Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 261: Trong họa có phúc

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Trong lúc nói chuyện, Chu Tước đã tóm lấy sợi xích sắt, đu mình đi mất. Khi còn cách lối vào đường hầm một khoảng, hắn ta quẩy người một cái, nhảy thẳng vào đường hầm. Còn những đệ tử mà hắn ta dẫn theo thấy mộ Quỷ Đế bắt đầu sụp nên cũng điên cuồng chạy về phía cửa.
Chỉ trong nháy mắt, họ đã hoàn toàn biến mất khỏi mộ Quỷ Đế. Người đi cuối cùng chính là người thần bí đã cứu tôi. Lúc sắp đi ra khỏi mộ, người đó nhìn tôi rồi lắc đầu, dường như có vẻ tiếc hận lắm.
Ầm... Ầm...
Đá trên nóc mộ Quỷ Đế bắt đầu rơi xuống ầm ầm, tôi treo mình ở bên dưới quan tài đá, không dám nhảy xuống. Bên dưới toàn là quan tài đá với đá tảng vừa rơi xuống, không cẩn thận là ngã gãy chân như chơi.
Quan tài đá bị đứt mất mấy sợi xích sắt, giờ bị treo dựng ngược, vừa khéo ở giữa hai cây cột đá nên không đâm gãy cột. Trong lúc hoảng loạn, tôi không ngừng nghĩ cách thoát ra khỏi đây.
Nhưng xung quanh không còn sợi xích sắt nào nữa, khoảng cách lại cao như vậy, tôi không dám nhảy xuống, chỉ có thể gồng mình túm chặt lấy sợi xích sắt, lắc lư qua lại cùng với chiếc quan tài đá.
Uỳnh!
Bỗng, tảng đá ngay phía trên lối ra rớt xuống, chặn kín đường. Thấy lối ra bị chặn mà lòng tôi vừa chua chát vừa tuyệt vọng.
Nhưng chưa đến cuối cùng, tôi nhất định sẽ không từ bỏ. Đá trên đầu vẫn đang rơi xuống ào ào, tôi sợ bị đè trúng, bèn lộn người chui vào trong quan tài.
Tôi vừa chui vào, vô số hòn đá tảng thi nhau đập vào quan tài, nghe rầm rầm.
May là chiếc quan tài này đã chặn lại được số đá rơi vừa nãy. Và giờ tôi mới có tâm trí quan sát bên trong chiếc quan tài. Trong này có một cái xác khổng lồ đang nằm. Không đúng, giờ quan tài bị treo dựng đứng nên cái xác này cũng đang đứng trong quan tài.
Cái xác không hề có dấu hiệu phân hủy, được bảo quản rất nguyên vẹn. Trông người đó không hề giống như đã chết, mà chỉ như đang ngủ thiếp đi thôi.
Cái xác này trông giống một con thú, ít nhất cũng phải cao hai ba mét, vóc dáng cực kỳ to lớn. Cái đầu giống đầu trâu, trên đầu còn mọc một cặp sừng.
Nhưng khuôn mặt của nó lại là mặt người, đầu trâu mặt người, lúc trước nhìn thấy pho tượng ở ngoài vách núi tôi còn không cảm thấy đáng sợ lắm. Giờ nhìn thấy bản thể thật rồi, tôi sợ đến sởn gai ốc.
Chẳng cần biết là loài động vật nào, chỉ cần tự dưng mọc thêm mặt người là kiểu gì cũng khiến người nhìn thấy phải dựng tóc gáy. Nhưng tôi thật sự không thể nào tưởng tượng được, Thổ Bá của tộc Khương Quỷ lại có hình dạng nửa người nửa thú thế này.
Rốt cục thì yêu ma quỷ quái thời cổ đại trông quái dị được đến mức nào nhỉ?
Quần áo của cái xác đã bị vạch hẳn ra, chắc là do vừa nãy Chu Tước vạch ra để tìm đồ. Nhìn chỗ da thịt bị hở ra, tôi chỉ thấy toàn lông là lông.
Trên khuôn mặt của cái xác, ngoài việc có gương mặt của người thì nó cũng mọc đầy lông lá. Nhưng điều khó tin nhất là trên trán của cái xác thật sự mọc ra một con mắt dựng thẳng đứng.
