Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 299: Tiên đoán thành sự thật

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Tôi nhìn cửa ải khó khăn này đang được hóa giải từng bước thì trong lòng càng lúc càng thấy bất an. Cảm giác thả lỏng lúc nãy cũng tan biến, thay vào đó lại trở nên nặng nề.
Nhất là khi nhớ đến lời tiên đoán trên cột đá, trong lòng tôi càng cảm thấy lo lắng. Theo tiếng rạn nứt ngưng bặt, Tử Long cũng đã xoay bức tượng Phụ Hí quay mặt lại.
Trận pháp Cửu Long khóa hồn vừa bị phá giải, tôi đã thấy Vương Lỗi từ từ đứng lên. Nhưng vì anh ta đã quỳ rất lâu rồi nên vừa mới đứng lên thì hai chân đã run cầm cập rồi lại quỳ sụp xuống.
"Bà nó chứ, quỳ lâu quá, chân tê đến mức, sắp mất cảm giác luôn rồi!" Vương Lỗi chửi một câu. Tôi vội cổ vũ anh ta: "Lỗi gia, anh đẹp trai vậy, nhất định sẽ làm được!"
"Đương nhiên! Lỗi gia tôi đây, chỉ có cái từ "đẹp trai" là nó sẽ theo suốt cả đời rồi!" Vương Lỗi vừa nghe tôi khen là lại được đà tự luyến. Và rồi anh ta dồn sức đứng bật dậy. Song hai chân anh ta vẫn đang run lẩy bẩy, trông như sắp khuỵu xuống tiếp đến nơi.
Nhưng anh ta vẫn cố gắng gượng, một hồi lâu sau mới đứng vững được, sau đó anh ta hưng phấn thét to: "Bà cha nó, cuối cùng Lỗi gia đây đã được tự do rồi!"
Thấy anh ta không sao, tôi với Tử Long mới thở phào nhẹ nhõm. Tôi cười bảo: "Lỗi gia, mau đi thôi. Minh vương đã phát hiện ra chúng ta rồi, phải nghĩ ra cách khác để đi ra ngoài đã!"
"Anh Cửu, đừng lo, có Lỗi gia ở đây, cho dù là Minh vương cũng không dám cản đường đâu!" Vương Lỗi vỗ ngực nói rất hào hùng, rồi mới anh ta nhảy lên bệ đá, thoắt cái đã nhảy đến chỗ chúng tôi.
Nhưng Vương Lỗi vừa nhảy ra, tức thì biến cố ập đến. Đầu tiên, chúng tôi nghe thấy một tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc, tiếp theo nhìn thấy hắc long đột ngột đứng dậy, ngửa đầu rồi lại ngâm một tiếng thật dài.
Tiếng rồng ngâm này quá hung hãn. Chẳng những nó làm màng nhĩ của chúng tôi nhức nhối mà còn làm toàn bộ tháp Cửu Long lắc lư.
Biến cố đột ngột xuất hiện, chẳng ai có thể lường trước được. Ba người chúng tôi đồng loạt hướng mắt nhìn về phía hắc long. Con hắc long đó nằm trên bệ đá hình cá âm dương ngay bên cạnh. Sau khi Vương Lỗi nhảy ra khỏi hồ máu, bệ đá âm dương mà hắc long nằm đột nhiên bắt đầu chìm xuống.
Đuôi của hắc long chạm phải mặt nước của hồ máu trước tiên, chỉ trong chớp mắt, chúng tôi đã trông thấy chỗ đó từ từ mọc ra từng đóa sen đỏ như máu.
Những đóa sen này còn chưa nở rộ, nhưng đã có màu đỏ rực, hơn nữa còn mang lại cho con người ta một cảm giác kỳ dị lạ thường.
