền vội vàng quan sát đống đá ở xung quanh, thế nhưng nhìn vài lần thì lông mày của ông ta cau lại lần nữa, sắc mặt cũng trở nên rất khó coi. Ông ta nói: "Hình vẽ Thái Cực được hình thành từ đống đá này không chỉ ra một hướng rõ ràng. Mẹ kiếp, rốt cuộc nhánh sông nào mới là nhánh đi về phía Thiên giới?"
Lúc này lão quỷ đã luống cuống. Nói xong lời cuối, ông ta phun ra một câu chửi bậy, vẻ mặt bất đắc dĩ và sốt ruột.
"Lão quỷ. Đừng nóng lòng, tôi có cách!" Tôi vội vàng an ủi lão quỷ một câu, ông ta ngơ ngác nhìn tôi, nói: "Sơ Cửu, lẽ nào cậu định dùng la bàn bát quái để phân chia phương hướng? Nơi này rất quỷ quái, pháp khí chẳng hề có tác dụng gì!"
Lão quỷ đang nhắc nhở tôi, tôi cười cười không lên tiếng. Đầu tiên tôi đi về phía cá âm dương, giơ đạo chỉ ra, một luồng chân khí đột ngột bắn ra. Tiếng phịch vang lên, chân khí bắn vào sông Minh Hà, khiến nước văng tung tóe.
Lão quỷ còn chưa kịp phản ứng lại thì tôi đã nở nụ cười. Bởi vì lúc này trong lòng tôi đã có được đáp án. Nhìn thấy tôi cười, lão quỷ không rõ nên cất tiếng hỏi: "Sơ Cửu, cậu đang muốn làm gì thế?"
Tôi cười cười, lên tiếng giải thích: "Lão quỷ, hướng tương ứng với tôi là nhánh sông Minh Hà đi về phía Thiên giới. Lúc nãy tôi sử dụng chân khí Thuần Dương thì không cảm nhận được luồng khí khác quấy rầy, hơi thở cũng không sinh ra sự bài xích, chứng tỏ đây không phải là âm khí. Chỉ có địa ngục Cửu U mới có âm khí, Thiên giới tuyệt đối sẽ không xuất hiện âm khí. Vậy chúng ta đi dọc về phía trước thì tất nhiên có thể tìm được ao máu Hồng Liên ở phần cuối của Minh Hà."
Đạo hạnh của lão quỷ chỉ bình thường, không thể cảm nhận được luồng khí ở xung quanh, đương nhiên cũng không hiểu được quan hệ vi diệu ở trong đó. Nhưng ông ta thấy tôi nói chắc chắn như thế, trên khuôn mặt lo lắng kia rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm. Ông ta nói: "Vậy chúng ta mau đi tìm phần cuối của Minh Hà đi. Chuyện này không thể chậm trễ được."
"Được!" Sau khi xác định phương hướng, tôi dẫn đầu đi đến vị trí chúng tôi đã xác định trước đó. Minh Hà chỉ có một con đường, đi đi về về cũng chỉ là một con đường đó. Tôi tăng tốc độ thuyền lên đến mức cao nhất, nhưng khoảng cách đến phần cuối của Minh Hà vẫn hơn hẳn dự kiến của tôi.
Khoảng nửa tiếng sau, tôi mới nhìn thấy phía trước đột nhiên trở nên mở rộng, màu sắc tối tăm cũng dần biến thành tia sáng màu trắng.
Đưa mắt nhìn ra xa, dường như đã là phần cuối của trời, một con sông vắt ngang che khuất tầm mắt. Phía trên sông còn có một đám mây trắng lơ lửng, nhưng xung quanh không có bất kỳ công trình kiến trúc nào, hoàn toàn là một màu trắng xóa vô biên. Ngoại trừ mây trắng và dòng sông thì không còn thấy được bất kỳ thứ gì khác.
Ngẩng đầu nhìn lên, dường như bầu trời cách chúng tôi một khoảng rất xa. Điều càng kỳ lạ là trên bầu trời lại xuất hiện bảy loại tầng mây có màu khác nhau, từ dưới lên lần lượt là đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím!