Con mắt dựng thẳng này đang nhắm chặt, không có lông mày, cũng chẳng có lông mi. Nó chỉ giống như ngay giữa trán bị nứt ra một cái khe vậy. Người ta đồn rằng, con mắt thứ ba của Quỷ Đế Thổ Bá có thể nhìn thấy tương lai, thậm chí còn có thể mở được phong ấn của Địa ngục Cửu U.
Mà hiện giờ, tôi đang mặt đối mặt với Quỷ Đế, cảm giác đúng là quái dị khó tả. Đáng tiếc là, ấn quỷ Phong Đô không có ở trong quan tài.
Không có ấn quỷ, tôi biết làm sao để đi cứu Vương Lỗi đây? Nhưng giờ có vẻ tôi đang nghĩ hơi nhiều rồi, đến bản thân tôi có thể sống sót ra ngoài được hay không còn chưa biết nữa là.
Bất ngờ thay, ngay lúc tôi đang tự giễu thì cả mộ Quỷ Đế bỗng trở nên yên tĩnh bất thường, ngay cả chiếc quan tài đá cũng không đung đưa nữa. Tôi nhoài người dậy, thò đầu ra nhìn.
Lúc này tôi mới phát hiện, đúng là mộ Quỷ Đế đã không còn chấn động nữa. Ban nãy tôi ở trong quan tài, nhưng vì quan tài vẫn đung đưa nên tôi không cảm giác được. Giờ quan tài không đung đưa nữa, tôi mới chú ý tới.
Chỉ có điều, vẫn còn kha khá đá vụn rơi xuống từ trên đỉnh mộ, nhưng không nguy hiểm lắm. Tuy nhiên, khi tôi nhìn về phía miệng lối ra, lòng lại nặng trĩu, bởi lối đi đó đã hoàn toàn bị chặn kín.
Nhất định còn có cách khác để ra ngoài, chắc hẳn sẽ có lối đi khác.
Để bản thân không trở nên tuyệt vọng, tôi không ngừng tự an ủi. Sau khi cảm xúc đã mạnh mẽ hơn đôi chút, tôi mới quay người lại, vái xác của Quỷ Đế ba cái: "Quỷ Đế đại nhân, hôm nay mạo muội xông vào mộ của ngài, quấy rầy ngài thanh tu thật sự là chuyện bất đắc dĩ. Hi vọng ngài không để bụng, nếu có lúc tiểu nhân phải tới Địa ngục Cửu U, mong ngài rộng lượng tha cho tiểu nhân một lần!"
Người tu đạo gặp thần bái thần, thấy phật hầu phật, đây là lễ nghi. Quỷ Đế đã là người canh giữ Cửu U nên đủ tư cách để nhận vái lạy của chúng tôi.
Sau khi lạy xong, tôi chuẩn bị leo lên trên đầu quan tài rồi nhảy sang bám vào cột đá. Chỉ có bám vào cột đá, tôi mới có thể trượt xuống đất an toàn.
Nhưng ngay khi tôi vừa nảy ra ý định này, còn chưa kịp ra tay thì bỗng nghe thấy một tiếng sột soạt rất khẽ. Lúc này mộ Quỷ Đế rất yên tĩnh, cũng chỉ có một mình tôi, bất cứ tiếng động nào đều có thể khiến tôi trông gà hóa cuốc.
Tôi vừa nghe thấy tiếng động nhỏ này bèn đứng im bất động, trong lòng lo lắng còn nỗi nguy hiểm nào đó không thể tưởng tượng được sẽ xảy ra. Tôi cẩn thận lắng nghe, ngoại trừ thỉnh thoảng có tiếng một vài hòn đá rơi xuống đất tạo ra tiếng vang thì hình như âm thanh kia đã biến mất. Hoặc là nói, có lẽ âm thanh kia chưa từng xuất hiện.
"Chắc là do mình quá căng thẳng nên xuất hiện ảo giác rồi!" Tôi bật cười tự giễu, rồi xoay người lại nghĩ cách đạp lên xác Quỷ Đế để trèo lên trên.
Nhưng khi vừa xoay người lại, tôi chợt nhìn thấy trên đầu tôi có một tia ánh sáng màu đỏ đậm xoẹt qua. Tôi lập tức lại nằm im không dám lộn xộn, sau đó chầm chậm ngẩng đầu lên nhìn.