Và vừa nhìn thấy hoa sen máu mọc ra từ bên trong hồ máu, tôi bỗng nhớ tới lời Vương Lỗi đã nói trước đó. Anh ta bảo rằng: khi sen máu nở rộ thì nghiệp hỏa Hồng Liên sẽ được giải phóng, đốt cháy tội nghiệt của nơi này thành hư vô. Kể cả chúng tôi cũng như cả đám hung thú bị nhốt ở phía dưới hồ máu, đều sẽ bị nghiệp hỏa Hồng Liên thiêu rụi, hóa thành hư vô!
"Má ơi, Thái Ất chân nhân định không cho Lỗi gia này rời khỏi tháp Cửu Long đây mà. Âm dương cân bằng! Âm dương cân bằng! Đây mới là chỗ khủng bố nhất của hồ máu Hồng Liên!" Lúc Vương Lỗi hô hoán thì tôi nhìn thấy bệ đá phía dưới con hắc long đó đã chìm xuống hơn một nửa.
Hơn nữa, chỉ trong một hai phút ngắn ngủi thế này mà đã có càng nhiều sen máu đã và đang mọc ra trong hồ máu.
"Anh Cửu, anh Long, Lỗi gia rất rất cảm kích hai người. Có được người anh em như hai anh đây, coi như Lỗi gia đã sống không uổng phí! Hai người đi đi, đừng lo cho tôi!" Đột nhiên Vương Lỗi nói câu này với tôi và Tử Long. Hai chúng tôi còn chưa kịp phản ứng lại thì anh ta đã nhảy trở về bệ đá cá âm dương.
Anh ta vừa nhảy trở về thì bệ đá ở bên còn lại của hắc long cũng dừng lại, không còn chìm xuống nữa. Mà trong hồ máu, sen máu không còn mọc ra thêm nữa.
Khi tôi nhìn thấy cảnh này, mới hoàn toàn hiểu rõ. Vương Lỗi và hắc long bị trấn áp trên cặp bệ đá hình cá âm dương. Mà cặp cá âm dương đó vừa khéo đại biểu cho âm dương trong bát quái thái cực.
Âm dương cân bằng, vừa đủ để duy trì cân bằng của hồ máu Hồng Liên. Nếu Vương Lỗi rời đi thì bệ đá còn lại sẽ chìm xuống. Đồng thời, cũng sẽ khiến hồ máu Hồng Liên mọc ra hoa sen máu đỏ rực.
Đóa sen đó vừa nở rộ thì sẽ giải phóng ra nghiệp hỏa hồng liên! Cũng có nghĩa là Vương Lỗi không có cách nào để rời khỏi nơi đây, bởi chỉ cần anh ta rời khỏi thì tháp Cửu Long sẽ bị đốt cháy thành hư vô.
Đến lúc đó, tất cả mọi người cũng đều không thoát được!
Mới đầu tôi còn tưởng rằng phá giải được trận pháp Cửu Long khóa hồn này thì hai người chúng tôi có thể dẫn Vương Lỗi an toàn rời khỏi nơi này. Bây giờ xem ra, là chúng tôi quá ngây thơ rồi!
"Anh Cửu, anh Long, hai người đi đi! Âm dương cân bằng này, ngay cả Lỗi gia tôi cũng không có cách phá giải! Hai người hãy mau chóng rời khỏi đây, sống cho tốt vào. Nếu sau này có cơ hội thì hãy đến cứu tôi! Đừng lo lắng cho tôi, Lỗi gia tôi sẽ không sao đâu! Mặc dù mùi của hồ máu này rất tanh tưởi, nhưng ít ra thì tôi cũng không bị chết đói. Nói không chừng ấy nha, một ngày nào đó tôi sẽ uống cạn được nước của hồ máu, vậy là tôi có thể đi ra được rồi!" Vương Lỗi hí hửng cười nói, anh ta muốn cho chúng tôi an tâm rời khỏi chỗ này.