Thấy cảnh này, lão quỷ tặc lưỡi nói: "Đây là đám mây bảy màu của chín tầng trời. Mỗi một tầng mây đại diện cho một tầng trời. Đỉnh cao nhất là tầng mây màu tím, đúng lúc là tử khí đông lại, tượng trưng cho chỗ ở của tiên gia ra, hẳn cũng là Thiên giới mà sách sử Đạo giáo ghi chép. Trời phân chia ra chín tầng, bảy màu tầng mây đại diện cho bảy tầng trời. Còn một tầng nữa là Minh Hà dưới chân chúng ta. Mà con sông vắt ngang phía trước hẳn là Thiên Hà. Cộng lại đúng lúc là chín tầng trời. Minh Hà nối với Thiên giới và âm phủ, xem ra là thật. Những ghi chép trong sách sử của Đạo giáo cũng hoàn toàn chính xác. Hiện tại chỉ cần chúng ta tìm được ao máu Hồng Liên thì Tử Long sẽ được cứu!"
Lão quỷ càng nói càng kích động. Sự kích động trên mặt ông ta không thể diễn tả bằng lời được, chỉ thua một đứa trẻ vui vẻ đến mức nhảy múa.
Mà ngay vào lúc lão quỷ dứt lời, Lý Tiêu Vũ đột nhiên chỉ vào bên trái chúng tôi, kích động hô: "Mọi người xem, đó có phải là ao máu Hồng Liên không?"
Lý Tiêu Vũ vừa hô lên như vậy, tôi và lão quỷ cùng nhìn sang, đúng lúc nhìn thấy nơi Minh Hà và Thiên Hà hội tụ lại xuất hiện một khu vực đỏ trắng đan xen.
Nhìn kỹ lại, lúc này chúng tôi mới phát hiện đó là nơi nước sông Thiên Hà và Minh Hà hội tụ. Nước sông Thiên Hà là màu trắng, mà nước sông Minh Hà là màu đỏ. Hai loại màu sắc khác nhau tụ lại với nhau, thế mà lại hình thành một khu vực mang hình Thái Cực vô cùng thần kỳ.
Một mặt là màu trắng, một mặt là màu đỏ, đúng lúc tương ứng với hai màu trắng đen trong hình thái cực. Thái cực chia âm dương, quả nhiên cấu tạo của trời đất không thể tách rời khỏi Thái cực sinh tứ tượng. Vạn biến bất ly đạo, đạo sinh vạn vật, đây là lực lượng mạnh nhất của đạo.
Thế nhưng điều kỳ lạ là chúng tôi không nhìn thấy trong ao Thái Cực này có hoa sen. Ngoại trừ khu vực giao nhau hình thành Thái Cực thần kỳ này, những chỗ khác không có điều gì khác thường nữa. Bởi vì ở nơi Minh Hà và Thiên Hà hội tụ, tuy rằng không hình thành khu vực Thái Cực thần kỳ, nhưng vẫn có đường phân chia ranh giới rất rõ ràng.
Cũng chính vì nguyên nhân này, trước đó tôi và lão quỷ mới không chú ý thấy khu vực Thái Cực thần kỳ này.
"Không đúng, không đúng!" Lão quỷ lắc đầu nói thầm, sau đó mới nhìn về phía tôi, nói: "Sơ Cửu, lẽ ra Minh Hà này nên nối liền Thiên giới và phần cuối của Nhân gian. Địa Tạng Vương Bồ Tát cũng đã nói ở phần cuối của nơi này sẽ mọc ra hoa sen màu đỏ. Dựa vào sự hiểu biết của người, điều này chẳng thể giả được. Nhưng mà rốt cuộc hồ sen này ở đâu cơ chứ?"
Lúc lão quỷ nói chuyện, tôi cũng quan sát tình hình xung quanh nhưng vẫn không nhìn thấy bất kỳ điều gì khác thường. Ngoại trừ khu vực Thái Cực thần kỳ này, hoàn toàn không nhìn thấy chỗ nào đặc biệt nữa.
Nếu lời hướng dẫn của Địa Tạng Vương Bồ tát không sai, vậy thì ao máu Hồng Liên chắc chắn sẽ ở trong khu vực này, thế nhưng mãi đến tận bây giờ chúng tôi vẫn không nhìn thấy bất kỳ một cái hồ sen nào.