Tôi trông thấy trong khe hở con mắt thứ ba của Quỷ Đế bỗng phát ra tia sáng đỏ. Ánh sáng đỏ này rọi qua khe hở của con mắt thứ ba, trông như con mắt này của Quỷ Đế sắp không giữ nổi ánh sáng đỏ nữa.
Chẳng lẽ... Quỷ Đế sắp mở mắt?
Tôi nghĩ đến đây, mồ hôi sau lưng liền túa ra như mưa. Nếu như Quỷ Đế mở mắt ra, vậy có nghĩa là đã biến thành quái vật cương thi. Tôi còn đang mặt đối mặt với nó, đến lúc đó đúng là muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong!
Nhưng chắc hẳn Quỷ Đế sẽ không biến thành cương thi, chúng tôi đều đi vào lâu như vậy rồi. Quỷ Đế còn có những người tộc Khương Quỷ chôn cùng ở bên dưới, bọn họ đều đã tiếp xúc với dương khí khá lâu.
Nếu muốn biến thành cương thi thì cũng chẳng cần phải đợi đến bây giờ.
Cảm giác sợ hãi khó tả ùn ùn kéo đến, mà dù sao thì giờ tôi cũng đang đối mặt với người canh giữ Cửu U. Nếu như đổi thành xác người khác, chắc chắn chỉ cần một tấm bùa trấn thi là tôi có thể xử lý ngon lành.
Tôi do dự một lúc, nghĩ thầm bất kể thế nào cũng phải rời khỏi cái quan tài ma quái này trước đã. Trong lòng đã có quyết định, tôi hạ quyết tâm, lạy xác Quỷ Đế một cái: "Quỷ Đế đại nhân, tiểu nhân vô ý mạo phạm, xin ngài thông cảm!"
Nói xong, tôi định giẫm lên xác của Quỷ đế để bò lên, nhưng vừa dứt lời bỗng lại nghe thấy soạt một tiếng nữa, con mắt thứ ba dựng thẳng trên trán Quỷ Đế bỗng mở to.
Tôi còn chưa kịp nhìn thấy con mắt đó thế nào thì một tia sáng đỏ như máu đã bắn ra từ trong con mắt đó. Tôi giơ tay che mắt lại theo phản xạ, đồng thời cũng rút thước Trấn Hồn ra ngay tức thì.
Tôi tự nhủ, nếu như cái xác thật sự biến thành cương thi, vậy thì cũng chẳng cần quan tâm xem đó có phải Quỷ đế hay không, cứ vụt thước Trấn Hồn lên người nó là được.
Khi tôi che mắt lại, tôi đột nhiên phát hiện ra xác Quỷ Đế hơi nghiêng về phía trước. Sau đó tôi cũng không còn cảm nhận được ánh sáng đỏ chói mắt kia nữa. Tôi vội vã thả tay xuống, đúng lúc nhìn thấy cái đầu trâu của Quỷ Đế ngửa lên.
Cái đầu của Quỷ Đế ngửa lên, ánh sáng đỏ lại rọi ra từ trong con mắt thứ ba, rọi thẳng lên đỉnh mộ Quỷ Đế. Tức thì, trên đỉnh mộ xuất hiện một tầng mây nhàn nhạt, nhưng mang màu của máu.
Tôi còn chưa kịp phản ứng, đám mây máu kia bỗng chầm chậm ngưng tụ thành hình một con mắt. Tôi không biết con mắt ngưng tụ từ mây máu này là dựng đứng hay nằm ngang, chỉ là nhìn từ góc độ của tôi thì đúng là con mắt đang dựng thẳng.
Tôi đang không hiểu chuyện gì diễn ra, bỗng con mắt của đám mây máu kia mở ra. Giống như trong đám mây máu nứt ra một cái khe vậy, trông đến là sợ.
Nhưng ngay sau đó, tận mắt tôi trông thấy bên trong đám mây máu kia có một vật khá vuông vắn rơi xuống. Thứ vuông vuông đó cũng chỉ to gần bằng bàn tay, toàn thân đỏ sậm, tỏa ra huyết khí mạnh kinh người.
Đợi đến khi tôi nhìn thấy rõ thứ vừa rơi xuống xong, không khỏi bàng hoàng hô lên, tay vỗ đen đét vì quá kích động: "Mẹ nó... Hình như đây chính là tín vật của Quỷ Đế Thổ Bá, ấn quỷ Phong Đô!"

Bình Luận

0 Thảo luận