Tôi hoàn toàn không thể tưởng tượng ra được, Vương Lỗi rốt cuộc làm thế nào để tồn tại được trong cái hồ máu này. Trước đó, khi anh ta báo mộng cho tôi, anh ta nói anh ta vừa lạnh vừa đói. Bây giờ anh ta trông cũng gầy đi rất nhiều, hóa ra anh ta đã duy trì sự sống bằng cách uống nước trong hồ máu!
Vừa nghĩ đến những nỗi khổ sở mà Vương Lỗi phải gánh chịu là trong lòng tôi lại khó chịu như bị kim đâm. Mà bây giờ, chỉ còn một bước nữa thôi là chúng tôi có thể dẫn anh ta rời khỏi đây rồi. Nhưng cũng chỉ một bước này đã trở thành một cái lạch sâu mà vĩnh viễn chúng tôi không có cách nào vượt qua!
Bang!
Trong khi tôi đau đớn khôn nguôi thì cánh cửa của tháp Cửu Long đã bị người đẩy mở ra. Tôi vội vàng quay đầu nhìn sang, một người mặc khôi giáp màu đỏ như máu đang đứng ngay cửa!
Vóc dáng của người này rất cao, ít nhất cũng phải một mét chín, cơ thể cũng rất rắn rỏi. Mà điều đặc biệt nhất là tóc của người này là màu lửa đỏ, mái tóc rất dài, đến tận ngang lưng.
Ngay cả lông mi của anh ta cũng là màu lửa đỏ. Ở giữa chân mày của anh ta có một dấu ấn hình ngọn lửa. Còn đôi mắt của người này, con ngươi cũng khác với người bình thường, không phải màu đen mà là màu đỏ rực như lửa.
Giống như người này được sinh ra từ ngọn lửa.
Anh ta đứng ở cửa không dám đi vào, con mắt như ngọn lửa luôn nhìn chằm chằm vào chúng tôi, ngay sau đó anh ta quát to, trong giọng nói mang theo lửa giận: "Các ngươi không thể đưa anh ta đi. Anh ta mà đi thì hồ máu Hồng Liên này sẽ phóng thích ra nghiệp hỏa hồng liên. Đến lúc đó, chẳng những các người mà ngay cả Địa ngục Cửu U cũng sẽ bị đốt cháy thành hư vô! Thậm chí cả Âm tào Địa phủ cũng sẽ bị nghiệp hỏa hồng liên này đốt trụi!"
Tôi đã đoán được thân phận của người này, chắc chắn đây chính là Minh Vương, chúa tể của Địa ngục Cửu U, hóa thân của quỷ.
Chúng tôi cảnh giác nhìn người này, còn chưa kịp lên tiếng thì anh ta đã mở miệng nói tiếp: "Mặt khác, bên ngoài Cửu U đã bị bao vây rồi. Bọn chúng không đi vào được, vẫn luôn ở bên ngoài đợi các ngươi đi ra! Kẻ đó muốn ta quy thuận, hứa sẽ đưa ta rời khỏi Địa ngục Cửu U, bù lại ta phải giúp hắn điên đảo âm dương! Nhưng gã còn chưa đủ tư cách, một tên tép riu vô dụng!"
Vừa nghe thấy lời Minh Vương nói, tôi đã ngạc nhiên vô cùng, vội vàng hỏi lại: "Minh Vương, còn có người nào có thể đến Địa ngục Cửu U?"
Minh Vương nhíu mày, nói: "Theo như lời tên đó nói, gã là tôn chủ của Linh tộc! Lần này gã tới là muốn ta quy thuận, giúp gã hoàn thành nghiệp lớn! Nhưng gã không có ấn quỷ Phong Đô, ngay cả Địa ngục Cửu U cũng không đi vào được, hoàn toàn không có tư cách đàm phán với ta."