Tôi liếc mắt nhìn Tử Long trên thuyền nhỏ. Tình hình càng lúc càng gay go, số lần anh ấy tỉnh táo cũng càng ngày càng nhiều. Nếu như cứ tiếp tục kéo dài, tôi lo rằng bất cứ lúc nào anh ấy cũng có thể thức tỉnh.
Nếu lúc này anh ấy thức tỉnh thì tất cả mọi nỗ lực của chúng tôi đều uổng phí.
Tôi không thể trả lời câu hỏi của lão quỷ, chỉ có thể đổi đề tài, kiên định nói: "Lời Địa Tạng Vương Bồ Tát nói sẽ không sai, ao máu Hồng Liên nhất định ở gần đây. Bây giờ mục đích chính yếu nhất của chúng ta là tìm được ao máu Hồng Liên!"
Nghe được lời của tôi, lão quỷ giữ bình tĩnh gật đầu, không nói tiếp chuyện khác nữa. Tuy rằng trên mặt ông ta vẫn còn vẻ lo lắng, thế nhưng bây giờ lo lắng không có bất kỳ tác dụng gì. Chỉ có thể tìm được ao máu Hồng Liên, nếu không thì chúng tôi không thể thay đổi được điều gì cả.
Tôi đẩy thuyền con di chuyển từ từ ở xung quanh Thiên Hà không giới hạn. Lúc đầu tôi cho rằng thuyền con sẽ chìm vào Thiên Hà, nhưng mà may mắn là chiếc thuyền con thần kỳ này lại có thể bình yên vô sự trôi trên mặt nước Thiên Hà. Nước sông Thiên Hà, lông hồng không nổi. Tôi cũng đã từng được trải nghiệm uy lực của Thiên Hà, cũng vô cùng kiêng dè với nước sông của nó.
Bây giờ không có sự uy hiếp của nước sông Thiên Hà, đương nhiên tôi cũng có thể yên tâm tìm kiếm ao máu Hồng Liên. Nhưng mà sau khi chúng tôi đi quanh một vòng Thiên Hà vẫn không có bất kỳ phát hiện gì.
Ngoại trừ khu vực Thái Cực có màu đỏ và màu trắng đan xen, chúng tôi hoàn toàn không phát hiện ra bất kỳ chỗ đặc biệt nào nữa. Thời gian chậm rãi trôi qua, trong lòng tôi cũng bắt đầu trở nên sốt ruột.
Nhưng tôi không thể biểu hiện ra bên ngoài, bởi vì lúc này lão quỷ và Lý Tiêu Vũ càng sốt ruột và lo lắng hơn. Tôi sợ mình vừa biểu hiện ra ngoài, tâm trạng của hai người họ sẽ lập tức suy sụp. Vì vậy tôi chỉ có thể cố nén, thỉnh thoảng lại tiếp sức và cổ vũ bọn họ.
Thế nhưng sau một khoảng thời gian nữa, tâm trạng của hai người họ càng lúc càng tệ. Ngay cả tôi cũng sắp không ổn định được nữa, chỉ đang gắng gượng không nói ra.
Lại trôi qua thêm một lát, rốt cuộc Lý Tiêu Vũ cũng không nhịn được nữa mà đi thẳng đến trước mặt tôi, đồng thời đưa con dao găm của cô ta cho tôi. Trong mắt ngấn lệ, cô ta cắn răng nói: "Sơ Cửu, Tử Long sắp thức tỉnh rồi. Tôi không ra tay được, hay là cậu làm đi!"
Nghe được câu nói này, trong lòng tôi khó chịu như bị kim đâm. Nếu thực sự không tìm được ao máu Hồng Liên thì chúng tôi chỉ có thể giết Tử Long. Mà ngay vào lúc tôi muốn nhận lấy con dao găm trong tay Lý Tiêu Vũ, lão quỷ lại đột nhiên kích động hô to: "Sơ Cửu, Tiêu Vũ, hai người mau nhìn chín tầng trời đi, vậy là trời sáng rồi nhỉ?"

Bình Luận

0 Thảo luận