Tôi đã chẳng còn tâm trí đâu để nghe mấy lời tiếp theo của Minh Vương, vì tôi hoàn toàn không ngờ tới được, tôn chủ của Linh tộc lại đích thân đến Địa ngục Cửu U. Mục đích của lão đã rất rõ ràng, ngoài chuyện muốn bắt tôi ra thì việc quan trọng nhất mà lão muốn làm chính là mang đi lực lượng khủng khiếp đang bị phong ấn trong Địa ngục Cửu U này.
Có được lực lượng rồi, sẽ chẳng ai có thể cản trở lão ta nữa.
Tử Long cũng giật mình, quay sang nhìn tôi, hỏi: "Sơ Cửu, chuyến này chúng ta đến Địa ngục Cửu U, vốn không có người ngoài biết, tại sao tin tức lại bị lộ ra ngoài thế?"
Tôi lắc đầu nói: "Em cũng không biết. Em cũng đang nghi ngờ, liệu có phải là lão quỷ đã báo với tôn chủ của Linh tộc không? Nếu không thì tôn chủ của Linh tộc tuyệt đối không biết được chúng ta đến Địa ngục Cửu U!"
"Đồ chết tiệt!" Tử Long tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nói: "Nếu thực sự là tên đó thì sau khi anh đi ra ngoài, anh tuyệt đối không tha cho lão ta!"
Tử Long vừa nói xong thì đưa mắt nhìn tôi, nói: "Sơ Cửu, ân tình mà em nợ Diệp Đường, anh hy vọng lần này đi ra ngoài, em sẽ giúp cô ấy để trả cho xong, sau đó sống cuộc sống mà em muốn! Không mắc nợ thì sẽ không bị làm khó dễ! Tôn chủ của Linh tộc đã đến, với sức mạnh của hai người chúng ta thì không thể trốn thoát được. Chỉ có Lỗi gia mới có thể đưa em an toàn rời khỏi đây. Em còn mối thù chưa báo, mẹ em, ông nội của em và cả người trong thôn Ma Câu đều đang chờ đợi em! Em không thể khiến cho họ thất vọng, nhất định phải cứu được bọn họ. Người của Miêu Vương quan, không thể đều biến mất toàn bộ được!"
"Tử Long, anh định làm gì?!" Tôi vừa nghe anh Tử Long nói thế thì cảm thấy không đúng lắm. Đang lúc tôi định ngăn cản anh ấy thì anh ấy đã nhanh chân, trực tiếp nhảy đến bên cạnh Vương Lỗi, nắm lấy Vương Lỗi rồi cười bảo: "Lỗi gia, Sơ Cửu phải nhờ vào anh rồi. Anh nhất định phải dẫn em ấy sống sót về tới dương gian, giúp tôi chăm sóc em ấy đàng hoàng đó."
Vương Lỗi bị xích sắt trói lại nên tay không thể động đậy. Anh ta đã đoán được Tử Long muốn làm gì, lập tức gào to: "Anh Long, anh... mợ nó, anh đừng làm chuyện dại dột, mau đi ra! Anh mà không đi thì Lỗi gia này sẽ nhảy xuống hồ máu luôn đấy!"
"Tử Long, anh quay lại ngay cho em!" Tôi quát lớn, định nhảy sang đó nhưng đã chậm. Tôi còn chưa kịp nhảy thì Tử Long dốc hết toàn lực đẩy mạnh Vương Lỗi tới chỗ tôi.
Tôi vừa đỡ được Vương Lỗi thì Tử Long đã ngồi xếp bằng trên bệ đá hình cá âm dương, rồi cười bảo chúng tôi: "Sơ Cửu, Lỗi gia, để tôi duy trì cân bằng âm dương! Đi, cả hai mau đi đi!"
Mãi đến giây phút này, tôi mới hiểu ra lời tiên đoán trên cột đá đó. Tôi và Tử Long đi vào Địa ngục Cửu U, chỉ có một người có thể bình yên rời khỏi!
Hóa ra, điều mà lời tiên đoán đó nói đến chính là một kiếp nạn này!!!

Bình Luận

0 Thảo luận